Chương 2: Bạch Sắc Thái Dương

Thần Mặt Trời Chi Đấu La Đại Lục

Chương 2: Bạch Sắc Thái Dương

Hai người đều là bộ mặt ngơ ngác, cứ như nhìn lên bầu trời một cái vô cùng xinh đẹp nữ tử, hoàn toàn tràn ngập không thể tin được cảm giác, cái này rung chấn thật sự quá mức kinh khủng đi. Thần giới là cái bực nào tồn tại, thế mà cũng chịu lớn như vậy ảnh hưởng, hơn nữa dựa vào hai người thần vương tu vi, làm sao lại không nhận ra loại này chấn động là từ đâu phát ra. Đây còn không phải là từ mặt trời sóng năng lượng hay sao? Chính là từ mặt trời ảnh hưởng a!

Vân Chính Thiên biểu lộ nhiệt tình nhất một trong, hắn dựa vào nguyên tố chi thần thần vị, thu hút hai đại nguyên tố hỏa và quang phần lớn chính là nhờ thái dương chi lực. Tại cái này thiên thể xảy ra biến cố, hắn nhưng là liếc qua đều có thể nhận biết.

Nên nhớ rằng, thái dương thiên thể cả triệu triệu năm tồn tại, còn muốn vượt xa thời điểm thần giới hình thành, nhưng là từ cổ chí kim, không có bất kỳ hiện tượng gì có thể khiến nó ảnh hưởng, ngay cả loạn lưu thời không cũng y nguyên như vậy. Đơn giản bởi vì nó không chỉ đơn thuần là vạn vật sáng tạo đầu tiên mà còn có tự thân sở hữu tuyệt đối sức mạnh, đừng mong có kẻ nào có thể đứng trước nó mạo phạm.

Đừng nói một cái thời không loạn lưu, cho dù cả mười cái gộp lại vẫn như cũ một kết quả đó chính là vào hư không tan biến.

Vậy mà, cái này đỉnh đỉnh thiên thể lại có thể có việc xảy ra, làm sao hai người không hết hồn kinh hãi cho được. Hơn nữa, của đại ma thần ma chủng, chính là một phần lớn nhờ lấy thần thánh chi quang từ thái dương, từ đó khiến nó không thể như đại dịch phát triển. Nếu như mặt trời bỗng có chuyện xảy ra, dựa vào thần giới hiện tại còn lại lực lượng, thật vô pháp ngăn cản cái kia ma chủng tiến đến ăn mòn.

Tuy nhiên rung chấn cũng chỉ trong chốc lát, cái làm người ta kinh hãi thật sự bây giờ mới chân chính xuất hiện. Từ chính giữa tâm điểm, một cái vô cùng vô tận vòng xoáy dùng như đại hồng thủy hình dung, cực nhanh hoàn toàn quấn bề mặt mặt trời bao phủ, đưa thái dương bề mặt tất cả bọc lên cái bạch kim áo khoác.

Đúng vậy, chính là thuần bạch kim sắc, cả mặt trời bề mặt từ hình thành đến nay cũng chỉ thuần túy một vàng kim tồn tại, nhưng là hiện tại không biết vì lý do gì nó đã hoàn toàn chuyển thành trắng kim màu sắc. Đây thật là muốn đưa mọi định luật trước nay phá vỡ a! Hơn nữa, tại ánh sáng phát ra lúc này phải so với bình thường phải rực rỡ hơn nhiều lắm. Cuối cùng, là cái gì đang diễn ra?

Đường Vũ Lân bị cái này bạch sắc ánh quang chiếu vào, mặt mày hoàn toàn chấn động, bất khả tư nghị cảm giác cứ như thế liên tục tràn ngập trong lòng. Hắn nhưng là trăm vạn lần không nghĩ tới lại có cái kỳ tượng như này xảy ra, với lại, điển tịch tại thần giới hắn còn muốn mấy lần đọc, nhưng lại không thể tìm ra bất kỳ liên quan đến cái này hiện tượng.

Trong lòng băn khoăn, bất quá, tâm trạng hắn lại không có mấy căng thẳng, bởi vì cái này dị tượng may mắn không gì có uy hiếp, nếu không chắc hắn thật hộc máu tức mất, lúc trước ma thần chiến, thần giới vô cùng lớn đại thương, đến hiện tại một phần mười còn chưa khôi phục nổi, nếu lại phải đối đầu với mấy loại đến danh tính còn không biết, chẳng phải là muốn đưa đến hủy diệt sao?

Tuy nhiên nó chỉ là nếu thôi, lúc này thái dương ánh sáng phát ra so với bình thường phải mấy lần thêm rực rỡ, hơn nữa thần thánh chi lực tràn ngập, dựa vào tình hình hiện tại chỉ có thể suy đoán sắp có thần vật xuất hiện.

Sau một hồi suy tư, Đương Vũ Lân liền quay sang Nguyên tố chi thần mở miệng hỏi
" Chính Thiêng, ngươi đối với nguyên tố năng lực chưởng khống trình độ còn muốn hơn ta một chút, cái kia hiện tượng, lại lúc này giao động nguyên tố, đã từng nghe qua?"


Vân Chính Thiên một mặt ủy khuất " Lão huynh, ta đúng là với nguyên tố trình độ khiển đúng là có với ngươi hơn một chút, bất quá, hơn được nhiều sao? Hơn nữa, niên thọ của ta so với ngươi còn thấp hơn nhiều lắm, ngươi lại trước ta lên thần giới, Vũ Lân huynh không biết, ta còn có thể đoán?"

Đương Vũ Lân nghe vậy liền một tiếng ho khan, đúng a, chính vừa rồi mình hỏi có hơi thừa.

" Đúng đấy, ta dựa vào long thần đời trước kí ức đều không thể có gì mạnh mối, hiện tượng này chỉ sợ lần đầu xuất hiện"

Lập tức bên cạnh Đường Vũ Lân, liền một cái nữ tử xuất hiện, nàng xuất hiện xung quanh ánh sáng mơ hồ như muốn ảm đậm đi vì của nàng vẻ đẹp. Nàng mái tóc bạch sắc thẳng tắp dài, khí chất thanh cao lại có một chút lạnh lạnh cảm giác. Màu lam dài váy trắng, song đồng tử tím màu sắc kỳ bí tựa như là không phải của người mà chính là do thiên địa tạo ra bảo ngọc. Một cái băng cơ ngọc cốt dáng người phối hợp cùng bạch bích vô hạ trắng noãn làn da làm cho người ta cảm tưởng dường như đây vốn không phải là người mà là một tuyệt tác, đẹp nhất tác phẩm do thiên địa tạo ra. Dáng người thì càng không phải nói, chính là muốn phô ra những cái gì hoàn mỹ nhất của nữ nhân vẻ đẹp. Bất quá, của nàng hình ảnh có hơn so với bình thường mờ ảo.

Nàng xuất hiện liền bên cạnh Đường Vũ Lân đứng, đây hình ảnh còn không phải của Đường Vũ Lân nương tử Ngân long Cổ Nguyệt Na thì là ai?

Nàng vừa xuất hiện Đường Vũ Lân lập tức cơ thể nàng đỡ lấy đỡ lấy, mặt vô cùng nhu hòa "Ngươi cơ thể còn chưa hoàn toàn hình thành, lại ra ngoài làm gì? "
Cổ NGuyệt Na lúc trước chính nàng đã hi sinh lấy sức mạnh của mình hòa vào Đường Vũ Lân thể làm hắn cuối cùng trở thành long thần chân chính, mặc dù có thể tiến hành thân thể hồi phục, tuy nhiên còn muốn rất nhiều thời gian, thêm nữa lúc trước ma thần chiến nàng nhưng là ra ngoài rất nhiều giúp Đường Vũ Lân, thành ra đến giời hình thể vẫn là chưa hoàn toàn hồi phục.

Cổ Nguyệt Na khuôn mặt cũng tràn đầy âu yếm, ôm lấy Đường Vũ Lân cường tráng cơ thể, nàng nhưng là với cái này phu quân vô cùng yêu mến. Nàng lúc trước nghiệp lớn nhưng cũng vì loại này nam nữ tình cảm mà cuối cùng phải từ bỏ. Tuy nhiên nàng không lấy đó mà hối hận, nữ nhân yêu so với nam nhân còn phải muốn sâu đậm hơn nhiều lắm, hơn nữa cuối cùng trước khi lên thần giới, nàng cùng với Đường Vũ Lân đã giúp hồn thú hồi sinh, tạo cho chúng một cái không gian riêng, còn cái gì không thỏa mãn nữa.

Cùng lúc đó từ phía xa có hai nguồn ánh sáng đang bay về phía Vũ Lân và Chính Thiên đang đứng. Đó là một nam một nữ, người nữ nhi mái tóc lam hồng óng ánh, nàng để xõa dài đến bắp chân, đôi mắt vô cùng linh động, nàng mặc một bộ váy dài bó sát mình lộ ra phần ngực hết sức đầy đặn cùng với những đường cong tuyệt đẹp trên cơ thể mình. Thậm chí thiên nhiên trước vẻ đẹp của nàng cũng phải lùi bước, nhún nhường. Nếu của Cổ Nguyệt Na vẻ đẹp như băng lạnh lẽo, thì nàng chính là như thái dương ấm áp, không hề so với y thua kém. Đây vẻ đẹp không phải nhân loại có thể đạt đến, đây vốn là thần hình dáng mới có được.

Còn người nam tử khí chất bất trần điềm tĩnh, khuôn mặt anh tuấn tóc màu xanh dương để ngang lưng, đặc biệt phải để ý đến con mắt màu xanh kim trên mi tâm của hắn tựa như có thể nhìn thấu hết thảy vạn vật trên thế gian, hắn đến không gian xung quanh cũng phải vặn vẹo quy phục. Hai người này chính là Tình Tự chi thần Hoắc Vũ Hạo, và thê tử của hắn Điệp thần Đường Vũ Đồng. Hai người đáp xuống bộ dạng hoảng hốt nói:

" Đại địa biến sắc, không biết là điềm xui hay dở, đến nhãn lực của ta cũng không nhìn thấu được. "

Đường Vũ Lân thấy hai người liền bỗng chốc lo lắng "Anh rể, tỷ tỷ. À đúng rồi anh rể vết thương của ngươi không sao chứ. "

Hoắc Vũ Hạo khoan tay biểu thị không cần lo lắng " Ài, ta không sao có lẽ cũng khôi phục được năm phần rồi, quan trọng là việc trước mắt, thái dương xảy ra việc, đây đúng là một cái sự việc lớn. "

Vũ Đồng sắc mặt rất lo lắng không nhịn được hỏi: " Chẳng lẽ cái ma chủng đó có thể ăn sâu vào được mặt trời sao."

Vân Chính Thiên Im lặng bấy giờ chỉ nhìn về phía màu thái dương cuối cùng cũng lên tiếng " Không có khả năng đó, thái dương chính là ngôi sao của sự khởi đầu chứa đựng vô cùng vô tận vũ trụ bổn nguyên sức mạnh được chuyển hóa thành thái dương chi lực, mà thái dương chi lực lại còn là khởi nguyên của nhiều loại năng lượng nguyên tố khác, ta bây giờ cũng vô pháp sử dụng hoàn toàn loại lực lượng này, chỉ có thể nhờ một phần nhỏ của sức mạnh từ thái dương để tăng sức mạnh cho mình thôi, đừng nói cái thứ ma chủng đó có thể xâm lấn vào thái dương, chỉ đến gần thôi cũng bị hỏa diễm kinh khủng của nó thiêu tan thành tro bụi rồi. "

Uỳnh vù vù vù
"Không ổn có thứ gì đó đang bay ra."

Một tia sáng như thiên thạch từ tâm thái dương đột nhiên bay vọt ra. Kinh khủng uy áp liền khiến mọi người xung quanh xám mặt lại.

" Hự, cái gì " Đường Vũ Lân miệng run run kêu lên. Sau lưng liền xuất hiện một cái cự đại thú hư ảnh, cả thân thập phần uy mãnh trong cửu thải vòng sáng, xung quanh không gian bị nén ép đến vỡ nát.

Oang!

Một tiếng dài gầm thét, áp lực vừa nãy cũng theo tiếng gầm thét mà tiêu biến. Vừa rồi trong hắn bỗng hiện lên một tia áp bách, liền khiến hắn không tự chủ phóng thích thần lực phòng vệ, không những thế những người còn lại đều có cảm giác này. Chính là áp bách a! Quả không thể tin, bọn họ là ai cơ chứ, không tính Điệp Thần thì cả Long Thần và Kiếm Thần Vân đều có thực lực có thể sánh ngang thần vương thậm chí còn nhỉnh hơn, Còn Tình Tự Chi Thần qua cuộc chiến năm xưa cũng chỉ cách thần vương cái cấp này chỉ một bước thôi, có lẽ chỉ cần mười năm nữa nếu tính theo thần lịch thì hắn hoàn toàn có thể phá tan cái cấp bậc này. Chỉ từng đó thôi cũng đủ để chứng minh cái thứ đang bay kia là vật không tầm thường mà còn là thứ đáng giá nhất trong tất cả.

Tuy nhiên làm bọn họ kinh hãi là quả cầu này hướng đi" Cái...cái.. thứ đó đang bay thẳng đến Đấu La tinh cầu."

"Để ta ngăn nó lại, nếu nó va vào thì chắc chắn Đấu La Đại Lục không thể nghi ngờ sẽ bị hủy ". Vân Chính Thiên trước tiên xung phong ứng cử, dù gì Đấu la tinh là của bọn hắn quê hương, có thể không lo sao?

"Khoan đã, ta nhìn thấy gì đó " Hoắc Vũ Hạo lời nói lập tức khiến cả bọn sững lại. " Đây là, một đứa bé, không, một linh hồn, không phải..."

Đường Vũ Lân suýt nữa vì cái này mà nước bọt sặc" Đại ca, thời điểm này rồi, nên đúng tin tức một chút"

" Ha ha" Hoắc Vũ Hạo cười ngại ngùng" Là một cái linh hồn đứa bé" song khuôn mặt không tự chủ nhếch lên nét cười
---Lại một truyền kì mới sao.

-----------
Phần chính là trọng truyện, nhờ các bạn giúp đỡ thêm