Chương 3: Tốc Độ ấn tín | Kiến tạo (1)
"Chả làm gì cả!" Thiên Phong đứng thẳng dậy, mặt đỏ như màu đỏ.
Vốn Thiên Phong đang định tập chạy thử xem, chứ đi bộ thế này thì vất vả quá. Bỗng một thanh niên mặc đồ đen kín mít từ đầu đến mông xuất hiện đứng bên cạnh làm hắn vô cùng xấu hổ. Nếu là lúc bình thường thì không sao, còn ở đây đang là thế giới khác, Thiên Phong cảm thấy những việc mình đang làm đúng là có hơi kì kì.
"Này, tuy không biết ngươi đang làm cái gì, nhưng nhìn quần áo mày có vẻ không phải người ở đây, ngươi là ăn trộm à?" Người thanh niên áo đen chỉ tay vào mặt Thiên Phong, nói.
"Ăn trộm gì cơ? Ở đây là một bãi đất trống, ăn trộm đất à, em không rảnh tới cỡ đó đâu đại ca à!" Thiên Phong bật lại.
Người thanh niên áo đen dừng lại một chút, nhìn một lượt khắp người Thiên Phong. Gã phát hiện trên người Thiên Phong ngoài bộ quần áo dở hơi ra thì còn một điểm kì lạ nữa: không có Tốc Độ ấn tín.
"Này, Tốc Độ ấn tín của ngươi quăng đi chỗ nào rồi?"
"Tốc Độ ấn tín là cái wtf gì?" Thiên Phong ngơ ngác hỏi lại.
"Này, đừng có đùa nha. Không có Tốc Độ ấn tín mà ngươi vẫn có thể sống được?"
"Thật sự không có, ngươi có thể lục soát cả người ta, ta không biết và cũng không có ý định ăn trộm cái gì gọi là Tốc Độ ấn tín." Thiên Phong bực tức mắng lại, quả thực từ khi đến đây hắn chưa gặp được chuyện gì tốt lành, giờ lại còn bị bắt bớ.
Tốc Độ ấn tín - ở thế giới này được coi là một vật đi kèm thân thể phổ thông, có thể coi như chứng minh thư nhân dân. Chỉ có một điểm khác biệt là từ bé đã được phát Tốc Độ ấn tín. Không có ấn tín, đừng nói đến việc bị quan phủ bắt, ngay cả di chuyển ở Thế giới gia tốc này ngươi cũng không làm được. Tốc Độ ấn tín là một vật hộ thân giúp con người có khả năng điều tiết "khí" trong người đạt một mức độ hoàn hảo, giúp họ di chuyển một cách dễ dàng. Ngoài ra trong Ấn tín cũng lưu trữ một số thông tin cá nhân của người đó như tên tuổi, năm sinh, quê quán…
Tốc Độ ấn tín cũng có chia cấp độ: Phổ thông – Trung Đẳng – Trung Học – Cao đẳng – Đại học – Cao học – Ra trường – Thất nghiệp - Thánh hack speed. Ấn tín ban đầu khi vừa mới nhận chủ thậm chí còn không có cấp độ, sau đó tùy theo khả năng điều khiển "khí" trong người mà cấp độ ấy ngày càng được tăng lên. Ví dụ như một đứa trẻ vừa mới bắt đầu có khả năng chạy được trên mặt đất thì gọi là Ấn tín Phổ thông, còn vèo một cái từ Bắc Cực sang Nam Cực thì gọi là Ấn tín hack speed. Nói là vậy chứ chưa có ai đạt được cái đẳng cấp kia cả.
Đẳng cấp càng cao, tốc độ càng nhanh, nhưng đó chưa phải tất cả, cái chính là họ sẽ có thêm tuổi thọ. Nói nôm na dễ hiểu là vì họ quá nhanh nên cơ nhục của họ phát triển, sinh mới nhanh hơn cả tốc độ lão hóa, nên không bị già quá sớm. Tuổi thọ trung bình người dân ở đây là từ 100 đến 200.
"Ta không quan tâm. Ngươi đã không có Ấn tín thì ta phải áp giải ngươi lên quan phủ, để Phán quan định đoạt!" Gã thanh niên áo đen nghiêm giọng quát.
"Mẹ nó, cứ nhắc đi nhắc lại ấn tín hoài ngươi không thấy chán à? Rút cuộc nó là cái gì?" Thiên Phong lớn tiếng quát lại.
Thanh niên áo đen thở dài, tên này đúng thật là không biết gì về ấn tín, xem ra không phải ăn trộm thật, có lẽ là người rơi từ trên trời xuống.
Thanh niên áo đen từ từ giải thích về Tốc Độ ấn tín cho Thiên Phong hiểu, ngữ khí coi thường giống như nói với đứa trẻ lên 3, cuối cùng hắn nói vẫn giữ nguyên ý định đem bắt nhốt Thiên Phong.
"Ngươi nói Ấn tín là một tấm huyền thiếc có màu sắc khác nhau tùy theo đẳng cấp, thế cái này có phải ấn tín không? Thiên Phong lấy từ trong Gucci ra một tấm kim loại mỏng, nhẹ và có màu trắng bạc đưa cho thanh niên kia xem.
Gã thanh niên áo đen sờ sờ tấm kim loại, trong lòng thầm xác định đây đúng là ấn tín rồi, thậm chí thông tin về tên Thiên Phong kia trong ấn tín này cũng rất xác thực, không thể nào là giả được. Nhưng rõ ràng vừa nãy hắn không hề cảm giác được trên người Thiên Phong có mang theo ấn tín, chẳng lẽ hắn cảm giác sai ư? Vả lại làm gì có loại ấn tín nào màu trắng bạc như thế này. Ấn tín chưa nhận chủ có màu đen xì, sau khi chủ nhân học được cách đi lại thì nó dần nhạt màu đi biến thành màu xanh đậm, đến cấp Trung đẳng thì biến thành màu xanh lam, Trung Học là xanh lục… Còn những ấn tín cấp cao hơn thì hắn cũng chưa được nhìn thấy, nói như vậy, chẳng lẽ ấn tín này đạt đẳng cấp Cao đẳng? Không thể nào! Rõ ràng tên Thiên Phong này còn chả biết gì về ấn tín, sao có thể là cấp Cao đẳng?
Đạt đến Cao đẳng cấp bậc, ngươi hoàn toàn có thể trở thành một giáo sư chuyên dạy về luyện khí, là một nghề nghiệp hết sức cao quý. Hơn nữa tuổi thọ của những người có cấp bậc này đã đạt đến hơn 140 rồi.
"Thật là thất lễ quá, thì ra là một vị Cao đẳng luyện khí, mong ngài tha thứ cho, tôi chỉ làm nhiệm vụ của mình thôi. Nơi đây là đấu trường, hôm nay không có trận đấu nào diễn ra hết. Chúng tôi quan sát thấy ngài đang đi dạo một mình nơi đây nên đến hỏi thăm thôi ạ." Thanh niên áo đen cúi người khép nép, hiển nhiên là rất kính trọng Thiên Phong.
Thiên Phong cũng có nghe thanh niên trước mặt vừa nói qua, Cao đẳng luyện khí sư trở lên đã là một cấp bậc đã rất cao quý rồi. Tuy không tự mình trải nghiệm, nhưng qua lời của chàng thanh niên, Thiên Phong cũng đại khái hiểu được độ khó của việc tấn cấp từ Phổ thông lên Trung đẳng, chẳng nói chi đến Cao đẳng cách nhau những hai cấp bậc.
"Không có gì, cậu làm nhiệm vụ của mình rất tốt. Ta chẳng qua rớt chút đồ ở khu vực này nên đến tìm thôi. Giờ tìm được rồi ta không làm phiền cậu nữa, ta đi đây." Thiên Phong vội vàng nói rồi cầm theo ấn tín màu trắng bạc kia đi mất hút.
Thanh niên áo đen kia là một cảnh vệ của Đại la đấu trường, cấp bậc của hắn cũng là Trung đẳng luyện khí. Mới vừa rồi hắn còn nghĩ Thiên Phong chẳng qua là gà mờ bị lạc đến đây, không ngờ đó lại là một vị luyện khí Cao đẳng cố tình trêu trọc hắn.
Tại một nơi nào đó bên ngoài đấu trường Đại La.
"Hú vía vồn, may mà trong túi xách có cái tấm kim loại này. Tên đưa ta đến nơi này cũng không tệ, cho ta một cái giấy thông hành, ít nhất không bị quan phủ bắt." Thiên Phong thở phào.
"Mà cái này gọi là... Tốc Độ ấn tín thì phải?"