Chương 49: Trở lại học viện

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 49: Trở lại học viện

Tố Băng Băng nội tâm vô cùng chấn động.

Nàng nhưng là biết rõ thực lực của Thiên Ưng đế quốc thế nào. Người thủ hộ cũng chỉ là một tên Ngự Linh Cảnh mà thôi. Nhưng mà trước mặt nàng bây giờ, Phùng Nguyệt lại cũng là Ngự Linh Cảnh.

Điều này làm cho nàng vô cùng khiếp sợ.

Làm sao có thể.

Có thực lực này, Lạc gia sớm đã trở thành đế quốc người thống trị rồi, làm sao lại ở lại trong cái tòa thành nhỏ bé này.

"Tố Băng Băng tiểu thư, ta muốn ngươi phối hợp với ta một chút".



Ngày hôm sau, Lạc Cảnh Thiên rời giường, cả đêm qua hắn cũng không ngủ. Hắn cả đêm đều đang tu luyện, chủ yếu là ngủ không được. Hơn nữa lại thêm chuyện của Lạc Cảnh Điềm, hắn càng ngủ không được.

Xuống dưới, hắn liền thấy được Lạc Cảnh Điềm đang ngồi ăn sáng ở đó.

Thấy hắn đi xuống, Lạc Cảnh Điềm hừ một tiếng, đứng dậy rời đi.

Lạc Cảnh Thiên cũng không có đi quản nàng, để mặc nàng đi.

"Thế nào? Các ngươi cãi nhau?". Phùng Nguyệt ngồi bên cạnh giả vờ hỏi.

"Cũng không có chuyện gì, mẹ, ta đến học viện, hôm nay ta không muốn ăn". Lạc Cảnh Thiên nói.

"Được rồi, ngươi đi đi".



Trở lại học viện, Lạc Cảnh Thiên trực tiếp đi vào phòng học.

Thấy hắn trở lại, đám người nhất thời liền xôn xao.

Ai cũng biết hắn cùng Tố Băng Băng mâu thuẫn, họ cũng biết mấy ngày này Lạc gia gây áp lực rất lớn cho học viện. Hôm nay hắn tới, hẳn là học viện đã đưa ra biện pháp điều giải.

Họ cũng không có nghĩ tới nhiều vấn đề khác, dù sao việc hắn cùng Tố Băng Băng gặp mặt, họ là không biết được.

"Cảnh Thiên, ngươi cùng học viện được rồi?". Một tên đồng học đi tới hỏi.

"Ừm, đã tốt". Lạc Cảnh Thiên gật đầu nói.

"Vậy là tốt rồi, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ náo mâu thuẫn tới sau cuộc tỷ võ đây".

"Ha ha, thực ra ta hôm nay tới chính là vì đăng ký tham gia cuộc tỷ võ".

"... Không thể nào! Ngươi không phải vì chuyện này cùng Băng Băng đạo sư nháo lên sao? Làm sao đột nhiên lại…".

"Ngươi không phát hiện Băng Băng đạo sư rất xinh đẹp sao? Dáng người còn rất tốt". Lạc Cảnh Thiên cười đáp.

"Cái gì?".

"Không phải đâu?!".

"Ngươi vậy mà lại như thế…".

Đám đồng học giật mình không thôi, họ cũng chỉ là kinh ngạc, cũng không có biểu hiện quá khoa trương cùng khó hiểu. Dù sao tại đây cũng chỉ có một chút học viên là con em gia đình khó khăn, còn lại đại đa số đều là trong một số gia tộc nhỏ.

Nữ nhân, họ là chạm qua, cũng xác thực biết Tố Băng Băng mị lực. Nhưng họ cũng chỉ nghĩ một chút mà thôi, thực sự theo đuổi lại là chuyện khác.

Tố Băng Băng thân phận là đạo sư, tuy nói thân phận này cũng không nói lên điều gì, nhưng mà lại có Phi Ngư làm hậu thuẫn, nếu như tán tình nàng, như vậy nếu như làm điều gì không hay xảy ra mâu thuẫn, họ cũng khó mà ở lại học viện.

Tối thiểu nhất trước khi tốt nghiệp, họ là sẽ không dám đi chạm vào Tố Băng Băng. Nhưng thật không nghĩ tới, Lạc Cảnh Thiên lại muốn theo đuổi Tố Băng Băng.

Cái này không phải mua dây buộc mình sao?.

"Có gì đáng ngạc nhiên? Hơn nữa, nói cho các ngươi biết. Tối qua ta hẹn Băng Băng đạo sư đi ra ăn tối. Nàng đáp ứng, chỉ cần ta trở lại học viện, tham gia tỷ võ được hạng nhất liền sẽ đáp ứng làm bạn gái ta". Lạc Cảnh Thiên cười nói.

Hắn nói như vậy, đương nhiên là muốn để đám người này biết, sau đó truyền ra ngoài.

Hắn biết, Lạc Cảnh Điềm chắc chắn sẽ vì chuyện hôm qua mà đi náo một trận, hắn muốn trước tiên thả ra lời đồn, để người khác đều biết. Như vậy dù Lạc Cảnh Điềm có nói ra cái gì, họ cũng chỉ nghĩ tới việc hắn theo đuổi Tố Băng Băng, mà không phải nghĩ tới những chuyện khác.

"Thiên ca, mặc dù ta tin tưởng ngươi có thể lấy được Băng Băng đạo sư, dù sao với điều kiện của ngươi, rất nhiều nữ nhân đều sẽ xếp hàng chờ phục vụ ngươi. Nhưng mà ngươi nói muốn đạt được giải nhất, chỉ sợ là không có khả năng". Một tên đồng học nói.

Lạc Cảnh Thiên nhìn qua, người này hắn biết. Tên Hứa Nhất Minh.

Là Hứa gia con thứ.

Cùng hắn giao tình cũng có thể, có thể miễn cưỡng xem như bằng hữu.

"Ha ha, ngươi đã nói vậy, như vậy chúng ta đánh cuộc đi". Lạc Cảnh Thiên cười nói.

"Đánh cược? Cược thế nào?". Hứa Nhất Minh nghi hoặc hỏi.

"Nếu ta không thể đạt được hạng nhất, ngươi mời ta cùng toàn bộ đồng học đến Thiên Nguyệt Lâu ăn uống. Ngược lại nếu ta thua, ta mời, thế nào?". Lạc Cảnh Thiên nói.

"Tốt, một lời đã định". Hứa Nhất Minh vỗ tay một cái lớn tiếng kêu.

Cũng không có xảy ra chuyện châm chọc hay đánh mặt cái gì. Dù sao đám người cũng từng chứng kiến qua Lạc Cảnh Thiên ra tay. Là ngày đó hắn đánh ngã Lý Tam.

Nhiều nhất chính là một chút nghi ngờ cùng không tin.

Hơn nữa Lạc Cảnh Thiên cá cược cũng không phải tình tiết cẩu huyết cái gì mà "quỳ xuống xin lỗi" hay "trần truồng chạy một vòng" cái gì.

Đều là bạn học, hắn cũng không muốn đi làm khó người ta.

Quan trọng nhất chính là, hắn thân phận này cũng không có người liều lĩnh đi châm chọc hắn, bớt đi cho hắn rất nhiều phiền phức. Cho nên hắn cũng không cần thiết làm khó người khác làm cái gì.

"Mọi người nghe Hứa thiếu gia nói rồi chứ? Chờ ta đạt được giải nhất, chúng ta liền có lộc ăn". Lạc Cảnh Thiên cao giọng nói.

Ha ha ha.

Đám người cười lớn.

Họ đều biết Lạc Cảnh Thiên chỉ đang sôi động bầu không khí mà thôi.

"Có chuyện gì vui vẻ sao?".

Ngay lúc này, Tố Băng Băng từ bên ngoài đi vào, nghe được tiếng cười của đám người liền hiếu kỳ hỏi.

Chỉ là khi thấy được gương mặt Lạc Cảnh Thiên, nàng nhất thời sững sờ tại chỗ. Sau đó ánh mắt hiện vẻ bối rối, có chút không dám nhìn hắn.

Đám người thấy Lạc Cảnh Thiên cùng Tố Băng Băng nhìn nhau, đều lộ ra ý cười bí hiểm. Tuy nhiên họ rất hâm mộ, nhưng mà họ cũng không dám đi liều lĩnh tự trói mình.

Dù sao, tại học viện, đạo sư quyền lực rất lớn.

"Được rồi, mọi người đều về chỗ ngồi đi". Tố Băng Băng phát hiện bầu không khí không đúng, có chút đột ngột im ắng, nàng liền lên tiếng.

Đám người về chỗ của mình.

"Đạo sư". Lạc Cảnh Thiên bỗng nhiên đứng lên.

"Có… có chuyện gì?".

"Ta muốn đăng ký tham gia đại hội tân sinh tỷ võ".

"... Ngươi không phải nói không muốn tham gia sao?". Tố Băng Băng nghi ngờ hỏi. Nàng cũng không biết việc hắn cùng đám đồng học nói.

"Ta đổi ý, ta muốn tham gia".

"Ây… có thể. Như vậy ngươi sau giờ học liền đi theo đồng học tham dự tỷ võ đến tìm ta, ta sẽ chỉ điểm cho các ngươi". Tố Băng Băng sửng sốt một chút, sau đó lên tiếng.

"Đạo sư, ta buổi chiều còn có việc. Có thể chuyển sang buổi tối sao?". Lạc Cảnh Thiên nở ra nụ cười hỏi.

"...". Tố Băng Băng.

Nàng hiện tại cũng không dám lên tiếng. Cũng không biết Lạc Cảnh Thiên muốn làm gì, nhưng mà nghĩ tới chuyện tối hôm qua cùng Phùng Nguyệt nói chuyện, lại thêm sự khủng bố của Lạc gia nàng liền đáp.

"Có thể".

Đám ngưởi nghe thấy thế, nhất thời đều giống như sói tru lên.

Ai cũng có một khỏa "bát quái tâm".

Mà lại vừa nãy nghe xong Lạc Cảnh Thiên nói, giờ lại nghe thấy hai người muốn tối nay "huấn luyện riêng". Họ liền nhịn không được tru lên.

Hâm mộ, ghen tỵ đều có.

Nhưng đáng tiếc họ chỉ có thể nhìn, lại không thể làm gì.

Tố Băng Băng nghe thấy đám người kêu gào, gương mặt có chút nóng lên. Cũng không biết rốt cuộc có chuyện gì mà đám người này lại như thế, nhưng khẳng định cùng Lạc Cảnh Thiên thoát không khỏi liên hệ.

Nàng nhịn không được trừng mắt nhìn hắn một cái.

Nhưng mà, trong mắt đám người khác, đây chính là trần trụi "liếc mắt đưa tình" a.

Để cho đám người độc thân cẩu bọn họ chịu lấy 1 vạn điểm bạo kích chân thực tổn thương.

Mà rất nhanh, chuyện tại lớp học của Lạc Cảnh Thiên liền truyền ra ngoài, truyền vào tai Lạc Cảnh Điềm.

Nghe được chuyện này, nàng tức giận không thôi. Trực tiếp rời khỏi học viện về nhà.

Nhưng hành tung của nàng đều được người khác theo dõi báo lại cho Lạc Cảnh Thiên cùng cha mẹ hắn. Trong bóng tối nhưng có tối thiểu 5 tên cường giả âm thầm bảo vệ nàng, tại Tâm Nguyệt Thành cũng không sợ nàng xảy ra chuyện gì.



Đảo mắt cái chính là thời gian một tuần.

Trong những ngày qua, Lạc Cảnh Thiên vào buổi tối luôn ra ngoài cùng Tố Băng Băng gặp mặt. Ban đầu Tố Băng Băng chỉ cho rằng hắn đến để nàng chỉ điểm hắn đôi chút.

Nhưng sau khi thử sức, nàng liền phát hiện mình thật không có cái gì dạy cho hắn. Có nhiều lúc nàng còn bị hắn vượt qua.

Sau đó… Lạc Cảnh Thiên cùng Tố Băng Băng mỗi tối cũng chỉ ngồi nói chuyện, tâm sự nhân sinh mà thôi.

Chỉ đơn thuần là tâm sự, không có gì khác.

Lạc Cảnh Thiên phát hiện, Tố Băng Băng nhiều điểm rất thú vị. Hắn bắt đầu có chút yêu thích cùng nàng nói chuyện.