Chương 36: Nhân họa được phúc
Hắn cho dù có nghĩ đến nát óc cũng không nghĩ ra cuối cùng lại có kết quả như ngày hôm nay. Cổ Linh Lung trăm phương ngàn kế, khổ công trong hai tháng qua, thành quả không ngờ lại dồn hết cho hắn. Phỏng chừng giờ phút này nàng đang buồn bực vô cùng.
Lý Thành Trụ vội vã tiến vào phòng, đóng chặt cửa lại. Sau đó mới bình tĩnh mặc quần áo vào. Mắt nhìn thấy "tiểu đệ đệ" vẫn còn dính những vệt máu hồng trinh nguyên, hắn mới tin đây không phải là một giấc mơ mà đích thực là cuộc sống thực tế.
Hơn nữa hắn cũng cảm giác được công lực bản thân đã đại tiến!
Phóng xuất ra nguyên thần, Lý Thành Trụ mới phát hiện ra hắn đã đột phá đến Xuất Khiếu trung kỳ. Mặt khác còn có một cỗ năng lượng khổng lồ khác đang bị Nguyên Anh của hắn luyện hóa.
Lý Thành Trụ phải lầm bầm vài câu trong lòng mới có thể dần dần trấn định được tâm tình đang kích động trong lòng.
Song lúc này ánh sáng ngoài cửa sổ chợt lóe lên rồi vụt tắt. Tiểu Vật đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, há miệng phun ra một giới chỉ. Lý Thành Trụ nhặt lấy giới chỉ quan sát, đoạn đổ các thứ trong đó ra ngoài. Chỉ có điều hắn vừa trông thấy những thứ trong giới chỉ thì đã trợn mắt, há hốc mồm kinh ngạc.
Trong giới chỉ chỉ có hai thứ: áo ngực và quần lót của Cổ Linh Lung!
Nhìn Tiểu Vật, chỉ thấy hai mắt của nó chớp chớp một cách đầy mờ ám, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lý Thành Trụ không tha.
Lý Thành Trụ đỏ mặt mắng to:
- Mi thật là đáng xấu hổ! – Mắng là vậy nhưng hắn vẫn xem xét hai món đồ trên tay, sau đó cho vào giới chỉ của mình. Lại lấy ra một khối thiên cơ thạch đưa cho Tiểu Vật.
Đợi cho Tiểu Vật khoái trá như đoạt được bảo vật bay ra ngoài, Lý Thành Trụ mới có cơ hội kiểm tra khối năng lượng đang được Nguyên Anh của mình luyện hóa.
Cỗ năng lượng khổng lồ này đương nhiên là tiên linh khí thuần chính!
Một nửa thuần âm, một nửa thuần dương. Hai phần tiên linh khí mặc dù đối lập nhưng không hề xảy ra xung đột với nhau.
Phần thuần dương của tiên linh khí, Lý Thành Trụ cảm thấy rất quen thuộc. Rõ ràng đây là phần tiên linh khí mà Cổ Linh Lung đã rút ra từ cơ thể của hắn. Lúc nãy khi Nguyên Anh thần giao đã thu trở về lại, không nghĩ ra lại tập trung ở Nguyên Anh.
Tuy nhiên một nửa tiên linh khí thuần âm lạnh buốt kia lại không biết từ đâu mà đến?
Cho đến khi hắn nhớ đến khoảnh khắc Cổ Linh Lung phá thể. Khi đó có một cỗ linh khí lạnh buốt tiến vào cơ thể hắn. hắn mới hiểu được cỗ tiên linh khí này chính là của Cổ Linh Lung – nguyên âm linh khí.
Thái Âm sinh thiếu dương thiếu âm, Thái Dương sinh thiếu thiếu âm thiếu dương, duy chỉ có âm dương điều hòa mới có thể hình thành đại đạo.
Hiểu rõ việc này, Lý Thành Trụ vội vàng bày ra Tụ Linh trận, ngồi xuống nhập định, hấp thu hai cỗ tiên linh khí.
Lý Thành Trụ đắm chìm nguyên thần vào trong Nguyên Anh, cố gắng hấp thu hai phần tiên linh khí vào trong thân thể.
Mặc dù hai phần tiên linh khí này tuân theo sự chỉ huy của hắn, tuy nhiên sống chết thế nào cũng không chịu tiến vào hòa nhập với thân thể hắn. Lý Thành Trụ tức giận chửi đổng một tiếng, cuối cùng chỉ có thể nghĩ ra biện pháp trước hết phải dung hợp chúng lại trong Nguyên Anh.
Đối với dung hợp, hai phần tiên linh khí này dường như tuân theo ý kiến của hắn. Lý Thành Trụ chỉ tốn mất thời gian ba ngày đã có thể hoàn toàn dung hợp chúng lại, rót vào trong Nguyên Anh.
Đứng ở đan điền mà quan sát, chỉ thấy bên trong đan điền dày đặc ánh sáng ngũ sắc, Nguyên Anh được mặc Kim Chung Trảo Thiết Bố Sam cũng giống như thêm một phần khí thế thần thánh vậy.
Sau khi kiểm tra, kết quả lại càng làm cho Lý Thành Trụ thêm mừng rỡ. Tu vi của Nguyên Anh đã trực tiếp tiến vào Phân Thần hậu kỳ.
Sau một lúc vui mừng, Lý Thành Trụ mới nhớ ra là tu vi thân thể hắn mới chỉ là Xuất Khiếu trung kỳ. Tính ra thì tu vi Nguyên Anh đã vượt qua tu vi thân thể hắn những bốn cấp bậc.
- Lạy chúa! Lão tử không phải sẽ tẩu hỏa nhập ma hay sao? – Lý Thành Trụ bất giác cảm thấy kinh hoàng.
Thu hồi lại nguyên thần, Lý Thành Trụ mới hiểu rằng lần này hắn đã thu hoạch được không nhỏ. Khoan nói đến việc được ân ái với Tiên nữ, mà quan trọng nhất là hắn đã hấp thu được nguyên âm tiên khí của Cổ Linh Lung và khối tiên linh khí trước kia của bản thân.
Chuyện này thực ra là ngoài ý muốn của Cổ Linh Lung cho nên hắn mới đắc thế như vậy. Đương nhiên là hắn cũng chỉ có thể sử dụng được lượng tiên linh khí quay về từ Cổ Linh Lung. Về phần lượng tiên linh khí còn thừa trong thân thể thì hắn vẫn như cũ, không cách nào có thể sử dụng để đề cao tu vi, mở rộng kinh mạch của mình được.
Thân phận của hắn chỉ là một gã tu tiên nhân nhưng có thể sử dụng được tiên linh khí. Nếu chuyện này mà để cho tu tiên nhân biết được, dám chắc sẽ gây ra chấn động vô cùng khủng khiếp, e rằng sẽ có không ít người vỡ cằm vì ngạc nhiên.
Cổ Linh Lung mặc dù chuyện lần này không như mong muốn của bản thân nhưng có thể hấp thu được một ít tiên linh khí từ thân thể Lý Thành Trụ, lại cùng hắn tạo thành Nguyên Anh thần giao, hấp thu nguyên dương khí của hắn. Chỉ dựa vào hai chuyện này cũng đủ khiến cho thực lực nàng tiến thêm một bước dài, tiếp cận với thực lực của Tiên nhân thực sự.
Mặc dù tu vi tăng tiến nhưng Lý Thành Trụ đối với chuyện tu vi của Nguyên Anh và thân thể cách nhau quá xa đã khiến cho hắn cảm thấy lo sợ. Tuy nhiên sư phụ hắn giờ đây vẫn ở Dựng Tiên hồ, có muốn thỉnh giáo cũng vô phương. Chỉ còn cách giấu sự khủng hoàng này trong lòng mà thôi.
Thu lại tâm tình, Lý Thành Trụ lập tức đem vòng đeo tay Tử Tinh ra luyện hóa.
Nếu không che dấu đi thực lực Nguyên Anh, dám chắc sẽ bị nhiều người nhìn ra được vấn đề của hắn
Đối với thủ pháp luyện khí, Lý Thành Trụ đã trải qua hơn một tháng học tập trong sách vở, đã sớm có tiến bộ, không còn như lúc trước kia luyện tất thất bại nữa.
Tiên linh khí quả nhiên lợi hại vượt xa linh khí, vòng tay Tử Tinh dưới sự luyện hóa của Nguyên Anh, chưa đến nửa ngày đã ngoan ngoãn tiến vào Nguyên Anh.
Nhìn Nguyên Anh đeo Tử Tinh Thủ Trạc trên tay mà không tiêu tan linh áp, Lý Thành Trụ khoái trá mỉm cười:
- Bây giờ làm gì có ai có thể nhìn ra Nguyên Anh lão tử đã là Phân Thần hậu kỳ!
Sau năm ngày, Lý Thành Trụ xuất quan. Phủ thành chủ vẫn như cũ không có chuyện lạ gì xảy ra.
Hắn tìm Tiểu Ảnh, phân phó nàng không cần luyện khí nữa. Sau đó mang theo thành quả hai tháng luyện khí vừa qua đi ra ngoài.
Tiểu Ảnh gặp lại hắn, khuôn mặt khẽ nhăn lại, khi trắng khi đỏ, nhìn Lý Thành Trụ như thể một tên dâm tặc, hận không thể tiến tới há miệng cắn chết hắn. Bất quá nàng vẫn đi theo hắn.
Tiểu Ảnh đi phía sau đại lão bản, khẽ hỏi:
- Chúng ta đi đâu?
Lý đại lão bản quay đầu lại cười khùng khục:
- Đi bán vũ khí!
Tiểu Ảnh trề môi đáp:
- Hai tháng nay luyện được năm mươi hai thượng phẩm phi kiếm, mười thanh trung phẩm phi kiếm. Nhiều như vậy bán cho ai cơ chứ?
Lý Thành Trụ đảo mắt một vòng, đắc ý cười thâm hiểm:
- Hay là chúng ta đánh cuộc? Nếu trong một ngày ta có thể bán hết chỗ phi kiếm này thì phần của cô phải chia cho ta một nửa?
Tiểu Ảnh nghi hoặc không thôi. Người tu tiên bây giờ đều có phi kiếm. Mặc dù thượng phẩm phi kiếm không phải dễ kiếm nhưng trong một ngày mà xuất ra nhiều thượng phẩm phi kiếm như vậy để bán thì e rằng cũng không có bao nhiêu người mua. Nghĩ vậy bèn mở miệng nói:
- Ngươi đừng cố ý bán giá rẻ!
Lý Thành Trụ trợn mắt phản bác:
- Ta không phải kẻ ngu. Một thanh thượng phẩm phi kiếm phải có giá mười lăm khối thượng phẩm thạch, một thanh trung phẩm phi kiếm phải bằng ba khối thượng phẩm thạch. Giá này không hợp lý hay sao?
Tiểu Ảnh gật đầu, mỉm cười quyến rũ nói:
- Nếu trong một ngày ngươi bán không hết thì sao?
Lý Thành Trụ sảng khoái trả lời:
- Phần của ta sẽ chia cho cô một nửa
Tiểu Ảnh nhìn chăm chú vào từng cọng lông trên mặt tên sắc quỷ trước mắt, nghĩ thế nào cũng không ra có gì bất trắc cả. Dựa vào hiểu biết của nàng đối với thị trường binh khí thì lần đánh cuộc này nàng đã chiếm phần thắng lên đến 90%. Hơn nữa phần của nàng chỉ là 1, phần của hắn là 9. Nếu chia ra một nửa như nhau thì nàng mới là kẻ có lợi. Nghĩ vậy bèn gật đầu:
- Được, ta đáp ứng đánh cuộc!
Nhìn Tiểu Ảnh đồng ý, Lý Thành Trụ nở một nụ cười quỷ dị, đoạn vận linh lực, rống lên thanh âm vang xa khắp thành:
- Tin nóng hổi đây. Thành chủ đại nhân vì muốn thu thập tư kim để ngăn Thiên Sứ quân đoàn nên rao bán tiên khí sưu tầm được! Chủ yếu muốn bán càng nhanh càng tốt. Tuy không phải là tốt nhất nhưng là những thứ rất tốt. Thứ gì cũng có, chỉ sợ mọi người không đủ sức để dùng. Muốn mua thì đến phủ Thành chủ. Sau tuyên bố này sẽ tiến hành. Có tiền thì xuất tiền, không tiền thì đến tham quan!
Tiểu Ảnh nhìn Lý Thành Trụ rao to những chuyện không có thật như vậy, chỉ còn cách trợn mắt, há hốc mồm nhìn hắn.