Chương 38: Chọc Giận Tiêu Phu Nhân

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 38: Chọc Giận Tiêu Phu Nhân

Tiêu Ngọc Nhược chạy mất, Thiên Uy cảm thấy dường như đã không còn lý do gì để ở lại sảnh đường được nữa.

Hiện tại tại Sảnh đường chỉ còn lại Tiêu phu nhân và Thiên Uy hắn, mà Tiêu phu nhân không giống như Tiêu Ngọc Nhược kia, Tiêu phu nhân tuổi cũng đáng làm tuổi mẫu thân Thiên Uy hắn, cho dù là nhìn Tiêu phu nhân kia bề ngoài còn trẻ như gái 20, nhưng sự thật vốn không thể thay đổi được sự chân thật về tuổi tác cả, đã vậy Tiêu phu nhân đã là là mẫu thân của hai đứa con, cho nên có thể nói Tiêu phu nhân hiện tại thuộc loại Second hand (đã qua sử dụng), mà Thiên Uy không có hứng thú với việc dùng lại đồ, nếu như Tiêu phu nhân kia giống như Tiêu Ngọc Nhược kia là cô gái vừa mới lớn, Thiên Uy cũng dành chút thời gian ở lại tán tỉnh trêu đùa.

Không có động lực để ở lại sảnh đường cả, Thiên Uy cũng muốn cáo từ Tiêu phu nhân để tìm gặp Quách Vô Thường " công việc hôm nay đã hết, ta cũng xin phép lui ra tìm tên Quách Vô Thường kia ".

Hiểu biết Thiên Uy tìm Quách Vô Thường làm, gì Tiêu phu nhân cũng mách chỗ Quách Vô Thường cho Thiên Uy " ngươi không cần tìm tên Quách Vô Thường đó làm gì, hắn hiện tại đang ở thư phòng đấy ".

Nghĩ tới Quách Vô Thường đang học hành, Thiên Uy bĩu môi đối với Tiêu phu nhân nói " ta tại sao không hiểu được các ngươi lại cố gắng muốn tên Quách Vô Thường kia học tập thật giỏi, rõ ràng ai cũng biết Quách Vô Thường hắn thiên phú học tập rất kém,….. à! không, nói thiên phú kém là đánh giá Quách Vô Thường hắn quá cao rồi, phải nói đầu óc của Quách Vô Thường hắn so với người bình thường cũng rất là không bình thường, vậy tại sao các ngươi cứ phải cưỡng ép hắn học tập thật giỏi để làm gì?, ta khó hiểu ra được, các ngươi tại sao phải tận tâm chăm sóc hao tiền, tốn của cho một cái cây đã bị mục rỗng bên trong như Quách Vô Thường hắn?, thay vào đó tại sao không phát triển tài năng tiềm ẩn của hắn ".

Nghe Thiên Uy lời nói tựa như phỉ báng Quách Vô Thường, Tiêu phu nhân cảm thấy không vui, dù Quách Vô Thường có thể thật sự là vô dụng đi nữa cũng là cháu của Tiêu phu nhân nàng, hơn nữa Quách Vô Thường cũng là có chút huyết thống thân thích với Tiêu phu nhân, mà thân thích của mình, lại bị Thiên Uy hắn không có chút nể mặt tý nào, cứ như vậy thẳng mặt Tiêu phu nhân nàng thóa mạ về cháu trai Quách Vô Thường của nàng, cho dù đấy là lời nói là chân thực đi nữa.

Nhưng để Tiêu phu nhân mau chóng quên đi lời thóa mạ ở phía trước, mà quan tâm đến là đoạn cuối câu Thiên Uy nói, đó là phát triển tài năng tiềm ẩn của Quách Vô Thường, nếu như quả thật Thiên Uy nói Quách Vô Thường có tài năng tiềm năng, thì Tiêu phu nhân nàng cũng đồng ý để cho Quách Vô Thường thôi học để phát triển tài năng tiềm ẩn kia, nói đến việc học tập của Quách Vô Thường, Tiêu phu nhân cũng cảm thấy đau đầu, đứa cháu trai này của nàng đúng thật là đầu óc không bình thường, học trước quên sau, đã vậy còn lười học nữa, có thể nói là Quách Vô Thường vô duyên hoặc nói là không có tương lai trong việc học hành.

Nói đến tài năng tiềm ẩn Quách Vô Thường, Tiêu phu nhân nàng cũng tò mò Quách Vô Thường có tài năng gì, thế là Tiêu phu nhân đối với Thiên Uy hỏi " tài năng tiềm ẩn ư!, ngươi nói xem Quách Vô Thường kia có tài năng gì?, nói đi để ta còn muốn để Quách Vô Thường phát triển tài năng đấy ".

Đối với Tiêu phu nhân hỏi, Thiên Uy cười xấu xa một cái, sau đó chỉ một ngón tay lên trời, khuôn mặt nghiêm trang, chững trạc nói " tài năng của Quách Vô Thường hắn chính là….. ăn chơi và tiêu tiền như nước! ".

" khụ…khụ…. " nghe được đáp án của Thiên Uy hắn, Tiêu phu nhân lập tức sặc ho một hồi điên đảo, còn đâu nữa là hình tượng Tiêu phu nhân đoan trang lúc trước.

Ho sặc sụa một hồi, Tiêu phu nhân cũng mau chóng ổn định lại cơn ho, nhưng nhìn như là vẫn có vẻ là kiềm nén cơn ho lại, Tiêu phu nhân uể oải chỉ ngón tay về thiên Uy hô lớn " ngươi mau cút ra ngoài cho ta ".

Phản ứng của Tiêu phu nhân đã được Thiên Uy hắn, dự đoán từ trước khi nói ra đáp án, bĩu môi không coi ra gì một cái, Thiên Uy hùng hồn nói " Tiêu phu nhân người phản ứng có phải hơi quá không, những điều ta nói là sự thật, thật đến mức mà không cần phải chứng minh luôn ".

Tiểu phu nhân đầu óc đã hoa hoa, biết là mình đã không ổn rồi, Tiêu phu nhân không hiểu sao mỗi lần nói chuyện với Thiên Uy hắn đều cảm thấy đau đầu, thế là Tiêu phu nhân lại một lần nữa đuổi Thiên Uy hắn đi " ngươi mau đi ra ngoài cho ta đi, ta hiện tại không thể tiếp tục nói chuyện với người, nếu như tiếp tục nói chuyện với ngươi thì ta tổn thọ mất ".

Thấy Tiêu phu nhân quả thật có chút sức khỏe không tốt, hơn nữa hai mắt nhìn Thiên Uy hắn tràn đầy cầu xin, Thiên Uy không nỡ trêu đùa mà tốn thời gian ở đây lâu thêm nữa, lằng nhằng từ sáng đến giờ Thiên Uy hắn cũng đã tốn không ít thời gian, thế là Thiên Uy đối Tiêu phu nhân xin phép cáo lui " như vậy thì ta đi đây!, hẹn ngươi chiều nay đến nhà ta tái ngộ ".