Chương 5: Cuộc chiến

Thập Tự Huyết Tử

Chương 5: Cuộc chiến

Một bầu trời u ám bao trùm lên cậu.
Trước mắt cậu là một màng đen không thể gỡ bỏ.
Tại sao tai họa lại xảy ra liên tục thế này,quãng thời gian yên ổn đã kết thúc rồi ư?
Số phận một Ashin là bị truy đuổi hoặc bị giết,và bạn bắt buộc phải hành động:Chống lại cái chết.
Mắt cậu mở ra và bất đắc dĩ phải tiếp nhận ánh sáng chói lòa,hình như có những cây gậy nhỏ đang cắm xung quanh cậu,mất một lúc để kiểm soát đầu óc cho tỉnh táo,Ryan nhìn xung quanh.Cậu đang ở trong một căn phòng rất rộng,với vòm bằng thủy tinh phản chiếu mặt đất một cách tráng lệ,nhưng nó giống với căn phòng cậu bị nhốt trước đó:không hề có gì ngoài một cái cũi sắt ở xa,nó bị chìm hoàn toàn trong ma thuật.Và cậu nhận ra mình cũng ở trong cũi.Cảm giác nặng nề ở tay khiến cậu phải đưa mắt nhìn và thấy ba mũi kiếm đen bóng trồi ra từ hai tay cậu.
-Ashin...của mình không đóng lại ư?
Vũ khí của mỗi Ashin đều tự động thu vào Guar khi chủ nhân của nó mất tập trung điều khiển,điều này cậu nghe từ cô bạn Anthea mà nhắc mới nhớ,không biết họ có đi tìm cậu không,nếu có thì nơi này thực sự quá nguy hiểm.Sức mạnh của ả Soli thật sự đáng sợ,cô ta đã ép cậu chém một nhát dao vào mẹ mình và tuy bà ấy không chết nhưng chắc chắn là bị thương nặng.Một giọt nước mắt chảy xuống và rơi nhẹ nhàng xuống đất khô cứng.Sau đó,cậu đột ngột bất tỉnh và khi tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong cái đấu trường chết tiệt này.Hà ha,cái cũi sắt này không thể thoát bằng tay không nhưng nếu dùng Ashin chắc là được,cậu chuẩn bị chém vào nó thì...
-Ryan Adonis!Đó là món quà cuối cùng của ngươi đấy,không được phá hủy nó khi trò chơi chưa bắt đầu!
Ryan nhìn lên hướng phát ra giọng nói trẻ trung đó và thấy Soli đang giật giật sợi tóc tím của mình,cùng với Kiel tóc bồng bềnh như dệt từ mây đang đứng bên cạnh.Họ tuy giống nhau nhưng tính cách thì lại khác nhau một trời một vật.Cậu hét trả với toàn bộ sự căm thù của mình:
-Trò chơi gì hả?Không phải là muốn dùng cái kế bẩn thỉu của cô chứ?
-Coi nào,mới tỉnh dậy sau chấn động thì đừng có la to thế,kẻo người mà ngươi sắp đối đầu sẽ thức giấc nhanh hơn đấy.Hôm nay,ta đã chán chơi trò mèo vờn chuột với ngươi rồi nên ta đã tổ chức một trò chơi giữa ta và ngươi,đồng thời nó cũng sẽ quyết định số mạng của bà già kia.Luật chơi rất đơn giản,hãy hạ gục người trong cũi sắt kia,em trai của ta,Pitu Takan.
Bằng một tiếng rống khủng khiếp của đứa trẻ phát ra từ cái cũi thứ hai và lóe lên trong bóng tối là con mắt đỏ chóe hoang dại,những tiếng động lạ lùng phát ra liên tiếp:tiếng cười rúc rích ma quái,tiếng đập phá,nghiến răng và tiếng thanh sắt gẫy răng rắc.Cái thứ gì đó là người nhưng không phải người đã hoàn toàn phá bung được rào cản yếu ớt đó,nó xông ra và gầm lên hết sức ấn tượng.Đó là một thằng bé có chiều cao tương đương với Kiel,tóc rối bù và quăn queo như thể nhiều ngay chưa gội.Nó có một khuôn mặt méo mó và căng ra,cùng với những giọt máu đã khô bê bết trên cằm của nó.Trang phục của nó không có gì nổi bật,áo cộc tay bám lớp bụi đất dày,quần ngắn và đôi giày đã rách nát.Thay vì là một đối thủ thì trông nó như một đứa ăn mày mảnh khảnh và vô hại.Điều khiến Ryan rùng mình là nó chỉ nhìn cậu bằng con mắt trái màu đỏ không đồng tử,còn chỗ đáng lẽ có con mắt phải thì lại trống trơn như được lôi ra một cách trơn tru.Pitu Takan ra chỗ vùng sáng và nhìn Ryan không chớp mắt,con dao trên tay nó loáng lên sắc bén.
Đó là một đứa trẻ có thân xác đúng nghĩa,nhưng lại có linh hồn của một con quái vật..
Chưa hết kinh hoàng,một lỗ hổng lớn tách ra trên trần nhà và người đàn bà rất quen thuộc từ đó rơi xuống,lơ lửng ở khoảng không bởi một sợi dây lớn đã quấn quanh người bà.Ryan lập tức hiểu ra vẫn đề,mẹ cậu là phần thưởng cho kẻ thắng cuộc,cậu nghiến răng lại.Soli nói:
-Đó!Hiểu rồi chứ?Nếu ngươi thắng,ta sẽ để cho đi cả không điều kiện.Còn nếu ngươi thua thì sẽ phải làm bữa sáng cho em Pitu đang đói bụng.Nào,cho ta thấy sức mạnh của một Ashin đi!BẮT ĐẦU!
Cũi của Ryan tự động mở cái rầm,cậu lập tức xông ra và hướng thẳng đến Pitu cũng đang phóng đến với toàn bộ sự thèm khát của mãnh thú.Tay trái cậu đâm vào bụng thằng bé nhưng đứa trẻ đã trượt xuống dưới đạp một phát vào bụng cậu và khi cậu loạng choạng lùi lại thì nó đã cắt một đường ngắn trên má cậu với tốc độ không thể xem thường.Xem ra nó có ưu thế sử dụng dao rất siêu việt,trong khi vũ khí của cậu vẫn chưa tương thích hoàn toàn.Cố giữ cơn khó chịu khi những giọt máu nóng chảy trên má,cậu vung tay trái lên chém vào đầu nó nhưng nó đã giơ một tay ra cản được,đồng thời đâm con dao vào bụng cậu.Đã đề phòng từ trước,Ryan nghiêng mình né sang bên và đá vào bụng nó nhưng thoắt một cái,thằng bé đã lộn ra xa.Ngưng lại một chút để điều chỉnh tư thế,Ryan tiếp tục lao vào tấn công dồn dập vào các chỗ hiểm nhưng hoàn toàn thất bại,đồng thời cậu lại phải ra sức né các đòn phản nhanh như chớp của Pitu.Cậu đã nhận ra khoảng cách chênh lệch quá lớn,nói thẳng một điều là cậu không thể thắng nổi đối thủ nếu sức mạnh của cậu không được tăng lên,và sau đó một vết chém nữa vào đùi cậu và một cái đã khiến cậu văng ra.
-Heer...đánh hay lắm.
Ryan đứng dậy với một chân đang run vì đau.Thằng bé kia vẫn chẳng có một dấu hiệu mệt mỏi,cũng chưa có một vết thương nào trên cơ thể nó,nó chỉ đơn giản là đứng đó nhìn đối thủ và sau đó xông tới ra một đòn kết liễu.
Xục!!!
Trong khoảng khắc dường như đông đặc lại,Ryan không hi vọng mình có thể đâm trúng cái bóng chớp nhoáng đang lao tới,nhưng cậu đã đâm trúng,bằng ba lưỡi kiếm từ tay trái mình,máu bắn vọt ra và mũi kiếm trồi ra từ phía sau nhuộm đỏ màu máu.Tay cậu hầu như đã chạm vào phần bị đâm của Pitu.
Cậu tưởng mình đã thắng,nhưng không.
Chỉ bằng bàn tay nhỏ bé,thằng bé ác quỷ đó đã nắm lấy tay trái cậu và từ từ rút ra,bất chấp máu đang chảy ra đầm đìa dưới chân hai người.Ryan kinh ngạc,kinh hoàng,không thể tin được đến nỗi chỉ có thể thốt lên một câu hỏi:
-Ngươi là...cái thứ...gì vậy?
Đôi môi Pitu khô cong nhếch lên và cười,nó đưa tay lên bắn ra một luồng sáng nhắm thẳng trực tiếp vào người Ryan.Một tiếng thét đau đớn vang lên và cả người lẫn quả cầu bay thẳng vô tường,nổ tung và Ryan rơi phịch xuống,tay cậu đầy vết phỏng và máu rỉ ra từ khóe miệng.Một tiếng "vù" y hệt tiếng mà Soli đã phóng dao càng ngày càng nghe rõ và thêm sự đau đớn chồng chất lên tay phải của cậu vì con dao của Pitu đã cắm ngọt xớt lên khuỷu.
Thua ư?Thật buồn cười.
Bản thân bị yếu tới mức này là do đâu?Ashin Đấu Sĩ của cậu,cấp một rõ ràng là không đủ.
Cậu chỉ có sự dai lỳ cao hơn người khác,và do vậy vẫn phải tiếp tục đứng lên,dù cho phải chết.Dũng cảm!
Bên trên,Soli nói đầy khinh bỉ:
-Chà,bị đánh đến bầm dập như vậy mà vẫn quyết đứng lên,ý chí hắn ca thật đó.
Dù gì nếu Ryan thắng thì Soli cũng không tha cho cậu và mẹ cậu,vì đã đánh bại danh dự bất bại của nhà Takan,sự vinh dự mà ông nội đã trao cho cô là không thể tan vỡ được.Đây là một trò chơi,và không có một lời hứa nào đủ đảm bảo cả,chỉ có ngươi chết hoặc ta chết,sự sống là phần thưởng sáng giá nhất,chứ không phải bà già đang gào khóc con trai mình đang bị trói trên kia.Cô nở nụ cười lạnh nói:
-Mong cho thằng bé kết thúc sớm,tiếng ồn này làm chị đau đầu quá.
Khi Ryan ngẩng được đầu lên thì không thấy Pitu đứng đó nữa,thay vào đó là hình dáng nhỏ bé đang đứng trên không khí cạnh chỗ mẹ cậu,trên tay nó cầm một con dao khác,nụ cười không cảm xúc vẫn ngự trị trên khuôn mặt trẻ con đó.Cậu nhận thức được hành động tiếp theo của nó,hét lên:
-Ta và ngươi chưa kết thúc đâu,con quỷ kia!Xuống đây ngay!
Nhưng nó không thèm đáp trả câu nói đó và giơ con dao lên.Soli và Kiel không biết vì sao nó lại làm vậy nhưng có thể là do quá chán ngấy sức mạnh yếu kém của đối thủ nên nó quyết định ăn cho no rồi mới đánh tiếp.Dù sao cũng không ảnh hưởng gì tới dự tính của Soli nên để mặc nó.Kiel che mặt lại,cô bé không dám nhìn cảnh đó.Bà mẹ Ryan nói những lời cuối cùng bằng hơi thở nặng nhọc:
-Ryan...mẹ..rất tự hào...về con!Cha cũng có thể...yên lòng...rồi.
Phập!
Nhát đâm chuẩn xác vào tim mục tiêu,và sau đó là một đường rạch qua cắt đứt dây trói cho cái thân thể đó rơi phịch xuống sàn,ngay sau một Ryan đang nhìn trừng trừng lên đó.Cảm giác đau đớn xé toạc tim cậu.
-KHÔNGGGGGGG!!!!!!!!!
Một tia sáng từ ngực cậu bắn ra và xoáy vòng quan người cậu,đó cũng là tia sáng mà Soli từng thấy,nó xoay quanh năm vòng và vỡ tan thành những hạt li ti bé xíu nhưng sáng rực,chúng lại tự tạo thành một quả cầu bọc lấy chủ nhân Ashin chân chính,Ryan Adonis.Quả cầu bao bọc này còn sáng hơn quả cầu trước,nó chuyển sang màu đỏ,cùng với dấu hiệu trên trán cậu biến mất là ánh sáng càng ngày càng dữ dội.Soli có vẻ kích động thoáng qua vì cô đã thấy nó rất nhiều lần,sự tăng cấp của mảnh Ashin đó,theo đó Guar cũng đột phá sức mạnh.
-Hắn đang tăng cấp Ashin của chính hắn.
Đau đớn xen lẫn hận thù,hận thù tạo ra sức mạnh,sức mạnh tự động chuyển hóa.Ryan như rơi vào hố sâu tuyệt vọng và khao khát sức mạnh của cậu đã được đền đáp.Những mũi kiếm rút nhỏ lại và thay đổi tiện lợi hơn,mắt xanh từ từ chuyển sang màu hổ phách và áo bị xé toạc,lộ ra đốm lửa trong lồng ngực lại phát sáng thêm một lần nữa,đáp lại lời hiệu triệu của chủ nhân nó.
Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên và trần nhà nổ tung thành hàng trăm mảnh kiếng bắn ra mọi phía,từ đó xuất hiện vài bóng người khoác áo choàng dài đang bay lật phật,bên trong thấp thoáng quân phục Thánh Giáo.Soli cực kì kích động khi thấy một người đàn ông râu ria lún phún,ánh mắt đầy sát khí nhìn vào cô và Kiel,trên tay ông ta cầm một thanh kiếm bạc và trên vai ông ta có một con chim dị hợm.Thêm vài tiếng nổ thậm chí còn lớn hơn khác vang lên,chắc hẳn còn có một trận chiến khá dữ dội bên ngoài,những tiếng la thét của bọn quái vật xen lẫn với tiếng nối của các Ashin.Soli đã biết việc gì đang xảy ra.Giraw Scott cười nói:
-Đã lâu không gặp rồi,Soli!
Soli cố giữ bình tĩnh,nhếch môi nói:
-Ngày tái ngộ của chúng ta không mấy tốt đẹp nhỉ?Ông hành động quá ấn tượng đấy.
-Ta đã có thể đến sớm hơn nếu như không bị lũ tép riu của cô cản đường vô lễ,cũng may là ta đến kịp đây trước khi cô giết thằng oắt kia.Phong cách của cô vẫn không thay đổi nhỉ,nhưng nhìn đi...
Soli và Kiel cùng hướng mắt về phía tay Giraw chỉ,trong lúc họ bị bất ngờ bởi những kẻ xâm nhập,trận chiến của Ryan và Pitu vẫn tiếp tục và bây giờ,Pitu đã bị chém bay đầu.Chém đứt đầu tức là không thể hồi phục được nữa.Nhưng tuyệt đối dù là Ashin cấp hai cũng không thể nào đánh bại được Pitu,nó có sức mạnh tương đương với Ashin cấp 10 cơ mà!
Như thể trả lời cho câu hỏi của Soli,Giraw nói:
-Có vẻ như,thằng em tội nghiệp của cô đã đánh thức sức mạnh tiềm tàng trong nó rồi,kết thúc đẹp rồi há?
Soli nghiến răng.Mọi kế hoạch đã đổ bể vào phút cuối.