Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 51: Tu Luyện.

Lâm Động lướt qua chu thông,không chút dừng lại tiến tới bức tường tinh thần,...

"Ngươi muốn tiến vào tầng tám",...chu thông nhận ra ý đồ của Lâm Động kinh ngạc hỏi.

"Đúng vậy,ở đó tu luyền càng tốt hơn một chút",..Lâm Động gật đầu,thành thật nói.

Chu thông bị câu trả lời của Lâm Động làm cho ngẩn người,ở đó tu luyện dĩ nhiên là tốt hơn,nhưng tầng tám phù sư tháp dễ tiến vào như vậy sao,..

"Không thể nào",..chu thông tỉnh táo lại nói,...hắn biết muốn lên tầng tám phù sư tháp khó khăn cớ nào,đại viêm vương triều có rất nhiều tam ấn phù sư ưu tú,nhưng có thể tiến vào tầng tám thì không có mấy người,...

"Không thử làm sao biết được",...Lâm Động không sao cả nói. Sau đó bốn điểm sáng trên tổ phù trong nê hoàn cung bị Lâm Động biến ảo thành bốn cái hắc động,hắc động xoay chuyển tinh thần uy áp đè nặng trên ngươi Lâm Động lập tức bị thôn phệ sạch sẽ.

Áp lực mất đi,Lâm Động nhẹ nhõm bước lên phía bức tường tinh thần.

"Ong ong!"

Khi Lâm Động bước vào, bức tường tinh thần bộc phát ra một cỗ ba động khủng bố, cỗ ba động này mạnh tới mức làm cho Chu Thông đang đứng ở gần đó bị đánh bay đi, phun ra một ngụm máu tươi.

Chật vật rơi xuống đất, Chu Thông bất chấp thương thế, vội vàng đưa mắt nhìn tới chỗ bức tường tinh thần, sau đó hắn đờ người ra, thân ảnh đã biến mất...

"Trời ơi, hắn thực sự... Thành công?"

Thấy thân ảnh của Lâm Động biến mất, ngay cả Chu Thông cũng phải hít một hơi dài, trong mắt hắn tràn ngập sự chấn động khó có thể tin.

Khi Chu Thông đang khiếp sợ vì chuyện Lâm Động bước vào được tầng thứ 8, thì ở bên ngoài Phù Sư Tháp cũng vang lên đủ loại âm thanh điên cuồng.
Bên ngoài Phù Sư Tháp, khi một điểm sáng trong tầng 7 biến mất, vốn cái sân đầy tiếng động, đột nhiên trở nên im lặng như tờ.

Loại im lặng quỷ dị này chỉ duy trì được trong chốc lát, ngay sau đó nó bị vô số tiếng động điên cuồng phá vỡ.

"Có điểm sáng biến mất!"

"Có người tiến nhập tầng thứ tám!"

"Làm sao có thể? Tầng thứ tám cho dù là tam ấn Phù Sư cũng rất khó tiến vào, là ai làm được điều này?"

Tất cả mọi người như ông vỡ tổ,đã bao nhiêu năm cái tầng đó chưa có một điểm sáng nào.

"Là ngươi sao Lâm Động",...nham đại sư thì thào nói,một thiếu niên mười mấy tuổi,tu vi nguyên lực đủ áp chế bất cứ thiên tài nổi bật cùng thế hệ nào của vương triều đại viêm,mà tu vi tinh thần lực cũng sâu không lường được,...

"Có lẽ không lâu nũa cái tên Lâm Động này sẽ làm chấn động cả vương triều đại viêm",..nham đại sư nhìn điểm sáng trên tầng tám của phù sư tháp thì thào nói.

Hàn Duẫn nắm chặt tay, nhưng mà sắc mặt hắn khó coi hơn một chút, đối với Chu Thông, hắn hiểu rất rõ, nếu như người này dừng lại ở tầng thứ 7, hắn sẽ không bao giờ nghi ngờ, nhưng muốn bước vào tầng thứ 8 thì tỷ lệ cực thấp.

Nói cách khác, người thành công bước vào tầng thứ 8 rất có thể là tên tiểu tử đi cùng tử nguyệt kia,..

Nghĩ đến đây, khóe mắt Hàn Duẫn giật giật, hắn không ngờ vốn phe mình đã chắc thắng, vậy mà chỉ vì Lâm Động xuất hiện đã làm cho thế cục thay đổi.

"Đây chỉ là suy đoán, không nhất định là thật, nói không chừng Chu Thông đột nhiên bạo phát, cơ duyên xảo hợp tiến vào tầng thứ tám, tiểu tử kia mới bao lớn cho dù thiên phú tốt hơn nữa cùng lắm cũng chỉ nhị ấn phù sư mà thôi làm sao có bản lĩnh tiến vào tầng thứ tám.

Lúc này, Hàn Duẫn cũng chỉ có thể tự an ủi mình như vậy, nhưng chẳng biết tại sao, càng an ủi thì sự bất an của hắn càng lớn.

Đối với sự kinh ngạc và suy đoán của đám người bên ngoài Lâm Động không hề hay biết,mà có biết hắn cũng chẳng thèm quan tâm.

Hắn đang quan sát không gian tầng tám của phù sư tháp này. Diện tích của tầng 8 nhỏ hơn mấy tầng trước một chút, tuy không lớn nhưng mà tinh thần uy áp lại đáng sợ vô cùng, điều thần kỳ ở chỗ, Lâm Động lại chẳng có cảm giác áp lực nặng nề đối với tinh thần uy áp có thể khiến người ta mất mạng này.

Lâm Động thu hồi bốn cái hắc động,lực thôn phệ lập tức đình chỉ,kèm theo là một áp lực nặng nề như một tòa núi lớn đè lên người Lâm Động.

Két,..ké,....t....

Sức nặng khủng bố khiến thân thể Lâm Động hơi chì xuống,âm thanh xương cốt bởi vì đè nặng ma sát mà kêu lên kèn kẹt,..Lâm Động lúc này không sử dụng lực thôn phệ của cổ tuyền phù ấn để hóa giải uy áp,hắn đơn thuần chỉ dùng tinh thần lực để chống đỡ uy áp ở đây,nên cho dù Lâm Động đã là tứ ấn phù sư cũng chịu áp lực không nhỏ từ uy áp ở đây.

Mà dưới uy áp tinh thần không ngừng cọ rửa bốn điềm sáng bên trong thời gian tổ phù rõ ràng có chút sáng hơn. Lúc trước bốn điểm sáng này tuy rằng sáng chói vô cùng,nhưng vẫn có những chấm mờ rất nhỏ,gần như không thấy,Lâm Động biết đó là một số tạp chất từ lúc đầu hắn tu luyện cho tới nhị ấn phù sư tích tụ thành,mặc dù trải qua luyện hóa tổ phù tinh thần lực của hắn trở nên dẻo dai và tinh thuần rất nhiều,nhưng đó chỉ là tăng lên mà không phải là loại bỏ,độ dẻo dai tăng lên,độ tinh thuần trong đó cũng tăng vọt chỉ là những tạp chất trước đó vẫn chưa bị loại bỏ. Mà uy áp từ pù sư tháp này đúng là vì cọ rửa tạp chất trong tinh thần lực mà tạo thành,nó đối với Lâm Động lúc này đúng là tới vô cùng chính xác.

Lâm Động ngồi xếp bằng xuống tùy ý để tinh thần uy áp rột rửa tinh thần lực của mình.

Thời gian mấy ngày rất nhanh trôi qua, nhân số trong Phù Sư Tháp không ngừng giảm đi, bên ngoài lại không ngừng tăng lên, trong sân đã đông nghịt người, ánh mắt của đám người này không hẹn mà cùng nhìn lên tầng 8 Phù Sư Tháp, ở nơi đó có một điểm sáng không nhúc nhích tí nào.
Đã bảy ngày,người ở tầng tám kia vẫn chưa có ý định đi ra,nếu người đó là chu thông,thì thiên hỏa thành chúng ta rất nhanh có thể nhanh có thể đuổi kịp thiên đô thành,còn nếu người kia là phù sư của viêm thành,thì bọn họ chẳng những không thể đuổi kịp thiên đô thành,ngược lại còn bị viêm thành vượt mặt,từ đây trở thành hạng chót.

Đám người viêm thành càng khẩn trương hơn,viêm thành có phù sư tháp,mà còn bị thiên hỏa thành áp đảo như vậy. Lần này lại càng xuất hiện thiên tài yêu nghiệt có thể xông lên tầng tám,nếu là người của thiên hỏa thành,thì phù sư hội viêm thành đừng mong ngốc đầu trở lại.

"Cũng đến lúc tang cao tu vi rồ"i,...trải qua bảy ngày tinh thần uy áp của tầng tám cọ rửa,những tạp chất trong tinh thần lực của Lâm Động đã hoàn toàn bị loại bỏ,dù sao tinh thần lực của Lâm Động vốn vô cùng tinh thuần,tạp chất có rất ít,chỉ là trước đó biện pháp loại trừ tạp chất trong tinh thần lực hiệu quả quá kém,nên mới kéo dài tới hôm nay.

"Nếu tinh tạp chất đã bị thanh trừ như vậy đã đến lúc Lâm Động nang cao tu vi tinh thần lực của mình lên rồi,..."

Xuy xuy,...bốn cái hắc động trong nê hoàn cung lần nữa xuất hiện,bốn cái hắc động lúc này có chút thay đổi,chúng trở nên cành thêm đen thuần,hơn nữa tốc độ xoay chuyển dường như cũng trở nên nhanh hơn một chút,nhưng sự thay đổi này vô cùng nhỏ bé,nếu không phải Lâm Động cẩn thận cảm nhận cũng sẽ không nhận ra.

Gần kết thúc ngày thứ 7, điểm sáng trong tầng 6 biến mất, sau một lúc có một bóng hình xinh đẹp màu tím xuất hiện ở ngoài cửa.

Nhìn thấy Tử Nguyệt, bên ngoài Phù Sư Tháp ồ lên một trận, nếu như Tử Nguyệt đã hiện thân thì hai điểm sáng kia chắc chắn là người đi cùng tử nguyệt và Chu Thông.

Khi Tử Nguyệt ra ngoài nhìn thấy một quảng trường đông nghịt người, trên khuôn mặt lạnh lùng của nàng cũng hiện lên sự kinh ngạc, nàng đi tới trước mặt Nham đại sư, nhẹ giọng nói:
"Xin lỗi, lão sư."

"Ha hả, hết sức là được rồi."

Nham đại sư cười lắc đầu, sau đó ngẩng đầu, nói.
"Hơn nữa ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết..."

Nghe vậy, Tử Nguyệt cũng ngẩng đầu nhìn lên Phù Sư Tháp, khi đôi mắt đẹp của nàng nhìn thấy ở tầng 8 có một điểm sáng, hai tay ngọc lập tức nắm chặt, trong lòng kinh hãi dậy sóng.

"Là hắn sao",...tử nguyệt hai mắt dị quang liên tục,thầm nghĩ...

"Chuyện còn lại cứ để ta lo",...trong đầu tử nguyệt quanh quẩn câu nói của Lâm Động lúc đó,tròng lòng không khỏi hiện lên một tia dị dạng mà chính nàng cũng không biết là gì.

"Có thể là Lâm Động cũng có thể là chu thông",...nham đại sư một bên nói,nhưng trong giọng nói không có bao nhiêu lo lắng,lão càng tin tưởng người ở tầng tám là Lâm Động.

Khi Tử Nguyệt ra khỏi Phù Sư Tháp, không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, ai cũng hiểu người tiếp theo ra khỏi tháp sẽ quyết định sự thắng bại của lần tháp đấu này!

Trong sự dày vò, hai ngày nữa tiếp tục qua đi...

Khi bước sang ngày thứ 9, bên ngoài Phù Sư Tháp đột nhiên vang lên những tiếng kinh hô, kèm theo những thanh âm đó là bầu không khí căng thẳng tới tột độ.

"Điểm sáng ở tầng 7 biến mất!"
Tất cả mọi người đều nhìn vào cửa Phù Sư Tháp...

Người xuất hiện này sẽ quyết định sự thắng thua!

Bên ngoài Phù Sư Tháp trở nên yên tĩnh như tờ, trong lúc chờ đợi mọi người còn nghe được cả tiếng bước chân vang lên trong tháp, có một thân ảnh mơ hồ từ từ xuất hiện.

Nam tử đứng ở cửa Phù Sư Tháp trông có vẻ hơi cụt hứng và uể oải, bên ngoài Phù Sư Tháp không một tiếng động, gió nhẹ phất phơ thổi tung những chiếc lá khô trên mặt đất.
Chu Thông!

Khi nhìn rõ người đứng ở cửa, trong đầu Hàn Duẫn xuất hiện cảm giác mê muội, trong mắt Lưu Long và những Phù sư tới từ Thiên Hỏa thành xuất hiện sự chấn động không thể tin.

Lúc này họ lại đưa mắt nhìn về phía điểm sáng ở tầng thứ 8, sau khi xác nhận điểm sáng kia vẫn còn tồn tại, họ mới hít một hơi lạnh.

Đáp án đã có, người thành công bước vào tầng thứ 8 không phải là Chu Thông, mà là thiếu niên trẻ tuổi đi cùng tử nguyệt.

Sự im lặng chỉ giữ được trong chốc lát, ngay sau đó vang lên những tiếng hoan hô đinh tai nhức óc của Phù sư Viêm Thành, liên tiếp hai năm họ thua trong tay thiên hỏa Thành, lần cuối cùng họ đã giành thắng lợi.

Nghe thấy những tiếng hoan hô rung chuyển mặt đất, khuôn mặt già nua của Nham đại sư cũng nở nụ cười, lão như trút được gánh nặng thở dài một hơi, lần này lão đã thắng...

"Nham đại sư,có thể nói cho ta biết tên của người kia",...chu thông đi đến trước mặt nham đại sư chấp tay nói.

"Lâm Động"...nham đại sư cũng không từ chối,nói ra tên Lâm Động.

"Lâm Động sao,hắn là người thứ hai ta thua tâm phục khẩu phục,nhờ ngài chuyển lời cho hắn,ta chu thông sẽ cố gắng vượt qua hắn",..nói rồi chu thông chấp tay cao từ,...

Trở về thôi...Chu Thông nói với Hàn Duẫn một cách bình tĩnh, hắn không suy sụp vì thất bại lần này.

Thấy Chu Thông vẫn bình tĩnh như thường, Hàn Duẫn cười khổ một tiếng, cũng không có trách cứ cái gì, tâm tính của người này lão phải bội phục, sau này dù có kém Lâm Động nhưng thành tựu sẽ không nhỏ.

Sau khi Chu Thông nói một câu như vậy, đám Phù sư Thiên Hỏa thành lập tức cất bước, những Phù sư Viêm Thành lập tức tách thành một con đường cho họ ra ngoài.

"Người này bại không nản,sau này chắc chắn sec lag một nhân vật",...nham đại sư nhìn chu thông,gật đầu tán thưởng nói.

"Haha,...nhưng viêm thành ta còn có một nhân vật khó lường hơn nữa",...nham đại sư nhìn điểm sáng ở tầng tám phù sư tháp vuốt râu cười lớn nói.

Mọi người đều gật đầu đồng ý,chu thông cố nhiên đáng sợ,nhưng người có thể vuột qua cả chu thông còn yêu nghiệt thế nào