Chương 3: Tu luyện Huyền Công

Tầm Tiên Dị Lộ - Đệ Nhất Chi Tiên

Chương 3: Tu luyện Huyền Công

Mang theo không tình nguyện chọn lấy Đạo Thiên Huyền Công, ở chó nhỏ buồn chán trong ánh mắt, Mạc Tà quy quy củ củ nhắm mắt ngồi xuống.

Nhẩm thật kĩ một lần trong chí nhớ công pháp cùng lộ tuyến hành công. Cảm thấy không sai biệt lắm, Mạc Tà động.

Hai tay kết huyền diệu thủ ấn phân biệt hạ xuống hai đầu gối. Mắt nhìn mũi,mũi nhìn tâm, tâm vô tạp niệm. Hô hấp theo một kì dị tiết tấu phun ra hấp thụ không khí Mạc Tà tiến vào cảnh giới kì lạ.

Xuất hiện trong trời sao, xung quanh là vô vàn tinh tú. Lấy hắn làm trung tâm trải rộng xung quanh thiên địa như theo rung động, linh khí lấy mắt thường không nhìn thấy được theo trong xung quanh mười dặm tụ về. Huyền ảo lộ tuyến vận công theo du động mà sinh ra cộng hưởng với đất trời.

Linh khí theo từ phía trên miệng vực ào ào hướng xuống, vây quanh thân thể Mạc Tà thành một vòng lớn mờ ảo như sương mù. Theo hô hấp, từng sợi linh khí từ mũi đi vào thể nội, Mạc Tà toàn thân tràn đầy thoải mái hấp thu dẫn dắt chúng tới đan điền sau đó là đi ra tứ chi bách hải.

Trong vô thức hừ hừ vui sướng. Mạc Tà cảm thấy sức mạnh mình đang quay lại, không những so với Hậu thiên tu vi trước của hắn mạnh mẽ hơn mấy phần, linh khí cho Mạc Tà cảm giác vô cùng kì diệu. Ám thương do tán đi nội lực chầm chậm tiêu trừ. Thiên địa càng phát ra thân cận cùng sáng sủa, trong cõi u minh phảng phất có một sợi dây thần bí được nối vào giữa hắn với thiên địa nơi đây.

Tu vi một đường kéo lên từ Luyện Khí nhất giai lên tới Luyện khí cửu giai chỉ dùng chưa tới một ngày thời gian. Chìm đắm trong tu vi tiến nhanh, Mạc Tà quên đi cả thời gian.

Chó nhỏ cũng như thế, nó cũng không quấy rối Mạc Tà tu luyện, nằm ở một góc phình cái miệng nhỏ. So với Mạc Tà hút linh khí thì nó hấp càng nhiều, vòng sương mù linh khí có một nửa là hướng sang nó bay. Bất quá cũng không có ảnh hưởng gì, linh khí thật sự nhiều lắm còn đang không ngừng từ bốn phương tám hướng chảy tới đây nữa. Lần đầu tiên tu hành Đạo Thiên Huyền Công là sẽ có hiệu quả này " Thiên Địa Cộng Minh ", thực lực người tu hành sẽ cực nhanh tăng lên đạt tới Trúc cơ cũng không quá khó khăn. Cả một đời chỉ có một lần sau đó tu vi tăng lên sẽ rất chậm dựa vào thu nạp linh khí xung quanh không đủ, phải có thật nhiều thật nhiều tài nguyên hay linh khí tốc độ mới không quá chậm. Bất quá có hại thì sẽ có lợi, người tu luyện Đạo Thiên Huyền Công so với cùng giai linh khí sẽ nhiều lên mấy lần Thuật Pháp uy lực cũng càng lớn còn lớn tới đâu Mạc Tà hắn cũng không biết.

Mười dặm chu vi hút linh khí cũng không có người phát giác. Cách đó hai mươi dặm Thành trì, Mọi người chỉ cảm thấy linh khí mỏng manh chút xíu cũng không nghi ngờ gì.

Hai ngày liên tục hấp thu, linh khí sương mù vây quanh Mạc Tà và chó nhỏ cũng nhạt đi rất nhiều. Từ một ngày trước đã không có linh khí tụ lại xuống đây nữa rồi. Nhưng Mạc Tà vẫn còn đắm chìm trong tu luyện, hắn đang ở bước ngoặt của đời mình - Trúc cơ - tẩy kinh phạt tủy.

Từng vệt mồ hôi hòa lẫn màu đen chất bẩn chảy ra. Mạc Tà cắn răng chịu đựng khó chịu trong cơ thể, tẩy kinh phạt tủy mang lại cho hắn cảm giác đau đớn tột cùng. Lấy từ tận cùng máu thịt cùng sương tủy chất bẩn, còn đau hơn là thiên đao vạn chém bình thường. Ở địa cầu ô nhiễm quá nhiều, chất bẩn trong người hắn có thể tích tụ quá kinh khủng.

Giằng co một ngày ở quan đầu đột phá Trúc cơ, suốt một ngày chịu đựng thống khổ tẩy kinh phạt tủy khuôn mặt vốn hồng hào của Mạc Tà đã sinh ra trắng bệch. Bờ môi vì chịu đau cắn vào mà rướm máu, Hai mắt nhắm nghiền nhíu chặt, thân thể rất nhỏ run rẩy. Hình dáng đen thui dọa sợ một bên chó nhỏ không dám loạn hút nữa, ủy khuất kêu nhỏ.

Lại thêm mấy giờ đi qua, bầu trời cũng hừng sáng, ngày thứ ba chuẩn bị bắt đầu. Mạc Tà đáy vực đã nhập định ngồi đó ba ngày.

- Phù phù, đau chết Mạc Gia rồi, ta xxxx tiên đạo tám đời nhà ngươi. tu tiên cái gì nữa đi chết đi.

Mở mắt sau đột phá thành công là Mạc Tà mở miệng mắng to. Trúc cơ làm hắn đau chết đi sống lại, muốn từ bỏ cũng không thể được.
Hắn còn chưa muốn bị đói chết ở đây.

- Mùi gì thúi vậy, Bảo Bảo có phải là ngươi bị bệnh không, ị ra cái gì mà thúi như vậy.

Vốn còn muốn chửi tiếp Mạc Tà bị xung thiên hương vị xộc choáng. Vội vã bịt mũi Ánh mắt chất vấn nhìn đã núp xa chó nhỏ.

Bị nghi oan, chó nhỏ lập tức gâu gâu mấy tiếng thanh minh, ánh mắt vô tội vẫy đuôi chỉ lại Thân thể Mạc Tà.

Hiểu ý tứ chó nhỏ nói ra, Mạc Tà nhìn lại bản thân. Toàn thân hắn trải đầy một lớp nhầy nhụa đen thui
đâu đâu cũng có. Bỏ tay bịt mũi ra ngửi vào quần áo, mặt hắn lập tức há hốc miệng. Ọe ọe nôn khan liên tục.

- Xui xẻo, Đã hại ta đau như vậy. Tu luyện xong lại còn làm Mạc gia ta thối như vậy. Tu tiên còn làm rắm dùng nữa, tu ra một thân thối. Ai còn dám chơi?

Vội vàng cởi sạch thân người, lau qua một lần vẫn không hết mùi. Mạc Tà cũng đành chấp nhận. Tìm trong đám xương rơi chết kia, có một chút so sánh hoàn hảo sạch sẽ y phục, Mạc Tà không tình nguyện mặc vào.

- Được rồi, ta chịu, nhân vật chính đều phải trưởng thành trong hoàn cảnh áp lực. Ài ài 😩...

Thở dài ảo não, ngửi trên thân mùi thối đã tới mức chấp nhận được. Mạc Tà bất chấp chó con kháng nghị quơ chân loạn cào, hắn bế nó lên lau qua bộ lông nó chút màu đen mồ hôi của mình. Bộ dáng nghiêm túc nhìn vào hai mắt khó chịu hờn dỗi của chó con cười hì hì nói:

- Tiểu Bảo ngoan, chủ tớ hai ta phải đồng cam cộng khổ, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu a. Ta bị thối mà ngươi không có mùi gì thì đâu có được. Yên tâm đợi ra khỏi đây Chủ nhân đãi ngươi ăn ngon.

- Phì phò...
Nhắc tới ăn, chó nhỏ ánh mắt hơi có tinh thần sau đó lại xịu mặt. Cái nhủ nhân này không đáng tin gì cả ba ngày trước bảo đãi nó ăn ngon cuối cùng lại bị rơi xuống đây nhịn đói lại còn thêm một thân thối nữa.

Khịt mũi mấy cái ngửi trên thân mùi vị, chó con lập tức nhìn hắn giận dữ sau đó lệch đầu ngoảnh mặt làm ngơ.


Mạc Tà thấy chó nhỏ vậy lập tức cười cười, xoa xoa đầu nó sau đó ánh mắt nhìn phía trên đỉnh đầu dốc thẳng vách đá. Sắc trời vừa mọc ánh sáng hơi yếu chiếu qua đỉnh đầu dốc đứng.

- Phải cao tới Ngàn trượng đi, Ngự Phong Thuật liệu có dùng được không a.

Trong lòng không có nắm chắc nhưng vẫn phải thử. Đã Trúc cơ hắn cũng không biết thực mình như thế nào, thuật pháp thủ đoạn ra sao. Trong sách miêu tả là có thể nhưng vào thực tế thì không biết đây. Dù sao tu tiên với Mạc Tà dù bị chép rất nhiều tri thức liên quan nhưng hắn cũng chỉ là người mới, một lần cũng chưa từng thử qua.

Đầu tiên làm quen trong cơ thể linh khí, hắn có cảm giác nếu bàn về sức mạnh chắc hắn có lẽ tương tự Tiên Thiên cảnh ở địa cầu nhưng Linh khí quá cao cấp,với lại Tu tiên giả thủ đoạn không phải là dùng man lực mà là dùng pháp khí cùng thuật pháp.

Cảm nhận xung quanh gió nhẹ, theo đặc biệt linh khí vận hành. Trong đầu chỉ một ý niệm Mạc Tà đã khống chế được xung quanh hắn gió.

Trước ngực kết ấn, linh khí trong người quy củ thả ra, gió bắt đầu mạnh hơn. Từ ban đầu gió nhẹ thành cuồng phong thổi ào ào đáy vực xốc lên quần áo Mạc Tà bay phấp phới.

- Rễ như vậy sao. Thủ đoạn này quá tuyệt vời rồi.

Đắc ý một chút, cảm thấy chơi rất vui. Mạc Tà nghịch một cái là chơi quên trời đất. Gió thổi bụi bay, đáy vực chẳng mấy chốc loạn thành một đoàn.

- Lên

Quát nhẹ một tiếng vừa dứt, thân ảnh Mạc Tà đã bị hắn khống chế gió thổi nâng lên từ từ cách mặt đất bay lên. Ngự Phong Thuật là loại cơ bản thuật pháp rất rễ lắm giữ có thể giúp người dùng nó mượn gió bay lên cao. Tu vi lên cao một khí Linh khí đủ thì sẽ chính là có thể phi hành.

Nâng lên thân mình nhìn phía dưới nhỏ dần Chó con đang gâu gâu gọi mình, Mạc Tà hạ xuống.

Linh khí hắn nhiều hơn cùng giai mấy lần, nhưng muốn dùng một lần Ngự Phong Thuật bay lên qua mấy trăm trượng là không có khả năng. Hắn còn chưa châu bò tới mức đó, nếu tu lên Kim đan có thể chân chính ngự phong phi hành hay còn có thể, bây giờ nghĩ cũng đừng nghĩ.

Phải làm từng bước, mấy trăm trượng sao, Toàn lực một lần gần trăm trượng chia làm mấy lần là được. Nhét chó nhỏ vào trong ngực, Mạc Tà ý niệm chuyển động Ngự Phong Thuật thân thể theo gió bay lên.

Tới lúc linh khí gần hết, hắn một tay đánh vỡ một động trên vách đá hoặc tìm nơi nhô ra bám vào, nghỉ ngơi hồi phục. Cứ như vậy, một đường vừa nghỉ vừa bay, tới lúc mặt trời lên cao thì hắn cũng lên tới đỉnh vực.

Thở phì phì thiếu niên, ôm trong ngực một chú chó con nằm sát mép Tử vực miệng lớn hấp khí nghỉ ngơi. Nếu để xung quanh dân chúng nhìn thấy phải kinh hãi chết, hung địa mà có người nằm sõng soài ra nghỉ được.

- Ôi má ơi, mệt chết tiểu gia ta.

Vừa qua mấy lần Ngự Phong, Mạc Tà đã mệt tới rã tay, linh khí hết đầy lại cạn mấy lần mới lên tới đây. Thoát khỏi Vực sâu Hắn lập tức nằm lăn ra nghỉ ngơi. Vừa đói vừa mệt, Mạc Tà không giám nghỉ lâu mang theo chó nhỏ rời khỏi, hắn phải đi kiếm cái gì ăn đã, nằm tiếp có lúc đói chết.

Ba ngày không ăn gì bụng chủ tớ cả hai đã réo lên ầm ầm rồi.Nếu không mau kiếm cái gì ăn thì xảy ra án mạng mất.


ae like 👍và vote 10* nha, thanks 😍😍😍