Chương 9: Trung khu

Thập Tự Huyết Tử

Chương 9: Trung khu

Không phải một lâu đài đồ sộ mà cũng không phải một trại lính như của các kị sĩ Dòng Đền thời xưa.
Bên trong Synacrose là một vùng đất rất rộng,nền hoàn toàn phẳng,màu trắng,bóng loáng và toát ra sự lạnh lẽo.
Giữa vùng đất trống không đó,có ba tấm bia khổng lồ đứng sừng sững,nó cao và to đến khó tin,đến mức có thể bằng với chiều cao của Tháp đồng hồ cung điện Westminste-Big Ben.Những tấm bia đều có màu xám,mặt trước có khắc những kí tự kì lạ phát ra ánh sáng có màu khác nhau.Mỗi tấm bia đều có những kí tự khác nhau và những thứ không-thể-gọi-là-vật-trang-trí lơ lửng xung quanh nó.
Tấm bên phải khắc một gạch thẳng ở giữa,một đường cong ở bên trên, với hai đường chéo sang hai bên ở đuôi vạch thẳng.Chúng phát ra ánh sáng màu đỏ,tấm này có vẻ là tấm sạch sẽ nhất so với ba tấm kia,trông như vừa được tu sửa lại.Có ba tảng đá nhọn hai đầu xoay xung quanh nó theo tốc độ 2m/s,bao bọc quanh chúng là một dạng khói màu đỏ.Khói này tụ thành một đám dày đặc ở trên đỉnh tấm bia.Phía dưới chân trụ,những hội viên khoác áo chùng đen đang lướt đến cạnh nó.Ryan há hốc mồm khi thấy họ đi xuyên vào nó và biến mất,lúc họ vào,không gian xung quanh y hệt như vừa có giọt nước rơi xuống mặt nước,xáo động rất nhanh.
Tấm bên trái khắc chữ x ở chân trụ và một đường thẳng chĩa xuống giữa chữ x,trông nó như thể là một cây gậy phép của các Pháp Sư,còn có những dòng chữ đọc dọc là "Pháp Sư Tối Thượng-Cánh tay phải của King".Tất cả đều không phát ra ánh sáng đỏ mà là nhấp nháy ánh sáng xanh dương.Có những mảnh rêu xanh bám trên đỉnh của nó.Có hai viên ♦ cỡ lớn vừa phát ra khói màu xanh vừa đi lên đi xuống tấm bia,cùng với những vòng tròn mờ ảo.Trên đỉnh tấm bia thứ hai này cũng có viên đá nhưng nó đang bị nứt vỡ,rất kì lạ và khó hiểu.Ryan nhìn sang trụ chính giữa.
Tấm ở giữa đặc biệt to hơn hai tấm kia rất nhiều,với một luồng sáng là sự hỗn tạp của màu đỏ,xanh dương và vàng bao phủ trên đỉnh của nó,bây giờ không phải kí hiệu nữa mà là rất nhiều những đường thẳng mà trong đó,có thể thấy rõ những mảng khói trắng cố thoát ra.Một huy hiệu mà Ryan đã gặp hai lần và được Melan cho biết đó là biểu tượng của Thánh Giáo đang hiện rõ ở giữa tấm bia,lần này to hơn và vi diệu hơn rất nhiều.Một đôi cánh bạc khổng lồ lơ lửng ở hai bên tấm bia và thi thoảng còn co vào sau đó tỏa ra những cái lông trắng muốt không có thực.Một viên đá nằm ở giữa biểu tượng to hơn mấy viên trước ở hai tấm kia rất nhiều đang tỏa ra một nguồn năng lượng cực mạnh mà cả Ryan cũng cảm nhận được khi đứng ở khoảng cách rất xa như vậy,nó rất nóng.Hai vòng tròn màu trắng đang lặp lại một hành động kì quái là đâm và nhau,sau đó tách ra,rồi lại đâm vào nhau tiếp,cứ như thế với tần suất 7 lần/1 phút.
Ngoài ba tấm bia vĩ đại này thì không còn cái gì khác nữa,vùng đất hoàn toàn trống không,chỉ có những dãy tường cao và những cánh cổng khác hiện ra rất mờ nhạt và bé xíu.Màn sương ở cánh cổng che mất tầm nhìn của cậu. Ryan đảo mắt nhìn lên trời.
Vẫn có thể thấy được bầu trời trong xanh ở phía trên một chút,phần lớn là những kết giới đang hoạt động.Chúng xoay chầm chậm và bắn ra các hạt ánh sáng đang gia cố thêm cho bức tường ảo ở phía trên,che chắn hoàn hảo nếu có sự tấn công trên không.Những kết giới đó ít nhiều đều có lượng Guar rất mạnh và thường xuyên được củng cố.
Một cô gái đang đứng trước mặt đám người Ryan.Trên người cô mặc một bộ váy với cách thiết kế khá giống quân phục của Thánh Giáo,nên chắc đây là trang phục của tổ chức giành cho nữ.Biểu tượng Thánh Giáo thu nhỏ in trên áo của cô.
Cô thật xinh xắn,vẻ đẹp đầy tinh khiết của thiếu nữ,nhất là một bộ ngực quyến rũ đang nảy nở mà bất cứ gã đàn ông nào cũng sẽ bị thu hút ngay.Tóc cô xõa trên khuôn mặt ngây thơ,làn da trắng muốt cùng một đôi mắt màu xanh sắc sảo.Thân thể mảnh mai,đôi tay dịu dàng và cặp chân trắng muốt càng nổi bật hơn trên quân phục tổ chức nghiêm trang.
Ryan đứng ngây ra một lúc rồi buộc phải lôi kéo tâm hồn mình trôi tận đẩu tận đâu khi một hội viên tiến lên hỏi:
-Chào Eira,cháu vẫn có lời chào như mọi khi nhỉ?Thật không phải khi để một người con gái danh giá phải ra tiếp đón chúng tôi đường đột như thế này.Thật sự xin lỗi.
Eira nở nụ cười tươi tắn,đáp lại:
-Không sao đâu.Nhiệm vụ của cháu mà.Nhân tiện,lính mới mà ngài Giraw đặc biệt tiến cử ở đâu thế?Mấy phút trước cháu có nghe thấy bác nhắc tên anh ta.
Ryan cảm thấy một hay hai bàn tay đẩy cậu ra phía trước,đứng trước mặt cô gái mà tim cậu không khỏi đập thình thịch như muốn phô bày cho thiên hạ là cậu không thể rời ánh mắt khỏi nàng.Người hội viên kia nói:
-Eira,đây là Ryan Adonis,chắc hẳn cháu đã biết chiến công đầu tiên đầy hào hùng của cậu ta rồi há?Có nó,tổ chức sẽ ngày càng mạnh hơn.
Cô gái tiến thêm một bước,mắt liếc Ryan,nói nhẹ nhàng:
-Cháu sẽ không phủ nhận suy nghĩ của bác đâu.Nhưng...
Cô bé không nói tiếp câu cuối mà rút ra một lá bài từ trong túi áo của mình,Ryan có thể thấy thoáng qua là một quân Át cơ và rất nhanh chóng nhận ra lá bài đó đang phi thẳng vào mình,nhanh đến mức có thể chém cụt bất cứ thứ gì cản nó,xoáy mạnh và nảy lên,đủ để khiến cậu không phản ứng kịp với tốc độ đó.Ryan đẩy chân mình lui ra sau,lá bài cắt ngang bả vai cậu nhưng chỉ trúng áo choàng-giờ đây có thêm một đường cắt ngọt xớt.Tình huống vừa rồi nếu Ryan khong lui lại thì đầu cậu đã bị cắt phăng chứ chẳng nói chơi.Trước khi cậu mở miệng để hỏi tại sao mình bị tấn công thì Eira đã nói:
-Tỉ lệ phản ứng 60%,quả nhiên cậu là một lính mới không bình thường.
Người hội viên kia nhìn Ryan với ánh mắt cảm thông sâu sắc như thể việc phi lá bài là việc thường ngày ở huyện,ông nói:
-Thôi nào,cháu đâu nhất thiết cứ phải kiểm tra bằng cách đó đâu!Còn nhiều cách khác mà.Làm vậy có lúc chết người đó.
-Cháu biết,nhưng đây là cách nhanh nhất.Với lại cháu có thể tự điều khiển lá bài của mình.
Eira tiến đến cạnh Ryan,cười như để xin lỗi và nói:
-Thật là...lại để cậu sợ rồi!Rất xin lỗi vì thói quen của mình.Mình là Eira Rivver Macetrox.Rất vui được làm quen với cậu.
Ryan mất hồn vì khuôn mặt đó một lúc,nhưng sau đó tự trấn tĩnh lại và nói:
-Ơ...Ờ.Rất vui được gặp cậu,Macetrox.
Có một thoáng Ryan nhận ra mình đã nghe cái tên này ở đâu đó và khi cậu nhớ ra thì một sinh vật có cánh đã bay vút qua mặt cậu,vỗ vỗ đôi cánh như thể hiện sự vui mừng,nói:
-Eira!Thật mừng là em vẫn khỏe.Xin lỗi vì chị lại bị lạc một lần nữa rồi.
Khuôn mặt của Melan có cùng niềm vui hiện trên mặt cô bé Eira,cô bé ôm lấy Maros đó rồi nói:
-Chị Melan!May quá,em lại được gặp chị rồi.Mấy ngày qua cha cứ gửi tin về đây suốt bảo em có tìm được chị không? Giờ thì ông có thể yên tâm rồi.Mấy ngày qua chị ở đâu vậy?
Melan đáp:
-Chị bị rơi ở một cánh rừng Wales,là nhóc Ryan đã tìm thấy chị đó.
Eira nói với Ryan:
-Cảm ơn cậu rất nhiều!Chị ấy là một người quan trọng trong gia đình mình.
-Ơ...à,không có gì đâu.
Melan đậu trên tay của Eira,nói:
-Ngài Roley còn ở đây không,Eira?
-Không.Ông ấy hiện đang công tác ở London rồi.
Mặt Melan thất vọng thấy rõ.
Vậy ra Eira là con gái của Roley.Nhưng còn công tác ở London là gì nhỉ?Có gì đó nghiêm trọng chăng?Nếu lúc trước Melan đã nói với cậu là ông Roley đang trên đường trở về Synacrose thì tại sao chỉ trong hai ngày,ông ta đã quay ngược trở lại London?
Một việc nghiêm trọng đang xảy ra ở đó.
Sau đó,Eira dẫn mọi người vào khu chữa trị của tổ chức nằm trong tấm bia Lõi.Khi Ryan hỏi về những tấm bia,cô nói:
-Những tấm bia đó kì thực là những không gian kín được tạo ra bằng pháp thuật.Cậu trông chúng nhỏ bé thế thôi nhưng bên trong là một tòa nhà rất rộng đấy,sức chứa của ba tấm bia nhỏ là 100000 người và tấm bia lớn là nơi làm việc của các hội viên trong tổ chức,và cũng là Lõi của Synacrose,nó cung cấp năng lượng cho Người Bảo Vệ.Nói chung,tấm bia lớn đóng vai trò là gốc rễ của pháo đài này.Tấm màu đỏ bên phải là nơi ở của các Ashin Đấu Sĩ,tấm bia màu xanh dương bên trái là nơi ở của các Ashin Pháp Sư,và tấm bia cuối cùng,đấy,tấm bia phát ra ánh sáng màu vàng đó,ở sau tấm lớn,nó là nơi định cư của các Ashin Sát Thủ.
Ryan nhìn ra tấm bia lớn dựng phía sau tấm bia Lõi,nó phát ra ánh sáng màu vàng,cũng có những kí tự và chỉ có duy nhất một viên đá lơ lửng trên đỉnh bia,ba tấm bia kia thường có hai viên trở lên.Ryan hỏi:
-Vậy những viên đá kia là gì vậy?Tại sao có viên nứt viên không?
Eira đặt tay lên mặt đá của Tấm Lõi,luồng sáng lập tức bị lay động,cô bé nói:
-Đó là Hạt Kết Tinh hay còn gọi là Metarium,năng lượng bảo vệ và giữ tính ổn định của không gian bên trong được cung cấp bởi nó.Bảy Hạt Kết Tinh tương ứng với bảy Đội trưởng Thánh Giáo là Takemio,Giraw,Roley,Rita, Brodieman,Fudge và Hailiogi.Nếu một trong số bảy đội trưởng đó chết thì Hạt Kết Tinh sẽ rơi vào trạng thái Tĩnh,tức là không hoạt động,và tổ chức phải cử một người ra kết nối với nó.Chúng phụ thuộc vào sinh mạng các Đội Trưởng,nhưng lại đóng vai trò quan trọng cho Synacrose này.Viên bị nứt là do sự kết nối giữa người giữ nó với nó ở cách xa nhau.
Luồng sáng xung quanh biến mất,Eira tránh qua một bên,nói:
-Được rồi.Những người bị thương vào đi.Còn những người bảo vệ thì về khu của mình nghỉ ngơi,đợi nhiệm vụ tiếp theo.
Đoàn của Ryan tách ra.Từng người,từng người một chui vào bên trong,xuyên qua rồi biến mất.Nói thật là Ryan vẫn thấy hơi sợ khi phải tiếp cận những thứ như thế này,và đây mới là lần đầu tiên cậu thấy chúng.Cậu nuốt nước bọt rồi dấn chân vào trong.
Những tưởng sẽ đụng phải bức tường đá,nhưng không,Ryan không hề đụng phải cái gì cả,cậu nghe thấy tiếng người nói xôn xao và ánh sáng chói lọi bên trong.
Căn phòng này có rất nhiều giường dùng trong việc chữa trị,đặt liền kề nhau ở hai bên,nếu ở ngoài đời thường sẽ là các dụng cụ chữa trị thì trong này,các bệnh nhân được những Ashin Pháp Sư khoác áo trắng đặt trực tiếp tay lên vết thương và dùng phép thuật chữa trị.Cách này tiện lợi hơn nhiều,thậm chí có thể tái tạo ra một bộ phận cơ thể mới nếu Pháp Sư đó sử dụng được bùa Trị Thương cấp 7.Có khá đông bệnh nhân trong này,họ rên rỉ khi phép thuật chạm vào miệng vết thương và có một số người còn gào thét khi những bộ phận trên cơ thể họ đang được tái tạo lại,hẳn là rất đau đớn.
Máu,cảm xúc đau đớn lộ trên những người ấy.
Những Pháp Sư lộ vẻ nuối tiếc khi nhìn vào vết thương,hầu hết đều rất nghiêm trọng.
Ryan nhìn họ,bàn tay bất giác run rẩy.
Những Hội viên trở về từ chiến trường với những vết chém,vết cắt đầy man rợ từ bọn quái vật.
Nhưng dù vậy,họ vẫn lạc quan,vẫn mỉm cười nén đau để có thể làm nhiệm vụ càng nhanh càng tốt.
Vì đâu?Vì một tương lai tràn ngập ánh sáng,vì những đồng đội đã hi sinh.Chúng ta phải sống cả phần của họ.Nhất định thế!
-Anh ta sao rồi?Đã ổn định hơn chưa?
-Tôi đã cố hết súc nhưng không thể.Pazetizi đã phá hủy hoàn toàn các dây thần kinh và làm tê liệt não anh ta đến 60%.Anh ta còn sống để trở về là may lắm rồi.
-Thật đáng tiếc.
Ryan đã nghe hết những lời đó.
Pazetizi-bùa Tra Tấn...Soli Takan...sự hủy diệt của thế giới...vị linh mục với cây thánh giá trên tay.
Tất cả đã kích động những kí ức của cậu từ khi Soli dùng Pazetizi lên cậu,không phải một lần mà là nhiều lần.
Tại sao mình chịu được nó?

Chương mới hơn