Chương 9: Quần Long Viện
Hồ Du cũng không quan tâm những chi tiết này, chỉ lo nhìn chằm chằm Hồ Anh hỏi: "Có việc gì mà trời chưa sáng đã đến cung của ta vậy?"
Hồ Anh để cái ô xuống, phủi xuống tuyết đọng trên người, đứng ở cửa hồi đáp: "thái tử điện hạ đã biết tin sáng sớm hôm nay có cuộc khảo hạch thi tuyển vào Quần Long Viện chưa?"
Hồ Du nhíu chặt lông mày, hỏi: "Khảo hạch vào Quần Long Viện ư? Sao ta không biết nhỉ? Quần Long Viện là cái gì?"
Hồ Anh lắc đầu một cái, nói: "Đệ không ngờ huynh lại chậm thông tin đến như vậy. Có lẽ bởi vì các hoàng tử khác vì tư lợi riêng, cũng không muốn cho thái tử biết. Mà Quần Long Viện là một trong hai viện nổi tiếng đào tạo nhân tài của Đại Việt vương triều hoàng huynh lại không biết sao?"
Hồ Du tay khẽ nắm lại, vòng vo hai vòng ở trong phòng, đi tới cửa sổ, nghe được tiếng gió phía ngoài càng mạnh, mang theo tiếng huýt sáo bén nhọn vang dội, có thể nghĩ, sau nửa đêm gió tuyết càng lớn sẽ càng lạnh.
Hắn không nhịn được, nói: "Không ngờ các hoàng tử lại âm thầm tính kế ta như vậy, ta muốn đi qua xem một chút. Khảo hạch tổ chức thế nào ta cũng phải tham gia. Hoàng đệ hãy nói qua về quần long viện được không?"
Hồ Anh liếc mắt nhìn thái tử, âm thầm nghĩ: "thái tử ngay đến quần long viện nổi danh như vậy mà không biết, thiệt là."
-Nếu có thể thông qua khảo hạch trở thành môn sinh là có thể một bước lên trời, giống như cá chép vượt vũ môn hóa rồng vậy. Quần Long Viện sánh ngang với Quần Phượng Viện là một trong hai viện nổi tiếng nhất của Đại Việt. Là nơi đào tạo ra các thiên tài cống hiến cho vương quốc. Quần long viện chỉ tuyển nam và quần phượng viện chỉ tuyển nữ. Phàm ai muốn qua được hai viện này khảo hạch bắt buộc phải có linh căn và tuổi dưới 15 tuổi, tu vi linh động hậu kì trở lên.
- Dưới 15 tuổi mà có Linh động hậu kì? Xem ra chỉ cần như thế đã khó rồi. Hiện nay Hồ Du mới có linh động trung kì nhưng hắn còn 1 năm nữa mới tròn mười năm tuổi.
-"Từ giờ tới lúc khảo hạch để trở thành đệ tử Quần long viện chỉ còn vài canh giờ. Với tu vi của ta bây giờ, liệu có hy vọng gì không?" Hồ Du quay qua Hồ Anh hỏi.
- Khó lắm! Huynh từ linh động tầng bốn tăng lên hậu kỳ tầng bẩy, cách nhau đến ba giai đoạn tu vi. Đệ e là không kịp. Hồ Anh lắc đầu. Cả hai liếc mắt nhìn nhau, âm thầm suy nghĩ. Hồ Anh tỏ vẻ áy náy không kịp báo cho Hồ Du biết tin trước, hắn cứ nghĩ thái tử cũng biết việc đó rồi. Sáng sớm ra đây chỉ có một nguyện vọng đó là muốn Hồ Du hỗ trợ cho hắn một ít đan dược để tăng lực lúc thi khảo hạch mà thôi. Qua kẻ hầu báo. Hồ Anh biết được Hồ Du từ sau khi mất tích quay trở về hoàng cung liền có tu vi tăng vượt so với trước đây. Từ một thái tử chỉ lo vãn cảnh ngắm trăng không màng tu luyện nay đã có linh động trung kì. Hơn nữa tì nữ Xuân Mai của Thái tử dậm chân ở linh động sơ kì bao năm nay đã đạt đến trung kì. Nghe đâu nhờ có đan dược của thái tử cấp.
"Chỉ còn không đến ba canh giờ, ta làm sao đủ điều kiện khảo hạch đây?"
"Còn ba canh giờ, đệ nghĩ huynh chắc không kịp tăng lên hậu kì đâu. Nhưng đệ chỉ cần 1 tầng nữa là đủ hậu kì tầng bẩy. Huynh có thể cho đệ một ít đan dược trợ giúp thăng cấp được chăng?" Hồ Anh nài nỉ.
Hóa Vũ đan tuy không phải là đan dược cực kỳ trân quý nhưng muốn trong ba canh giờ mà tăng lên 3 cấp không biết có được không? Hồ Du nhớ trong thương thành của siêu cấp hệ thống có loại đan dược như vậy. Giá trị mua một viên đan lại vô cùng xa xỉ. Năm ngàn viên trung phẩm linh thạch/ 1 viên hóa vũ đan. Hắn bèn nhìn Hồ Anh suy nghĩ: Sao ta không lợi dụng tay này nhỉ?
- Hoàng đệ huynh có một loại đan dược có thể thăng cấp dành cho linh động kì một canh giờ tăng lên một tiểu cảnh giới. Mỗi tội đây là vật ta gian khổ mất công sức mới mua được. Đệ có 18 ngàn viên trung phẩm linh thạch thì ta đưa cho.
- Thật sự một canh giờ tăng lên một cấp sao? Đệ đồng ý. Hồ Anh sung sướng đưa túi trữ vật cho Hồ Du. Đan dược tăng lên một cấp mà không cần tu luyện với giá đó quá là lời. Hồ Anh nghĩ thầm.
-Thành giao! Hồ Du sảng khoái tiếp túi trữ vật. Y kiểm tra đủ 18 ngàn viên trung phẩm linh thạch bèn mở hệ thống, vào thương thành mua một hơi 4 viên hóa vũ đan. Cấp đưa cho Hồ Anh 1 viên.