Chương 4: Thức Tỉnh Vũ Hồn (1)

Thần Mặt Trời Chi Đấu La Đại Lục

Chương 4: Thức Tỉnh Vũ Hồn (1)

Hải Ngoại Thành, một cái thành khá rộng lớn nằm ở phía Đông thuộc lãnh thổ của Long Thần liên bằng, cũng là thành phố giáp với biển. Tại cái này thành phố, mỗi năm bão gió vô cùng tấp nập, là do tự nhiên cũng có mà do hồn thú cũng có, thành ra phía bờ biển cũng không có tác dụng để làm nghỉ dưỡng, mà tồn tại khá nhiều loại máy móc hồn đạo khí, có lẽ dùng để ngăn chặn sóng thần các loại ập vào.

Tuy nhiên, dù là như thế nhưng mà trung tâm thành phố vẫn không kém những cái khác thành phố hiện đại. Cứ đến tối mọi con đường đều chật kín người qua lại, tiếng cười nói, mua bán đều vang vọng khắp thành, người dân tại đây sống dù có chút chật hẹp nhưng đời sống vẫn phi thường thoải mái.

Bất quá, hôm nay mọi ngóc ngách trên đường phố đều vắng tanh gần như không có một cái nhân ảnh nào xuất hiện, có thì cũng chỉ thỉnh thoảng vài bóng người đi làm muộn chạy vội về nhà.

Lý do của việc này là sắp có một cơn bão lớn sắp đổ bộ, tất nhiên nếu chỉ bình thường
giông bão thì không thể dẫn đến tình trạng như thế này, có điều lần này bão lớn hình thành từ hải hồn thú mười vạn năm tiến hóa, thế nên cường độ ít nhất cũng phải mười mấy cấp, thế nên dù còn khá sớm nhưng hầu hết mọi người đã tắt đèn đi nghỉ rồi.

Giữa đêm, thời khắc cơn bão đang gào thét như đang cố gắng phá hủy càn quét mọi thứ ở ngôi thành cổ xưa này. Bất chợt, một quả cầu lửa từ ngoài không gian xuyên thẳng qua tầng tầng lớp mây dầy đặc tối đen trên bầu trời đêm của đấu la đại lục, thường thì sẽ bị vị diện năng lượng ngăn cản, nhưng mà không biết quang cầu này quá cường hay không nó lại có thể xuyên tầng bảo hộ mà không có một chút cản trở nào.

Nơi quang cầu này đi qua, gió tức thì ngừng thổi, lôi xà liên tục trên đen thẫm bầu trời cắn nuốt cũng không hiểu lý do gì bỗng dưng im bặt, kinh ngạc là ngay cả sóng biển cuồn cuộn dữ dội, thứ mà ngay cả vị diện chi linh đều phải mấy phần kiêng kị đại dương, thế nhưng là cũng không dám phát ra động tĩnh gì nữa, lũ hải hồn thú như nhìn thấy ma quỷ lập tức bơi thẳng xuống nước sâu trốn tránh.

...

Tại xa xa bờ biển, nơi mà lôi vân mây mù tập trung nhất một dạng, một cái gần mấy chục mét cự thú lúc ẩn lúc hiện trong lôi vân mây mù, trông thập phần huyền bí, gần như một nửa thân của nó đều dưới mặt biển chìm, thành ra làm người ta thật không thể rõ ràng đây là loại gì hồn thú.

Tuy nhiên, trên người nó quỷ dị quang mang nhưng là vô cùng hiện rõ. Nó phía dưới giống như cá nhưng là cũng một phần giống như ngựa đặc tính. Trên đầu bờm ngựa theo nó một tiếng rống liền tỏa ra một màu rực rỡ màu lam, phần thân cũng dần dần
trở trong suốt như hồng ngọc,bất quá, quang mang phát ra so với bình thường phải ảm đạm đi nhiều lắm, hơn nữa trên thân còn vài điểm bị cháy xém, hiển nhiên là do thể lực đang bị quá độ tiêu hao.

Trên phần đầu sừng, là sừng nhưng lại mọc ra theo khuynh hướng như cái vương miện, một cái kim sắc vương miện, trông hết sức bắt mắt, thật khiến người ta không tự chủ mà liếc mắt ngắm nhìn loài này xinh đẹp hồn thú. Cái này còn không phải được mệnh danh biển cả lộng lẫy nhất truyền thuyết hồn thú Thủy tinh kim thần ngư sao?

Loài này cổ đại hồn thú tương truyền là điềm may mắn cho thời xưa ngư dân. Trong quá trình đánh bắt cá, nếu gặp được nó liền báo hiệu rằng lần này đi đánh bắt bội thu, thậm chí còn có khả năng tìm được bảo vật.

Tuy nhiên, nó cực ít trước nhân loại xuất hiện, thêm nữa mấy vạn năm qua đều chưa có một con nào xuất hiện, vì vậy hầu hết đều cho giống loài này đã tuyệt chủng, không ngờ tại đây lại xuất hiện một con.

Oành!

Trên trời bất ngờ một đạo thiên lôi hướng lưng của nó ập xuống, mặc dù có đã ở bên ngoài tạo ra một cái màu xanh tấm khiêng, nhưng là loại thiên lôi này há lại bình thường, uy lực mười mấy triệu vôn vẫn còn ít a, vì thế cả thân thể vẫn vì xung lực cực mạnh tác dụng liền sâu xuống mấy chục mét dưới biển chìm, không biết có thể hay không đi lên.

Đây không nghi ngờ là một cái hồn thú đang đón lôi kiếp đột phá, và cũng là nguyên nhân chính của lần này bão lớn. Bình thường, có hung thú đột phá đi nữa, cái này cách đất liền mấy ngàn dặm cũng không thể đưa đến bực này ảnh hưởng, huống chi con Thủy tinh kim thần ngư này nhìn qua đều biết là đang mười vạn năm đột phá.

Bất quá, đừng quên đây là một loại cổ đại hồn thú, dù không có biến thái thực lực giống như mấy cái long phượng các loại, tuy nhiên nó trước đây thực lực bảy vạn năm đều có thể so với bình thường mười vạn năm hồn thú rồi.

Lần này nếu nó có thể thành công đột phá mười vạn năm bước này quan trọng thì thật có thể lấy cá chép hóa rồng để hình hung, thế nên cũng chẳng có một tên hồn sư nào dám đến đây nhằm thừa cơ chuộc lợi, nó dù có thất bại đột phá, cái kia tự bạo năng lượng cũng chẳng nói chơi.

Rống!

Một trận dài đau khổ tiếng rống, đồ sộ thân hình một lần nữa ngoi lên mặt nước, bất quá, lần này trên người nó quang mang đã giảm đến cùng cực, chỉ lấp lóe một vài ánh sáng nhỏ.

" Khốn khiếp, hư hóa đều vô pháp cản lại cái này kinh khủng sấm sét chi lực, năng lượng sót lại không còn mấy, ta chẳng lẽ lại phải tại đây dừng bước" Ngẫm lại trong người năng lượng Thủy tinh kim thần ngư liền trong đầu tuyệt vọng suy nghĩ, bất quá,
chưa đến một giây sau hai mắt nhắm nghiền một lần nữa trừng ra, chấp nhất kêu lên " Không được, chỉ còn vài đạo nữa, ta nhất định phải kiên trì "

Lại một lần lôi kiếp nữa đánh tới, lần này làm nó thật sự khuất phục rồi. Sợ hãi, thật là sợ hãi, những đạo cuối cùng lôi kiếp chỉ sợ còn so với lúc nãy gấp đôi uy lực, cả người nó từ đầu đến chân không còn thấy cảm giác gì, hoàn toàn lâm vào tê liệt trạng thái.

Trong đầu chỉ còn tử vong suy nghĩ, bất ngờ từ trên không trung liền một cái đại hỏa cầu vọt qua tầng mây xuyên tới, về phía nhân loại thành phố mà rơi xuống. Tại đây chỉ nhìn thấy thật không hơn một rất nhỏ đốm sáng, tuy nhiên chỉ một chấm sáng ấy lại cho nó một cái không nhỏ áp bách, không phải thể xác, cũng không phải từ linh hồn mà là chính trong cơ thể mình còn sót lại ánh sáng cùng nước lực lượng đang kịch liệt dao động, lại giống như gặp được của mình thần chủ mà quỳ rạp dao động. Kì lạ hơn nữa là, loại này áp bách không phải là hướng nó tiến hành công kích, đúng hơn là cùng với một chỗ trong cơ thể nguyên tố lực cộng hưởng.

Thủy tinh kim thần ngư vốn là quang thủy song tu, lại mang trong người biến dị thiên phú pha lê tạo, cổ đại huyết mạch vì vậy nó mới không có lo lắng nhiều lần này mười vạn năm đột phá thành công, nhưng là trước đó nó vô tình bước vào một cái dưới biển sâu biển cả tinh hoa khoáng thạch nơi.

Không nghi ngờ nó liền một mạch đem tất cả ăn đi, nhưng mà vạn lần không nghĩ tới bỗng chốc trong người lực lượng bạo tạc, dẫn đến nội thương nghiêm trọng, hơn nữa lại trực tiếp dẫn dụ lôi kiếp đột phá, với lại không biết có phải bị xui xẻo thần nhìn trúng không, lại đúng vào ban đêm phá bình cảnh, từ mặt trời quang minh không thể hấp thụ để bổ xung, vì thế mới dẫn tới nó dạng này tình cảnh.

Thấy trên tầng mây kia kinh người lôi vân đang dần dần ngưng tụ, nó liền không phản kháng thử ra tăng tiến hành cùng với từ bên kia năng lượng cộng hưởng. Lập tức một luồng vô cùng tinh khiết ánh sáng từ trên trời dáng xuống, song truyền thẳng vào của nó thú hạch, khiến nó trên người quang mang một lần nữa bùng cháy, tê liệt trạng thái liền tức thì giải trừ, cơ thể lấy một tốc độ kinh người hồi phục.

Tốt khủng khiếp quang năng lượng chính là của nó ấn tượng đầu tiên, nhìn không có gì khác bình thường ánh sáng lại ẩn chứa năng lượng không khác gì cả ngàn dặm thiên địa chi lực hội tụ, cái này không phải tận mắt chứng kiến nó thật không bao giờ tin tưởng. Trong miệng xuýt xoa nhưng nó vẫn không quên tập trung năng lượng đỡ lấy cuối cùng đạo lôi kiếp.

Uỳnh!

Sau cuối cùng kia đạo lôi kiếp, tức thì một cột vô cùng lớn cao đến ngàn mét quang trụ bắn thẳng lên bầu trời, tối đen mà đêm lập tức xé toạc, một màu lam sắc dòng nước trải dài đến tận chân trời mới dứt, tiếp tục một cỗ uy nghi, thần thánh hơi thở lĩnh vực đại phóng bao phủ toàn hải vực một màu vàng kim, thật không dám tin đây là lúc trước âm u mù mịt dày đặc sương mù địa phương.

Dưới chân cột sáng, toàn thân cao mười mét quang huy rực rỡ, nó xuất hiện như là thần linh xuất hiện một dạng, trên đầu uy nghi lộng lẫy vương miện thất sắc, bốn chân tự như đang đứng trên lam sắc mây thần mã, hết sức sinh động. Quan trọng là trên lưng còn có to lớn trắng muốt đôi cánh duỗi ra thật chẳng khác gì Pegasus loại kia. Dưới kia
sâu ngàn mét mực nước biển thủy sinh vật thế nhưng mà vẫn chịu đến to lớn uy áp, đều cúi rạp không dám cử động.

Thành công, rốt cục cũng thành công. Mười vạn năm Thủy tinh kim thần vương!

Đây mới chân chính là của nó nguyên thủy hình dạng, thậm chí mạnh gấp thập lần hình dáng lúc trước. Trong đầu mừng rỡ như điên, của nó tộc hiện tại phải nói cực kì thưa thớt, lại sống tại đại hải đầy rẫy nguy hiểm, dù lấy của nó thượng cổ thần thú huyết mạch sống đến giờ cũng khó khăn mười phần.

Vì vậy có thể mười vạn năm đột phá thật chỉ có thể trên ngón tay đếm được vài vị, nó bây giờ có thể đạt được mức này có thể không tự hào đâu? Tuy nhiên, nó cặp mắt vẫn không quên hướng lên ngước nhìn cái kia hỏa cầu, chỉ là trong đầu không hiểu đang suy nghĩ cái gì.

.....

Quay trở lại, cái tia sáng đó sau khi giúp Thủy tinh kim thần ngư đột phá, dùng ánh sáng vốn có tốc độ rất nhanh bay thẳng vào trán một đứa bé mới sinh ở bên dưới mặt đất, không để mấy người xung quanh kịp phản ứng gì, quang cầu đã với đứa bé này hoàn toàn dung nhập, cái này tốc độ dung nhập vào thật sự dọa người, chỉ sợ không có trị liệu hệ hồn sư Phong hào đấu la gia nhập, muốn cái này quang cầu đi ngăn cản, kể truyện cổ tích đi.

Ngay sau đó, một sự việc kì dị bất ngờ xảy ra, đứa bé đang bình thường thường ngủ say, mềm mại làn da phía bên dưới luân quang lần lượt đến khắp người di chuyển, dần dần khiến cả đứa bé người hoàn toàn bao phủ trong một tầng dày đặc kim quang ánh sáng.

Loại này màu lưu ly vàng kim nếu như để người khác nhìn thấy còn tưởng đứa nhỏ này là một phiến bảo thạch được thiên địa nuôi dưỡng hàng ngàn hàng vạn năm, xứng đáng để người ta tạo một trận mưa tanh bão huyết tranh đoạt.

Bỗng nhiên đứa bé liền như bị một thứ vô hình lực lượng nào đó hấp dẫn, khiến nó tự nhiên hướng lên trên lăng không. Cái này không quan trọng, cái làm người ta sợ hãi là hơi thở của một đứa bé sơ sinh lúc này giờ lại tỏa ra áp lực khiến những người xung quanh không tự chủ mà phải lùi lại mấy bước.

Một đứa trẻ mới sinh nhưng là lại lại có thể khiến hồn sư mà còn là tên ba hoàn hồn sư lui lại mấy bước, quả là việc chưa từng xảy ra trên phiến đại lục này. Để người khác trông thấy loại này mỹ diệu hoàn cảnh, còn không kinh hãi đến lưỡi mình tự cắn.

Mấy người xung quanh dựa vào tu vi của mình cũng chỉ loáng thấy cái gì đó dung nhập vào đứa bé, đều vô pháp ngăn cản. Người ta nói nếu đổi tình thương của mẹ ra con số, thì cả ngân hà con số đều chưa đếm hết được. Thế nên, nhìn thấy nhi tử như này dị dạng, nàng lập tức định vọng người dậy ngăn cản, nhưng là liền nhận ra rằng sức lực đã tiêu hao gần hết. Cho dù nàng cũng là hồn sư nhưng tu vi không cao với lại vừa mới sinh xong cả thể lực lẫn tinh thần đều rất mệt mỏi, hồn lực thoát ra gần hết. Vì vậy liền lập tức hướng về phía của đứa bé phụ thân, bộ mặt vội vàng, dùng sức thúc dục hắn.

" Vương ca, ngươi mau chóng hướng Tiểu Ngọc đỡ xuống, cái khi vừa xong quang cầu, chẳng may hắn xảy ra chuyện gì... "

Người cha thì khuôn mặt sợ hãi không kém hơn chút nào, nghe tiếng gọi của nàng liền lập tức từ ngốc trệ tỉnh lại. Sau đó hắn liền phi thẳng đến chỗ con mình vị trí. Vừa đặt tay vào người đứa trẻ hắn rên lên một tiếng bật bay cả người trở lại. Nhìn bàn tay đỏ bừng run run, khuôn mặt lộ rõ vẻ bất khả tư nghị, người con của mình sao có thể như vậy nóng, lấy hắn bốn hoàn tu vi, lại có thể bị bỏng được, lấy vẻ nghi hoặc cấp tốc quay sang nói với lão thúc bên cạnh hỏi.

" Vân thúc, người của hắn đột ngột vô cùng lớn nhiệt lượng toả ra, có không tà vật gì vào hắn xâm nhập. Ngài mau dùng vũ hồn chữa trị cho thằng bé, xem có gì bất ổn? "
Phụ thân đứa bé lúc này sắc mặt cũng giống như sắp chết bộ dạng, tuy nhiên không như mẹ đứa bé, còn may tâm thần hắn vẫn bình tĩnh, dù có lo lắng nhưng là dạng này vẫn để trị liệu hồn sư xem xét tốt nhất.

Vân thúc này xưng Dương Vân, một trong những vị trưởng lão của Dương gia tu vi khoảng tam hoàn, hơn nữa còn là tam hoàn trị liệu hồn sư. Dương gia hắn có vũ hồn gọi quang minh quyền trượng, thuộc loại vũ hồn hệ khống chế rất cao cấp, nổi danh bởi khả năng tăng phúc và cầm chân đối thủ, dạng này tuy tấn công có chút yếu, bất quá muốn để đối thủ thắng được mình vẫn phải phi thường bỏ công sức.

Hồi sáu tuổi Dương Vân thức tỉnh hồn lực quang minh quyền trượng bị biến dị cũng may không trở thành phế võ hồn mà thành quang minh thảo, một loại trị liệu võ hồn, lập tức hắn được các trưởng bối lúc coi trọng.

Sau đó, tuy được hưởng nhiều tài nguyên tu luyện, bất quá, trị liệu loại võ hồn độ khó tu luyện ai cũng biết, nếu không phải trong một đại gia tộc có dồi dào tài nguyên, thì thành tựu chắc chắn có hạn, thành ra đến hiện tại tu vi của hắn chỉ có ba hoàn.

Tất nhiên, dù có tu vi ba hoàn nhưng tác dụng thật sự ngũ hoàn chỉ sợ cũng không bằng, thế nên hắn địa vị rất cao ở trong gia tộc. Lúc này, đang nheo mắt nhìn của đứa bé hiện trạng, nghe người cha nhắc nhở cũng không chần chừ lập tức phóng thích vũ hồn.

Một cái bông hoa màu vàng theo lưng đằng sau xuất hiện, cả căn phòng liền toả ra một loại hương thơm phi thường dễ chịu. Theo một tiếng kêu, từ trên bông hoa liên tục phóng ra hàng loạt những tia sáng, rất nhanh bao bọc đứa bé trong một cái nhỏ quang cầu.

Dương Vân đối với cái này tiểu hài tử kiểm tra cũng không tốn mấy công phu, bất quá, kết quả có chút không như mong đợi. Không đợi phụ thân của đứa bé hỏi, hắn liền một mạch nói trước " Kì thật, không có gì bất thường, người hắn nhiệt độ dường như chỉ là một lớp năng lượng bên ngoài bao phủ. Cái này, ta thực chưa nghe qua bao giờ, bất quá, ngươi chắc cũng nhìn thấy, của hắn sinh mệnh phi thường dồi dào, không có gì biến động, có lẽ đứa nhỏ sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Ta thấy tốt nhất liền ngay lập tức đi tìm gia chủ, hắn tu vi cao, loại này tình trạng có lẽ hắn biết."

Phụ thân đứa bé liền bừng tỉnh "Ta lập tức đi tìm lão nhân gia "

Tuy nhiên hắn vừa định đạp cửa đi thì mọi thứ ngay sau đó trở về với hiện trạng vốn có, đứa bé lại tiếp tục ngủ say như chưa có bất cứ chuyện gì xảy ra, cái kia nhiệt độ cũng biến mất không có chút tung tích.

-
Vốn từ ít, đánh hơi lâu
Mong bạn đọc vẫn tiếp tục ủng hộ mình...