Chương 7: Tham Quan Phủ Thái Tử

Tân Tu Luyện Hệ Thống

Chương 7: Tham Quan Phủ Thái Tử

Hồ Du ở tàng kinh các nhìn một ngày thư, mãi cho đến ngày hôm sau chạng vạng mới từ tàng kinh các đi ra ngoài. Tô Minh và Ý Lan đã trở về phủ thái tử bế quan tu luyện từ lâu. Do hai người bẩm sinh là ngụy linh căn nên con đường tu chân cần phải gian nan khổ tu. Hơn nữa cả hai cũng không có bàn tay vàng là siêu cấp hệ thống hỗ trợ giống như Hồ Du.

Tu giả, khí lực cường kiện, đến thiên địa nguyên khí dễ chịu, không dễ dàng đói khát mệt nhọc, cho nên Hồ Du mỗi lần đọc sách, vừa thấy liền xem ba bốn thiên cũng là hết sức bình thường. Lần này hắn tìm được một quyển sách bọc da hình dáng cổ xưa không biết qua bao nhiêu niên đại. Kì lạ là bên trong đều không có chữ, chỉ có các hình vẽ hết sức kì quái khó hiểu. Hệ thống đưa ra nhắc nhở:

- Chúc mừng chủ nhân phát hiện được một quyển thiên cấp trận pháp của Thiên Cơ môn, niên đại 1 vạn năm. Ký chủ có học tập không?

- Học! Hồ Du hưng phấn hô nhỏ trong đầu.

- Ding! Tiến độ học tập hoàn thành 100%. Mời chủ nhân mở giao diện nhân vật để xem rõ hơn.

Hồ Du ngạc nhiên, nhìn trước mắt hiện ra hình ảnh 3d thu nhỏ của mình cùng các thông số:

- Tên nhân vật: Hồ Du. Chức danh: Thái tử vương triều Đại Việt.

- Cấp bậc: Linh động kì (tầng 1)

- kỹ năng: +Hàn Băng chân khí (trình độ sơ giai) - Thiên cấp công pháp.

+Trận pháp bí truyền của thiên cơ môn (trình độ sơ giai) - thiên cấp công pháp

-Nghề nghiệp: Trận pháp sư sơ cấp.

- Linh căn: tam thuộc tính băng, phong, thủy.

- Thể chất: bình thường (cần ăn uống tẩm bổ nhiều hơn.)

Lúc này Hồ Du mới để ý trạng thái cơ thể của mình có vẻ hơi gầy. Trong nhẫn trữ vật vẫn còn 1 viên tẩy tủy đan, có lẽ cần phải sử dụng ngay để cải thiện thể chất lên cao hơn nữa.

- hệ thống! Cho ta phục dụng tẩy tủy đan.

- Ding! Chủ nhân đã dùng tẩy tủy đan thành công.

Hồ Du cảm giác sau khi dùng đan dược xong. Thân thể tiết ra rất nhiều chất lỏng, mồ hôi đen sì. Quần áo bỗng chốc bốc lên mùi khó ngửi.

- Mau chuẩn bị nước tắm cho ta! Hồ Du lớn tiếng hô.

Một cung nữ khoảng chừng mười hai, mười ba tuổi vận thanh y tiến vào cung kính:

- Tuân lệnh thái tử!

Chưa đầy 3 phút đám cung nữ đã chuẩn bị nước tắm xong.

- Mời thái tử! Để nô tì cởi y phục cho thái tử.

- Không cần! Tất cả lui hết ra ngoài. Ta tự làm được. Hồ Du không quen trước cung cách kẻ hầu người hạ kiểu này. Hắn có què cụt đâu mà cần người cởi hộ quần áo chứ. Mắt thấy tên cung nữ trẻ tuổi lúc nãy vẫn chưa lui bèn cất giọng:

- Người còn chờ gì mà chưa lui ra như những người khác?

- Khởi bẩm thái tử, nô tì giúp thái tử tắm ạ! Cung nữ cúi đầu cung kính đáp.

- Bổn thái tử không cần. Ngươi trước cứ ra ngoài đi. Mà ngươi tên là gì? Hồ Du tò mò.

- Bẩm thái tử! Nô tì tên Xuân Mai ạ!

- Xuân Mai! Tên đẹp như người. Ngươi ra ngoài trước đi. Bồn thái tử không cần ai phục vụ.

- Dạ! Nô tì xin cáo lui. Nếu thái tử có cần gì cứ phân phó.

- uh! Nếu cần gì ta sẽ gọi. Hồ Du phất tay.

- Thật là lắm chuyện quá đi. Hắn vừa nhìn bóng lưng cung nữ đi ra vừa nghĩ. Phải công nhận tuy còn ít tuổi nhưng dáng người thị nữ này rất mê người. Đôi mông nở nang uyển chuyển đong đưa theo nhịp chân cực vũ mị.

- Sau khi tắm rửa xong toàn thân cảm giác thực sảng khoái. Hồ Du nghĩ bụng. Đứng trước mặt gương ngắm lại mình. Đối diện hắn là một thanh niên có thân hình cơ bắp nở nang cân đối. Làn da trắng như ngọc ánh lên tinh quang. Quả nhiên không hổ danh cực phẩm tẩy tủy đan. Chỉ trong một thời gian ngắn đã cải biến thể chất đến như vậy.

Đi ra cửa thì Xuân Mai đã đợi ở đó từ lâu. Đứng phía sau nàng là mười thị nữ khác cùng năm gã quân sĩ vận giáp bạc.

- Thái tử!Mọi người đều cung kính hô.
- Ừ, theo ta đi dạo một vòng!Hồ Du thản nhiên nói.
- Vâng! Mọi người tuân mệnh một tiếng.
Giữa sân phủ thái tử chính là một tòa núi cao trồng rất nhiều hoa, hai mươi nô bộc đang quét sạch cỏ dại và tưới nước. Ở giữa ngọn núi chảy ra một dòng suối nho nhỏ thật sinh động. Xuân Mai cung kính đi theo sau lưng Hồ Du đang chậm rãi theo từng bậc cầu thang được khắc khéo léo bằng đá lên núi.

Núi cao một trăm trượng nhưng đối với các cao thủ thì cũng không xem vào đâu. Xuân Mai tuy là thị nữ nhưng cũng được tu luyện. Nàng hiện tại cảnh giới đang là linh động kì một tầng. Không bao lâu sau, mọi người đều đi lên đến đỉnh núi. Tất cả đều đứng sau lưng Hồ Du trên một tảng đá lớn. Đứng ở trên đỉnh núi liền để cho tầm mắt của Hồ Du lập tức rộng hơn. Bao quát cả tòa cung điện phủ thái tử.

- Thái tử, kia chính là cung Vọng nguyệt. Cung phụng Đại Việt quốc đang ở trong cung đó!

Xuân Mai vừa chỉ về tòa cung điện xa xa vừa nói. Cung kia cách đây rất xa cho nên thoạt nhìn nó rất nhỏ, nhưng mà Hồ Du hiểu tòa điện kia còn lớn hơn rất nhiều so với cung của mình.