Chương 50: Chấn Động.

Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 50: Chấn Động.

Bên ngoài Phù Sư Tháp, đám người Nham đại sư đều nhìn vào cái tháp xám xịt, hiện giờ Phù Sư Tháp đang tỏa ra quang mang, nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện quang mang này do vô số điểm sáng tạo nên.

Những điểm sáng này càng lên cao càng ít, tầng thứ 7 không có điểm sáng nào, tầng thứ 6 chỉ có hai điểm, độ sáng của hai điểm này sáng hơn những điểm ở dưới rất nhiều.

"Chắc là Tử Nguyệt và Chu Thông, đều đã tiến vào tầng thứ sáu..."

Nhìn hai cái điểm sáng trong tầng thứ 6, một trung niên Phù sư bên cạnh Nham đại sư nói, mỗi một điểm sáng đại diện cho một người.

"Xem ra thắng bại lần này phải đặt trên hai người bọn họ rồi."
Một vị trung niên Phù sư khác cũng mở miệng nói, lần tháp đấu trước Viêm Thành chỉ mới tới được tầng 5, lần này đã có tiến bộ vượt bậc.

Nham đại sư nghe vậy những không có ý kiến, ánh mắt hắn dừng lại ở tầng thứ 5, hắn tin tưởng Lâm Động có thể tiến vào tầng thứ 6, chỉ nhưng mà không biết vì sao bây giờ còn chưa vào?

"Hắc hắc, Nham Huyền, xem ra Viêm Thành ngươi đã có tiến bộ hơn năm ngoái không ít nha, nếu bây giờ có ai tiến được vào tầng thứ 7 là phân thắng bại."
Thiên Hỏa Thành Hàn Duẫn mở miệng nói.

Nham đại sư liếc mắt nhìn hắn, đang định nói thì có tiếng kinh hô truyền tới:
"Lại có một người tiến vào tầng thứ sáu? Là ai vậy?"
Tiếng kinh hô này làm cho Nham đại sư vội vàng quay đầu, Hàn Duẫn cũng giật mình không nhỏ, đưa mắt nhìn về phía tầng thứ sáu, quả nhiên tầng này đã có thêm một điểm sáng.

"Người kia là ai? Phù sư Thiên Hỏa thành của chúng ta không có ai có thực lực tiến vào tầng thứ 6 mà?"

"A các ngươi nhìn hai điểm sáng còn lại của tầng năm cũng biến mất",..lại có người kinh hô,mọi ngươi thất kinh lần tháp đấu này lại ra nhiều thiên tài phù sư như vậy,đám phù sư viêm thành thì mặt trầm xuống,bọn họ tự biết người của viêm thành ngoài tử nguyệt,những người còn lại muốn leo lên tầng năm cũng khó,chứ nói gì là tầng sáu,dĩ nhiên ba người mới leo lên tầng sáu kia phần lớn là phù sư của thiên hỏa thành.

Haha,...bên phía thiên hỏa thành cũng ngạc nhiên không kém,rồi hàn duẫn cười đắc ý,nếu có thêm người có thể tiến vào tầng sáu thì chắc chắn là lưu long và tào chú rồi,..

"Có lẽ bọn chúng đã đột phá trong khi được phù sư tháp tẩy lễ,nên mới có thể tiến vào tầng sáu",...hàn duẫn âm thầm suy đoán.

Mọi người đều tập trung ánh mắt vào tầng sáu,nhưng điều khiến bọn họ khó hiểu là tầng sáu vẫn chỉ có ba điểm sáng,nói cách khác tầng sáu hiện tại vẫn chỉ có ba người trong đó...

"Tại sao lại như vậy",...mọi người khó hiểu,...

"Một,..hai,..ba...các ngươi xem dường như tầng bốn nhiều hơn hai điểm sáng thì phải"...có người có chút không xác định nói.

"Ồ,..đúng là vậy nha,như vậy vừa rồi hai người còn lại ở tầng năm không phải tiến vào tầng sáu mà không chịu nổi uy áp trở lại tầng thứ tư",...mọi người đều hiểu ra,trong phù sư tháp cũng có thể tranh đấu,chỉ là không thể giết người,còn đánh bị thương gì đó,trước kia cũng thường xuyên xảy ra,chỉ là bị đánh đến phải lùi xuống tầng dưới tương đối ít mà thôi.

Nham đại sư cười vuốt râu,lão đã đoán được đại khái ai là người tiến vào tầng sáu còn hai người trở lại tầng bốn kia là ai.

Hàn duẫn đã thu hồi nụ cười,sắc mặt có chút âm trầm hiển hiện,hắn biết chắc hai người trước đó ở tầng năm là lưu long và tào chú,mà ngươi lên tầng năm sau cùng có lẽ là phù sư viêm thành,dù vậy hắn vẫn khịch mũi coi thường,hai người lưu long,và tào chú liên thủ cho dù là tử nguyệt cũng phải đau đầu chứ đừng một tên phù sư khó khăn lắm mới sau cùng lên được tầng năm. Vậy mà bây giờ một cái tiến vào tầng sáu hai cái trở lại tầng bốn,dùng đầu gói suy nghĩ cũng biết hai người trở lại tầng bốn là ai.

"Chết tiệt,sẽ là ai,là tên tiểu tử kia sao",...sự bất an trong lòng hãn duẫn trở nên rõ ràng hơn,nhớ lại sắc mặt thờ ở của Lâm Động,hắn không khỏi thấp thỏm không yên.

Tầng thứ 6 Phù Sư Tháp im lìm, tiếng bước chân đột nhiên vang lên cứ quanh quẩn trong tai.

Hai đạo thân ảnh cách nhau một khoảng đang đồng thời đi tới vị trí ở giữa.

"Phù..."

Mới chỉ đi được hơn trăm bước ngắn ngủi đã làm cho Tử Nguyệt đổ mồ hôi nhễ nhại, tinh thần uy áp trong này như một tảng đá lớn đè xuống, làm cho hai chân nàng như muốn khụy xuống, nhưng mà nàng vẫn cố gắng kiên trì.
"Cô sẽ không đột phá được bức tường tinh thần tầng thứ 6."

Trong Phù Sư Tháp im lìm, Chu Thông đột nhiên mở miệng nói.

Tử Nguyệt cắn môi đỏ mọng, không dám đáp lời mà im lặng tiến lên, Tinh Thần Lực của nàng đã thi triển đến mức tận cùng, khiến cho nàng cảm thấy mê muội.

Cố gắng bước đi trong áp lực nặng nề, cuối cùng hai người đều dừng lại trước bức tường tinh thần thông lên tầng thứ 7.
"Xin lỗi, lần này Viêm Thành các ngươi lại thua rồi."

Chu Thông nhìn bức tường tinh thần trước mặt, hắn có thể cảm nhận được một ba động tinh thần mãnh liệt, sau đó quay đầu cười nhạt nhìn Tử Nguyệt.

"Nằm mơ đi!"

Ánh mắt Tử Nguyệt vẫn lạnh lùng như trước.

Chu Thông cười cười, trong đám Phù sư trẻ tuổi của Viêm Thành, Tử Nguyệt cũng được hắn chú ý, nhưng mà chưa coi là đối thủ

"Ta lúc đầu rất có hứng thú với người bên cạnh ngươi,nhưng xem ra là ta xem lầm rồi",...chu thông bình thản nói,trong gióng nói có chút thất vọng...

Tử nguyệt cắn răng,ngoái nhìn phía sau,nhất thời cũng có chút thất vọng,cho dù hắn tu luyện nguyên lực có thiên tài yêu nghiệt cỡ nào,thì lần tháp đấu này cũng không thể giúp viêm thành giữ lại phù sư tháp,vì lần này thi đấu phải dựa vào tinh thần lực...tử nguyệt thở dài nghĩ.

"Ta tới tầng thứ 7 trước, nếu như cô có bản lĩnh thì lên đi."

Sau khi nói xong, Chu Thông bước tới, bức tường tinh thần chấn động mãnh liệt, một cỗ ba động kinh khủng khuếch tán ra, giống như đè bẹp hắn, nhưng mà thân hình Chu Thông vẫn như cũ, dùng một tốc độ thong thả bước vào trong, sau đó hoàn toàn biến mất.

"Hắn đã thành công..."

Nhìn thân ảnh Chu Thông biến mất, hai tay Tử Nguyệt nắm thật chặt, dùng toàn bộ Tinh thần lực ngưng tụ ở bên ngoài thân, nhảy vào trong bức tường tinh thần.
"Ông!"

Khi thân hình Tử Nguyệt chạm vào bức tường tinh thần, sắc mặt nàng ngay lập tức tái nhợt, một cỗ tinh thần ba động kinh khủng khuếch tán, giáng một đòn nặng nề vào nàng, nàng phun ra một ngụm máu, bay ngược ra sau.

"Mình thua sao..."

Cái cảm giác mê muội càng lúc càng kéo tới, Tử Nguyệt nhìn bức tường tinh thần, nở nụ cười cay đắng, nàng đã cố hết sức.

"Xoạt!"
Ngay khi Tử Nguyệt chuẩn bị nhắm mắt lại, hoàn toàn buông bỏ, thì một bàn tay ấm áp đột nhiên áp vào tấm lưng ngọc của nàng, thân hình nàng đang bay ra sau chậm rãi hạ xuống.

"Lâm Động",..tử nguyệt ngẩn ra,hắn đến lúc nào,lúc nãy nàng vẫn chưa thấy Lâm Động tiến vào tầng sáu.

Haiz,..."gánh nặng này không nên đè lên vai một cô gái như ngươi",...Lâm Động thở dài nói. Thật ra hắn vừa mới tiến vào tầng sáu,cũng là lúc tử nguyệt liều mình tiến vào tầng bảy thất bại bị bay ngược trở ra,Lâm Động lập tức thi triển thời gian gia tốc,tốc độ tức thời tăng lên gấp mấy lần mới đúng lúc đỡ được nàng.

"Chuyện còn lại cứ để ta lo,ngươi an tâm tu luyện đi",...Lâm Động nói.

"Cẩn thận",..tử nguyệt thất thần nói,nàng vốn lãnh ngạo,thiên phú lại cực cao trước giờ vẫn chưa gặp trường họp như thế này,lúc này cho dù là tự tin nàng,cũng chỉ có thể đặt hy vọng vào Lâm Động làm nàng có chút không thể thích ứng.

Ừm,...Lâm Động gật đầu,tinh thần lực bao trùm toàn bộ cơ thể, Làm xong điều này, Lâm Động không chậm trễ nhảy tới, dưới ánh mắt khẩn trương của Lâm Động, thân hình hắn dần dần tiến vào trong bức tường tinh thần.

"Ong ong!"

Khi Lâm Động bước vào, bức tường tinh thần nhất thời chấn động kịch liệt, những tiếng ông ông kỳ dị lập tức truyền ra, ngay sau đó lực ép từ bốn phía kéo tới, muốn đẩy Lâm Động ra ngoài.


"Hừ!"
Mở,...Lâm Động quát lạnh một tiếng,tinh thần lực như thủy triều mãnh liệt tuông ra,mạnh mẽ mở ra một khoảng trống bên trên bức tường tinh thần,Lâm Độn cười nhạt bước vào.
"Xuy!"

Khi Lâm Động tiến vào, bức tường tinh thần như một mặt nước từ từ khép lại,không gian trong tầng sáu một lần nữa yên tĩn trở lại.

"Thành công..."
Một lúc sau tử nguyệt mới từ thất thần hồi tỉnh trở lại,nàng chưa thấy ai vượt tháp bá đạo như Lâm Động trực tiếp mạnh mẽ đục một lỗ hỗng trên bức tường tinh thần đi vào.

Haiz,...tử nguyệt thở dài một hơi,ngồi xếp bằng xuống bắt đầu tu luyện,đã không thể tiến vào tầng bảy,vậy nàng cũng không thể bỏ qua lần tẩy lễ của phù sư tháp này.

"Nhìn kìa,có người tiến vào tầng bảy",...bên ngoài phù sư tháp,mọi người đều tập trung vào tầng sáu,nơi đó có ba điểm sáng,chứng minh cho ba ngươi ưu tú nhất lần tháp đấu này đang ở đó,đột nhiên tầng sáu có một điểm sáng biến mất,mọi người đều thất kinh,lai có người có thể tiến vào tầng bảy.

Mọi người nhìn lên tầng bảy quả nhiên nơi đó có một điểm sáng,chứng tỏ người biến mất ở tầng sáu là thật sự tiến vào tầng bảy mà không phải trở lại tầng năm như hai người ở tầng năm vừa rồi.
Hàn duẫn thì đắc ý cười hắn tin chắc người vừa tiến vào tầng bảy chính là chu thông của thiên hỏa thành,..

"Haha nham huyền,xem ra lần này các ngươi lại thua,phù sư tháp này thiên hỏa thành chúng ta xin nhận a",...hàn duẫn nhìn nham đại sư cười to nói,khiến đám phù sư phía viêm thành sắc mặt trở nên rất khó coi.

"Haha hàn duẫn,đừng đắc ý quá sớm,nếu không tới lúc thua rồi sẽ rất khó coi"....nham đại sư không thèm để ý nói,lão tin tưởng Lâm Động sẽ không làm lão thất vọng.

"Hừ,...đến lúc phù sư tháp bị ta mang bề thiên hỏa thành rồi,ta xem ngươi làm sao bình tĩnh",...hàn duẫn hừ lạnh nghĩ.

"A,lại có người tiến vào tầng bảy",...lại một trận xôn xao,hàn duẫn gấp gáp quan sát quả nhiên tầng bảy lại có nhiều hơn một điểm sáng.

"Là tử nguyệt sao,"...mấy trung niên phù sư phía viêm thành vừa mừng vừa nghi,bọn họ biết rất rõ thực lực của tử nguyệt,tầng sáu nàng có thể leo lên không phải chuyện gì khó nhưng tầng bảy,với thực lực bây giờ của tử nguyệt quả thật có chút không đủ.

"Ngươi quả nhiên không làm ta thất vọng",...nham đại sư nói thầm,nụ cười trên mặt càng thêm nhẹ nhõm.

Sau khi bước vào tầng 7, Lâm Động thấy không gian ở đây nhỏ hơn một chút, tinh thần uy áp sền sệt mạnh hơn tầng trước cả chục lần.

"Đông!"

Trong tầng tháp vắng vẻ vang lên tiếng bước chân, khi đưa mắt nhìn lại phát hiện ra một thân ảnh, đang dùng một tốc độ cực kỳ thong thả, như một người đang kéo xe tiến lên phía trước.

Bước chân của hắn nặng nề giống như trên thân hình hắn có mang một ngọn núi cao, mỗi bước chân của hắn đều phát ra những tiếng xì xì, mồ hôi như thủy triều rơi xuống, làm cho quần áo hắn ướt nhẹp.

Đạo thân ảnh này chính là Chu Thông, hắn là người có thực lực mạnh nhất trong đám Phù sư trẻ tuổi ở Thiên Hỏa thành, nửa năm trước hắn đã thành công bước chân vào tam ấn Phù Sư, nhưng mà tinh thần uy áp ở tầng 7 cũng khiến cho hắn cảm thấy được một áp lực cực lớn, mỗi bước chân đều không thua gì cùng người khác đại chiến.

"Viêm Thành Phù Sư cũng chỉ vậy thôi."

Chu Thông lau mồ hôi trên mặt, nở nụ cười nhạt, thân là nhân vật ngôi sao của Thiên Hỏa thành, bề ngoài hắn trông thì bình thường, nhưng lòng kiêu ngạo không kém ai cả, lần này hắn tới đây một là giúp Thiên Hỏa Thành thắng được Phù Sư Tháp, hai là cũng muốn xem Phù sư Viêm Thành có gì đặc biệt, kết quả này làm cho hắn hơi thất vọng, không một ai có thể cản được bước chân của hắn.

"Ồ phù sư viêm thành làm sao",..đột nhiên,một âm thanh có chút hiếu kỳ vang lên,..

Âm thanh đột ngột làm chu thông có chút giật mình,quay đầu lại,hắn phát hiện một thiếu niên mười mấy tuổi nét mặt thờ ơ đang chậm rại đi tới,hắn đi có vẻ chậm chạp nhưng lại vô cùng nhẹ nhàng,chăng mất bao lâu,đã đi tới bên cạnh chu thông.

"Là ngươi",...chu thông giật mình nhìn Lâm Động,người mà ban đầu hắn vẫn luôn chú ý,nhưng sau khi tiến vào tầng sáu một lúc lâu vẫn không thấy Lâm Động,hắn tưởng rằng Lâm Động không thể lên tới,bây giờ Lâm Động lại đột nhiên xuất hiện ở đây làm hắn có chút kinh ngạc,khó tin.