Chương 1: Không Tính Là Một Chương
Nhưng chẳng biết vì sao, ức vạn năm trước, sau một trận động đất dữ dội, Tiên thiên Đại môn bị sụp đổ, tiên quang soi rọi tiên địa bị mây đen chặt đứt, long mạch nổ tung, đất đai cằn cỗi. Kì lạ hơn nữa là: nơi Tiên thiên Đại môn sụp đổ, một tòa cự sơn mọc lên như thể nó đã ở đó từ rất lâu. Xung quanh cự sơn sấm sét đùng đùng, tử khí chết chóc tràn ngập. Ngay lập tức, lòng tham của nhân loại nổi lên. "Lúc trước không thể thành tiên, thì bây giờ ta đi tìm báu vật còn sót lại của bọn Tiên nhân đó" là suy nghĩ chung của tất cả đám người liều mạng đi tìm bảo vật. Ừ rồi cả lũ chết trùm. Không có gì đặc biệt, chết do khí độc. Đoàn người đào bảo rất đông, nhưng trở ra thì chỉ có một. Từ đó ngọn núi mới có cái tên Sinh Tử sơn "tới gần là chết".
Sử sách từ thời Mạt thế có ghi, người đắc đạo thành Tiên không phải không có, tuy rất ít nhưng xác thực là có tồn tại. Người được phong Tiên vị đầu tiên, hẳn là một vị Tăng nhân. Tiếp sau hắn trăm vạn năm lại là một Đạo sĩ! Người kế tiếp là một Võ sư. Nhưng vị Tiên nhân thứ tư lại nổi danh hơn cả, hắn, chính là một vị Tu tiên giả, là người đặt nền móng cho Tu tiên giả sau này.