Chương 24: Tiêu Gia Có Biến

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 24: Tiêu Gia Có Biến

Tiêu Ngọc Nhược thấy Thiên Uy nhìn cánh tay của mình thươnng sót, lập tức vẩn mặt lên kiêu kích nói " hừm! đáng đời nhà người ".

Thiên Uy đang đau khổ trước cánh tay nõn nà của hắn, thì bị hành động kiêu khích của Tiêu Ngọc Nhược, làm Thiên Uy máu nóng nổi nên, lập tức Thiên Uy muốn lao vào Tiêu Ngọc Nhược, rồi lại tiếp tục đè xuống để tét mông.

Tiêu Ngọc Nhược nhìn thấy ánh mắt tràn đầy lửa nóng của Thiên Uy, thì Tiêu Ngọc Nhược đã biết sợ, chân không ngừng lùi lại về sau, miệng nói " ngươi đừng có đến gần đây…. Nếu ngươi tới gần là ta la nên đó ".

Thiên Uy há mà sợ Tiêu Ngọc Nhược dọa, Thiên Uy cười xấu xa nói " ngươi hô lên, có giỏi thì hô to lên, ngươi có hô rách hỏng cũng không ai dám cứu ngươi đâu ".

Trong lời nói, Thiên Uy vốn có ý định nói rằng không có ai tới cứu Tiêu Ngọc Nhược nàng, nhưng xem lại thì đứng đầy người ở xung quanh, nên Thiên Uy hắn đổi thành không ai dám cứu Tiêu Ngọc Nhược nàng.

Càng lúc Thiên Uy càng tiếp cận Tiêu Ngọc Nhược nàng, mà Tiêu Ngọc Nhược nàng càng ngày càng hoảng.

Đúng ở giai đoạn cao trào này, không biết từ đâu lao tới một người gia đinh, miệng không ngừng hô to " đại tiểu thư, đại tiểu thư,….. không xong rồi, có chuyện lớn rồi ".

Tiêu Ngọc Nhược nàng trong cơn hoảng sợ nghe thấy người gọi mình, lập tức Tiêu Ngọc Nhược tỉnh táo lại, rồi không quan tâm Thiên Uy đang tiến tới gần mình nữa, mà đối với người gia đinh kia hỏi " mau!, nói cho ta biết có chuyện khẩn gì ".

Người gia đinh kia, hình như chạy nhanh nên hơi mệt, phải sau khi thở lấy hơi một lúc mới trả lời lại Tiêu Ngọc Nhược nàng " Đại Tiểu Thư, ở trại nuôi Tằm Tơ thứ hai của chúng ta, Tằm đang bị dịch bệnh thì phải đang chết hàng loạt ".

Tiêu Ngọc Nhược nghe người gia đinh kia nói lập tức biến sắc mặt, hiện tại Tiêu Ngọc Nhược mặt đã xanh lét do hoảng sợ.

Thiên Uy lúc này đang tiến gần Tiêu Ngọc Nhược, bất chợt người gia đinh kia tới thì Thiên Uy cũng ngừng lại.

Nghe nén được người gia đinh kia nói, Thiên Uy biết Tiêu gia gặp nạn rồi.

Tiêu gia kinh tế toàn bộ phụ thuộc vào ngành vải lụa, mà vải lụa này đều làm ra từ sợi tơ của con Tằm, nếu bây giờ con Tằm bị dịch bệnh mà chết hàng loạt, thì Tiêu lấy đâu ra sợi tơ mà làm vải lụa, từ đó dẫn đến Tiêu gia máu mạch kinh tế này lập tức bị chặt đứt.

Tiêu Ngọc Nhược quả thật không hổ nữ trung hào kiệt, lập tức nhanh chóng lấy tốt lại tâm lý để xử lý tỉnh táo công việc, Tiêu Ngọc Nhược đối với gia đinh kia nói " ta đã biết, mau chóng lập tức chuẩn bị xe ngựa đến trại thứ hai đấy, để ta kiểm tra thực tế ".

Người gia đinh kia, chắp tay cúi người cái rồi xin lui " ta lập tức đi chuẩn bị xe ngựa ngay ".
Thiên Uy đứng bên, hắn thấy có chuyện vui, lập tức đến gần Tiêu Ngọc Nhược nói " ta nghe lén thấy, tằm nhà ngươi đang có dịch bệnh, cho ta đi xem góp vui được không ".

Đang ở lúc nước sôi lửa bỏng, Thiên Uy hắn lại coi truyên kinh tế Tiêu gia của Tiêu Ngọc Nhược nàng là trò chơi, để Tiêu Ngọc Nhược tức giận nói " ngươi mau cút đi!, đây là chuyện của Tiêu gia nhà ta, ngươi xía vào làm gì? ".

Thiên Uy hắn thuộc loại thánh lươn lẹo, mau chóng Thiên Uy cợt nhả cười nói " sao không xía vào, nhà ngươi Tiêu gia cũng là một khách hàng lớn với Thiên tộc ta, Tiêu gia ngươi có chuyện gì vậy thì Thiên tộc ta cũng mất đi một khách hàng lớn, có đúng không?".

Tiêu Ngọc Nhược đã trải qua thương trường không ít, sao mà không biết Thiên Uy hắn đang lươn lẹo, nhưng nghe Thiên Uy nói cũng có lý, đến mức không chối cãi được, Tiêu Ngọc Nhược thế là đành phải chấp thuận nói " được rồi!, ngươi đi theo ta vậy ".

Thiên Uy rành được thắng lợi, lập tức nở một nụ cười rạng rỡ, Tiêu Ngọc Nhược cũng nhìn thấy Thiên Uy hắn cười, nhưng trong lòng lúc này tràn ngập lo lắng về chuyện Tằm bị dịch bệnh kia, hơi đâu và tâm trí đâu nữa mà đôi co với Thiên Uy hắn.

Thoáng chốc một chiếc xe ngựa xa hoa, có hai con ngựa kéo, đi tới trước cổng nhà Tiêu gia.

Cỗ xe ngựa này thuộc đặc đặc quyền của Tiêu gia chủ mới được sử dụng, mà hiện nay Tiêu Ngọc Nhược nàng chính là gia chủ Tiêu gia, nên nàng đương nhiên có đặc quyền cỗ xe ngựa này.

Tiêu Ngọc Nhược lúc này tâm lý rất lo lắng, mong muốn mau chóng đến nơi để giải quyết công việc này, Tiêu Ngọc Nhược lập tức đi lên xe ngựa muốn xuất phát đi ngay lập tức.

Thấy Tiêu Ngọc Nhược đã lên xe ngựa, Thiên Uy cũng đi tới xe ngựa để đi cùng.

Thiên Uy vừa định mò lên xe ngựa thì lập tức bị người gia đinh ngăn lại nói " vị này xin dừng lại, đây là xe dành riêng cho đại tiểu thư nên người khác không được đi cùng ".

Lập tức Thiên Uy bất ngờ, nói lớn " cái gì? ".