Chương 167: Dị Năng Thứ 5: Thổ Thạch

Thiên Tà

Chương 167: Dị Năng Thứ 5: Thổ Thạch

"Ngươi rất mạnh, chờ tình báo được gửi đi, tổ chức sẽ tuyệt đối không tha cho ngươi" Aman âm trầm nói

Nhìn thấy đồng đội ngã gục nhưng hắn vẫn không mảy may chút nào thương xót, trong tổ chức này bọn họ từ máu tanh mà sống sót sau đó từ tàn khốc mà sinh tồn, ngoại trừ biết hoàn thành nhiệm vụ ra chưa từng biết gì về tình cảm nhân loại bình thường, lại càng không biết khóc biết thương.

"Uhm, rồi sau đó.." Thiên Tà thú vị hỏi lại

"Nếu là một dị năng giả, ngươi sẽ chỉ có 2 sự lựa chọn...gia nhập tổ chức bị gắn vào Tiêm Độc, Chíp theo dõi sau đó đưa thân nhân vào tầm giám sát của tổ chức, vĩnh viễn trung thành cho tới chết hoặc là..."

Phần phía sau hắn không cần nói thì Thiên Tà cũng hiểu là "chết"

Tổ chức này cũng đủ bá đạo đi, Tiêm Độc là một quả bom bị gắn vào hộp sọ sẽ được tổ chức quản lý bằng vệ tinh toàn cầu, bình thường có thể thu được thông tin từ não bộ và lúc cần có thể kích nổ khiến toàn thân dị năng hóa thành kíp nổ.

Tiêm độc là bộ phận dành để tuyệt đối khống chế sinh tử của một người, cũng như chíp theo dõi cũng vậy, nó có thể đưa thông tin chính xác đến tổ chức nhờ đó thu thập tình báo và kiểm soát mọi hành động của dị năng giả.

Tất nhiên là dưới mạng lưới của tổ chức thì dù ngươi không có chíp theo dõi thì họ cũng sẽ tìm được, cho dù ngươi có trốn đến lòng đất hay đáy biển cũng không thể thoát, đó mới là điểm đáng sợ của họ.

Mặc cho ngươi trăm phương ngàn kế, mặc cho người thiên nhai hải giác. Tất cả đều không nghề thoát khỏi lòng bàn tay của họ.

Hơn nữa, một khi ngươi phản kháng mệnh lệnh thì sẽ lập tức bị giết, từ bản thân cho tới người thân, còn nếu gia nhập thì ngươi bị khống chế người thân ngươi cũng bị nghiêm ngặt khống chế.

Ngươi không có bất kỳ sự lựa chọn nào khác, tổ chức hoàn toàn triệt hết đường lui của ngươi, xiết chặt hết tự do của ngươi đưa ngươi vào khuôn khổ.

Sắc mặt Aman hiện lên sự dữ tợn, là dữ tợn của bản thân đối với tổ chức và cũng là sự dữ tợn với Thiên Tà.

"Uhm...có vẻ rất là đáng sợ đi"

"Hahaha...lần sau gặp lại, lúc đó sẽ là lúc ta - ngươi về một chiến thuyền, sắp xếp hậu sự cho tốt đi"

"Uhm, không cần đâu. Ta ngươi sẽ không gặp nhau" Thiên Tà cười cười vươn bàn tay hướng tới Aman chộp tới.

"Tại vì hôm nay ngươi sẽ chết"

Lực hút này bị hắn se nhỏ như ngón tay, dưới cặp mắt không thể tin của Aman sợi hấp lực này liền xoắn thành một đường đi tới đâu là hút sạch thổ hoàng lực của hắn tới đó.

Sợi hấp tuyến này đi thẳng một đường từ ngoài vào trong, thế như bẻ cành khô không gì có thể chống đỡ.

Hắn khiếp sợ vội vàng điều hết lực lượng lấp đầy chỗ bị đâm thủng nhưng càng đầu nhập thổ hoàng đấu khí lực vào thì lại càng tan rã nhanh hơn.

"Là Hấp Xả dị năng của Aqua...không ngờ còn thật có một mặt kinh khủng tới nhu vầy ah....ta còn thật không ngờ trên đời còn có thứ có thể phá được thổ tường của ta, hơn nữa lại là chính Hấp Xả Năng..."

"Vù....chíu" hấp tuyến tựa như một viên đạn đi thẳng một đường không thể kháng cự đâm tới ngực xuyên thẳng trái tim hắn..

"Xoạch....phạch...phạch..." trái tim chứa toàn bộ dị năng và đấu khí lập tức bị hấp sạch sẽ, không còn lực lượng chèo chống Aman liền tan rã thổ thạch quanh thân để lộ ra thân hình bên trong.

"Phù...bịch" lúc ngã xuống đất, hắn đã chết

"Chúc mừng giải thoát" Thiên Tà rất nghiêm túc nói câu này

Không sai, dị nhân là những người mạnh, có đủ quân kỷ và ý thức chấp hành nhiệm vụ cực mạnh, nhưng mà chúng thật sự là những kẻ đáng thương.

Tuy nhiên kiếp sống này từ khi chúng gia nhập tổ chức, thì dưới sự bá đạo của họ đã sớm nghiền nát hết thảy mục đích sinh tồn của chúng, đưa họ nửa bước cách địa ngục.

Sống. Họ không còn lý tưởng, không tự do, không có ý nghĩa

Vậy thì chỉ có chết đi mới thay đổi được điều đó.

Tam Đế Bắc Minh Chung lại xoay chuyển một vòng, đệ tứ chung hiện lên thêm một tinh điểm thứ 5, đệ nhất chung U Minh cũng thu thêm vào một quỷ hồn.

Ở trong U Minh Quỷ Đế, ma hồn này vẫn còn được Thiên Tà cố ý khắc lại thần văn Thổ Thuẫn này vào ma thức, bảo trì cho nó dị năng này hơn nữa còn truyền cho thổ hệ ma công.

Mở ra cặp mắt u linh linh, Aman không buồn mà còn hiện lên vô hạn kích động.

Bên ngoài, Thiên Tà đảo mắt qua nhìn tên to con Anhip rồi hờ hững xoay người đi về phía cửa, miệng lạnh nhạt đối với đám người Hồ Điệp Cốc nói.

"Cứu hắn..." giọng Thiên Tà rõ ràng là một loại mệnh lệnh, không sai

Hắn nuôi đám người này không phải là vì rảnh hơi, đây là một sự giao dịch qua lại, hắn cho họ quyền lợi, họ cho hắn lợi ích

Hơn nữa nơi đây là nhà hắn, không cần kẻ khác phục tùng nhưng phải hoàn thành được nhiệm vụ của mình, nhiệm vụ của đám người Hồ Điệp Cốc này đó là cứu người và bêu danh.

Nhưng mà giọng nói này của hắn, lại ngay lập tức dẫn đến thái độ khó chịu của một đám công tử ca ngạo khí đầy mình này.

"Lý Lăng Tiêu, ngươi đây là thái độ gì, là sai khiến sao?" Tứ Điệp trực tiếp tức giận nói.

"Không sai, ngươi là cái gì mà dám dùng giọng nói đó nói chuyện với ta, ngươi cũng đủ tư cách này?"
Tam Điệp lại càng nhếch mép khinh thường

"Hừ, xưa nay chỉ có ta là người sai khiến kẻ khác, chưa từng có ai gan lớn dám dùng giọng điệu này nói chuyện cùng ta, Lý Lăng Tiêu ngươi bất quá chỉ là phàm nhân giun dế, ngươi cũng nghĩ xứng sao?"

"Không sai, chỉ mới đánh đuổi được mấy con chó con mèo đã nghĩ rằng mình vô địch rồi sao, ngu xuẩn mất khôn, còn dám trước mắt chúng ta vênh mặt..."

Thiên Tà có chút khó chịu nhìn sang Tống Huyền, nhưng mà lão già này dĩ nhiên lại nhún vai một cách bất lực, một lời cũng không xen vào.

Thiên Tà cười lạnh một tiếng nhìn qua đám người ồn ào đang hẩy cái mũi lên trời, ngón tay vênh váo chỉ thẳng tới chỗ hắn rất là khiến người tức giận.

Trước mặt nhìn nhau, bọn chúng vẫn y nguyên vênh mặt hất hàm, miệng phun lời ô uế lăng mạ Thiên Tà đến cạn lời.

Sắc mặt Thiên Tà dần dần lạnh xuống

Một đám người Bá Hổ bên cạnh nhìn thấy thái độ này của hắn lập tức quẳng cho đám người ngu xuẩn Hồ Điệp Cốc này một ánh mắt đồng cảm.

Ngay lúc này, Thiên Tà kỳ lạ chỉ phẩy tay một cái sau đó lạnh lùng xoay người bước đi