Chương 20: Quách Vô Thường

Thiên Biến Vạn Hóa Hệ Thống

Chương 20: Quách Vô Thường

Tương tự như lúc trước, lại một gia đinh canh cổng, còn một người gia đinh dẫn Thiên Uy đi tìm Quách Vô Thường.

Trên đường đi đến thư phòng của Quách Vô Thường kia, Thiên Uy đi qua không biết bao nhiêu con suối nhỏ, cầu xá, vườn hoa,……có thể nói Tiêu gia rất rộng.

Nếu trước kia Thiên Uy nhìn thấy cảnh như vậy cũng thầm thòm thèm, mơ ước không dứt, nhưng bây giờ Thiên Uy hắn đã khác xưa rồi, cảnh này Thiên Uy hắn đã nhìn nhiều lần, nên tâm trí Thiên Uy hắn cũng dần chai sạn mất những quang cảnh hào hoa này.

Trên đường đi Thiên Uy gặp mặt không ít hầu gái, mà tương tự như các lần trước Thiên Uy hắn đến Tiêu gia, đám hầu gái này tụm năm, tụm ba nhìn Thiên Uy hắn tràn đầy hoa si, lạ cái là không biết tại sao, mỗi lần Thiên Uy đến Tiêu gia, đám hầu gái đều nắm bắt được thông tin, lập tức bỏ công, bỏ việc đi ngó trộm Thiên Uy hắn.

Nhìn đám hầu gái kia hoa si nhìn hắn, Thiên Uy cảm thấy hơi hơi mất tự nhiên, nên Thiên Uy đối với gia đinh kia nói " này!, vị gia đinh kia, có thể dẫn ta đi nhanh hơn được nữa không, lúc này ta cảm thấy không được tự nhiên lắm ".

Vị gia đinh kia nhìn xung quanh đám hầu gái hoa si nhìn Thiên Uy, lâp tức tinh tế, hiểu ý đối Thiên Uy nói " ta biết, người nhớ cẩn thận đi theo kẻo lạc ".

Thế là người gia đinh kia, lập tức tăng tốc chân đi, Thiên Uy vốn cao thủ võ công, nên chuyện bắt được bước đi của người gia đinh này là điều quá đơn giản.

Thoáng chốc người gia đinh kia đi đến một canh nhà nằm độc lập một mảnh đất, sau đó dừng lại đối Thiên Uy nói " Thiên Uy tộc trưởng, đã đến thư phòng, người có muốn ta thông báo Quách Vô Thường thiếu gia ".

Thiên Uy vẩy vẩy tay nói " không cần!, người đi đi để chuyện còn lại ta lo ".

Người gia đinh chắp tay cúi chào nói " Thiên Uy tộc trưởng, ta xin cáo lui, người bảo trọng ".

Người gia đinh kia cúi chào xong lập tức quay người đi, trở về chỗ cổng nhà vừa rồi để tiếp tục công tác canh cửa nhà.

Thiên Uy không quan tâm đám gia đinh kia, lập tức đi về phía thư phòng, thấy thư phòng đóng kín mít, Thiên Uy hành xử như nhà mình, không cần gõ cửa nhiều, lập tức dùng tay đẩy toang cửa phòng ra rồi nói " Quách Vô Thường!, bản thiếu gia tìm ngươi có việc đây ".

Thiên Uy nói xong, không gian trong thư phòng vẫn im thin thít, không có ai trả lời câu nói của Thiên Uy, chỉ có thấy một vị tuổi cũng gần 60 tuổi, Thiên Uy cho rằng có lẽ là thầy đồ, mà vị thầy đồ kia đang bất ngờ, há hốc mồm nhìn Thiên Uy hắn.

Thiên Uy không để ý đến lão thầy đồ kia, nhìn xung quanh phòng lúc này, Thiên Uy phát hiện ngồi ở phía dưới, chỗ một cái bàn bằng gỗ, đang có một người đang gục mặt xuống bàn, nước miếng vẫn còn chảy dòng dòng xuống đống sách để ở dưới.

Không nghi ngờ gì nhiều Thiên Uy cười nhếch khóe miệng lên, Thiên Uy không cần phải nghi ngờ gì nhiều, người đang gục mặt xuống bàn kia chính là Quách Vô Thường.

Thấy cảnh phía trên thì thầy đồ dậy học, phía dưới một mình Quách Vô Thường là học trò, mà đã vậy Quách Vô Thường còn không có học hành gì cả, chỉ nằm gục bàn ngủ gật, để Thiên Uy không thể không công nhận sự kiên nhẫn và sự kìm nén cảm xúc của vị thầy đồ kia.

Nếu Thiên Uy chính là vị thầy đồ kia, đối với hành vi không tôn trọng thầy đồ như tên Quách Vô Thường kia, lập tức Thiên Uy đánh cho một trận để dằn mặt, cho dù học trò đối với việc học hành không thông, thì chí ít cũng biết lễ phép tôn trọng thầy đồ.

Lúc này Thiên Uy tiến tới chiếc bàn gỗ, đối với tên Quách Vô Thường đang ngủ kia, Thiên Uy chưa có bao giờ bán cho một hắn bộ mặt, lập tức Thiên Uy dùng chân đá bay cái ghế Quách Vô Thường đang ngồi.

Quách Vô Thường đang ngủ ngon lành, lập tức bị hành động bạo lực của Thiên Uy, khiến Quách Vô Thường hắn ngã nhào sang một bên.

Đang lờ mờ trong cơn mơ màng ngủ say, Quách Vô Thường bị ngã sang một bên, đập người xuống đất thật đau, khiến Quách Vô Thường tưởng đấy là một cơn mơ, lập tức la toáng lên " A!, chạy mau trời sắp sập đến rồi ".

Hành động chậm nghĩ và la hét thái quá của Quách Vô Thường, khiến Thiên Uy cảm thấy đau đầu nhói tai do tần suất la hét của Quách Vô Thường quá lớn.

Thiên Uy điên tiết lên vì, sự ngu xuẩn và hành động ngu ngốc, kém nhận biết của Quách Vô Thường, lập tức để Thiên Uy hắn thưởng cho Quách Vô Thường một trận mát xa toàn thân, ngoài ra bên miệng Thiên Uy không ngừng nói " này thì trời sập này, này thì chạy mau này, người thử la hét to lên nữa cho ta xem,……".

Mỗi câu chửi của Thiên Uy là một lần tung đòn lên Quách Vô Thường, để Quách Vô Thường chỉ biết la hét kêu đau, còn vị thầy đồ kia vẫn đứng đờ người ra không hiểu chuyện gì.