Chương 21: Gặp Sự Ngăn Cản

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 21: Gặp Sự Ngăn Cản

Đánh cho Quách Vô Thường một hồi Thiên Uy hắn mới ngừng lại, thực ra Thiên Uy với Bản Năng Chiến Đấu kiến mỗi lần động chân, động tay là rất hưng phấn, cho nên vừa lúc nãy đánh Quách Vô Thường một trận xong, nhưng Thiên Uy vẫn cảm thấy thòm thèm muốn ra tay đánh tiếp.

Nhưng nhìn Quách Vô Thường mặt đã sưng thành đầu heo, thân thể đang nằm dưới đất co quắp lại, Thiên Uy sợ rằng nếu mà đánh nữa chắc Quách Vô Thường sẽ bị ngất mất, nên Thiên Uy mới dừng tay lại.

Thiên Uy hơi ngồi xổm người xuống, đưa một cánh tay ra vỗ vỗ một bên má Quách Vô Thường, để những tiếng vỗ má đó mạnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tét tét.

Hành động lúc này của Thiên Uy, để Thiên Uy hắn cảm thấy hắn giống như mấy bọn du côn, du đồ hồi trước, sau mỗi lần đánh nhau, hoặc trấn lột đồ, thường làm hành động vỗ một bên má như hắn làm bây giờ để cảnh cáo.

Quách Vô Thường bị Thiên Uy đánh một trận đau, nên đã kích thích thần kinh, khiến Quách Vô Thường trở lên tỉnh táo hơn lúc này.

Quách Vô Thường nhìn thấy Thiên Uy đang vỗ má mình, lập tức Quách Vô Thường hoảng hốt, như là chuột gặp phải mèo vậy, Quách Vô Thượng lập tức đang trạng thái nằm, lập tức nhảy dựng đứng lên, nghiêm trang đối với Thiên Uy nói " Thiên Uy đại ca, người tới Tiêu gia ta, tại sao mà không nói sớm để ta ra đón ".

Thiên Uy liếc mắt coi thường Quách Vô Thường cái, rõ ràng tên này cho gia đinh cho phép Thiên Uy hắn vào, vậy mà chỉ thoáng cái là không nhớ gì cả, Thiên Uy nghĩ rằng không biết quên thật hay giả vờ quên nữa.

Nhưng Thiên Uy không quan tâm chuyện nhỏ nhặt đấy làm gì, lập tức nói đến chính sự " bỏ qua chuyện vớ vẩn đi, lập tức vào chuyện chính là hôm nay muốn cùng ngươi đi với ta khảo sát thị trường một chút ".

Tên Quách Vô Thường này mọi thứ trên người cái gì cũng vô dụng, bao quát cả trí tuệ lẫn chân tay, nhưng được cái tên Quách Vô Thường này ăn chơi, đàn đúm thì không ai bằng.

Nhưng trời sinh ra vốn rất công bằng, trên đời này không có ai là hoàn mỹ, cũng không có ai toàn bộ là phế vật cả, tên Quách Vô Thường này cuối cùng cũng được Thiên Uy phát hiện ra rằng, Quách Vô Thường hắn rất mẫn cảm với cơ chế thị trường, bất kì có đồ vật gì mới, giá rẻ hoặc là bán chạy, Quách Vô Thường hắn đều biết hết.

Có thể do nghề nghiệp ăn chơi của Quách Vô Thường hắn đã có tiếng, nên những vấn đề hàng hóa mới, hoặc nổi danh đều được cò mồi, môi giới đến tai Quách Vô Thường hắn, nên để cho Quách Vô Thường hắn không món hàng gì là hắn không biết.

Thiên Uy cũng chả thèm quan tâm tại sao Quách Vô Thường đối với thị trường có sự mẫn cảm đến như vậy, chỉ cần Thiên Uy cảm thấy lợi cho mình là được rồi, chả cần thiết phải đào sâu những thứ bí mật đó ra làm gì.

Nghe được đi khảo sát thị trường, Quách Vô Thường đơn thuần chỉ biết rằng hắn lúc này sẽ được đi ra ngoài và không phải học, lập tức gặt đầu vui mừng nói " được!, Thiên Uy đại ca, bây giờ ta đi ngay chứ, ta không muốn chờ thêm một phút nào ở đây nữa ".

Vị thầy đồ kia nghe lén thấy Thiên Uy muốn đưa Quách Vô Thường trốn học lập tức cản trở nói " Quách Vô Thường thiếu gia, người còn chưa học xong, nếu bây giờ người bỏ đi, Tiêu phu nhân sa thải ta mất ".

Thiên Uy đang định đưa Quách Vô Thường đi, thì bị vị thầy đồ kia cản trở, lập tức cười nói " vị thầy đồ này, ta không cần nói chắc ngươi cũng biết rằng, tên Quách Vô Thường này học cũng chỉ tốn tiền, tốn thời gian, cho nên đừng ép hắn học làm gì, còn nếu Tiêu phu nhân mà muốn hỏi, thì cứ nói, Thiên Uy tộc trưởng Thiên tộc xin mượn Quách Vô Thường một buổi,… cứ như thế nhé, ta đi đây ".

Thiên Uy nói xong lập tức kéo Quách Vô thường ra khỏi thư phòng.

Quách Vô Thường thoát khỏi giằng buộc học tập thì vui vẻ vô cùng, đối với Thiên Uy cảm kích " may mà Thiên Uy đại ca tới, nếu mà cả buổi học thơ ca như này chắc ta chết mất ".

Thiên Uy nhìn Quách Vô Thường gương mặt tràn đầy cảm kích, thì tỏ ra coi thường vô cùng, phải biết bao nhiêu người muốn được học còn không được, vậy mà tên Quách Vô Thường này lại đối với học hành như là một cuộc hành xác bản thân.

Thiên Uy và Quách Vô Thường mau chóng di chuyển tới cổng nhà, đường vừa rồi đã đi một lần, Thiên Uy đã nhớ kỹ, nên Thiên Uy cứ như lúc tới ngược lại mà đi, thoáng cái là đến cổng nhà.
Bước chân Thiên Uy và Quách Vô Thường còn kém một bước nữa là bước ra khỏi cổng nhà của Tiêu tộc, thì một giọng nói nữ tính, có phần cứng rắn nói " hai người kia đứng lại ".

Thiên Uy nghe thấy thì không sao, nhưng Quách Vô Thường kia thì sợ hãi đến xanh mặt, chân tay đã cứng lại.

Thiên Uy thoải mái quay người lại, đối với người vừa mới yêu cần hắn đứng lại nói " A! đây chả phải là Ngọc Nhược muội muội sao?".