Chương 9: Ma tốc độ?
"Đây là Khu chất hàng, hàng hóa sẽ được chất lên mấy cái xe khủng bố đằng kia. Có lẽ hơi khác Cao học giới một chút, ở đây người ta dùng phương tiện vận chuyển chính là những chiếc Cao Khí vận này." Trường tiên sinh chỉ tay về phía mấy cái xe chở hàng, ồn tồn nói, "Đây là một loại xe rất đặc biệt. Cao Khí vận không cần Huyền khí thô nạp vào để khởi động, chỉ cần Luyện khí sư trực tiếp đứng lên đó vận hành là được rồi. Dĩ nhiên, trong quá trình lái, còn có thể dùng Khí của bản thân để điều chỉnh hướng đi."
Thiên Phong cũng chỉ biết cười cười, gật gù cho qua. Đối với loại phương tiện giao thông vận tải này, bình thường hắn có nằm mơ cũng không thấy được a, càng không nói đến chuyện biết điều khiển loại xe này. Bất quá theo lời của Trường tiên sinh, chỉ cần ngưng tụ Khí trong cơ thể đặt lên Cao Khí vận, là có thể làm cho nó khởi động, có lẽ lái Cao Khí vẫn cũng không quá khó…
Các anh em trong đội vận chuyển nhanh chóng nhảy lên "Vùng khởi động" tròn tròn của Cao Khí vận. Hàng hóa đã được xếp vào sẵn, chỉ cần khởi động là có thể đi. Thiên Phong sau khi nghe kĩ mấy lời dặn dò của Trường tiên sinh, cũng chọn cho mình một chiếc Cao Khí vận ở hàng thứ ba góc bên phải mà leo lên.
Đặt chân vào "Vùng khởi động" của xe, Khí trong người Thiên Phong lập tức ngưng tụ tại bàn chân, chuyền tới các cơ quan tiếp nhận năng lượng của xe, rồi hắn nhận thấy một cỗ áp lực vô hình đang đè lên người mình. Đúng như lời Trường tiên sinh dặn dò, lần đầu lái Cao Khí vận chưa quen, sẽ phải chịu loại áp lực này. Lần sau làm việc, sẽ không còn cảm giác ấy nữa.
Mất một chút thì giờ, nhưng không quá lâu, Thiên Phong đã ổn định được thân hình trên xe. Đội trưởng đội vận chuyển Tôn Thất Vận nhìn quanh, thấy cả đội đã sẵn sàng, liền hô một tiếng. Đoàn xe hùng hậu chầm chầm nhú ra khỏi cổng lớn của Trường thương hội.
Thiên Phong đang đứng thẳng người trên chiếc xe khổng lồ cao tới 3 mét, ánh mắt xa xăm nhìn về phía trước, hai tay khoanh trước ngực. Vì cuộc sống sinh tồn sau này, Hạ Long thành, ta tới đây!
…
Lúc này tại Thất nghiệp giới, mặt trời cũng đã nhú lên gần tới đỉnh đầu.
Tại nơi đoàn người xe hành quân tấp nập, tiếng nói cười sảng khoái giữa những người lái xe không ngừng mà phát ra. Có nhiều vấn đề được bàn tán, nhưng chủ đề câu chuyện thì thường xoay quanh một người.
Người đó chính là Thiên Phong.
Hắn là một người mới, có rất nhiều điều hắn không biết. Vốn dĩ Thiên Phong còn max ngại việc phải mở mồm ra hỏi, nhưng không ngờ, những người đồng nghiệp của mình đều rất tốt bụng. Họ kể cho Thiên Phong nghe rất nhiều chuyện, về kinh nghiệm đi đường, về những lộ trình đi sao cho gần nhất… Thỉnh thoảng, có những chuyện ngoài lề được đoàn người nhắc tới cho vui, Thiên Phong căn bản không để ý, chỉ cười gượng, nhưng cũng có những chuyện mà hắn thực sự quan tâm. Ví dụ như cướp…
Phải! Là cướp! Ai nói ở Thế giới gia tốc thì không có cướp? Chỉ là ở đây nghề cướp cũng có đặc thù riêng của nó. Không phải cứ cầm dao ra dọa chém người lấy tiền, hay chặt tay giật dây chuyền vàng thì mới là cướp. Nơi này, muốn cướp bóc cũng phải dựa vào tốc độ và võ công. Võ công thật ra cũng rất đơn giản, ngươi có tốc độ cao thì lực ra đòn cũng sẽ mạnh, ngược lại, chạy chậm thì đấm yếu. Cũng có những bí kíp võ công được người xưa sáng chế ra dạy người ta cách vận dụng Khí vào đánh đấm sao cho hiệu quả nhất, nhưng căn bản là không quan trọng lắm. Vì dù là đã luyện được bí kíp võ công, Nhị phẩm Thất nghiệp solo quyền với Tam phẩm Thất nghiệp cũng là thua thiệt lớn. Còn về tốc độ, đó là điều rất hiển nhiên, chẳng cần phải nói, cướp mà chạy chậm thì cướp cái gì nữa, về nhà cày ruộng quốc đất cho rồi.
Cũng bởi vì có cướp, nhất là ở trình độ Thất nghiệp thì bọn cướp ngày càng tinh vi hơn, nên Cao Khí vận mới được tạo ra trên Thất Nghiệp giới. Đừng nhìn bề ngoài Cao Khí vận cồng kềnh thì nghĩ là nó di chuyển chậm chạp. Thực tế, Cao Khí vận còn giúp tăng tốc độ của người lái xe theo cấp số nhân. Nghĩa là nếu Nhất phẩm Thất nghiệp Luyện khí sư lái xe, đã có thể đuổi kịp Nhị phẩm Thất nghiệp Luyện khí sư. Mặt khác, một lượng hàng hóa khổng lồ như thế, chỉ có thể nhét vào một cái xe khổng lồ không kém, như Cao Khí vận chẳng hạn.
Thiên Phong sợ hết hồn. Vừa mấy hôm trước bên Tây Ninh chặt tay cướp vàng xong. Đến thế giới này cứ tưởng một mảnh thanh bình, ai ngờ cũng có cướp. Trời ơi, ta vẫn còn là trai zin á, cầu mong đừng để ta gặp cướp.
"Vậy nếu gặp cướp chúng ta phải làm sao?" Thiên Phong dè dặt hỏi.
"Ha, cũng không cần sợ cướp tới mức đó. Đoàn chúng ta, thấp nhất có cậu chỉ mới đạt Thất nghiệp Nhất phẩm, nhưng thêm vào Cao khí vận coi như vừa vặn đạt tới Nhị phẩm đi. Làm gì có đám cướp nào nhiều Nhị phẩm trở lên đến như vậy. Nếu có thì chỉ sợ họ cũng chẳng cần đi cướp làm gì." Bác trai đứng trên chiếc Cao Khí vận cạnh Thiên Phong cười lớn.
Thấy thế, cả đoàn xe cũng cười ầm cả lên. Đúng như lời bác trai kia nói, người đã đạt Tam phẩm trở lên, còn cần đi cướp giật làm gì? Người bình thường đi đường còn sợ gặp cướp, chứ đoàn vận chuyển hàng lớn như họ, còn cướp nào dám động đến nữa? Hahahaha…
Đi đầu đoàn, Tôn Thất Vận trưởng đoàn cũng cười, nhưng sau đó nhanh chóng bình ổn tâm trạng, nói ra một tiếng nhắc nhở mọi người:
"Tuy là vậy, nhưng đừng chủ quan. Các ngươi quên Ma tốc độ hay sao?"