Chương 23: Cùng Tiêu Ngọc Nhược Xích Mích

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 23: Cùng Tiêu Ngọc Nhược Xích Mích

Dường như nhận phải một sự sỉ nhục không nhẹ, Tiêu Ngọc Nhược hai con mắt đã hơi lấm thấm giọt nước mắt, Tiêu Ngọc Nhược thâm tâm khó chịu vô cùng, lập tức muốn lao vào Thiên Uy để phát tiết, kẻ đầu sỏ gây cho Tiêu Ngọc Nhược nàng sự đớn đau đó.

Thấy Tiêu Ngọc Nhược nàng muốn lao lên tấn công hắn, Thiên Uy cười khẩy nói " ngươi lại muốn dùng võ mèo để tấn công ta sao, chả lẽ mấy lần bị ta giáo huấn chưa đủ sao ".

Tiêu Ngọc Nhược lúc này đâu còn quan tâm chuyện trước đó nữa, bây giờ Tiêu Ngọc Nhược nàng chỉ muốn phát tiết tâm tình của mình bây giờ.

Thiên Uy nhanh chóng vận nội công dùng Du Long Bộ, thoáng cái Thiên Uy bước chân biến đổi như rồng lượn, thoắt cái đã đứng sau lưng Tiêu Ngọc Ngược, nắm lấy bả vai Tiêu Ngọc Nhược nàng, ép Tiêu Ngọc Nhược xuống dưới, đồng thời Thiên Uy cũng kết hợp quỳ xuống để đè ép Tiêu Ngọc Nhược nàng nằm xuống đùi.

Nhanh chóng, gọn gàng và dứt khoát, Thiên Uy đã áp chế Tiêu Ngọc Nhược nàng nằm xuống đùi của mình, sau đó Thiên Uy đưa một bàn tay đánh lên mông của Tiêu Ngọc Nhược rồi nói " ngươi còn chưa có rút ra bài học những lần trước sao, nếu như nói câu xin lỗi một câu ta tha cho ".
Tiêu Ngọc Nhược lợn chết không sợ nước sôi, vẫn to họng nói " ta chết sẽ không chịu xin lỗi ngươi ".

Tiêu Ngọc Nhược vừa dứt lời xong một cái, thì bị một cái vỗ thật mạnh vào mông, để Tiêu Ngọc Nhược đỏ mặt rồi kêu lên đau đớn " a..a… đau quá!, ngươi khốn nạn, sao ngươi dám đánh mông ta ".

Thiên Uy kinh thường cười cái nói " sao mà ta không dám, ngươi rõ ràng khiêu chiến ta trước, ta đây chỉ là tự vệ thôi, với cả ta chỉ thích đánh ở mông ngươi thôi đấy, có được không?, đằng nào ta cũng đã đánh nhiều lần rồi. đánh thêm lần nữa cũng chả sao cả ".

Tiêu Ngọc Nhược đưa một tay lên chỉ vào mặt Thiên Uy nói không ra lời " ngươi… người…".

Không có Tiêu Ngọc Nhược nàng nói ra lời, Thiên Uy lại giáng mấy cái xuống mông Tiêu Ngọc Nhược, để Tiêu Ngọc Nhược kêu đau lên liên tục.

Thiên Uy đánh vào mông của Tiêu Ngọc Nhược, để Thiên Uy mỗi lần đánh vào thì hắn cảm thấy một sự đàn hồi ở đấy, để Thiên Uy hắn cảm thấy khoái cảm.

Còn mấy người xung quanh chỉ trợn mắt to nhìn hai người Thiên Uy và Tiêu Ngọc Nhược, cho dù hai người bọn họ đã diễn cảnh này rất nhiều lần trước mặt mọi người, nhưng mỗi lần lại là một lần mới mẻ với mọi người.

Nhưng đánh được vài cái Thiên Uy cuối cùng cũng tha cho Tiêu Ngọc Nhược, tiếng kêu rên của Tiêu Ngọc Nhược đối với Thiên Uy quá kích thích, để Thiên Uy cảm thấy thân thể bắt đầu có dấu hiệu sinh lý, thân thể khô nóng và dưới hạ thân rục rịch không chịu yên, dù sao Tiêu Ngọc Nhược cũng là một mỹ nữ, nên Thiên Uy biết hiện tượng đó là gì, nên mau chóng thả ra Tiêu Ngọc Nhược.

Thiên Uy đứng lên, phủi phủi tay, sau đó mau chóng áp chế dục vọng của mình bằng cách kiêu kì nói " lần này ta giáo huấn đến thế thôi, lần sau sẽ không đơn giản như vậy đâu ".

Tiêu Ngọc Nhược được đặc xá, cũng lập tức đứng dậy, đưa hai tay xoa xoa cặp mông vừa bị đánh vẫn còn đau kia, rồi nhìn Thiên Uy bằng ánh mắt thù hận.

Nhân lúc này Thiên Uy không để ý, Tiêu Ngọc nhược nhanh tay cầm lấy một cánh tay Thiên Uy cắn một cái thật mạnh.

Thiên Uy bị tập kích bất ngờ, phản ứng không kịp rút tay lại, nên bị Tiêu Ngọc Nhược cắn một cái vào tay, làm Thiên Uy đau đớn la lên cái " a..a.. đau!, Tiêu Ngọc Nhược ngươi thuộc họ hàng nhà cẩu sao? "

Thiên Uy cố vùng vẫy thoát ra sự bám riết của Tiêu Ngọc Nhược, Nhưng càng vùng vẫy, Tiêu Ngọc Nhược càng dùng sức cắn mạnh hơn.

Thiên Uy trải qua tu luyện nên Thiên Uy hắn nắm rõ thân thể của hắn như thế nào, cảm nhận được thân thể mình sau mỗi lần rẫy dựa thì Tiêu Ngọc Nhược nàng lại dùng thêm một điểm sức, nên Thiên Uy không dẫy dụa nữa, mặc cho Tiêu Ngọc Nhược cắn chán Thì Thả ra.

Những người xung quanh thì trong mắt họ thấy, cặp đôi này như là kẻ thù từ kiếp trước vậy, nhưng mà nếu phối hợp hai người với nhau cũng rất xứng đôi, nam thì tài tuấn, nữ thì xinh đẹp, tựa như trời sinh ra một đôi vậy.

Tiêu Ngọc Nhược thấy Thiên Uy không dẫy dụa nữa, nên cứ ở trong thái ngậm cái miệng nhỏ của mình ở cánh tay Thiên Uy hắn.

Không biết mất bao lâu thời gian, có lẽ cắn quá lâu nên Tiêu Ngọc Nhược nàng có lẽ đã mỏi cơ quai hàm, nên quai hàm từ từ thả lỏng ra.

Thiên Uy cảm nhận được cánh tay hắn đã thoát khỏi sự khống chế của Tiêu Ngọc Nhược, nhanh như chớp Thiên Uy rút cánh tay ra.

Nhìn lại cánh tay mình lúc này Thiên Uy muốn ngất, trên tay hắn hiện rõ ràng lên vết răng cắn của Tiêu Ngọc Nhược nàng, thậm chí còn rách cả lớp da bên ngoài, để lộ ra lớp thịt bên trong, hơn nữa còn hơi ứa ra máu.