Chương 33:Quán Ăn Hẻm Nhỏ

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 33:Quán Ăn Hẻm Nhỏ

Chui rúc lần mò, từng cái ngóc ngách, xóm ngõ một, đi đến nửa đường, Thiên Uy đứng lặng người lại.

Đưa tay xuống bụng xoa xoa, Thiên Uy hắn lúc này đây đã bắt đầu đã cảm nhận được cơn đói, bụng hắn đã réo như tiếng trống, chân tay đã bủn rủn.

Vốn Thiên Uy định đến Tiêu gia rồi kiếm bữa sáng luôn, tuy rằng Thiên Uy hắn trong hệ thống kia có rất nhiều tiền, bất cứ lúc nào rút tiền lấy ra cũng được.

Nhưng bữa sáng ở ngoài Thiên Uy hắn ăn không quen, so thức ăn ở ngoài đường phố, sao mà có thể so được với của những đầu bếp của gia tộc làm ra bữa sáng sao được.

Tuy sự thực là thế, nhưng người xưa đã có câu đói đầu gối phải bò, mà Thiên Uy hắn đói đến mức chân tay đã phản đối hoạt động rồi, nếu cố mà cưỡng ép thân thể đi đến Tiêu gia, thì có lẽ Thiên Uy hắn chưa tới Tiêu gia đã bị gục ngã.

Suy nghĩ kĩ lại, Thiên Uy hắn cuối cùng cũng quyết định, đi kiếm một hàng quán để ăn một bữa sáng.

Loay hoay muốn đi tìm quán ăn, thì lúc này một mùi thơm từ đâu bay tới mũi của Thiên Uy, để Thiên Uy đang đói lập bụng tức réo lên, mà Thiên Uy không quên chép miệng, cảm khái nói " thơm quá!, hình như mùi thơm phát ra từ hướng đây ".

Khịt khịt mũi gửi mùi hương, thoáng cái Thiên Uy đã xác định phương hướng mà đi theo mùi hương đó.

Đi theo đúng hướng mùi hương bay tới, cuối cùng Thiên Uy cũng đến chính xác chỗ phát ra mùi hương đó, có thể thấy cái mũi của Thiên Uy có bao nhiêu lợi hại, đó chính là tác dụng của việc tu luyện Dịch Cân Kinh, để thân thể khai phá và phát triển thêm một tầng mới.

Chỗ phát ra mùi hương thơm kia, là một quán ăn cũ nát ở trong hẻm nhỏ.

Quán ăn đấy tồi tàn đến mức, có thể thấy ngôi nhà kia mái nhà được lợp bằng lá cau, do qua mưa gió mà bắt đầu mục nát ra, còn cấu trúc ngôi nhà thì nhìn vô cùng độc đáo, nhìn như thế nào cũng thấy xiêu xiêu vẹo vẹo cảm giác như sắp đổ vậy.

Ngoại hình ngôi nhà kia cũng không ảnh hưởng Thiên Uy hắn quan tâm đến mùi hương thơm đến từ món ăn kia.

Thiên Uy tiến tới quán ăn hoang tàn đó, sau đó ngồi xuống một cái ghế gỗ mời khách đặt sẵn ở đó, Thiên Uy đánh giá quán ăn này, thì thấy quán ăn lượng khách có thể nói là không có ai cả, ngoài Thiên Uy hắn.

Mặc kệ chuyện ngoài lề đó, Thiên Uy bây giờ chỉ muốn lấp đầy cái bụng, bởi vì cái bụng đã không chịu yên tĩnh rồi, thế là Thiên Uy hô lớn lên gọi chủ quán, bởi vì ngoài quán lúc này chỉ để chút bàn ghế, và những chiếc lồng hấp bánh bao " chủ quán ơi!, cho gọi năm cái bánh bao và ba chén sữa đậu nành một cái xem nào ".

Ở trong ngôi nhà hoang tàn kia, một giọng nói trong trẻo vọng ra " Dạ!, lập tức có ngay ạ ".
Nghe thấy giọng nói kia, Thiên Uy lập tức run hết cả người, giọng nói đó quá trong trẻo, quá mê người.

lập tức trong nhà kia đi ra một cô gái, cô gái có khuôn mặt khá xinh, tuy rằng so sánh với Tiêu Ngọc Nhược và Lạc Ngưng có phần kém hơn, nhưng kém không bao nhiêu, có thể xếp vào nhóm mỹ nữ rồi, không chỉ như thế thân hình cũng rất là quan trọng, mà cô gái này thân hình thon gọn đẹp đẽ, nước da trắng như sữa tươi.

Nếu như cô gái này mà không tỏ ra một loại khí chất, tựa như là khí chất của một thiếu nữ thôn quê cần cù chịu khó, thì Thiên Uy cho rằng cô gái này là một tiểu thư khuê các cơ.

tuy là người đẹp trước mắt, nhưng cơn đói cũng làm mắt Thiên Uy hắn hoa lên rồi, Thiên Uy vẫy
tay về phía cô gái nói " nhanh nhanh, mau lấy thức ăn ra đây, ta đói lắm rồi ".

Lúc này đây cô gái kia cũng đần người ra vì ngoại hình và khí chất của Thiên Uy hắn, có lẽ đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một người soái như vậy.

Nhưng mau chóng cô gái kia bị lời thúc dục của Thiên Uy tỉnh lại sau sự thất thần kia, cô gái kia xấu hổ nói " xin lỗi!, ta đi lấy ngay ".

Cô gái kia, lập tức đi tới lồng bánh bao lấy ra đủ năm cái bánh bao đặt trên đĩa, sau đó là cũng đổ ba chén sữa đậu nành, đem đến bàn của Thiên Uy.

Thiên Uy ăn cắn một miếng bánh bao, nhai kỹ càng một chút, rồi gật gật đầu nói " không tệ!,bánh bao làm rất ngon ".

Lời nói này của Thiên Uy hoàn toàn là thật lòng, bởi vì Thiên Uy hắn chẳng cần thiết gì phải nói dối làm gì và cũng chả phải là hắn đói bụng ăn cơm muối cũng khen ngon.

Vị giác thưởng thức đồ ăn của Thiên Uy hắn cũng được tăng phúc sau khi tu luyện như như mũi hắn vậy, nên chỉ cần ăn vào miệng Thiên Uy biết ngon hay là dở.

ở bên cạnh cô gái kia được Thiên Uy khen tặng, trong lòng không biết, tựa như có cảm giác vui mừng vậy.

Thiên Uy có lẽ đồ ăn hợp với khẩu vị của hắn, nên Thiên Uy hắn ăn như rồng cuộn, thoáng cái đã ăn hết năm cái bánh bao và uống hết ba chén sữa đậu nành rồi.