Chương 2: Lần Đầu Gặp Gỡ

Tân Tu Luyện Hệ Thống

Chương 2: Lần Đầu Gặp Gỡ

- Xin chào. Mau mặc đồ vào đã rồi hẵng kêu gào. Tạ Du nói đầy mỉa mai.

- Đây là đâu vậy? Anh là ai? Sao tôi lại ở chỗ này? Chẳng lẽ... Cô gái hoảng hốt nói.

- Cô đang ở trên bãi biển. Vì sao xuất hiện ở đây thì tôi cũng giống như cô. Không biết nguyên do. Cô mau đánh thức bạn trai dậy đi nằm bất tỉnh từ lâu dưới đất kia kìa. Tạ Du hất hàm về phía anh chàng nằm khỏa thân giữa bãi biển.

Cô gái nhìn thấy bạn trai trong trạng thái như vậy bỗng chốc cuống quýt quỳ xuống lay gọi anh ta dậy. Một lúc sau cậu chàng mới ú ớ mở mắt ra. Tạ Du ước lượng nguời thanh niên này chỉ khoảng hơn 20 tuổi. Khuôn mặt vẫn còn non nớt trẻ con lắm, chắc là sinh viên. Tạ Du nghĩ thầm.

Cả hai nguời líu ríu đứng dậy nhìn Tạ Du với ánh mắt đề phòng, lo ngại. Cô gái cúi mặt hai má đỏ bừng vì xấu hổ, một tay che đi cặp nhũ phong ngạo nghễ, tay còn lại buông xuống che đi vùng tam giác chết nguời bên dưới. Cậu bạn trai thì hai tay che hạ bộ của minh. Anh chàng cố gắng đứng trước mặt cô gái ý là để bảo vệ nguời yêu.

- Chào anh. Tôi tên là Tạ Du. Tôi ở cùng khu nhà trọ với 2 nguời. Tôi tỉnh dậy đã thấy xuất hiện ở đây cùng cả hai rồi. Tôi cũng không hiểu lý do tại sao lại có chuyện kì lạ như thế này.

- Chào anh tôi tên Tô Minh còn đây là bạn gái tôi Ý Lan. Chúng tôi học cùng đại học với nhau năm đầu tiên. Anh chàng rụt rè đáp lời.

- Anh sống cùng khu nhà trọ chúng tôi nhưng nhìn anh lạ lắm. Tôi chưa gặp mặt anh bao giờ cả. Anh ở tầng mấy vậy? Tô Minh ngơ ngác hỏi.

- Tôi ở tầng 4. Phòng 405. Tạ Du trả lời.

- Ơ! Vậy chẳng lẽ sát vách phòng mình sao anh? Ý Lan thốt lên đầy ngạc nhiên nhìn Tô Minh. Anh chàng nhún vai lắc đầu tỏ ý cũng không biết rõ.

- Thú thật tôi ít khi mở cửa tiếp xúc giao lưu xung quanh cho nên không biết anh ở bên cạnh. Hay a mới thuê phòng đó đúng không? Tôi nhớ không nhầm phòng đó bỏ trống gần nửa tháng nay rồi. Tô Minh cất tiếng.

- Đúng vậy tôi mới chuyển đến trưa hôm qua. Tạ Du nói.

- Thảo nào chúng tôi nhìn anh rất lạ. Hóa ra anh mới chuyển đến. Ý Lan tròn đôi mắt đẹp nhìn Tạ Du.

- Anh là nguời lai có phải không? Nhìn hình dáng anh không giống nguời bản địa. Ý Lan nói tiếp.

- Đúng đúng. Tô Minh gật gù phụ họa theo.

- Tóc của anh màu đỏ, mắt xanh dương, mũi cao, da trắng. Nhìn như nguời nước ngoài. Anh chắc cao khoảng mét chín. Hơn nữa y phục của anh nhìn cũng rất kì lạ như kiểu trang phục thời cổ đại của các phim chiếu trên tivi.

Tạ Du lúc này mới để ý xuống hình dáng trang phục của mình. Chuyện quái gì đây? Tạ Du hốt hoảng nhận ra cậu ăn mặc hình dáng giống hệt như nhân vật trong game vừa chơi. Ngón tay còn đeo chiếc nhẫn trữ vật hình thù không khác chiếc nhẫn trong game là mấy. Lúc này một giọng nói vang lên trong đầu:

- Chào mừng chủ nhân đã phát hiện thay đổi của bản thân. Đây là siêu cấp hệ thống đã dung nạp vào cơ thể chủ nhân. Chủ nhân đang cùng với hai thành viên nữa hiện thân trong thế giới mới mang thân phận đặc thù. Từ giờ chủ nhân sẽ phải hoàn thành các nhiệm vụ do hệ thống đưa ra, nếu không hoàn thành sẽ bị phạt.

Tạ Du chết đứng giữa trời. Hắn ngạc nhiên khi mình lại trở thành một thành viên lữ hành vô hạn thế giới. Kiểu như Trịnh Xá trong truyện vô hạn khủng bố đây. Tạ Du nhủ thầm. Đặc biệt là hắn phát hiện còn có hệ thống siêu cấp giống hệt game tiên hiệp hắn từng chơi nhập vào nguời nữa.

- Với siêu cấp hệ thống hỗ trợ hi vọng là mình sống sót được. Tạ Du nghĩ. Đôi thanh niên nam nữ nhìn nhau một lúc. Cuối cùng Tô Minh quyết định lên tiếng:

- Anh có bộ y phục nào cho chúng tôi mượn mặc tạm không? Cứ thế này cũng bất tiện.

- Ok! Tạ Du nhìn vào nhẫn trữ vật còn thừa 2 bộ y phục nhưng đều dành cho nam. Hắn đều đem đưa cho hai người. Tô Minh và Ý Lan mừng rỡ cuống quýt cảm ơn cầm lấy mặc vội vào. Tạ Du có thể hình cao lớn nên y phục rộng và dài quá so vớí đôi bạn sinh viên.

Trong khi chờ hai người mặc trang phục. Tạ Du tranh thủ xem lễ vật tân thủ trong nhẫn trữ vật đã mở.

- Có dùng tẩy tủy đan không ạ? Hệ thống vang lên giọng nói nữ nhân đầy truyền cảm.

-Trước mắt 2 người chơi kia cũng không nên lộ ra mình có hệ thống siêu cấp. Tốt nhất giấu đi thì hơn. Tạ Du nghĩ nhanh trong đầu. Bây giờ mình học thiên cấp công pháp "Huyền Băng Chân Khí" trước là hợp lý nhất.

- Có học tập công pháp không ạ? Hệ thống lần nữa vang lên thanh âm.

- Học tập. Tạ Du nói dứt khoát.

- Chúc mừng chủ nhân lĩnh ngộ thiên cấp công pháp Huyền băng chân khí.

Tạ Du cảm thấy cơ thể tụ dưng xuất hiện một nguồn năng lượng không tả rõ bằng lời, luân chuyển qua khắp kinh mạch. Một cảm giác thoải mái, dễ chịu, toàn thân ngập tràn lực lượng. Tạo cho Tạ Du thấy tự tin vào bản thân mình hơn.

Hàn băng chân khí tổng cộng có 5 tầng, muốn luyện thành 1 tầng đều vô cùng khó khăn, tu luyện được đến tầng 5 cao nhất sẽ lập tức vũ toái hư không trở thành tiên! Tạ Du khao khát đạt được đến cảnh giới đó.

- Bộ đồ này rộng quá. Cứ như là khoác bao tải. Ý Lan buông lời phàn nàn. Mà sao toàn kiểu dáng cổ xưa vậy?

- Có mặc là tốt rồi còn đòi hỏi gì nữa. Tô Minh liếc xéo Ý Lan. Hay là thích chuổng cời như lúc nãy?

- Dám ăn nói thế trước mặt bản cô nương à? Ý Lan đỏ mặt xấu hổ dơ tay véo thật mạnh vào vai Tô Minh.

- Úi cha! Buông tay ra. Tô Minh gào lên đau đớn.