Chương 42: Dung hợp, đột phá

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 42: Dung hợp, đột phá

"Đừng ngẩn ra đó. Tiếp theo mới là quan trọng, cũng là kỳ ngộ. Ngươi nếu không thành công liền chờ biến thành một tên phế nhân đi".

Giọng nói của Thượng Cổ Chi Linh bỗng nhiên vang lên.

"Có ý gì?!". Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra, không hiểu được lời nói của Thượng Cổ Chi Linh.

Không phải Tinh Thần Châu ngưng tụ xong rồi hay sao?.

"Tinh Thần Châu đại diện cho linh hồn, tinh thần, ý thức. Nguyên Khí Châu đại diện cho sự sống, vật chất, nguyên tố. Nhưng mà hiện tại hai thứ này xuất hiện cùng một chỗ, ngươi nếu để như thế, hai thứ đó sẽ bắt đầu bài xích lẫn nhau".

"Mà kết quả chính là, ý thức không gian của ngươi sẽ sụp đổ. Ngươi sẽ biến thành một người thực vật. Không bao giờ tỉnh lại. Cho nên, hiểu ý ta chứ?". Thượng Cổ Chi Linh nói.

Lạc Cảnh Thiên nghe thế nhất thời run lên.

"Ta cần làm gì?".

"Không cần làm gì. Kế tiếp, chỉ cần chịu đựng là được, ta sẽ tới thao tác đem chúng dung hợp lại với nhau". Thượng Cổ Chi Linh nói.

Chịu đựng?.

Lạc Cảnh Thiên khoong hiểu Thượng Cổ Chi Linh có ý gì. Nhưng mà rất nhanh hắn liền biết.

Trong nháy mắt, hắn cảm thấy đầu như bị thứ gì đó sinh sinh xé ra. Tuy nhiên mức độ này hắn còn miễn cưỡng chịu đựng được.

Mà trước mắt hắn, Nguyên Khí Châu cùng Tinh Thần Châu bắt đầu xoay tròn xung quanh nhau. Chúng lần lượt vỡ ra làm nhiều mảnh thành một đoàn năng lượng.

Lạc Cảnh Thiên càng lúc càng khó chịu, trong đầu giống như bị nhét vào một cái máy khoan, điên cuồng đào móc khắc nơi như thế.

Dần dần hắn liền không còn cảm giác được xung quanh phát sinh cái gì, cũng nhìn không rõ trước mặt là đang xảy ra chuyện gì. Chịu đựng cơn đau hơn nửa giờ, hắn liền chịu không được ngất đi.

Mà lúc này, trong não hải, Nguyên Khí Châu cùng Tinh Thần Châu đã triệt để tan rã hóa thành 2 đoàn năng lượng quấn lấy nhau. Và rồi…

Bùm!

Một cơn sóng năng lượng bạo phát bên trong não hải Lạc Cảnh Thiên.

Thượng Cổ Chi Linh híp mắt lại, vận dụng sức mạnh tạo ra một tầng bảo vệ xung quanh não hải của hắn.

Với uy lực này, nếu nó không làm gì, Lạc Cảnh Thiên chắc chắn liền treo.

Có bức tường bảo vệ ngăn cản, nguồn năng lượng kia bắt đầu phản hồi đánh vào ma lực của Lạc Cảnh Thiên. Ma lực của hắn trong nháy mắt bành trướng, nổ tung, sau đó lại bành trướng, rồi nổ tung.

Quá trình này lập đi lập lại nhiều lần. Mà trong đó có một đoàn năng lượng chui ra bên ngoài, bắt đầu thẩm thấu vào cơ thể Lạc Cảnh Thiên.

Cuối cùng, Thượng Cổ Chi Linh mới thở phào nhẹ nhõm. Nhìn trước mắt viên châu màu lam nhạt kia, lại nhìn Lạc Cảnh Thiên ngất đi. Nó liền nằm xuống chờ hắn tỉnh dạy.



Không biết trôi qua bao lâu, Lạc Cảnh Thiên dần dần tỉnh lại.

Mơ màng nhìn xung quanh, hắn cảm thấy tinh thần đặc biệt sáng tỏ. Hơn nữa lại tỉnh táo vô cùng. Cả người đều là tràn ngập một loại thoải mái nói không rõ, giống như vừa mới ngâm suối nước nóng xong như thế.

"Tỉnh?".

"Ta đây là…".

"Không có gì, ngất đi mà thôi. Tuy nhiên sự chịu đựng của ngươi cũng ngoài ý muốn của ta. Kiên trì nửa giờ, không tệ". Thượng Cổ Chi Linh gật gù nói.

"Có ý gì?".

"Tự mình kiểm tra thân thể đi".

Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra, bắt đầu cảm thụ thân thể của mình. Hắn mừng rỡ phát hiện. Tố chất thân thể đạt tới một độ cao mới, mà lại ma lực tăng trưởng… có chút biến thái.

Mức độ ma lực này… hắn đột phá tới Cao Cấp Pháp Sư?.

"Đây… đây là có chuyện gì? Ta làm sao lại đột phá?". Lạc Cảnh Thiên vội hỏi.

"Mới một cảnh giới, rất bình thường. Đổi lại là Thượng Cổ Tôn Giả, có lẽ có thể nhảy vọt tới 2 đại cảnh giới". Thượng Cổ Chi Linh nói.

"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?".

"Tinh Thần Châu cùng Nguyên Khí Châu dung hợp mà thôi. Trong quá trình dung hợp, nó phát tán năng lượng tẩm bổ ma lực của ngươi khiến ma lực của ngươi trên diện rộng tăng lên. Mà Nguyên Khí Châu cũng lần nữa tu bổ cơ thể của ngươi".

Lạc Cảnh Thiên có thể cảm nhận được, bản thân lúc này cùng lúc trước mạnh hơn không chỉ gấp đôi.

Nếu như đem ra ma lực bạo phát, xung quanh chỉ sợ liền sẽ sụp đổ đi?.

Cái này dung hợp thật mẹ nó biến thái. Đến vài lần nữa hắn chẳng phải liền vô địch?.

Thượng Cổ Chi Linh nhìn thấu ý nghĩ của hắn liền lạnh nhạt nói.

"Tại khởi nguyên, ý thức cùng vật chất giao thoa. Cho nên khi Tinh Thần Châu cùng Nguyên Khí Châu dung hợp, nó liền trở nên hoàn mỹ. Trong vũ trụ này, không có thứ nào hoàn mỹ hơn nó. Đó cũng là lý do vì cái gì nhiều người muốn đạt được ta. Nếu như bây giờ thả tin tức này ra ngoài, ngươi tin hay không chỉ trong một ngày, thế giới này của ngươi liền bị xé thành mảnh nhỏ, mà ngươi sẽ bị hàng vạn ngươi chia nhau cắt xén?".

Lạc Cảnh Thiên nhất thời liền sửng sốt. Nghĩ tới cảnh hàng vạn tên cấp vũ trụ cường giả vây quanh, hắn liền nhịn không được run lên.

Cảnh tượng này quá đẹp, không dám nghĩ.

Mà nghe tới dung hợp, hắn liền chìm vào ý thức hải, quan sát lấy bên trong não hải.

Chỉ thấy bên trong có một quả cầu màu lam nước biển nhạt phát ra ánh sáng kỳ ảo, bên trên có hàng trăm chấm trắng nhỏ. Hắn cẩn thân quan sát liền phát hiện, đây cũng không phải bình thường.

Những chấm trắng kia giống như là một cái tinh hệ. Bên trông quả cầu như chứa đựng hàng trăm tinh hệ như thế. Đẹp đẽ vô cùng.

Những mà bên cạnh đó, bên trong quả cầu cũng chứa đựng một số sợi đen hỗn loạn di chuyển xung quanh quả cầu.

Đó là cái gì?.

"Hỗn độn khí". Thượng Cổ Chi Linh âm thanh vang lên.

"Hỗn độn khí? Đó là thứ gì?".

"Hỗn độn khí, trước khi vũ trụ xuất hiện, thời kỳ hỗn độn thứ này khắp nơi đều có. Nó vô cùng bá đạo, cũng rất mạnh. Nhưng hiện tại trong vũ trụ này, nó gần như tuyệt tích".

"Thứ này có tác dụng gì?". Lạc Cảnh Thiên hiếu kỳ hỏi.

"Ngươi thật muốn biết?". Thượng Cổ Chi Linh cổ quái nhìn hắn.

"Ừm… thế nào?". Lạc Cảnh Thiên nhất thời không rõ Thượng Cổ Chi Linh vì cái gì lại nói như vậy.

"Ta sợ nói xong, ngươi sẽ sợ chạy mất dẹp".

"Ta sẽ sợ? Đừng đùa!". Lạc Cảnh Thiên hiển nhiên không tin.

"Tốt thôi. Hỗn độn khí có thể mở ra hỗn độn".

"... Hết rồi?". Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra.

Liền như vậy? Nói xong ta sẽ sợ đây? Liền không còn? Chơi nhau đi.

"Mở ra hỗn độn cần hỗn độn khí. Mà muốn mở ra hỗn độn cần một số lượng cực lớn hỗn độn khí. Bên trong hỗn độn có thứ có thể giúp người khác đột phá tới cảnh giới của ba vị thần. Chân chính biến thành thần linh".

"Mà khi có người biết ngươi nắm giữ thứ này, hàng vạn cường giả vũ trụ sẽ tiến đến bắt ngươi đi. Sau đó đem ngươi ý thức bóp nát, trong một thời gian vô cùng dài, họ nuôi ngươi giống như nuôi một con lợn, chỉ chờ vỗ béo liền thịt".

"Khi hỗn độn khí bên trong quả cầu tích lũy tới số lượng nhất định. Ngươi sẽ bị họ giết, sau đó móc ra quả cầu kia. Mà ngươi chỉ có thể ngây ngốc chờ đợi bị làm thịt". Thượng Cổ Chi Linh nói.

"...". Lạc Cảnh Thiên.

Ta xxx.

Cái này mẹ nó chính là một viên bom nổ chậm đi.

Nghĩ tới việc mình bị đánh mất ý thức, giống như một ngày ba bữa, ăn no ngủ sướng. Sau đó bị người…

Nghĩ tới đây hắn liền không dám nghĩ tiếp.

Quá mẹ nó kinh khủng.

"Muốn hỏi nữa sao?". Thượng Cổ Chi Linh như cười như không nhìn hắn hỏi.

"Không. Không muốn".

Lạc Cảnh Thiên liên tục lắc đầu.

Đừng đùa. Chỉ biết cái tin này hắn liền sợ muốn chết. Hiện tại hắn liền cảm thấy khắp nơi tràn ngập ác ý, bất kỳ lúc nào hắn cũng sẽ bị người làm thịt.

Nếu như lại biết thêm thứ gì khác, hắn sợ mình bị chính mình dọa điên.

"Có nhiều thứ ngươi lúc này không cần biết, nó chỉ mang tới gánh nặng cho ngươi. Hiếu kỳ là tốt, nhưng nên thả đúng chỗ. Đừng vì hiếu kỳ nhất thời mà đem bản thân chết rồi". Thượng Cổ Chi Linh nói.

"Hiểu được! Nhất định sẽ không". Lạc Cảnh Thiên ngượng ngùng nói.

Hắn ban đầu cũng không muốn, nhưng là tính hiếu kỳ quá mạnh biết làm sao. Nhớ kiếp trước cũng vì hiếu kỳ mà leo lên một tòa núi đá, nghe đồn tại đó quan sát vô cùng xinh đẹp, nên hắn liền leo lên. Ai ngờ nửa đường liền bị trượt chân té. Kém chút liền treo.

Hắn quyết định nhất định phải thu lại sự hiếu kỳ của mình. Nếu không chỉ sợ sẽ so với kiếp trước còn thảm hơn.

"Được rồi, ngươi ra ngoài đi. Ba ngày này có không ít người tới tìm ngươi đều bị ta cản lại. Ra ngoài hảo hảo giải thích một chút, đừng nhấc lên ta".

"Cái… cái gì? Ba ngày?".