Chương 2: Xuyên Việt Đến Tu Chân

Tối Cường Khoa Kỹ Thế Kỷ 20 Tại Tu Chân

Chương 2: Xuyên Việt Đến Tu Chân

2/3 của đại lục Xích Vũ sở hữu bởi: Nhân tộc, Ma tộc, Vong Tộc ; 1/3 của đại lục Xích Vũ sở hữu bởi: Yêu Tộc Cấm Địa

Đây là một cái thế giới to lớn to gấp đôi Diệp giới, ở đây cường giả chí tôn phất tay cái là đảo hải, đá bừa cái là di sơn. Thế giới này gọi là Xích Vũ Đại Lục, ở

đây phân chia thành ba thế lực lớn và một thế lực cực lớn, một là nhân tộc, số lượng đông đảo nhất và cũng nhiều cường giả nhất, hai là Ma tộc số lượng

không đông bằng nhân tộc nhưng mạnh mẽ nhất, ba là vong tộc, số lượng không đông, nhưng có thể triệu hoán sinh vật bóng đêm áp đảo ở số lượng

nhiều, lấy nhiều thắng chất lượng, còn lại là Yêu Tộc áp đảo chất lượng lẫn số nhiều rất mạnh mẽ nhưng lại bị thượng cổ tu sĩ phong ấn trong những cấm

địa Yêu Vương tu vi Nguyên Anh Kỳ trở lên đều bị lực lượng phong ấn trấn áp không thể ra ngoài cho lên có thể nói thiên hạ này là của ba đại thế lực đó,

trừ khi Yêu Tộc Cao Tầng được giải phóng thì lúc đó mới nói. Nhân Tộc,chia thành 2 Đại Vương Triều, Hạ Vương Triều và Tây Đông Vương Triều và Tây

Đông Vương Triều chưởng quản vô số tiểu quốc trong đó có Vân Quốc.

Tại Vân Quốc.


Trong một cách rừng bát ngát to lớn, cây cối cao tới hơn 9m, có cây cao tới 15m, núi cao ngoài 100m, ở đây chẳng khác gì rừng cổ đại nguyên sinh mà có

khủng long, nhưng có cái nó lại nguy hiểm hơn khủng long nhiều, YÊU THÚ, Cánh Rừng này gọi là Sơn Lâm, người không có tu vi đi vào đơn giản là chết

chỉ có những tu sĩ kia vào săn giết yêu thú nhưng cũng ngũ phần nguy hiểm, không dám chút lơ là, trừ khi mấy cường giả kia. Ở đâu đó tại cánh sơn lâm

rừng đột nhiên trên trời không báo trước một đạo quang ảnh sấm sét đánh xuống lực lượng khiến mặt đất biến dạng, trong vòng 5 dặm yêu thú cấp 1,

chim chóc chết sạch, cây cối hóa tro bụi, dư uy khiến yêu thú ngoài 1 dặm không dám tiến vào, vì bản năng mách cho bọn chúng biết vào chính là tìm chết.

chính giữa trọng tâm nơi này không giống như bên ngoài tàn phá bừa bãi, ở địa phương này không chịu bất kỳ lực lượng nào của sấm sét, chỗ bãi cỏ có

một thiếu niên tầm 17 tuổi, tướng mạo anh tuấn phi thường, nhưng ẩn trong đó là đôi mắt trong veo dễ thương không chê vào đâu được, tóm lại là một cái

Tiểu Bạch Kiểm dễ thương.

Hắn là Tân Phàm, hắn là kẻ được hệ thống chọn khi nhớ lại hắn vẫn là hưng phấn, hãy xem Ca bước lên đỉnh phong của nhân loại đây ahihi.

Lúc Đó

--------

*ting ting* Một âm thanh chuông đồng vang lên ý

"Xin " chúc " mừng " ký " chủ " đã " nhận "được " Hệ " Thống " Khoa " Kỹ " thế " kỷ 20 "

Một âm thanh máy móc lạnh lùng nhưng không lưu loát kêu lên trong não Tân Phàm, cái này Hệ Thống giống bị ngọng mà phải nặn từng chữ ra rất là khó

nghe.

- Ai, Ai mau ra đây cho ta, đừng có giả thần giả quỷ ở đây - Tần Phàm giật mình bắt đầu nhìn xung quanh chỗ tối om, nhưng không có phát hiện cái gì.

- Chắc ta bị sét đánh váng đầu mà, thôi bỏ đi. Hắn suy nghĩ kỹ lần nữa nhớ lại những cái kia ký ức

- Không phải ta bị sét đánh sao, sao ta lại chỗ này, chả lẽ đây là địa ngục trong truyền thuyết?, thế Lão Phùng mới cái kia Tiểu Nhân đâu, ta chết cùng

giờ mới bọn họ mà a, chắc đến muộn a hihi. Hắn nghĩ chết có số, duyên có số, lên mọi thứ không sao cả, sống thoải mái tiêu dao một đời không phải tố

sao, nhưng đáng tiếc mình vì cứu Lão Phùng không ngờ lại góp mạng đi vào, mới đầu chỉ có hai cái thi thể giờ lại có thêm 1 cái thi thể nữa rồi, hắn cảm

thán nghĩ.

Hắn đối với chết thật sự không quan tâm năm 19 tuổi tâm ý hắn đã lạnh cho lên bây giờ đến âm phủ, hắn rất vui vẻ và mốt ít tai hưng phấn, nhưng điều

hắn tiếc nuối là còn chưa xin lỗi Lão Phùng.

Đột nhiên một đoàn ký ức truyền vào hắn làm cho hắn hiểu rõ hắn đang ở tình thế nào!

" Móa ơi " Hắn đột nhiên giật nảy mình hét lên một tiếng, nguyên lai đây không phải âm phủ mà là ý thức trong hệ thống, hắn đã từng xem qua mấy cái

tiểu thuyết cái gì mà xuyên việt rồi được cái hệ thống rồi nhân vật chính một đường hát vang diệt boss phao mỹ nhân cực kỳ tiêu dao một đường, hắn nghĩ

chả lẽ hắn sắp được kỳ ngộ như mấy nhân vật chính kia?, nghĩ đến hắn lại thiếu chút nữa quên mất, đạt được thành công căn bản cần phải có hy sinh, cho

nên con đường tiêu dao khoái hoạt này cần phải cố gắng như một bậc đế vương vì nước vì dân, Tay phải cầm kiếm, Tay trái ôm mỹ nhân. Nghĩ xong hắn lại

cảm thấy lần này chết đi không có lỗ đi nha. Căn bản không cho hắn đi nghĩ tiếp Hệ Thống cắt ngang suy nghĩ hắn.

" TENG, TENG "

" Kích Hoạt thành công hệ thống khoa kỹ "

*Sửa lỗi hệ thống ngôn ngữ kích hoạt*

*Ting*

"Mời ký chủ xem thông tin cá nhân"

Giong nói hệ thống bây giờ không còn băng lãnh hay lãnh khốc gì nữa, đơn thuần là một cái tiểu hài tử hoặc tiểu cô nương a, chính hắn cũng không phân

biệt nổi nữa.

- Ký chủ: Tân Pham
- Chức Nghiệp: Không
- LV: 0
- Kỹ năng đặc thủ: không
- Công Pháp: Không
- Dị Năng: Không

" Mời ký chủ chọn chức nghiệp "

1: Kiếm Khách (Có Sẵn)
2: Chiến Binh (Có Sẵn)
3: Đao Khách (Có Sẵn)
4: Sát Thủ (Có Sẵn)
5: Triệu Hoán Sư (Có Sẵn)
6: Trận Pháp Sư (Có Sẵn)
7: Binh Lính Hiện Đại (Qùa Hệ Thống)


Qua một hồi bình tĩnh hắn lại phục hồi tính cách như trước: VÔ SĨ GIẢ DANH QUÂN TỬ



" Aizz, số 1 nhìn qua cũng bá đạo phết, tay cầm trường kiếm, mặc một cái áo bào trắng trông như cái kiếm hiệp võ lâm tiêu sái, coi như đi cưa gái cũng

được, nhưng ta không thích tiểu bạch kiểm " Tân Phàm nghiêm mặt nói.
" Số 2 trực tiếp bỏ qua, ta không thích làm cãi mãng phu, số 3 cũng không được, số 4 nhìn qua sát thủ trên phim nhìn rất ngầu nhưng ta thích quang

minh chính đại đối đầu địch nhân, không thích đánh lén aizz " Tân Pham làm bộ mặt quang minh chính đại thở dài một hơi, nếu có người nhìn thấy hắn bộ

dạng lúc này chắc chắn phải nghĩ hắn là chính nhân quân tử chính hiệu.
"Số 5 cũng không được, số 6 cũng vậy, ỐI số 7 my idol " hắn từ nhỏ yêu thích các chiến binh cầm súng xông pha địch nhân, cả trung đoàn diễu binh, hắn

nhìn thấy rất là ngầu nha ".

" Ta chọn số 7, chọn số 7 " hắn quả quyết hét lên, bộ mặt xốt sắng, làm bộ như hệ thống sắp cướp mất số 7 thân yêu của hắn vậy.

*TING TING*

*CHÚC MỪNG KÝ CHỦ NHẬN ĐƯỢC CHỨC NGHIỆP*


- Ký chủ: Tân Pham
- Chức Nghiệp: Binh Lính Hiện Đại
- LV: 0 (0/100)
- Kỹ năng đặc thủ: không
- Công Pháp: Không
- Dị Năng: Không

* Cập nhập *

* GÓI QUÀ TÂN THỦ TỰ ĐỘNG MỞ *

- Chúc mừng ký chủ nhận một Khẩu AK 47
- Chúc mừng ký chủ nhận một Khẩu Lục Bạc
- Chúc mừng ký chủ nhận ba băng đạn AK 47 (Băng đạn cong 30 viên)
- Chúc mừng ký chủ nhận ba băng đạn Lục Bạc (Băng đạn 7 viên)
- Chúc mừng ký chủ nhận một bịch tư trang quần áo quân dụng
- Chúc mừng ký chủ nhận một gói đồ ăn sống sót 3 ngày
- Chúc mừng ký chủ nhận một Dao Găm quân dụng

" phát tài rồi, phát rài rồi hahaa " Tân Phàm không ngờ gói quà lại mở ra nhiều đồ tốt như thế, hắn bây giờ phi phường cao hứng.

Tân Phàm Cao hứng chưa được bao lâu thì một cái thông báo như cái chậu nước đổ dội lên người hắn

" Ký Chủ nhận được cải tạo thân thể "
" Xin mời soi gương " Hắn nhìn lại bản thân mình không có gì thay đổi nhiều, nhưng đến khuôn mặt hắn, Tân Phàm khóc không ra nước mắt, đây là cái

chân chính tiểu bạch kiểm a, khuôn mặt Tân Phàm méo mó nhưng không che dấu nổi sự đáng yêu trong đó. Không đợi hắn phục hồi tinh thần HỆ THỐNG

lại ra thông báo mới.

*TING TING*

* NHIỆM VỤ CHÍNH TUYỀN *



< Giết 30 đầu trư rừng trong Sâm Lâm Rừng>

> Hoàn thành: Khen thưởng 5 Băng đạn AK 47, một thanh hắc sắc KATANA <

< Nhiệm Vụ>

< Tôi luyện tâm tính, sát phát quyết đoán >

> Khen thưởng 500 kinh nghiệm <


* NHIỆM VỤ PHỤ TUYẾN *

?????
????
????
????
???
????

" Nhiệm vụ này cũng không phải hố người thật may, lấy được cái tốt hệ thống huynh " Hắn cảm khái nói xen lẫn trong may mắn, " cũng may Ca đây không

giống mấy nhân vật chính kia bị hệ thống hố người a " Tân Phàm cười gian một tiếng.

" HỆ THỐNG " Tân Phàm ra lệnh cho hệ thống là lúc khung cảnh tối đen biến mất thay vào đó là màu sắc rực rỡ chói sáng ngoài kia.

" XÍCH VŨ ĐẠI LỤC, CA TỚI ĐÂY " Tân Phàm nghĩ thầm đắc ý nói