Chương 32: Sáng Sớm Của Một Ngày Mới

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 32: Sáng Sớm Của Một Ngày Mới

Sau một ngày mệt mỏi và cũng như rất nhiều điều thú vị xảy ra.

Lúc này trên trời mặt trăng đã lên cao, chiếu những ánh sáng mờ mịt xuống đại địa, còn xung quanh mặt trăng là những vì sao sáng điểm quanh, càng để cho bầu trời lúc này trở nên mỹ lệ.
Mà trời đã tối cũng là lúc mọi người nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả, và Thiên Uy cũng không ngoại lên.

Hiện tại Thiên Uy đang ở trong phòng ăn, để ăn một bữa cơm tối.

Trong bữa cơm tối, lúc này Thiên Uy ăn miếng cơm, miếng thịt vào miệng mà có cảm giác khó nuốt vô cùng, tất cả điều đó là bởi là bởi vì câu chuyện xung quanh bữa ăn tối này.

Ngồi một bên, mẫu thân Thiên Uy hắn vẫn không dứt nhắc đi nhắc, lại về vấn đề hôn nhân của Thiên Uy hắn, vấn đề này của Thiên Uy hắn là vấn đề tâm điểm của một tháng gần đây, nhiều lần Thiên Uy hắn đã có ý tưởng muốn bỏ nhà để đi ra ở riêng, để mỗi ngày không thấy mẫu thân hắn nói về vấn đề hôn nhân này.

Cố nuốt miếng cơm, miếng thịt vào bụng cho chống đói, Thiên Uy cũng đứng dậy xin phép mẫu thân và phụ thân hắn cáo từ, rồi nặng nề đi ra khỏi nhà ăn để về phòng để đi ngủ.
Vậy là một ngày của Thiên Uy hắn cứ thế mà đi qua.

………………………………………………………………………………………………………

ngày hôm trước đi qua, ngày hôm sau tới.

Sáng sớm của một ngày mới, ở trên trời lúc này, mặt trời mới nó ra sau ngọn núi, vậy mà Thiên Uy hắn đã tỉnh dậy, đi ra sân đánh một bài quyền rồi.

Thấy Thiên Uy hắn sáng sớm chưa mở mắt đã dậy, nhiều người cho rằng đấy là điều bình thường, nhưng với nhiều người khác thì rất là lạ lùng.

Với thân phận là Trưởng tộc của Thiên Uy, vốn Thiên Uy hắn không cần phải có nghĩa vụ dậy sớm làm gì, bởi vì những công việc trong gia tộc đã có hạ nhân làm, Thiên Uy hắn chỉ cần ở trên chỉ đạo là được.

Nhưng việc dậy sớm này đối với Thiên Uy hắn, không phải là cứ liên quan với thân phận hay công việc mới có quyền thức khuya, dậy sớm.

Thiên Uy hắn chỉ cần biết, hắn buồn ngủ thì ngủ, mà muốn thức thì thức, hơn nữa việc dậy sớm tập thể dục này chính là một cách giữ sức khỏe, tuy rằng Thiên Uy lúc này là đánh võ chứ không phải là tập thể dục, nhưng cũng kệ bỏ qua, vì chúng cũng chả khác là bao nhiều.

Thiên Uy sau khi tập một bài quyền pháp, Thiên Uy hắn đã nóng người, thân thể toát mồ hôi.

Đánh bộ quyền pháp một lúc nữa, Thiên Uy mới dừng lại, đứng yên một chỗ một lúc, Thiên Uy hắn nhờ vào Sức Sống Mãnh Liệt và Dịch Cân Kinh, thoáng cái Thiên Uy hắn đã khôi phục lại thế lực.

Tuy rằng thể lực đã hồi phục lại như ban đầu, nhưng mồ hôi vẫn còn dính ở trên người, Thiên Uy cầm lấy một cái khăn đã chuẩn bị trước, lau đi mồ hôi.

Lúc này ngẩng đầu lên trời, dường như đã đến thời gian của Thiên Uy hắn chờ đợi, Thiên Uy hắn quay về phòng lấy đi cây thương đã bọc lớp vải như mọi khi đeo lên vai, rồi chạy nhanh ra khỏi phòng, không cần ăn bữa sáng đã chuẩn bị để ở sảnh đường, Thiên Uy dùng khinh công nhảy qua tường chạy ra khỏi Thiên tộc.

Thiên Uy lúc này cũng rất đói, không chỉ tối qua hắn ăn rất ít cơm, mà bữa sáng hắn cũng chưa ăn.
Nhưng Thiên Uy hắn không ngu mà đi đến sảnh đường, Thiên Uy hắn biết ở sảnh đường đang phục sẵn là mẫu thân và phụ thân hắn, mà Thiên Uy gặp mẫu thân hắn câu chuyện chỉ có một, đó là lấy vợ.

Chính vì mẫu thân Thiên Uy hắn ở sảnh đường, nên Thiên Uy hắn mới cắn răng chịu đói chạy ra ngoài ăn sáng, rồi đến Tiêu gia.

Hôm qua đã nghiên cứu cách chữa trị đám Sâu Tằm kia đã đủ, Thiên Uy quyết định không phải đợi đến hai ngày nữa, mà hôm này sử lý công việc luôn, không chỉ là bởi vì Thiên Uy không thích lằng nhằng mất thời gian của hắn, mà còn bởi vì cũng hai ngày hôm sau đấy, cũng đúng là ngày tỉnh Giang Tô này tổ chức lễ hội, mà địa điểm chính là thành Kim Lăng này.

Mà lễ hội này của tỉnh Tô Giang phải mất 3 năm mới có một lần, nếu lần này mà không được vui chơi lễ hội này thì phải đợi 3 năm sau mới được gặp lại.

Nghĩ đến thời gian 3 năm sau, Thiên Uy không cam lòng, Thiên Uy hắn rất thích náo nhiệt và cũng muốn xem lễ hội ngày xưa có khác lễ hội thời hiện đại hay không, nên Thiên Uy quyết tâm Xử lý toàn bộ công việc trong ngày hôm nay, bao gồm cả việc mang Quách Vô Thường đi khảo giá thị trường.

Thiên Uy không có dùng khinh công để đến Tiêu gia nữa, bởi vì việc đấy quá rêu rao, nếu như người đã quen và đã biết Thiên Uy có thể dùng khinh công di chuyển trên mái nhà thì không sao cả, nhưng đối với người là nhìn thấy sợ lại coi Thiên Uy hắn là tiên nhân hoặc yêu ma mất.

Thế là Thiên Uy lại như mọi khi trước, đường to không đi, mà đi tìm những ngõ hẻm mà đi, dường như Thiên Uy tìm ngõ hẻm đi đã thành một thói quen.