Chương 10: Khảo Hạch

Tân Tu Luyện Hệ Thống

Chương 10: Khảo Hạch

Oanh!

Toàn thân Hồ Du chấn động, chỉ cảm thấy một luồng man lực tràn đầy tiến vào thân thể, che khuất toàn bộ mọi thứ.

Cái này đến nhanh mà đi lại càng nhanh, chỉ trong chớp mắt, Hồ Du mở hai mắt ra thì phát hiện mình vẫn đang ngồi ngay ngắn chính giữa trong căn phòng của mình.

Hồ Du chậm rãi thở ra một hơi, tâm thần liền tiến vào trong cơ thể. Trong chốc lát, hắn nhìn thấy trong cơ thể mình, tại đan điền, từng quang ảnh đang xuất hiện đem linh lực đưa đi khắp các kì kinh bát mạch.

Linh động kì tầng bảy. Hồ Du mỉm cười, sau khi dùng 3 viên hóa vũ đan giờ hắn đã linh động hậu kì.

Lúc này Hồ Anh đang ngồi xếp bằng tiêu hóa đan dược. Gần 1 canh giờ hắn đang dần dần bước đến linh động hậu kì. Từng luồng khói trắng bốc lên trên đỉnh đầu của Hồ Anh. Chưa đến 1 canh giờ Hồ Du đã thăng liền 3 cấp. Cũng chỉ có thân thể nhờ tẩy tủy cho nên mới chịu được 3 viên hóa vũ đan một lúc. Người khác đã sớm nổ banh xác từ lâu.

Oanh! Hồ Anh mở mắt. Đã thấy Hồ Du mỉm cười đứng bên cạnh.

- Chúc mừng đệ đã tiến vào hậu kì.

- Cám ơn huynh đã hộ pháp. Mà sao huynh cũng đã đột phá đến linh động hậu kì rồi à? Hồ Anh há mồm ngạc nhiên.

-Ha ha! Bổn thái tử đã linh động hậu kì từ lâu. Chẳng qua tu luyện một loại công pháp ẩn dấu tu vi. Hoàng đệ không biết cũng phải. Bây giờ cả hai chúng ta cùng đi Quần long viện nào. Hồ Anh âm thầm sợ hãi, mới có 1 năm mà từ một kẻ không tu vi đùng một cái đến linh động hậu kì. Thái tử cũng ngầm cất chứa quá sâu đị.



Khảo hạch của Quần Long viện, năm năm một lần, chỉ cần tu vi đạt đến Linh động bẩy trọng và thân có linh căn đều có thể tham gia.

Hồ Du và Hồ Anh đứng trên một quảng trường rộng lớn, bốn phía xung quanh có vô số nhân sinh, khoảng chừng mấy ngàn người.

Phía trước bọn hắn hai trăm trượng, trên bầu trời là một quả cầu kim sắc khổng lồ có hàng trăm con rồng uốn quanh lập lòe, lúc ẩn lúc hiện, tản ra những đạo quang mang lăng lệ ra bốn phướng tám hướng. Quang mang lập lòe trên không trung, sau đó lại hướng về phía quảng trường rồi hội tụ tại đó.

Quảng trường bên trong quang mang, tựa hồ như cùng hòa lẫn với ánh sáng hàng ngàn đài lửa cực lớn của Quần Long viện bố trí rải rác khắp quảng trường, khí tức mơ hồ tương liên với nhau.

Hồ Anh trước đây chẳng qua chỉ có thể nhìn về phía những kiến trúc như ẩn như hiện trong mây mù của Quần Long viện, trong lòng không biết bao nhiêu lần phát thệ là nhất định sẽ trở thành đệ tử chính thức của Quần Long viện. Nhưng mà hiện tại, mặc dù nhìn về phía quang mang kinh người này, trong lòng hắn lại sinh ra một loại tâm lí thấy rụt rè, lo lắng mình không đủ khả năng vượt qua khảo hạch.

Trái lại với Hồ Anh thì là kính sợ thần phục, muốn ở bên dưới quang mang bái lạy để trở thành đệ tử, nhưng Hồ Du hiện tại hắn cảm thấy tham gia thí luyện chỉ là tò mò, muốn đạp trên tất cả thiên tài tiến vào Quần long viện.Từng bước một tiến lên tiên lộ vô tận.

Hắn có một cảm giác mơ hồ là, quả cầu kim sắc khổng lồ này ngoại trừ ẩn chứa một lực lượng tràn đầy ra thì còn có bao hàm cả quy tắc thiên đạo, nếu như có thể tìm hiểu quy tắc này thì tu vi nhất định sẽ tăng mạnh, đột phá Luyện khí kì dễ như trở bàn tay.

-Ding! Báo cáo phát hiện nguồn năng lượng lạ. Chủ nhân có muốn hấp thu không? Tiếng nói của hệ thống vang lên trong đâu Hồ Du.

- Thu! Hồ Du vui mừng hô thầm.

- Quá trình hấp thu bắt đầu.

Đột nhiên Hồ Du cảm thấy đạo quang ảnh từ quả cầu bỗng nhiên tụ tập bằng vận tốc cực nhanh tiến lại gần hắn, tựa như có một tia khí tức chậm rãi thổi qua, chui vào trong cơ thể hắn.

Tia khí tức vừa nhập vào cơ thể thì Hồ Du cảm thấy sâu trong đầu mình, một đạo thanh lực thuần khiết cực hạn đột nhiên xuất hiện, lập tức hội tụ lại một chỗ, tựa hồ như đang hình thành một viên cầu, hơi lóe lên rồi lại tiêu tán đi.

Ding...

Tiếng chuông thanh thúy du dương hệ thống bỗng nhiên truyền đến, đã hấp thu 50% năng lượng. Chủ nhân nếu hấp thu hết sẽ bị quá tải. Hệ thống tự động dừng lại. Hiện trạng chủ nhân đã tiến đến luyện khí một trọng.

Hồ Du lập tức từ trong cảm giác kỳ diệu này, phục hồi lại tinh thần, hai mắt mở ra, quả cầu kim sắc có quần long quấn quanh tựa hồ gần trong gang tấc lại trở về trên không trung cách hắn trăm trượng, lẳng lặng tản ra quang mang lăng lệ.

"Hả, Luyện khí một trọng? Không tệ." Bên cạnh Hồ Du bỗng nhiên vang lên một âm thanh kinh ngạc.

Lông mày Hồ Du và Hồ Anh cùng nhăn lại, theo bản năng quay đầu sang. Một gã nam tử thanh niên mặc cẩm bảo, tay cầm quạt xếp đang cười với cả hai.

"Ở độ tuổi như vậy mà có thể tu luyện đến cảnh giới này, tiềm lực cũng tốt đó, tiền đồ không thể hạn lượng. Rất tốt, ngươi về sau hãy theo ta, làm tùy tùng của ta. Nhớ kỹ, ta là Mộ Dung Phục, đến từ kinh đô Mộ Dung thế gia." Nam tử thanh niên thu lại chiếc quạt, gật đầu nói với Hồ Du.