Chương 7: Khế ước

Tội Nguyên Hệ Thống

Chương 7: Khế ước

Chương 7: Khế ước

Đây dĩ nhiên là phép thử khác của Hạo Thiên một con số không lớn không nhỏ nếu Diệp Vân qua được liền dừng ở đây nếu tiếp tục là Hạo Thiên cố tình khơi dậy lòng tham của người khác bị đánh không oan

Không để Hạo Thiên thất vọng Diệp Vân trịnh trọng cúi đầu nói

"Rất cảm ơn ngươi đã tin tưởng ta từ giờ xin được phép gọi ngươi Phong thiếu ta sẽ vì ngài ra sức "

Hạo Thiên gật đầu nói

"Rất hân hạnh được hợp tác với ngươi nếu cần có thể dùng số linh thạch dư mua đồ đừng lãng phí số thổ linh thạch kia nếu cố gắng ta sẽ bồi dưỡng ngươi "

Cho tai người rót mật Hạo Thiên vẫn phải làm dù tương lai có thể không còn hợp tác nhưng giờ vẫn cần còn Diệp Vân chỉ cảm kích vì Hạo Thiên tin tưởng mình còn lời Hạo Thiên nói là thật hay giả thời gian sẽ chứng minh

Chuyện khế ước đã xong Hạo Thiên nói

"Ngươi qua phòng ăn đặt giúp ta một phòng riêng hai bàn để lát nữa gặp người "

Diệp Vân thu lại giấy tờ cùng linh thạch lĩnh mệnh rời đi Hạo Thiên đi lại bên giường gọi bọn trẻ dậy, bọn trẻ vừa tỉnh ngủ còn mơ màng ngồi bên giường nhìn xung quanh tựa hồ đối với mọi thứ rất hiếu kỳ sau đó nhìn Hạo Thiên có chút e ngại một nữ hài ngẩng đầu hỏi Hạo Thiên

"Ca ca Ninh Khuê và Lâm Phi còn sống đúng không? "

Hạo Thiên sững người hai giây không cần hỏi cũng biết là ai Hạo Thiên ngồi xuống trước mặt nữ hài ôn nhu nói

"Cả hai đều còn sống Lâm Phi đang bị thương cần nghỉ ngơi còn Ninh Khuê được người khác cứu mang đi "

Cả năm đứa đều cúi đầu nữ hài run giọng nói

"Chúng ta đều thấy được chúng ta rất sợ hãi, lúc đó Ninh Khuê tỉnh lại nữa chừng kêu khóc còn cầu cứu chúng ta nhưng chúng ta cũng rất sợ... "

Hạo Thiên trầm mặc không nói gì ôm bọn trẻ vào lòng Diệp Vân cũng đúng lúc về tới nghe được cũng im lặng đứng đó qua vài giây Hạo Thiên ôn nhu nói

"Không cần lo chỉ cần có ca ca ở đây không ai có thể tổn thương bọn muội được nữa "

Sau khi ổn định cảm xúc cho bọn trẻ Hạo Thiên nói

"Giờ mọi người đi tắm sau đó chúng ta đi ăn "

Hạo Thiên chia bọn trẻ làm hai nhóm nam nữ, bốn cái nữ hài đi vào tắm trước còn nam hài ở lại nhìn Hạo Thiên

Hạo Thiên ngồi bên cạnh hỏi

"Đệ tên gì? "

Nam hài nhỏ giọng đáp

"Đệ tên Lạc Phong muội muội ta tên Lạc Vy chúng ta... Chúng ta có thể làm việc chỉ cần một ít thức ăn là được xin đừng đuổi chúng ta đi "

Hạo Thiên xoa đầu nam hài nói

"Không cần lo ca ca sẽ lo cho các đệ muội cuộc sống tốt nhất có thể sau khi các muội ấy ra đệ tắm rửa thay y phục sau đó chúng ta đi ăn "

Lạc Phong gật đầu cũng không lâu bốn nữ hài đi ra mặc y phục mới còn rất đẹp mắt nhu thuận ngồi bên giường sau khi Lạc Phong vào tắm Hạo Thiên hỏi

"Có thể nói cho ta tên của các bạn muội sao? "

Nữ hài lúc trước lên tiếng nói

"Ta là Ninh Y muội ấy là Ninh Tuyết muội ấy là Ninh Nguyệt muội ấy là Lạc Vy còn đệ ấy tên Lạc Phong "

Ninh Y chỉ vào phòng tắm nói sau đó nói tiếp

"Trước kia chúng ta được Ninh lão gia nuôi dưỡng nhưng tháng trước Ninh lão gia qua đời chúng ta được chuyển đến nơi khác ở đó chúng ta phải tự kiếm ăn ban đầu chúng ta có 13 người nhưng sau đó mất tích dần muội đã thử tìm nhưng không thấy cuối cùng chỉ còn lại chúng ta... "

Nói xong nhìn Hạo Thiên với ánh mắt hy vọng nói

"Chúng ta có thể làm việc rất chịu khó lại ăn ít chỉ cần ca ca ngươi đừng làm hại chúng ta được không? "

Hạo Thiên mỉm cười xoa đầu Ninh Y nói

"Không cần lo ta là người tốt ta sẽ không làm vậy đợi Lạc Phong tắm xong chúng ta đi ăn "

Qua vài phút Lạc Phong tắm xong mọi người đi xuống khách sạn Hạo Thiên kiểm tra tình trạng đứa trẻ trên xe vẫn không có thay đổi quá lớn Hạo Thiên yên tâm gọi Lý Phong đi qua quán ăn được phục vụ dẫn lên phòng riêng ngồi xuống sau nhắc nhở hắn diễn tự nhiên một chút tránh bị nghi ngờ

Trong lúc chờ đợi Hạo Thiên cho bọn trẻ gọi một bàn đồ ăn cho bọn trẻ ban đầu vẫn còn lúng túng sau khi thử ăn vài miếng bắt đầu ăn như hổ đói Hạo Thiên mỉm cười quay lại bàn Hạo Thiên ngồi xuống sau đó nói

"Nói sơ qua về người ngươi nói đi "

Lý Phong dùng giọng run rẩy nói

"Đại nhân người này có sở thích nghiên cứu các loại sinh vật cũng là thiên tài đã tốt nghiệp qua các khóa học liên quan được đánh giá rất cao dù không tinh thông dược lý và trị liệu nhưng giải phẫu học ở nơi vắng vẻ này khó mà tìm ai giỏi hơn được, chỉ cần trả đủ linh thạch cô ta sẽ đến tận nơi làm việc còn lại không cần lo rất dễ nói chuyện còn muốn thuê lâu dài rất phức tạp

Cô ta yêu cầu cung cấp tài nguyên, trang thiết bị, phòng nghiên cứu cả vật thí nghiệm và không làm thí nghiệm phi nhân tính dù cô ta là thiên tài nhưng đây là cái hố đen ném vào vô hạn tài nguyên đổi lấy kết quả không biết trừ Mặc gia hiếm người chấp nhận trả giá lớn như vậy nếu ngài đồng ý ta sẽ gọi người tới... "

Hạo Thiên nhíu mày cứ lo chuyện trước mắt còn lại để sau đó tính đi hắn nói Lý Phong gọi người tới sau nửa tiếng cửa phòng mở ra hai nữ nhân bước vào mặc áo nghiên cứu trắng trong đó một người hai mắt thâm đen, người gầy gò da trắng bệch biểu hiện như hết sức lao lực thiếu ngủ lâu ngày người còn lại khá hơn nhưng nhìn thiếu sức sống tóc ngắn cả hai đều rối tung lên

Hạo Thiên mở to mắt nhìn hai người hai người cũng quan sát trong phòng sau đó ngồi trước mặt Hạo Thiên nhíu mày hít một hơi thật sâu nhìn Hạo Thiên chăm chú mở miệng nói bằng giọng trầm trầm thiếu sức sống

"Thiếu gia đây là người thuê đúng không ta thấy người ở đây không có vấn đề gì ngươi muốn thuê lâu dài sao? Điều kiện ta đã đăng trên đó có gì thắc mắc sao? "

Hạo Thiên nhíu mày cảm thấy người này thật kỳ quái hắn chỉ cần trị liệu cho Lâm Phi là được chỗ ở còn không có mời người này về làm gì? Hạo Thiên nói

"Không có ta chỉ cần ngươi cứu 1 người là được ta sẽ trả linh thạch cho ngươi "

Người này đáp

"Tốt đây là tư liệu và bằng cấp của ta muốn xem sao? "

Hạo Thiên cầm lấy nhìn một lượt xác định an toàn sau đó trả lại Lăng Vân Ngọc nói

"Giờ dẫn ta đi xem bệnh sau đó định giá, giới thiệu một chút ta là Lăng Vân Ngọc kia là trợ lý của ta Lăng Yên Vân "

Hạo Thiên gật đầu quay qua nói với bọn trẻ

"Mọi người chờ ở đây với Diệp thúc ca đi một chút sẽ quay lại "

Bọn trẻ vốn đã ăn no nghe vậy sợ bị Hạo Thiên bỏ rơi lập tức chạy tới đem Hạo Thiên vậy lại cầu khẩn nói

"Ca ca đừng đem chúng ta bán chúng ta có thể làm việc kiếm linh thạch còn rất nghe lời "

Hạo Thiên nghe vậy bật cười nói

"Không phải đâu ta chỉ dẫn y sư đi chữa thương cho Lâm Phi mà thôi nếu vậy thì mọi người cùng đi Diệp Vân ngươi thanh toán đi "

Sau khi xuống dưới Hạo Thiên nhìn trời vẫn còn tối muốn đưa bọn trẻ về nghỉ ngơi nhưng bọn trẻ sống chết không muốn đi Hạo Thiên hết cách rồi chỉ đành để Diệp Vân ở bên ngoài trông bọn trẻ hắn cùng Lý Phong, Lăng Vân Ngọc hai người lên xe sau đó đóng cửa xe lại Lăng Vân Ngọc kéo chăn xuống để lộ vết thương dài từ cổ xuống vùng bụng dưới Lăng Vân Ngọc nhìn Lý Phong rồi nói

"Mổ lấy nội tạng sao? Kể ta nghe ngươi đã làm những gì? "

Lý Phong đột nhiên quỳ xuống đối với ba người dập đầu hắn sợ sắp điên rồi nói hắn nói ra đợi hắn là cái chết đau đớn không nói có khi chết càng nhanh một ít

Lăng Vân Ngọc cười hề hề cộng thêm giọng âm u lộ ra một vô cùng quái dị sau đó quan sát Lý Phong đang run sợ lại nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Hạo Thiên Lăng Vân Ngọc thần bí nói

"Ra là vậy ta hiểu thiếu gia đây hẳn là chủ nhân của tên này, à không tên này càng giống nô lệ hơn hừm thật thú vị hình như ta phát hiện một kho tàng sống "

Lăng Vân Ngọc mở to hai mắt nhìn Hạo Thiên, Lăng Yên Vân ở một bên nháy mắt nhìn hai người nghiêng đầu nhìn xung quanh cố suy nghĩ nơi này thú vị ở điểm nào bộ dạng ngốc manh

Mỗi người ở đây một trạng thái không ăn nhập vào đâu Hạo Thiên bị nhìn ngứa ngáy muốn động thủ nhưng nhịn được mở Tội Nguyên ra nhìn Lăng Vân Ngọc vẫn rất bình thường hắn không hiểu người này lên cơn gì

Qua vài giây Lăng Vân Ngọc biết mình thất thố ho khan hai tiếng quay người đi đến bên cạnh Lâm Phi đưa tay ra sờ từ trên xuống dưới quay đầu nói với Hạo Thiên

"Cần phẫu thuật lại gan, thận, lá lách và sắp xếp lại ổ bụng và dịch duy trì sự sống tổng 2700 khối hạ phẩm linh thạch nhưng chúng ta có thể thương lượng vài việc thế nào? "

Hạo Thiên lấy ra ba hộp trung phẩm linh thạch bình thường thu lại 30 khối đặt một bên Lăng Vân Ngọc hơi ngạc nhiên nói

"Ầy chúng ta có thể thương lượng mà ta sẽ làm miễn phí thế nào? "

Hạo Thiên dứt khoát cự tuyệt nói

"Không cần lấy linh thạch làm việc đi"

Lăng Vân Ngọc gãi đầu nói

"Coi nào đừng như vậy chứ chúng ta có thể hợp tác mà "

Hạo Thiên nhíu mày nói

"Ngươi biết được thứ gì nói đi đừng úp mở nữa "

Lăng Vân Ngọc cười hề hề nói

"Không có gì ta không có địch ý ta giúp ngươi lần này ngươi cho ta chút máu thế nào? "

Hạo Thiên nhíu mày càng sâu đối với Lý Phong nói

"Đứng lên cản hai người này lại! "

Lý Phong lập tức đứng lên cảnh giác nhìn hai người Lăng Vân Ngọc lộ ra nụ cười tự cho là dễ nhìn nói

"Thôi nào đánh nhau cả hai bên đều bất lợi ta chỉ muốn hợp tác thôi ta nói chuyện được chứ? "

Hạo Thiên không muốn nhiều lời nhưng động thủ đúng là ý tồi chỉ đành nghe một chút, thấy Hạo Thiên không có ý kiến Lăng Vân Ngọc nói

"Ngươi rất khác biệt là ma vật thống lĩnh lại con người hơn cả con người, máu của ngươi cũng vậy có gì đó vượt trội hơn của thống lĩnh cùng cấp lại ôn hòa hơn nhiều, đặc biệt hơn mỗi giọt máu đều sống nhưng ngươi vẫn giữ hình dạng con người ngươi biết nó nghĩa là gì không? Ngươi là sinh mạng sống cao hơn chúng ta rất nhiều ta rất hiếu kỳ rất muốn biết bí mật trong đó

Đối với ta nó quan trọng hơn cả mạng sống chỉ cần ngươi giúp ta nghiên cứu ta sẽ làm việc cho ngươi miễn phí, chúng ta có thể ký khế ước sinh tử cũng được thế nào ngươi sẽ đồng ý đúng không? "

Lăng Vân Ngọc càng nói càng kích động nhào lên nắm tay Hạo Thiên nhưng bị Lý Phong hất ra định đánh tới bị Hạo Thiên ngăn lại Hạo Thiên suy nghĩ vài giây ký khế ước đối với hắn không có hại hắn cũng không thể thả hai người này đi được họ biết quá nhiều Hạo Thiên nói

"Tốt ta sẽ ký khế ước đồng bạn sinh tử nhưng cả hai người phải ký còn lại sau đó bàn "

Lăng Vân Ngọc vội vàng gật đầu lấy ra khế ước đưa cho Hạo Thiên hắn nhìn một lượt xác nhận không có vấn đề cắn đầu ngón tay in lên giấy Lăng Vân Ngọc cười hề hề nhận lấy quan sát vài phút Hạo Thiên nhịn không được hối thúc Lăng Vân Ngọc mới cắn ngón tay ký vào

Lập tức Hạo Thiên cảm thấy sự liên kết linh hồn giữa hai người nếu ai phản bội phá bỏ khế ước linh hồn sẽ bị ảnh hưởng trở nên ngu ngốc sau khi ký xong Lăng Vân Ngọc bình tĩnh lại nói

"Chúng ta lái xe đi chỗ nào vắng vẻ điểm tránh bị người khác để ý, quả thật là thần kỳ máu của ngươi giống như vật sống vậy giúp đứa trẻ này lưu thông và chống đông máu do chưa bị đồng hóa nên chữa trị khá chậm nhưng nhờ vậy mới sống được đồ tể vẫn là đồ tể chỉ làm được vẻ ngoài "

Hạo Thiên không nói gì mở cửa mấy người xuống xe Hạo Thiên nói với Diệp Vân và bọn trẻ

"Chúng ta đi thôi, Diệp Vân lái xe tới chỗ vắng đi "

Đám người lục tục lên xe đi trước khoảng 10 phút sau xe chạy tới vùng hoang dã dừng lại Lăng Vân Ngọc lái xe theo sau Hạo Thiên nhìn lại tổng chiều dài chiếc xe phải 20 mét Lăng Vân Ngọc xuống xe giới thiệu nói

"Đây là trạm nghiên cứu cũng là nhà của chúng ta, mau đem đứa trẻ qua đây đi bên này ta có đủ điều kiện hơn "

Lý Phong cùng Diệp Vân đem giường bệnh đặt lên xe Lăng Vân Ngọc, Hạo Thiên nói hai người ở ngoài chờ hắn lên xe xem xét tình hình

Sau khi cửa xe đóng lại Lăng Vân Ngọc mặc vào áo phẫu thuật Lăng Yên Vân phụ trợ Hạo Thiên đứng một bên quan sát qua 5 giờ phẫu hoàn thành Hạo Thiên nhẹ nhõm thở ra Lăng Vân Ngọc nói

"Tạm thời để tiểu tử này ở đây đi ta cần theo dõi sự đồng hóa đang diễn ra tiểu tử này sống không vấn đề nhưng sau đó có biến hóa gì không nói được "

Hạo Thiên gật đầu hắn cũng làm được nhưng để người có chuyên môn làm thì tốt hơn, Lăng Vân Ngọc thấy vậy cười hề hề nói

"Vậy cho ta xin một ít máu để nghiên cứu lúc rảnh rỗi "

Hạo Thiên nhíu mày không nói gì lấy đoản kiếm cắt ngón tay Lăng Vân Ngọc vừa lấy dụng cụ quay ra nhìn thấy chép miệng nói

"Chậc chậc đúng là một cái thiết huyết tiểu nam nhân chỉ cần cắm kim lấy máu là được việc gì phải thế "

Hạo Thiên đứng hình hai giây đúng vậy a hắn chỉ cần ngồi đó một chút là xong nhưng chuyện đã rồi Hạo Thiên chỉ có thể làm như không nghe cầm máu băng ngón tay lại Lăng Vân Ngọc cười hề hề đem máu chuẩn bị nghiên cứu, Hạo Thiên quay người chuẩn bị xuống xe Lăng Vân Ngọc hỏi

"Giờ chúng ta đi đâu? "

Hạo Thiên dừng lại hắn cũng không biết trước mắt tìm một chỗ ở đã, chỉ cần ổn định là được không thể đòi hỏi nhiều, thấy Hạo Thiên không trả lời Lăng Vân Ngọc nói

"Hi vọng ngươi đã có dự định trong tương lai cho bọn trẻ, nếu không nuôi được xin tìm người có uy tín để giao bọn trẻ cho họ bọn trẻ rất đáng thương chúng không đáng chịu những việc như vậy "

Hạo Thiên nói

"Ta sẽ nuôi dạy bọn trẻ nên người ngươi không cần lo "

Lăng Vân Ngọc thở dài nói

"Đừng làm theo cảm tính, trách nhiệm lâu dài không dễ gánh như vậy đâu... "

Hạo Thiên ừm nhẹ sau đó xuống xe Lăng Yên Vân thu dọn sau đó xuống sau Hạo Thiên đối với Diệp Vân nói

"Chúng ta đi tìm chỗ ở có thể ở lâu dài càng tốt "