Chương 7: Điềm Báo

Thập Tự Huyết Tử

Chương 7: Điềm Báo

Sau khi nghỉ ngơi trong căn nhà đổ nát đó một đêm,Giraw tụ tập các Hội viên để chuẩn bị hành trình tiếp,riêng Ryan và những người bị thương khác thì được một đội nhỏ hộ tống về Cục Trung Ương ở Vatican thuộc Italia để được chữa trị và cũng để cậu chính thức trở thành một Hội viên thuộc đội số năm.Giraw nói:
-Căn cứ Vatican là một pháo đài được bảo vệ nghiêm ngặt nhất,với những kết giới hoàn hảo nhất,vậy nên cũng đừng ngạc nhiên khi thấy nó.Khi đến cổng,cậu sẽ phải chứng minh mình là một Ashin nhưng phương thức chứng minh có hơi kì lạ chút.Những việc sau đó ta đã dặn những người đi theo rồi,cậu không phải lo.Sau khi cậu bình phục thì hãy liên lạc với ta bằng Maros của cậu.Mã liên lạc là 4933,cậu cứ nói số mã đó cho con Maros đó,nó sẽ tự kết nối đến Maros của ta.
Ryan ngơ ngác hỏi:
-Maros là cái gì ạ?Phương thức chứng minh sao lại kì lạ?
-Đến đó sẽ biết.Con chim đang đậu trên vai ta là một Maros,chúng có nhiệm vụ hỗ trợ ngươi như là một bạn đồng hành vậy.Nhưng ngươi phải có tính tương thích với nó thì mới có thể điều khiển được.
-Vâng.Vậy Anthea và Jabis có đi cùng cháu không?
-Dĩ nhiên là không.Chúng sẽ đi với ta.
Ryan giơ bàn tay của mình lên,nói:
-Tại sao trong trận chiến hôm qua,ông lại nói cháu chỉ có mười phút?Và sức mạnh cháu đột nhiên sụt giảm sau khi cháu dùng nó được một lúc vậy?
-Về câu trả lời đầu tiên,ta rất tiếc là không thể nói cho cậu được,đây là thông tin tuyệt mật.Còn về câu thứ hai,sức mạnh sụt giảm tức là cậu đã dùng hết "mười phút của cậu".Guar của cậu có khả năng hấp thu sát thương của kẻ khác và chuyển hóa thành sức mạnh của mình,đó là kĩ năng của một Đấu Sĩ.Tuy vậy,Ashin cấp hai của cậu vẫn chưa có khả năng đánh bại bọn nhà Takan đâu,lúc cậu giết Pitu thì đó chỉ là nhất thời thôi,đừng tự phụ về sức mạnh đó.
-Còn quân bài phát nổ là cái gì vậy?Cháu còn thấy cả một cái lỗ đen sau lưng Kiel nữa.
-Đó là những quân bài của Ma Bài Vufusul,đó là một trong những chỉ huy của bọn KW mới xuất hiện vài năm trở lại đây.Mọi thông tin về hắn đều rất mơ hồ,ngoại trừ chi tiết duy nhất: vũ khí của hắn là một bộ bài,và hắn cũng ít khi xuất hiện.Việc cứu chị em Soli chắc là lệnh của Takan,cho dù vậy thì cũng quá thừa,hai con nhóc đó dư sức chạy mà ta cũng không đuổi kịp.Mà ta cũng cần nhắc cho cậu biết,cơ thể của cậu đã chịu đựng quá nhiều vết thương ở cả não bộ lẫn bản thân nên nếu có thêm bất cứ vết thương nào nữa thì cậu sẽ chết đấy.Nhớ lấy lời ta nói,đừng nông nổi mà để mất một mảnh Ashin nữa vào tay địch.
-Vâng.
-Ta có một lời nhắn muốn gửi đến đội trưởng đội số 6 Fudge Eward,cậu hãy đưa tờ giấy này cho hắn.Tuyệt đối không được mở ra xem đâu đấy,mà cũng không được đánh mất.Rõ chưa?
-Cháu sẽ làm theo.
Ryan cầm tờ giấy và nhét vào túi áo.Một hội viên sau khi kiểm kê mọi thứ xong liền nói với Giraw:
-Mọi thứ đã sắn sàng theo lệnh ngài.Chúng ta sẽ khởi hành ngay.
-Được rồi.Đi thôi.Gặp cậu sau,Ryan Adonis.
Mười lăm người bị thương đã được đỡ lên xe kéo bởi mười Hội viên dày dạn kinh nghiệm,họ có nhiệm vụ hộ tống tất cả đến điểm Dịch Chuyển trong lộ trình,khi đó có thể trở về căn cứ ngay lập tức.Ryan kéo áo choàng của mình lên vai và chuẩn bị bước lên xe thì:
-Ryan,chờ tụi này với!
Nghe rõ giọng của Jabis,cậu quay lại và thấy cậu ta cùng Anthea đang chạy tới,họ cùng thở hổn hển,anh chàng ưa đùa nghịch nói:
-Bộ không ở lại tán phét thêm được chút nào sao bạn hiền,đi sớm quá đấy!
Ryan cười nói:
-Biết làm sao được.Đội trưởng của các cậu bắt đi sớm mà.Có lẽ tớ không gặp các cậu một thời gian đấy!Bao giờ hai người trở lại London?
Anthea đáp:
-Chừng nào nhiệm vụ mới xong thì sẽ về.Cậu đến Vatican thì hãy tìm gặp Patria Noceti để cậu ấy giúp đỡ vì cổ là bạn rất thân của tụi này.Chừng nào ổn định được hết việc thì hãy liên lạc với tụi này bằng Maros nhé,mã của mình là 5423,của Jabis là 7810.
-Nhớ đâu là Anthea từng đánh mất mã của mình mà,đợt đó cô nàng bị kỉ...Á á!Jabis nói với vẻ mặt nguy hiểm và sau đó bị Anthea thụi cho phát.
Ryan đáp:
-Hiểu rồi.Mình sẽ liên lạc với các cậu ngay.Sau này chúng ta là một đội rồi!
Jabis giơ một ngón tay lên:
-Và sẽ được chiến đấu cùng nhau.Sớm thôi.
Anthea nói:
-Cậu đi cẩn thận nhé.Tạm biệt!
Ryan chào hai người họ rồi trèo lên xe,vẫy tay và rồi chiếc xe ngựa kéo lọc cọc khởi hành,những thành viên bảo vệ bay trên đầu họ,nhắm thẳng hướng Nam.
Giraw lúc này đứng ở cửa tòa nhà,nhìn theo mấy chiếc xe khuất sau đường hẻm.Một Hội viên hỏi:
-Thưa ngài,chúng ta sẽ đi đâu?
-Đến London.Một Lễ Hội Tái Sinh đang chờ chúng ta ở đó.
Sắc mặt của các Hội viên ngay lập tức chuyển sang màu xám như tro.Họ thừa biết cái Lễ Hội kia mang ý nghĩa gì.
Lễ Hội Tái Sinh là một hoạt động lớn của bọn KW,đó như là một nghi thức biến loài người thành quỷ dữ và cũng để gia tăng số lượng quân đội của Takan.Biểu hiện dễ thấy nhất của nó là một bầu trời nhuốm màu đỏ như máu liên tục suốt 3 ngày kể từ khi xuất hiện.Tất cả những người-kể cả các Ashin trong vùng mây đỏ đó sẽ bị "ăn" linh hồn rồi biến thành một trong số ba loại:quái vật,ác quỷ và bóng ma địa ngục.Cuộc diệt chủng quy mô lớn này là nỗi sợ của Thánh và Hội Giáo,bằng mọi giá họ phải ngăn nó lại.
-Chúng ta còn hai ngày.Nhanh lên nào!Đẩy nhanh tốc độ đi đường lên mức cao nhất!Ta đã yêu cầu hỗ trợ từ các đội khác rồi.
Gió thổi ào ạt đến.
Lại thêm một ngày nữa trôi qua,đoàn người Thánh Giáo dừng lại nghỉ ở một khu rừng vì trời đã tối,mọi người cùng giở lương khô ra ăn,quây quần bên đống lửa.Có một vài Ashin vừa ăn vừa cảnh giác bốn phía,sẵn sàng kích hoạt Ashin khi có dấu hiệu kẻ địch.
Ryan cũng ngồi gặm bánh mì.Một người bị mất một cánh tay hỏi cậu:
-Này,cậu nhóc,cậu là người bị bọn nhà Takan bắt phải không?Chúng đã làm gì cậu vậy?
Người đó có bộ râu rậm rì,đôi mắt đen híp và cơ thể cởi trần đầy sẹo.Ryan đáp:
-Đầu tiên là tôi bị tra tấn để moi thông tin.Chẳng biết cô Soli đó dùng cái gì mà đầu tôi đau không chịu được,nó còn hơn cả cảm giác bị búa đập vào đầu ấy.Sau vài lần làm vậy mà không có kết quả gì thì cô ta chuyển tôi vào một trò chơi khốn kiếp,Trò chơi đó đã khiến mẹ tôi phải chết.Sau đó tôi được các người cứu.
Một người đàn ông tóc che kín hết hai mắt ngồi thu lu ở một góc lên tiếng:
-Đó là Pazetizi,bùa Tra Tấn đặc biệt của Soli Takan,nó thuộc lại Nghịch Hoán của Ashin Pháp Sư.
-Nghịch Hoán của Ashin Pháp Sư?
-Đó là mặt trái của những người mang Ashin dạng Pháp Sư,họ dùng bùa ngải,ma thuật,lời nguyền từ những cây gậy đầy quyền lực của họ và là một hỗ trợ rất tuyệt vời cho chúng ta.Tuy nhiên,đã có gần trăm trường hợp Pháp Sư bị rơi vào trạng thái tuyệt vọng,nói như là kiểu chán cuộc đời này ấy.Lúc đó,họ bị Ashin điều khiển,tấn công bừa bãi những người khác và không thể phân biệt đâu là địch đâu là thù.Mỗi người trong số họ đều chỉ bộc lộ khoảng 3/4 sức mạnh,còn khi bị Nghịch Hoán thì sức mạnh đó là 4/4,tối đa!Chính vì vậy mà những mảnh Ashin bị Nghịch Hoán đều có giá trị hơn,hiếm hơn mảnh Ashin thường.
Một hội viên khác gật gù cái đầu trọc lốc của ông ta,nói:
-Mà công nhận nhóc cũng cứng thiệt,nhiều người bị ả đó tra tấn mà toàn bị phát điên hoặc tự hủy diệt mình thôi.Nhóc may lắm đấy.
Ryan cười,hỏi:
-Trong tổ chức có bao nhiêu đội vậy?
Người kia đáp:
-Trong Thánh Giáo có mười hai đội chỉ huy bởi mười hai đội trưởng,còn bên Hội Giáo thì có năm Nguyên soái cầm đầu cho năm đội.Họ đều rất mạnh,ngang với bọn nhà Takan đấy.Tôi đã từng thấy ngài Giraw vĩ đại của chúng ta hạ gục một tên chỉ huy hèn mạt bên kẻ địch.Khoảng khắc đó trông ông ấy mới anh hùng làm sao.
Một hội viên sốt sắng hỏi:
-Đó có phải là trận vây hãm Bắc Kinh không?Tôi từng nghe qua rồi.
-Đúng đó.Đấy là trận thắng huy hoàng nhất của chúng ta!
Họ bắt đầu sôi nổi và ồn ào hẳn lên.Sau một hồi tranh luận thì tất cả đã nhất trí là đến giờ đi ngủ khi nghe tiếng cú kêu đêm,họ chui vào các căn lều,đẻ lại bảy người cảnh giới.
Ryan cởi áo choàng ra,bỏ mũ xuống rồi chuẩn bị nằm xuống ngủ thì...
-Ối!Tiếng con gái vang lên.
Soạt!Tiếng một vật gì đó rơi mạnh xuống bụi cây ở bên ngoài.
Ryan cho rằng mình nghe nhầm nhưng cậu vẫn nhoài người ra khỏi lều và nhìn chung quanh,phát hiện ra một đốm sáng đang lay động trong bụi cây gần đó.Ở đó phát ra những tiếng kêu lạ kì:
-Tệ thật.Mình lại lạc mất chủ nhân rồi.Đây là đâu?
Nuốt nước bọt cái ực để trấn tĩnh,cậu tiến đến bụi cây và đưa bàn tay run rẩy ra phía trước,một sinh vật bí ẩn bé xíu vừa từ đâu đó rơi xuống và đang di chuyển trong bụi cây.Có vẻ như nó không có ý xấu.Cậu vẹt đám lá ra thật mạnh để ngăn cơn hoảng sợ,và cậu há hốc mồm đầy kinh ngạc.
Trước mặt cậu là một sinh vật có hình dáng của một con người,nhưng lại có một đôi cánh pha lê trong suốt ở sau lưng.Dựa vào mái tóc dài được buộc kiểu đuôi ngựa,thân thể xinh đẹp mảnh mai và giọng nói con gái vừa nãy thì cậu có thể kết luận nó là giống thuộc cái.Nó cao chỉ có 10cm,bé xíu và từ người nó đang phát ra ánh sáng lộng lẫy.Nó cũng mặc quần áo là một bộ váy màu hồng nhạt,trông giống hệt con người.Lẽ nào đây là một Thiên Thần?
Sinh vật đó nhìn trừng trừng vào Ryan rồi đột nhiên bật cười,nói:
-Ara,xin lỗi nhé!Nhìn mặt anh ngố không tả được nên tôi không nhịn được cười.Anh có thể làm ơn nói cho tôi biết đây là đâu không?
Ryan lắp bắp:
-Cô...cô...là cái...gì..vậy?
-Tôi là một Maros Thiên Thần tên Melan,đang dùng Dịch Chuyển cùng chủ nhân thì bị trượt chân ngã ra ngoài không gian này.Cậu là người hay là Ashin thế?
-Tôi là Ashin...
-Vậy thì đưa tôi ra khỏi bụi cây này ngay đi,cỏ làm tôi ngứa ngáy quá,đứng có nhìn không vậy chứ!
Một cách bất đắc dĩ,Ryan chìa tay ra cho cô gái đó nhảy lên và rồi cậu đưa cô ra ngoài bụi cỏ,thả xuống đất.Cô bé xoay một điệu duyên dáng rồi nói:
-Vậy cậu có thể nói cho tôi biết đây là đâu không?
-Đây là một khu rừng thuộc Wales.
-Sao cậu lại ở chỗ này?
-Chúng tôi đang trở về Vatican.Bọn tôi là người của Thánh Giáo.
Cô gái vỗ tay đánh bốp,nói vui mừng:
-Chủ tôi cũng đang trên đường trở về Vatican.Cho tôi đi quá giang với nhé,cùng đường mà.
-Ơ...nhưng...
-Sao nào,có phụ nữ đi theo làm cậu cảm thấy bất tiện hả?Yên tâm,dù đông cỡ mấy tôi cũng chiều được hết,chấp tất!
Cô gái Melan nháy mắt đầy tinh ý và Ryan thì toát mồ hôi hột.Phụ nữ đúng là nguy hiểm thật.Cậu đành gật đầu:
-Thôi được.Để tôi nói với họ.
Melan mìm cười,nói:
-Tốt quá!Cảm ơn cậu nhiều nhé.Trước tiên chúng ta nên ngủ một giấc nhỉ,nếu để đến sáng mới ngủ thì không được tốt lắm đâu.A,mấy cái lều kia có vẻ tốt đấy!
Rồi cô bé vỗ cánh bay đi,bị Ryan tóm chân ngã đập mặt xuống đất vì những người bảo vệ đang tiến đến chỗ họ.

Ở một góc rừng không xa chỗ nghỉ mấy,Cedalus đang nói vào con rắn của ông:
-Đúng như ngài đoán,cậu ta đã bị Soli tra tấn và có thể đã kích thích một vài kí ức rồi.Việc này nghiêm trọng đấy.
Giọng Giraw phát ra từ miệng con rắn:
-Vậy sao?Ta đã dự tính đến trường hợp xấu nhất rồi nên ông đừng lo.Việc này chưa có ai biết đâu.Ta ra lệnh cho ông là phải cách ly thằng bé đó,không cho nó tiếp xúc với những đồ vật có liên quan đến Takan.Nếu nó nhớ lại được mọi thứ thì kế hoạch sẽ đổ bể đấy.
-Rõ rồi,tôi sẽ làm đúng như vậy.
Giraw nói với giọng trầm ngâm:
-Điều cần thiết duy nhất là điều tra xem mảnh Ashin trong nó có phải là "Trung Tâm" không.Hãy gửi báo cáo cho ta khi ông xác nhận được nó.
-Vâng.Tôi và ông đều đã chờ đợi mười năm nay,theo tôi,nó khá thuận lợi.Con nhỏ Soli đó có vẻ gây một vài rắc rối nhưng không đáng kể gì đến tiến độ.
Tiếng cười nhạt phát ra:
-Phải rồi!Kế hoạch của ngài Dymiel.
Cedalus mỉm cười.