Chương 53: Tệ Xá Của Falcon

Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ

Chương 53: Tệ Xá Của Falcon

" Balcury ơi là Balcury. Có phải ngươi đang cố làm khó ta không? Hay còn có kẻ nào khác căm ghét vị hiệp sĩ kia?"

Thỉnh thoảng liếc qua Huy, sắc mặt Falcon không được tốt lắm và độc thoại nội tâm.

Gã sát thủ thứ sáu, cũng chính là kẻ duy nhất không phải chết bởi vị hiệp sĩ kia. Hắn không thuộc nhóm người năm gã trước đó cũng không phải người ở khu bắc ngoại thành. Một mạo hiểm giả trung cấp ở nam ngoại thành, chức giai * Assassin * hay thông tục gọi là ám sát giả hay sát thủ thật sự. Thông qua thẻ mạo hiểm giả lưu lại tại thi thể, Falcon có thể nhận ra có điều ám muội.

" Chẳng có lẽ có hai cỗ thế lực nhằm vào vị Huy hiệp sĩ này? Và Balcury ngươi là một trong số đó?"

Falcon không thể không hoài nghi Balcury sau sự việc đêm nay xảy ra. Gã lờ mờ dự cảm xấu về người bạn lâu năm của mình.

" Vậy danh tính của gã sát thủ thứ bảy ra tay tiêu diệt kẻ thứ sáu là ai? Có mục đích gì khi giúp đỡ Huy hiệp sĩ một mạng. Hay phải chăng chỉ đang ám chỉ hắn có tồn tại. Nên cẩn thận cái mạng của các người đi là vừa?!"

Với phản ứng nhanh nhậy và sự tỉnh táo, khôn ngoan. Falcon liên tục có những hiềm nghi mà nhiều người trong hoàn cảnh đó còn không nghĩ ra nổi. Hay đơn giản là nghĩ nhiều. Cũng khó trách vợ hắn là người đàn bà thông minh và tháo vát. Falcon vô tình được nàng cải tạo ít nhiều mà thôi.

Gã thật tốt số khi vớ được một bà vợ ' Vượng phu, ích tử '

[Nếu cứ bình thường như thế này thì xem ra không có vấn đề gì tới cuối tháng rồi.]

Falcon cảm thấy nên xin lỗi câu nói mà hắn mới nghĩ vào vài giờ trước. Khi mà Huy mới bước chân vào gian nhà của Murphy, và sau đó là bị đuổi khéo, rồi hàng loạt chuyện đã xảy ra.

" Cái này thì phải trách ai đây. Có lẽ từ nay trở đi, ta cần đề cao cảnh giác hơn nữa. Nếu tính mạng của hắn có xảy ra vấn đề gì, ta sẽ khó bảo toàn bản thân. Aizz …"

Falcon thầm thở dài một hơi ảo não.

" Chuyện Balcury và tên sát thủ thứ bảy, cứ tính sau đi."

Falcon kết thúc cuộc độc thoại nội tâm lại và rảo bước đi nhanh hơn.

---

[… Tuy không to lớn gì …]

Huy câu được câu mất nhớ lại lời kể khái quát căn nhà của Faclon, khi gã thiện ý mời Huy về nhà hắn sống nhờ.

" Cái này mà là không to lớn gì á?! Vậy mấy ngôi nhà ngoài kia tính là gì?"

Huy khóe miệng méo méo thầm cảm thán sự khác biệt một trời một vực giữa sự khái quát của Falcon với ngôi nhà thực tế.

Trước mặt Huy là một tòa biệt thự phong cách Châu Âu trung cổ với lối kiến trúc mái ngói dinh thự lộng lẫy, xa hoa khác hẳn với mấy ngôi nhà lụp xụp, bẩn thỉu ngoài phố và ngay cả bên cạnh khu nhà. Diện tích tòa nhà cũng phải được một nửa so với tòa nhà công hội mạo hiểm giả, và chưa tính tới một khuôn viên vườn trống bên ngoài. Tòa nhà cao hai tầng có ban công ở phía trước, mặt ban công hướng ra phía sân vườn rộng rãi mặt tiền và tới cổng chính với hàng rào sắt chắc chắn cao gần 3 mét độ cao. Rải rác vị trí có quy ước, tại một vài hàng rào có gắn những lồng đèn sắt chứa đá ma thuật phát ánh sáng trắng. Khu nhà vì đó không những không tối tăm ở trong con ngõ này, ngược lại là sáng sủa nhất tại đây. Trong khu vườn sau cũng có rải rác gắn đá ma thuật tương tự.

Đằng sau những ô cửa sổ vuông vắn chỉnh tề ở mỗi bên tường, là đèn nến sáng choang như ban ngày. Chứng tỏ có người ở trong đi.

Cảm giác rất là ấm cúng chờ đón người trở về.

Có một gã quân nhân cao gầy tóc hoa râm tầm hơn 30 tuổi ra mở cổng và mời mọi người tiến vào. Đi trên một con đường được tạo thành bởi đá dăm màu trắng rải mịn xuyên qua một khu vườn trồng một vài cây cảnh lớn nhỏ vẫn đang rì rào cành lá bởi gió lùa, những khóm hoa vẫn thơm ngát ngay trong đêm tối.

Đây thật sự là giàu cỡ nào mới xây được biệt thự này?!

" Mời hiệp sĩ tiến vào tệ xá của tôi."

Falcon đạo khi thấy Huy ngó nghiêng xung quanh.

" Chơi chữ Hán à?! Mà biệt thự kiểu này mà ' Tệ xá '. Thì những ngôi nhà ngoài kia còn tệ tới mức nào nữa."

Huy thầm nhổ nước bọt. Hết cách rồi. Vì không muốn làm đối phương mất hứng mà lỡ việc ở trọ thì phiền phức.

Mất tầm hơn một phút để đi từ cổng chính tới ngay dưới căn biệt thự. Đứng trước cửa chính dẫn vào nhà, Falcon cứ nhẹ nhàng mà lấy tay mở chốt cánh cửa chính làm bằng gỗ sơn sắc nâu (gỗ gì thì Huy không biết, nhưng chắc chắn là gỗ tốt và cực dày) và tiến vào. Huy cũng tự động tiến vào.

" Quào ~ Bên trong còn sang trọng hơn nữa kìa. Lão Falcon này làm cái gì mà giàu vãi ~"

Bên trong gian nhà sáng choang ánh sáng dịu mắt, sàn ép ván gỗ xịn, tường quét sơn trắng. Ánh sáng dịu mắt ở đây không phải bởi nến đuốc mấy thứ ánh sáng hại mắt trong mấy bộ phim trung cổ Huy xem được, cũng không phải đèn điện hiện đại (vì họ cần gì chế tạo mấy cái thứ rắc rối đó). Đó là sự góp mặt của những viên đá ma thuật phát quang đã được thiết kế tinh xảo hình pha lê và được gắn trên trần nhà như những bóng đèn trần. Một cảm giác như ở phòng trọ tổng thống mà Huy chỉ có thể tưởng tượng khi đọc các bộ tiểu thuyết đô thị.

Bỏ giày dép lại ngoài cửa, và đi qua dãy hành lang ngắn (thực ra là hai căn phòng đối diện nhau tạo nên) là một không gian trống được thiết kế thấp xuống một chút so với sàn nhà, có hẳn bậc thang đi xuống, rải nệm nhung hay da mềm thì không rõ. Nơi đó bày một trương bàn ghế gỗ trải da thú và bày biện lẵng hoa, ấm tách trà. Có vẻ là nơi tiếp khách của Falcon. Kế tới là một cầu thang xoắn lên và chia làm hai bên được sơn trắng.

Dừng chân tại trước dãy bàn tiếp khách. Huy lại càng được phen trầm trồ về sự tiện nghi cũng như cách bày trí trong gian nhà.

Tủ kiện, giá sách, giá treo giáp trang và vũ khí của Falcon chình ình cạnh cái cầu thang lối lên tầng trên, một số hòm đồ không rõ chưng cất gì được xếp sát tường. Tất cả đều được sắp xếp rất ngăn nắp và hợp mỹ quan. Mặc dù nhiều đồ đạc, nhưng cảm giác rất thoáng đạt.

Ngẩng đầu lên ngắm phía trên, Huy lơ mơ cũng thấy rõ cái đồ án điêu khắc trên nóc nhà là một nữ thần xinh đẹp. Không biết nàng là ai. Nhưng điều đó làm cho gian nhà càng thêm hoành tráng và sang chảnh.

Hai chữ: " Nhà đẹp!"

Ba chữ: " Nhà quá đẹp!"

Ngắm nhìn xung quanh trong vài giây mà Huy ngẩn ngơ tâm trí. Cậu ta cảm thấy thật ghen tỵ, ước ao. Cùng là người người với người mà sống trong căn nhà khác hẳn nhau một trời một vực. Nếu được, Huy nguyện ý ở lại đây lâu lâu một chút cho biết.



" Phụ thân về rồi ~"

Một giọng nói ngân nga như chuông bạc và trong trẻo như của thiên thần vang lên trong khoảng khắc Huy ngẩn ngơ. Định thần lại và ngó ra thì Huy đã thấy một cô bé con tóc đen dài để xõa, tròng mắt to tròn màu xanh lam ngập nước như một viên Sapphire trân quý, gương mặt thanh thuần khả ái rất đáng yêu, làn da trắng ngần như bông tuyết và cực kỳ dễ thương nụ cười hân hoan đang chạy như bay từ trên thang lầu và lao tới Falcon.

Cô bé có lẽ chỉ khoảng 9- 10 tuổi, chỉ cao bằng nửa Huy, tức là cao khoảng 80 phân. Cô bé diện một bộ váy nhỏ màu hồng nhạt đơn giản họa tiết, thắt nơ đen, đi kèm với một cái áo vải khoác ngoài màu trắng rộng thùng thình và có túi hai bên. Nhìn cô bé thoăn thoắt chạy lại và ôm chầm lấy chân Falcon, Huy không tự chủ được mà suy nghĩ muốn cưới vợ và sinh một đứa con gái bé bỏng để nuôi nấng.

" Ừ. Phụ thân về rồi đây. Helen ở nhà ngoan ngoãn không?!"

Không biết từ lúc nào Falcon đã tháo mũ sắt trên đầu xuống ra. Huy kinh ngạc phát hiện khuôn mặt đã trung niên ' Ngoại tứ tuần ' được ôm ấp bởi mái tóc hoa râm cắt ngắn lớt phớt sợi trắng của gã. Hơi dữ dằn, uy nghiêm dính một vết sẹo trên trán trải ngang, gò má sắc cạnh, mắt sắc mày rậm. Tướng mạo dữ tợn như thế nhưng Falcon vẫn có những hành động hòa ái, thân mật với con gái ruột. Gã đang dùng tay trái vuốt ve mái tóc mềm mượt của con gái. Huy hết từ bất ngờ này lại tới bất ngờ khác.

Có lẽ hổ dữ không ăn thịt con.

Giờ có thời gian nhìn lại. Falcon cũng cao hơn hẳn Huy vài phân, có lẽ xấp xỉ mét tám. Dáng người không vạm vỡ nhưng cũng có chút cơ bắp rắn chắc. Không biết trình độ võ công ra sao nhưng chắc chắn không phải chỉ là ông đội trưởng quèn chỉ biết chỉ tay năm ngón.

Huy thưởng thức và lại càng tin tưởng Falcon. Người còn yêu thương gia đình, ít nhất cũng không vô tình bạc bẽo, bất nhân bất nghĩa.

" Ưm ~ Helen vẫn rất nghe lời mẫu thân và các a di giúp việc. Phụ thân … Vị thúc thúc này là ai ạ …"

Cô bé nhỏ tuổi đang hưởng thụ cái xoa đầu của cha mình (có lẽ Falcon thường xuyên làm điều này với cô bé) nhưng nhanh chóng nhận ra sự xuất hiện của Huy. Cô bé cảnh giác nhìn Huy và mau chóng lẩn khuất ra sau lưng Falcon. Gương mặt thanh thuần khả ái ngày nào giờ tái nhợt, ánh mắt như viên Sapphire trân quý của cô bé toát lên sợ hãi thần sắc. Những ngón tay mảnh khảnh, non mềm đang run run bấu víu lấy góc áo cha mình.

Cô bé sợ hắn?!

" … "

Huy đang định thắc mắc cách xưng hô kỳ quái của cặp cha con Falcon này, thì bất đắc dĩ khi thấy cô bé cảnh giác như vậy. Chả lẽ cậu ta có thứ gì khiến cô bé sợ hãi sao.

" Là Khiên Hiệp sĩ thuộc ‘ Tứ Đại Hộ Quốc’ huyền thoại từ triều đình. Hoặc còn có một danh hào khác lưu truyền tại giới mạo hiểm giả là ‘ Quỷ Khiên’. Không biết đó có phải là anh hùng đây?"

Một giọng nói nữ giới trẻ trung dịu dàng mà êm ái vang lên ở phía cầu thang. Ngay lập tức thu hút sự chú ý của Huy và cả cha con Falcon.

"?! "

Huy quay lại nhìn và ngỡ ngàng …

-&&&-