Chương 36: Đàm Luận Cùng Với Tiêu Phu Nhân.

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 36: Đàm Luận Cùng Với Tiêu Phu Nhân.

Thiên Uy theo gia đinh kia tiến về sảnh đường Tiêu gia, lúc này ở trong sảnh đường Tiêu phu nhân và Tiêu Ngọc Nhược đã đợi sẵn rồi.

Tiêu phu nhân thì đang ngồi ở ghế chủ tộc, còn đứng cạnh là Tiêu Ngọc Nhược.

Mà Tiêu Ngọc Nhược lúc này có vẻ, bồn chồn, lo lắng, thiếu tự tin.

Vừa vào sảnh đường, Thiên Uy rất tự nhiên chào hỏi " chào Tiêu phu nhân, chào Tiêu Ngọc Nhược muội muội ".

Mỉm cười đối với Thiên Uy một cái, Tiêu phu nhân chỉ vào cái ghế rồi nói " Thiên Uy ngươi tới ngồi xuống, uống cốc nước ".

Đối với Tiêu phu nhân khách sao hành sử, Thiên Uy đã gặp nhiều lần nên đã quen, nhưng Tiêu Ngọc Nhược kia bị hắn gọi là muội muội, thì lại tỏ ra thẹn thùng, làm cho Thiên Uy thấy kì quái, vốn trước đây nếu Thiên Uy xưng Tiêu Ngọc Nhược là muội muội, thế nào cũng bị nàng phủ nhận sau đó chính là một cuộc khẩu chiến.

Tinh ý cảm thấy Tiêu Ngọc Nhược nàng có sự bất thường, Thiên Uy rất muốn bới móc, nhưng thấy Tiêu phu nhân ở đây, nên Thiên Uy cũng không muốn giở trò bất lịch sử.

Lúc này Thiên Uy vẫy tay nói " không cần ngồi, hay là uống làm gì cho mất thời gian, hôm nay ta đến xử lý bệnh dịch sâu tằm kia, để cho nó xong chuyện đi ".

Hơi bất ngờ, Tiêu Ngọc Nhược bên cạnh nói " nhanh vậy sao!, ngươi nói là hai ngày mới có kết quả cơ mà ".

Bĩu môi cái, Thiên uy lại bắt đầu tự yêu bản thân nói " ngươi quá khinh thường ta rồi, quả thật vốn tính là hai ngày sau, nhưng với trí thông minh của ta, cách xử lý đã có từ chiều tối hôm qua rồi, nhưng nghĩ lại chuyện này, ta cũng có phần cảm thấy ta cũng quá đánh giá thấp trí thông mình của mình rồi, việc này ta nhất định phải kiểm điểm lại mình ".

Vốn dĩ cách xử lý này là lấy từ hệ thống, nhưng Thiên Uy cũng mặt dày nhận lấy là của mình.

Đối với Thiên Uy tự yêu bản thân, Tiêu phu nhân và Tiêu Ngọc Nhược không biết nói gì, nhưng đối với kết quả nghiên cứu chữa dịch bệnh Sâu Tằm kia rất hứng thú, thế nên Tiêu phu nhân nói " vậy ngươi có thể nói ra cách chữa trị đám sâu Tằm kia không ".

Gật đầu, Thiên Uy nói " không có vấn đề gì, nhưng ta báo trước cách làm rất phức tạp, hơn nữa đây chỉ là cách khống chế dịch bệnh bùng phát, còn những con bị nhiễm bệnh thì chỉ có một con đường chết, không có cách cứu chữa được, cho nên báo cho Tiêu phu nhân trước, để người không hy vọng quá nhiều ".

Nói xong Thiên Uy lấy ra một tờ giấy chứa kết quả nghiên cứu của hắn đưa cho Tiêu phu nhân.

Tờ giấy đấy có ghi:

Cách phòng dịch bệnh Tằm Nghệ trên Sâu Tằm.

1, khu nuôi tằm, dụng cụ nuôi Tằm, là râu,…. cần xử lý nước khử trùng.
2, trước khi cho trứng Sâu Tằm ấp, cần phải ngâm trứng trong thuốc khử trùng trong thời gian 20 phút.
3, nuôi Tằm ở điều kiện sạch sẽ, thường xuyên thay phân, lúc cho Tằm ăn cần phải cẩn thận để không làm Tằm bị rách da.
4, khi tằm bị bệnh cần bỏ vào chậu vôi hoặc đem đi đốt, tránh để rách da chúng.
5, điều hòa nhiệt độ để thích hợp với Tằm.
6,cho Tằm ăn lá dâu ngon, tránh cho chúng ăn lá dâu non, ướt hoặc kém chất lượng.
7, mỗi sáng sớm, khi Tằm thức dậy cho Tằm Tắm bằng vôi bột.
8, cho Tằm ăn lá râu có phun lên dung dịch tỏi với nồng độ nhẹ 1-2 lần mỗi ngày.

Thực ra tờ giấy này là cách chữa trị của Kỹ Năng Chăn Nuôi Sâu Tằm kia mà ra, Thiên Uy chỉ có chép lại ra giấy rồi tự nhận là của mình mà thôi.

Nhìn xem tờ giấy của Thiên Uy đưa cho, Tiêu phu nhân cảm khái nói " Thiên Uy ngươi rất giỏi,… ta không ngờ ngươi so với người trong nghề chúng ta còn lợi hại hơn ".

Được Tiêu phu nhân khen ngợi, Thiên Uy vểnh mặt lên đến tận trời, sau đó nói " đó là tất nhiên, nếu ta mà kinh doanh ngành vải lụa này, chả mấy chốc ta có thể đánh bay Tiêu gia,…. Chả qua là ta không thích mà thôi ".

Thấy cho Thiên Uy hắn tiến một bước, lại đòi tiến lên một bước nữa, nên Tiêu phu nhân giọng nói có chút kiêu kích nói " vậy sao ngươi không kinh doanh vải lụa, để đánh bay Tiêu gia ta?".

Lắc đầu một cái, Thiên Uy trả lời lại " làm vải lụa này tuy rằng thu hoạch khá lớn, nhưng rủi ro khá cao, ví dụ như đợt dịch bệnh này,…. Cho nên ta vẫn kinh doanh mặt hàng ăn uống có lẽ tốt hơn, dù sao người ta cũng có câu ăn thì nhiều chứ mặc thì mấy, vì thế ta sẽ không nhúng tay vào nghề vải lụa này, cho nên Tiêu phu nhân yên tâm mà công tác ".

Lời nói hết Thiên Uy định cáo từ xin lui tìm Quách Vô Thường, bất chợ Thiên Uy nhớ tới quên nhắc nhở gì đó, nên không xin cáo lui nữa mà tiếp tục nói tiếp " quên nhắc nhở Tiêu phu nhân, những cách làm trên, ngươi cần phân phối mỗi người làm một bước để làm việc ".