Chương 162: Mạnh Mẽ Dị Nhân

Thiên Tà

Chương 162: Mạnh Mẽ Dị Nhân

Tên dị nhân này dùng tiếng anh để nói, ở đây có thể nghe hiểu cũng chỉ có mình Thiên Tà, những người khác căn bản một chữ cũng không biết.

Và tên dị nhân này có vẻ như cũng chẳng có hứng thú để người khác biết, thậm chí là Thiên Tà có hiểu hay không hắn cũng không để ý.

Hắn đến đây mục đích không phải để hiệp nghị lại càng không phải để giao lưu, hắn đến đây là để..

Giết người

"Là cái này sao" Thiên Tà cũng dùng tiếng anh vô cùng sõi nói ra, đồng thời trên tay hư không hiện ra một cái hộp mầu hoàng kim, bên trên đính vàng khảm ngọc vô cùng đẹp mắt.

Aqua lập tức hiện lên thần tình "quả nhiên là thế" nhìn tới Thiên Tà sau đó đảo ánh mắt qua "thần hạp" trên tay Thiên Tà, bàn tay tựa như có hấp lực hướng tới một trảo. Dĩ nhiên cứ như vậy liền bá đạo muốn chộp lấy

Hắn đến đây là vì thứ này, nhìn thấy nó rồi tất nhiên phải thu hồi, dưới mắt giun dế tất nhiên không cần để mắt tới.

Từ lòng bàn tay hắn, một loại hấp lực từ trường bộc phát như lốc xoáy, vừa trở bàn tay liền khiến gió khắp nơi chuyển động, đặc biệt là tại nơi Thiên Tà đứng, hấp lực kinh khủng ập tới kéo cho một mảnh khói bụi bốc lên hình thành một loại gió lốc.

"Uhm..." nhìn thấy "Thần Hạp" dĩ nhiên mảy may không động cùng với cả nhân loại ti tiện kia đưa ánh mắt bình tĩnh nhìn mình, Aqua nhếch lên mí mắt có chút bất ngờ thú vị

"Không ngờ, mày không đến nỗi nát phế liệu như tao nghĩ" Aqua nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn, tay phải âm thầm tăng lên lực hút.

"Vút....vút....vút..." kinh khủng lực hút tức thì khiến cho hư không quyển động, cuồng phong bão tán, uy năng lan xa dần ra toàn bộ một phía hình dẻ quạt khiến cho một đám thiên kiêu Hồ Điệp Cốc tóc áo tung bay, nội lực vận chuyển chống chịu.

"Cách...cách...vút..."

Dị lực tăng lên đến mức độ cao, lúc này Aqua cũng dần dần giảm bớt đi thần tình khinh miệt nhìn tới Thiên Tà.

"Không tệ, mày còn không kém hơn tình báo suy đoán là mấy" nói xong Aqua có chút gồng mình, dị năng được thôi thúc đến cực hạn.

"Két...két...két..."kinh người lực hút này ập đến, lập tức liền khiến bầu không khí như lâm vào thiên tai lốc xoáy, lực hút khủng bố giống như sắp rút đi cả máu huyết trong người, dưới chân mặt đất dần dần muốn bị bóc ra một lớp.

"Xoạch..."một tên thiên kiêu Hồ Điệp Cốc không chống chịu nổi liền như chiếc lá mỏng bị thổi bay lượn liền mấy vòng trên không trung sau đó bị vòng xoáy khí áp chấn cho nát vụn xương cốt

"Phịch..." lúc hắn rơi xuống đất đã là một cỗ tử thi bị vặn xoắn nát nhừ, mắt trố lồi ra, đã chết đến không thể chết hơn.

"Vù...vù...vù..." có người thứ nhất thì cũng có người thứ 2, người thứ 3.

Liên tiếp 4 tên này bị ném lên trời chỉ kịp hô lên một tiếng kêu cứu sau đó đồng kết quả bị giết chết.

Ở đó, Tống Huyền thân là tông chủ nhưng lại nghiễm nhiên không cứu, cũng không đủ lực mà cứu tại vì bên cạnh ông còn có Hồ Mị Nhi và Hoàng Chính Minh cần bảo hộ.

Hồ Mị Nhi thân có Mộc Đan là đối tượng cần bảo hộ là dĩ nhiên.

Hoàng Chính Minh lại càng là thân phận không tầm thường, không thể có mệnh hệ gì, vừa nãy lại bị thiệt thòi trước Thiên Tà, thực lực đã giảm mạnh, ở bên cạnh ông sắc mặt đã trắng bạch sắp không gượng được.

Cùng lúc đó, 6 tên tiên thiên Hồ Điệp Cốc bình thường tự xưng Lục Điệp Y Thánh cũng đang gồng mình kháng cự, đã sắp tới biên giới chịu đựng cuối cùng.

Những tên còn lại sở dĩ còn đứng được đó là nhờ cả đám nắm vịn lấy nhau sau đó đươi lực hút lôi kéo bị lôi về phía trước may mắn mấy tên chạm được vào người Bá Hổ, Bá Hiền mà giữ được mạng.

Trước cảnh tượng chết chóc khiếp nhân tâm đang rành rành diễn ra trước mắt đó, họ tức thì không còn lại chút nào cái gì kiêu ngạo rẻ tiền trước kia, vì mạng sống mà ôm lấy chân Bá Hổ cọng rơm cứu mạng này như một con chó ngoan.

Kỳ lạ đó là phía trước, Thiên Tà và 6 tên tiên thiên dưới trướng cùng với cả 20 con chó dị năng là kẻ đứng ngay đầu sóng ngọn gió, đón áp lực lớn nhất nhưng lại không chút nào mảy may suy động, Thiên Tà nơi đó thậm chí là vạt áo cũng không bay.

Quanh thân họ không biết từ khi nào đac có một hư ảnh chuông lớn bao phủ, mọi lực lượng ngoại giới đều không chạm được đến.

Điểm kỳ dị đó là loại lực hút này ngược lại không tăng lên do cường độ dị lực của Aqua tang lên mà lại còn đang không ngừng giảm đi.

Không nhanh lắm nhưng cũng không chậm.

Lúc mà Aqua dùng đến toàn lực, lúc này chính hắn cũng dang có chút khó tin đưa ánh mắt nhìn tới Thiên Tà.

Nhưng bản năng chiến đấu của hắn cho biết bản thân mình bây giờ cần làm gì, tay trái phất lên một cái, 4 tên đồng đội tức thì vào vị trí.

To con hét lên một tiếng, thân thể lại bành trướng thêm một đoạn, chiều cao đột phá 3m, đứng trước đám người Thiên Tà đã được tính là người khổng lồ.

"Uỳnh...oành..." chân hắn chạm đất vang lên âm thanh nặng nề, phảng phất còn khiến đại địa muốn rung chấn.

Lúc này Bá Hổ sớm đã được Thiên Tà cho phép liền tách đoàn hướng thẳng tới tên to con Anhip, trực tiếp mở ra toàn thân huyết mạch thổ hệ, thân thể nở ra cự lực, một quyền xảo diệu kích tới

"Oanh...phù" nhưng mà chênh lệch còn quá lớn, Bá Hổ túc thì một quyền bị đánh bay.

"Hừ..." Bá Hổ từ trong lòng đất đi ra, thân thêt không có bất kỳ tổn thương lại hô lên một tiếng sảng khoái lao tới. Trận chiến liền như vậy bắt đầu.

Thiên Tà liếc ánh mắt từ trận chiến đó tới những chỗ lồi lõm trên đất khó chịu.

Tay hắn phất lên một cái, đại trận vận chuyển, ngay lập tức sắc mặt Aqua liền biến đổi