Chương 47: Nữ Chúa (2):

Trọng Sinh Chi Đấu La Đại Lục

Chương 47: Nữ Chúa (2):

"Bộp... Rầm....Oanh...."
1 âm thanh phi thường lớn vang vọng mặt đất, Huyết Du lạnh lùng đứng nhìn Ngô Liên, 1 Cường Công hệ Đại Hồn sư, bất quá là của 1 nhóm hoàn toàn khác, bị Gián Nữ Chúa 1 bàn tay đập lún sâu vào trong đất, ngay kế đó là 1 cái càng sắc nhọn lao từ trên trời xuống, đâm thủng cả mặt đất, nhưng lúc này đã không còn thấy Ngô Liên đâu rồi.
Ở ngoài chiến trường, Ngô Liên vẫn đang kinh hoàng nhắm tịt mắt lại, nhưng chỉ chốc lát sau là kì lạ, hắn thế mà thấy ánh sáng, nhìn lại nào có cái nào gián nữ chúa hay gián khổng lồ, bây giờ hắn đang ở trong 1 căn phòng cùng 3 người khác. Đột nhiên 1 giọng nói vang lên:
- Các ngươi đã bị loại, mau mau đi ra. Lần này chỉ là 1 đợt khảo hạch thí điểm, sẽ không có trừng phạt gì.
Ngô Liên thở hắt ra 1 hơi, bị loại, có nghĩa rằng nếu đây không phải khảo hạch thì hắn cũng là không chết cũng trọng thương a. Dù sao chết cũng không quá nhạt, dẫu sao trước hắn đã có hơn 10 người bị con gián kia cho loại bỏ rồi.
Trong lúc này, Gián Nữ Chúa nhìn vào chỗ đất mà nó mới chém xuống, hơi cứng lại 1 chút tựa như đang băn khoăn tại sao không có xác chết cũng không có cái gì máu me tung tóe bay ra. Thế nhưng hệ thần kinh Hạch đơn sơ của nó chẳng quản đến những điều đó, lập tức nó nhìn sang phía những đối thủ kế tiếp của nó, lúc này đã tụ tập đến hơn 90 người. Nếu xét mỗi khu vực là có ước chừng 500 người 1 khu vực, thì trong toàn thể cái "hòn đảo " phi thường rộng lớn này, đã có một phần năm số người tụ tập lại đây. Đích đến của họ hiển nhiên là nhằm vào lệnh bài của Nữ Chúa. Nên biết 1 địch thủ tầm cỡ Nữ Chúa ít nhất sẽ cho số điểm trong tầm một hoặc hai trăm điểm. Xét 1 cách so sánh tầm cỡ đi, một nhóm 6 người, 1 thẻ Hoàng Kim và 6 thẻ bạch Ngân, như vậy giết được 1 con gián Nữ Chúa có thể cho họ số điểm tương ứng với chừng từ 5 cho đến 10 nhóm lận, đương nhiên còn tùy xem có thể có nhóm được nhiều nhóm được ít điểm.
Nói 5 đến 10 nhóm có vẻ ít, nói cách khác là cần đánh bại chừng 60 người mới được, đó là chưa kể những nhóm đã bị mất sẵn lệnh bài. Đương nhiên đánh bại 1 số Hồn thú khác sẽ được 1 cơ số điểm, nhưng cần phải đánh bại những con thuộc hàng mạnh, chứ như lũ gián con con kia là không được 1 tẹo điểm nào rồi.
- Nhóm của Đái Thương Hành có liên lạc lại không?
Huyết Du lui về sau hỏi qua 1 người, người này gọi Mộc Á Tư, người 1 dân tộc nhỏ trên núi gì đó, võ Hồn phụ trợ hệ Diệp Điệp Tư. Trong khảo hạch lần này có 1 số loại Hồn đạo khí có thể được sử dụng, Hồn Đạo Khí liên lạc loại là 1 trong số đó.
Vừa nãy ước chừng 10 phút trước, hắn có nhìn thấy 1 nhóm tầm khoảng 12 người chưa rõ thực lực đi vào trong 1 hang động, điều này phi thường kì quái đặc biệt khi hắn thử đi đến kiểm tra xem, thì hắn nhìn thấy 1 đống xác gián chất thành đống, hơn nữa bên trong có cảm giác như có rất nhiều ấu trùng gián, nói rõ đây là 1 hang gián. Tính Huyết Du vốn đa nghi nên hắn bèn thuyết phục Đái Thương Hành đi theo kiểm kê, nhưng thằng kia thì lại muốn dẫn theo thêm nửa đội đi theo, tức là từ 1 nhóm 18 người thành 2 nhóm 9 người.
Mà, dẫu sao Đái Thương Hành cũng có hứng thú với 1 người trong đó, 1 nữ nhân mà hắn luôn tự coi là kì phùng địch thủ.
- Không có. Đái Thương Hành chẳng gửi lại cái gì hết.
Mộc Á Tư kiểm tra lại lệnh bài liên lạc, xác nhận không có tin nhắn về sau nói ra. Huyết Du gật đầu, nhìn sang mấy chục nhóm khác đang chiến đâu, tuy nhiên bọn họ chiến đấu 1 cách hời hợt đến lạ lùng. Điều này phi thường dễ hiểu, xét cho cùng thì với hơn 90 con người ở đây toàn là những người phi thường hiểu chuyện.
Dù sao thì, với gần trăm người,giết 1 con hai hoặc ba ngàn năm Hồn thú cũng không phải việc bất khả thi, cái cần xét đến chính là cuộc chiến sau chót, khi mà bọn họ chiến đấu xem ai có thể dành được Lệnh bài trị giá 200 điểm kia.
Nghĩ nghĩ, hắn quyết định để dành thêm 1 phần thực lực, lúc này, bọn họ chưa chân chính động thủ, ngược lại Gián Nữ Chúa động cước trước.
Đột nhiên lúc này, gián Nữ Chúa vậy mà co rụt cái đầu lại, liền ngay sau đó nó phun ra 1 thứ chất lỏng màu xanh dương, nhớt nhớt phi phường khó gột rửa. Những người bị dính cái thứ này lên người ngoại trừ trên người bốc lên 1 mùi tanh nồng nặc phi thường khó ngửi ra,.. còn lại cũng chẳng có chuyện gì nhiều.
Thế nhưng không dừng lại ở đó, Gián Nữ Chúa liên tục phun thứ chất nhày này sang chung quanh với công suất tương đương cái vòi phun nước, tuy nhiên tầm xa thì lại vượt hơn rất nhiều, tuy rằng ở đây ai nấy đều là Hồn sư nhưng tối đa cũng chỉ có Hồn Tôn, còn lại trừ Đại Hồn sư cũng chỉ còn lại duy nhất Hồn sư, hiển nhiên là sẽ có không ít người dính phải thứ này.
- Có độc không!?
Huyết Du vốn đã có thể né được thứ này, tay lại kéo theo thêm 2 người nữa ra khỏi tầm của vòi phun, thuận miệng hỏi 1 người đứng đằng sau, chỉ thấy người này nhún vai 1 bộ " Ta không biết " bộ dáng.
Lúc này có 1 cái khác Đại Hồn sư, người này cũng né được cái kia luồng dung dịch lỏng toẹt nhớt nhát đó, lấy tay quẹt 1 cái lên bãi chất lỏng dính trên mặt đất, ngửi ngửi cọ cọ vài cái, sa sầm mặt.
- Là dầu hỏa!?
Cùng lúc này, gián nữ chúa ngửa mặt lên trời hét dài 1 tiếng, trong miệng truyền ra tiếng lách kách như tiếng kim loại va chạm vào nhau liên hồi, thậm chí giữa ánh trời trăng sáng rực rỡ như này, còn có thể thấy lờ mờ từng tia lửa điện truyền ra từ trong mồm nó.
" Phừng....Phừngggg....Phừng...."
Từ trong miệng gián nữ chúa lúc này, bừng lên 1 ngọn lửa, thế nhưng ngọn lửa này vậy mà không phải do bất cứ ai ở đây phóng hỏa ra, mà là do tự thân gián Nữ Chúa tạo thành.
Sau đó Gián Nữ Chúa này, rụt cổ, lần trước thì là phun ra 1 thứ dịch, lần này, vậy mà lại khác ra 1 ngọn lửa phóng xa tới tận hơn 50 mét, 2 bên mồm của nó không khí bị thiêu cháy rực rỡ, lúc mồm nó phun ra ngọn lửa kia thậm chí thấy rõ không khí có chút xao động đồng thời nghe 1 tiếng nổ lớn tựa như có 1 vụ nổ ở trong mồm nó vậy.1 số người tu vi hơi thấp 1 chút, cảnh giác không đủ 1 chút, hoặc giả phản ứng không kịp một chút đều bị dính tialửa này
Đáng sợ nhất là những người trước vừa mới bị dính cái thứ dung dịch nhớp nháp màu xanh kia, bây giờ chỉ cần dính 1 vệt tàn lửa thôi vậy mà toàn thân bừng bừng cháy lên, không cách nào dập tắt được, hơn nữa khi thứ chất lỏng kia bắt đầu bùng cháy thế mà còn nổ tung tựa như 1 quả lựu đạn nữa, rất nhiều người đều đã mất 1 lớp da, 1 số người bị dính hơi nhiều chút trực tiếp bị truyền tống ra ngoài đại biểu cho bị loại.
Đó còn chưa kể đến độ khó chịu của loại lửa này.Đại biểu như gần chỗ Huyết Du chính mắt hắn nhìn thấy có 1 Đai Hồn sư võ Hồn Thủy xà triệu hoán 1 quả cầu nước ngâm cả cánh tay 1 người đồng bạn vừa bị dính thứ "dầu hỏa " kia, ngọn lửa này thế mà không tắt ngấm đi, chỉ duy nhất cháy yếu đi 1 chút, tựa như thứ "Dầu hỏa " kia có thể để cho lửa cháy phi thường mạnh mẽ vậy, thậm chí có thể liên tục cháy mà không cần không khí tới duy trì.
Trong thoáng chốc, tất cả những thứ lúc trước, dính hoặc không dính loại "dầu hỏa " kia, đều chìm trong biển lửa, mặt đất, cây cối, con người.
Huyết Du né tránh 1 cột bão lửa phun ra từ miệng con Gián Nữ Chúa kia, chui ra đằng sau 1 tảng đá né tránh, miệng lầm bầm chửi đổng vài câu, hắn nhận ra cái thứ lửa mà con gián kia phun ra chỉ đơn thuần là sự kết hợp loại "dầu hỏa " và chút tia lửa điện chứ chẳng phải do Hồn lực tích tụ gì sất, nói cách khác chỉ cần đợi cho con Gián này hết "dầu" thì xử đẹp nó.
Đột nhiên hắn cảm nhận được 1 luồng sát khí kình thiên từ trên đầu, hắn giơ Huyết Kiếm lên đỡ được 1 đòn đánh, nhận ra mục đích thực sự của con gián Nữ Chúa kia, không thể không khen 1 tiếng.
Bên trên hắn là 1 con gián Bạch Ngân phi thường to, thế nhưng trong ánh lửa nóng hừng hực này, lớp da ngoài màu bạch ngân tựa như 1 tấm gương phản chiếu lại ánh lửa. Nếu chỉ nhìn thoáng qua sẽ thấy nó trông không khác gì lửa cháy xung quanh, nếu không để ý kĩ tuyệt đối khó lòng nhận ra nó giữa 1 biển lửa.
Nói cách khác, phun lửa chỉ là phụ, đương nhiên cái "phụ" đó cũng xử đẹp cả đống người, chân chính mục đích vẫn là cho lũ Gián Lính ẩn thân đi giải quyết từng người một.