Chương 50: Thần Quả!?

Trọng Sinh Chi Đấu La Đại Lục

Chương 50: Thần Quả!?

Trầm Ngâm vừa dụng võ hồn, đang tính ngửi tìm đường đi của nhóm đi trước, đột nhiên hắn ngửi được 1 cỗ hương vị trong gió. Hương vị này phảng phất vị của thiên nhiên, tựa như vị của tất để lâu ngày không giặt, hoặc như thịt thối để đến khi nó rữa ra thành nước thịt. Hương vị này giống như 1 cái áo được bọc vào trong đó 1 đống rác, lăn lê qua bùn đất sau chốt được lên men hàng trăm năm để cho mùi nó đạt độ chín nồng hoàn hảo nhất

Hoa mỹ đủ rồi, nói trắng ra là mùi thối xộc vào mũi Trầm Ngâm, khiến cho hắn đầu váng mắt hoa, nước mắt nước mũi giàn rụa miệng kêu không thành tiếng. Người bình thường, hoặc nên nói là Hồn sư bình thường thì chuẩn xác hơn, sẽ chỉ ngửi được 1 cỗ mùi thối quanh đây nhưng sẽ cho là nó đến từ xác lũ gián và cái hang này, dẫu sao thì nó cũng thực đượm mùi hôi đi, nhưng cũng không quá mức không thể chấp nhận, dù chính Đới Thương Hành cũng phải công nhận là nó thực khó chịu.

Thế nhưng Võ Hồn Trầm Ngâm lại là Lang loại Võ Hồn, thuộc dòng Cẩu, khứu giác phi thường mẫn cảm, gấp hàng vạn lần con người thông thường, làm sao có thể chỉ ngửi được 1 cỗ mùi thối " dịu nhẹ " đó được!? Đối với hắn, đó đúng là biểu trưng của địa ngục hàng lâm.

Trong khi Đới Thương Hành thở dài nhìn Trầm Ngâm run rẩy, há hốc mồm ra không kiểm soát được thì cách đó không xa, ở 1 đầu hang khác, Mạt Kỷ Thương đang dùng Hồn Lực Châu, nghe thấy tiếng ré kinh khủng đến từ đầu kia 1 cái hang, mà đó là tiếng thét của Trầm Ngâm khi ngửi được cái mùi mà quỷ mới biết là mùi gì kia, Mạt Kỷ Thương vẻ mặt băn khoăn hỏi:

- Cái tiếng gì vậy!? Có phải là tiếng người kêu thét không!?

Trần Ngọc Lâm đang nhận thấy trong này có chút tối tối, các cái hang trước có nguồn ánh sáng 1 là đến từ ánh trăng, chiều rọi vào hang thông qua các khe hở, và hai là ánh sáng từ Hồn Hoàn, Võ Hồn hoặc vũ khí, như Lưu Ly Kiếm của hắn có thể chiếu sáng vậy, thế nhưng lúc này ánh sáng hiển nhiên không đủ, nghĩ nghĩ, hắn cầm lấy 1 cái que củi hơi hơi dập nát lên, sử dụng đệ nhất Hồn kĩ Lam Ngân Không, lập tức rất nhiều Lam Ngân Thảo bao quanh lấy cái que củi, kế đó hắn bật bật lửa lên, lập tức Lam Ngân Thảo bắt lửa bùng cháy lên như 1 ngọn đuốc.

Mà, đó đúng là đuốc mà.

Nghe thấy câu hỏi của Mạt Kỷ Thương, Trần Ngọc Lâm lắc đầu một bộ "thằng này mù tịt về những thứ đang diễn ra ":

- Ta không biết, có khi là con nào đó rống chết đấy cũng không chừng.

Nói thì hắn nói thế nhưng Trần Ngọc Lâm không nghĩ thế, hắn cười lạnh, chắc chắn là đội Đới Thương Hành có 1 người có Võ Hồn cường hóa Khứu Giác, loại này không quá hiếm, nhưng cũng không quá phổ biến.

Võ Hồn cường hóa Ngũ Quan có vài loại, tỉ như cường hóa Khứu Giác như Võ Hồn Lang Loại - Trầm Ngâm, cường hóa Thính Giác như Võ Hồn Nhu Cốt Thỏ, cường hóa thị giác như Võ Hồn Ưng loại tăng cường mạnh mẽ khả năng nhìn xa, hoặc trải rộng khả năng xúc giác như Trần Ngọc Lâm - Lam Ngân Hoàng, dù Trần Ngọc Lâm có thể chỉ được tính là nửa cái thôi. Dù sao loại cường hóa này trừ khi là Võ Hồn Bản Thể còn không thì cũng chỉ là hiệu ứng phụ như 1 số Võ Hồn đẳng cấp cao loại Điểu có thể phi hành, là đặc tính của Võ Hồn.

Mà nếu là thị giác, thính giác đều không nói, hết lần này đến lần khác là Khứu Giác, mấy loại kia Trần Ngọc Lâm còn chưa có cách giải quyết hợp lý, nhưng Khứu giác!? Chuyện nhỏ. Trần Ngọc Lâm hắn phất tay cái dù là Phong Hào Đấu La cũng phải quỳ xuống cầu xin.

Trên đời này tồn tại 1 loại cây mà được toàn bộ từ Nhân Loại, Tà Hồn Sư và Hồn thú cộng đồng đề danh hủy thiên diệt địa.Chỉ riêng 5 chữ này thôi đã là đầy đủ và không còn thiếu chút gì để đánh giá về nó, chính xác là danh xứng với thực.

Loại cây này trước kia từng bị tước đi cái này ngôi vị do người ta ngỡ rằng nó đã tuyệt chủng, thế nhưng cách đây 2 vạn năm khi Thiên Đấu Đế Quốc tiến đến Thiên Đấu Đại Lục, họ đã - trong cơn kinh hoàng vô cùng tận tựa như lần đầu tiên nhìn thấy địa ngục hàng lâm - tái phát hiện ra nó, khiến cho "nó" nghiễm nhiên quay trở lại ngôi vương, là 1 trong những thứ khiến cho toàn bộ Nhân Loại, Hồn thú khi nhìn - nghe - ngửi thấy nó đều chạy trối chết không có 1 tia can đảm dám quay đầu.

Loại cây này ở đẳng cấp cuối cùng 1 năm thụ phấn, 10 năm nở hoa, trăm năm kết quả, ngàn năm quả chín, tổng cộng tốn chính xác một ngàn một trăm mười một năm. Thứ cây này được người người kinh sợ, vạn thú cùng bái phục, con người run rẩy khi nghe tên nó, bất cứ con thú nào chỉ cần ngửi được nó cũng cao chạy xa bay kể cả Hồn thú Mười Vạn Năm, cái tên nó sánh vai song hành cùng với những Siêu Cấp Phong Hào Đấu La cấp 99 đã, đang, và sẽ tồn tại cùng với những món Hồn Đạo khí cấp 9 có uy năng hủy thiên diệt địa, nó là 1 thứ kinh khủng nhất từng ngự trị trên cả 3 cái đại lục Đấu La, Thiên Đấu và Tinh La.

Thiên Hạ Đệ Nhất Thối.

Thối Thiên - Thối Địa - Thối Nhân.

Thối chết Phong Hào Đấu La.

Thối cả Quốc Gia thối Toàn Đại Lục.

Hủy Thiên Diệt Địa Hắc Ám Sầu Riêng.

Hủy Thiên Diệt Địa Hắc Ám Sầu Riêng, thiên hạ đệ nhất thối, có 3 đại cảnh giới: Đệ Nhất cảnh - " Nhân Thối". Đệ Nhị Cảnh - " Địa Thối". Đệ Tam Cảnh - "Thiên Thối". Mỗi cảnh giới phân làm sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ.

Thối tới mức người ta còn tự cho nó phân cảnh giới "thối", sầu riêng đang chín, người trong nghề trồng sầu riêng gọi là Tu "thối", còn người trồng sầu riêng được đặc cách gọi là " Thối Giả ".

Đương nhiên với niên kỷ một ngàn một trăm mười một năm mới kết quả không ai đợi được lâu thế, thế nhưng đó là Thối Thiên Hậu kỳ cảnh giới Hắc Ám Sầu Riêng, còn với những quả Nhân Thối Cảnh thì chỉ mất từ 10 năm cho tới 30 năm cho 1 lần ra hoa kết trái. Còn Địa Thối thì trong khoảng chừng 80 cho đến trăm năm. Đừng có nhìn nó thối, kỳ thực vị của nó phi thường mỹ vị, cắn miếng đầu tiên không thấy gì, đến lúc ngươi cắn miếng thứ 2, khi nhận ra muốn ăn thêm thì đã hết sạch từ lúc nào rồi. Vì vậy giá cả thập phần đắt đỏ, đi qua 1 cái nhà nào có mùi "Thối" đặc trưng này, loại khiến người ta vừa ngửi là muốn xỉu chứ không phải bịt mũi, thì cứ xác định là giàu nứt đố đổ vách.

Tương truyền khi Hắc Ám Sầu Riêng kết quả, tức "thối" đạt đến mức độ đại viên mãn, quả Hắc Ám Sầu Riêng sẽ có 2 lớp, đệ nhất lớp là 1 lớp màng bọc bên trong là vô tận hắc khí chứa đựng mùi thối kinh thiên động địa, đệ nhị lớp mới là quả thực, nhưng kể cả quả cũng chứa đựng mùi thối đủ để bất kỳ ai cũng nằm suốt 3 ngày không gượng dậy. Do khi quả Hắc Ám Sầu Riêng rơi xuống, lớp đầu tiên sẽ phát nổ, hắc khí mang theo mùi thối bay vạn dặm, 1 bầu trời phải ròng rã 3 ngày sau khi hắc khí tan hết mới hết thối, dù vậy khu vực xung quanh 50 mét quanh cây xưa nay vẫn được xưng là Nhân Loại cấm khu, phải mặc đồ bảo hộ mới có thể tiến vào. Do "phát nổ" như thế nên nó còn được gọi là Quỷ Sầu Riêng Bom.

Từng có người chứng thực, thứ này thối tới mức sau khi đặt vào 5 lớp cách mùi, thêm 1 lần trữ vật giới chỉ thi thoảng vẫn có mùi hơi hôi hôi, dù nhiều người nói là đó là mùi của hắn chứ không phải mùi sầu riêng.

Mức độ nguy hiểm của nó sánh ngang những Mười Vạn Năm Hồn thú thường cư ngụ tại trung tâm Tinh Đấu Sâm Lâm, nghe đồn có người từng mang 1 quả Hắc Ám Sầu Riêng vào Tinh Đấu Sâm Lâm, thậm chí đến cả mười vạn năm Hồn thú Chiến Lang Thần Quân cũng không dám lại gần, chỉ dám đứng từ xa liệp sát.

Mà, không chỉ Hồn thú, con người cũng chẳng dám lại gần.

Tấm bảng kia, chẳng biết Trần Ngọc Lâm rước từ cái xó xỉnh nào về, chỉ là 1 tấm bảng "vô tình" dính phải cái lần nổ đầu tiên, hơn nữa là ở gần rìa ngoài của 1 quả Địa Thối Cảnh Trung Kỳ đã đủ khiến cho Hồn Tôn thấy khó chịu, Trầm Ngâm hoàn toàn mất đi khả năng hành động là đủ thấy sự kinh khủng của Hủy Thiên Diệt Địa Hắc Ám Sầu Riêng.