Tầm Tiên Dị Lộ - Đệ Nhất Chi Tiên

Chương 7: Bạo!

Mạc Tà bị nha hoàn lạ mặt mắng chửi gây thu hút của người ăn trong quán. Nhưng không có ai nói ra cái gì, từ cách ăn mặc của nha hoàn này mọi người đã nhận ra thân phận của nàng. Nhưng tiếng xì xào cũng nho nhỏ vang lên biểu hiện chờ kịch hay xem.

- Người của phủ thành chủ không rễ chọc a.

- Người thanh niên kia xui xẻo. Chọc người của Thành Chủ không chết cũng phải bị phế bỏ.

- Nha hoàn này là Xuân Hoa thiếp thân của thành chủ thiên kim thường cách chút thời gian tới đây mua đồ, lại có xích mích với nàng tên kia lần này thảm rồi.

Một vị thực khách nói với bên người đồng bạn nghe chậc chậc tiếc hận thay cho Mạc Tà.

Mọi người nói nhỏ nhưng là đã Trúc cơ tu vi Mạc Tà đều nghe thấy. Không chỉ hắn nghe được, ngồi đối diện hắn Y Tư Tư cũng nghe thấy bất quá vẻ mặt nàng cũng không bất ngờ khi Mạc Tà nhìn sang còn nở nụ cười xem hắn.

Mạc Tà không khỏi than thở thế giới này hỗn loạn ngay bên người ngồi cái ma nữ, bên cạnh còn tới cái gây sự nữ nhân điên đủ rắc rối mà.

Với lại, hắn cũng kì lạ. Mới tới nơi này Mạc Tà còn không quen ai, nói chuyện cũng chưa có mấy cái. Bây giờ lại có người nhận ra hắn sẽ không trùng hợp như thế đi. Lại còn gọi Hắn Mạc Vân nữa. Liên tưởng tới mình truyền tống bị rơi từ giữa vực cùng lời nha hoàn này vừa nói, Mạc Tà hơi có điều suy nghĩ.

- Tạp chủng! lời lão nương nói ngươi không nghe hả.

Chưa kịp bắt lấy ý nghĩ kia rõ ràng, Mạc Tà đã bị tiếng mắng lớn đáng ghét đánh thức.

- Có ai từng nói ngươi rất ghê tởm sao, trừng trừng cái rắm. Mạc Gia ta không quen ngươi. Để cho ngươi ba giây cút nhanh nếu không tự gánh lấy hậu quả.

Lành lạnh tiếng nói theo Mạc Tà truyền ra, không dọa được nha hoàn sợ hãi. Trái lại nàng càng càn rỡ cười to. Giọng nói càng khó nghe hơn thách thức.

- Ha ha, Mạc Vân đồ con hoang, ngươi lại uy hiếp ta sao. Đến a, ta thật sợ đó, ta là phủ thành chủ người, nha hoàn của tiểu thư ngươi dám làm gì ta sao. Đánh ta đánh ta đi. ha ha ngươi dám sao.

Mang theo đắc ý kêu gào nha hoàn, Mạc Tà cũng không hiểu tại sao lại có loại người như vậy nữa. Nhìn trước mắt Y Tư Tư hắn chỉ cái mũi mình tự hỏi.

- ta có phải rất giống loại người rễ ăn hiếp sao.

Đạt được Y Tư Tư hừ nhẹ, Mạc Tà coi như không hỏi. Nàng đây là còn đang chờ xem kịch vui, phu quân của mình cũng mặc kệ.

" Nếu đã muốn kịch vui thì vui cái lớn đi, bên cạnh còn cái nương tử cao thủ này sợ cái gì "

- Đét đét đét...

Mấy tiếng vang dòn, vừa rồi còn đang hung hăng nữ nhân đã bị tát cái lảo đảo. Thu tay tát xong Mạc Tà còn thầm nói:

- Đã ngươi muốn ăn đòn thì ra tác thành ngươi a, không cần cảm ơn.

Người trong tửu lâu sững sờ, bị đánh nha hoàn cũng choáng váng.
- Tạp chủng ngươi lại dám đánh ta. Ta liều mạng với ngươi.

Mang theo điên cuồng, nha hoàn kia miệng bị mất mấy cái răng, khuôn mặt xưng phù như heo 🐷 xấu xí giơ nanh múa vuốt xông lại.

Không chút nhân từ, bị chửi lâu như vậy, Mạc Tà đã lên nộ hỏa. Miệng tiện nữ nhân là hắn ghê tởm nhất. Giơ chân là một đá, chân cao vào mặt. Lập tức nha hoàn khuôn mặt mang theo dấu dày kêu gào bay ra đập vào đại môn rơi xuống.

Mặt mang hận thù điên cuồng, mắt toàn tơ máu nha hoàn coi như phân rõ địch ta. Tên nam nhân phía trước hung ác không phải nàng có thể trêu vào. Sát cơ dũng động trong lòng tán phát không xông lại nữa nha hoàn vực dậy thân thể, sờ lên khuôn mặt biến dạng nàng kêu thảm một tiếng. Miệng đã biến dạng, sau này nói chuyện cũng là cả một vấn đề.

Hận hận lành lạnh ánh mắt ngắm nhìn như độc xà nhìn chăm chú, ở nha hoàn như muốn ăn sống nuốt tươi vậy ánh mắt. Mạc Tà trái tim hơi co lại lòng cũng nên hung ác. Sống ở địa cầu Ẩn Tông Mạc Tà cũng không phải thiện nam tín nữ gì. Đã từng đồ sát sạch sành sanh một hắc bang buôn bán nội tạng giết người thiếu niên ai còn nói thiện nam nữa.

Giết đi ác nhân nhưng vì môn quy sau lần đó hắn còn bị cấm cửa chép phạt ròng rã một năm trời tới nay Mạc Tà hãy còn ám ảnh đây.

Sát niệm bị hung ác kí ức che lấp, nay lại bị ánh mắt trần trụi sát ý của ghê tởm nữ nhân đánh thức. Thù này là không giải được rồi.

" Không diệt tận gốc hậu họa khôn lường a "

Bí ẩn vứt ra một viên châu nhỏ, chuẩn xác không lầm bám vào chân nha hoàn này.

Y Tư Tư thấy Mạc Tà trở lại thấy hắn không lập tức ra tay giết người lập tức thở dài dạy dỗ:

- Ngươi có phải ngu ngốc không, nữ nhân kia vừa nhìn là biết âm độc có thù tất báo rồi. Để nàng đi sau này ngươi chết chắc.

Bĩu môi, Mạc Tà nhìn Y Tư Tư như nhìn ngu ngốc vậy.

- Ta mới không ngu như cô, ngay trước bao người giết đi ta chẳng phải càng mệt. Vừa bẩn tay vừa rắc rối, có heo mới làm.

- Hừ, ngươi nói ai là heo. Có giỏi nói lại coi.

Đối diện mỹ nhân lập tức trợn mắt, tay nắm răng rắc làm Mạc Tà yếu thế vội vã đính chính.

- Nương tử bình tĩnh, tuyệt đối đừng động thủ có gì cũng từ từ nói.
Khua tay một hồi, Mạc Tà mặt cười hề hề hòa hoãn 😁. Hừ lạnh một tiếng bỏ qua, Y Tư Tư nhìn Mạc Tà chăm chú hỏi:

- Không quang minh giết người, ngươi định đi ám sát hả. Dựa vào ngươi sao.

- Thấy ban nãy ta bắn ra viên châu kia đi, xử lý rắc rối chỉ cần một viên là đủ. đơn giản nhẹ nhàng trực tiếp là thần khí độc môn của phu quân ta.

Mắt đảo một cái, nụ cười không giảm, Mạc Tà hếch cằm cười gian.
- Muốn biết a, Thơm tướng công cái tướng công nói cho nghe.

Mặt đẹp Tối sầm lại, Y Tư Tư mắt phượng nhất chuyển không để ý hắn nữa. Quay sang chó nhỏ đang cuồng ăn vuốt ve.

- Khụ khụ, lần này coi như xong. Tướng công ta miễn phí vì nương tử giảng cái thủ đoạn vậy. Xem đây
.

- Xem cái quỷ, Người đã đi xa, chắc cũng về tới phủ Thành Chủ ngươi còn làm được gì nữa. Chuẩn bị chờ trả thù đi. Tới lúc đó đừng mang theo tiểu Bảo là được, ta tới nuôi nó đi.

Khinh bỉ liếc trở về một cái, Y Tư Tư nhìn hắn mà cười mỉm. Mạc Tà im lặng cười khổ thế đạo thay đổi người không bằng chó a.

- Y Tư Tư ngươi khinh người quá đáng. Bạo bạo bạo!!!

Tay phải kết ấn kì lạ, ở Y Tư Tư nhìn soi mói, Mạc Tà kiêu ngạo kêu nhẹ một tiếng khí thế mười phần.

Tiếng nói vừa dứt là Ầm một tiếng nổ lớn từ đằng xa vang lại, mọi người ngẩng đầu ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra. Nỗi kinh hoảng đầy mặt gián đoạn cả Thành. Phủ Thành Chủ vang ra nổ lớn.

Y Tư Tư ánh mắt cũng dại ra, sau đó ánh mắt nhìn ngồi ở phía trước Thiếu niên càng phát ra kinh hãi lẫn vui mừng. Nhìn một cái sáng rực dọa Mạc Tà trong lòng nhảy một cái, đắc ý khuôn mặt theo đó ỉu xìu xuống. Cục xúc bất an đánh tỉnh gần như đang tròn mắt xem hắn Y Tư Tư lại.

- Nương tử, đừng nhìn như thế, vi phu sợ 😨. Ánh mắt của ngươi nhiều dọa người a.

- Vừa nãy tiếng động thật là ngươi làm sao.
Như để chắc chắn, Y Tư Tư nhỏ giọng kéo tai Mạc Tà lại hỏi nhỏ.

- viên Châu nhỏ ban nãy còn sao. Mau lấy ra cho ta xem,mau lên.

Y Tư Tư hối thúc dục dã, Mạc Tà biểu lộ không muốn cũng phải lấy ra. Vừa lấy vừa ra vẻ tiếc rẻ, hắn cũng chỉ còn mấy viên Bạo Linh Châu này thôi. Bạo Linh châu chế tác cần nội lực rất lớn rất hao phí thời gian. Nếu như bây giờ Linh lực của hắn không phù hợp chế tác thì mấy viên này sẽ là cuối cùng. Bất quá, tiềm thức Mạc Tà chắc chắn linh lực hắn cũng có thể dựa theo nội lực mà làm ra Bạo Linh châu đại sát khí này.

Trúc cơ linh lực cô đọng Bạo Linh Châu đủ trấn áp cùng giai, Nếu tới Kim đan cô đọng đây, Nguyên anh đây. Tưởng tượng sau này tu vi càng cao hắn có thể chế tạo ra Trúc cơ cấp Bạo Linh Châu, Kim đan cấp Bạo Linh châu, Nguyên anh cấp... đủ thuấn sát Trúc Cơ, Kim đan hay Nguyên Anh thì Mạc Tà coi như ở thế giới này có thể đi ngang.

- Bạo linh châu độc nhất vô nhị, uy lực to lớn, viên màu trắng kia loại yếu đối với hậu thiên võ giả có tác dụng, viên màu xanh là có thể uy hiếp tiên thiên cảnh. Uy lực so với màu trắng mạnh hơn rất nhiều.

Nhìn Y Tư Tư hiếu kì ánh mắt, Mạc Tà làm đúng hướng dẫn đắc ý nói ra. Nhưng đổi lại càng làm Y Tư Tư nghi hoặc.

- Hậu thiên tiên thiên là cái gì, ngươi nói lăng linh tinh gì đó.

Mắng hắn một câu, tay Y Tư Tư nắm kĩ viên châu, một luồng màu xanh hào quang ở tay nàng chợt lóe sau đó nghiền ngẫm nói ra:

- Theo chân khí ta cảm thấy trong mấy viên châu này có lực lượng ba động cuồng bạo màu trắng nếu bộc phát ra đủ trọng thương Vũ đồ hậu kì. Màu xanh uy lực khoảng gần bạo nổ Vũ sư sơ kì chắc chắn phải chết Vũ sư trung kì phải trọng thương. Bất quá Vũ Sư tốc độ nhanh chóng, phải hai ba viên phong tỏa hoặc Bạo Linh Châu này tốc độ đủ nhanh thì mới đánh chúng được.

Bất động thanh sắc ghi nhớ mấy cái cảnh giới Vũ Đồ Vũ Sư kia, Mạc Tà coi như thêm phần lí giải với nơi này. Lời Y Tư Tư nói ra hắn cũng đồng tình, Vũ Đồ Tương đương vơi hậu thiên hay là Luyện Khí kì người tu tiên, Vũ Sư kia chắc chính là bàn về sức mạnh của hắn bây giờ tương đương với Trúc Cơ hắn.

Giống là về mặt sức bộc phát lực đạo, còn khác là Vũ giả nơi đây tu hành võ kĩ còn Mạc Tà hắn tu tập tiên kĩ. Vì thế Chưa tập pháp thuật Mạc Tà không hề là đối thủ của Vũ sư sơ kì Y Tư Tư.

- Không cần thử nữa, không có đặc dị pháp môn của ta không ai có thể kích hoạt được nó. Với lại nơi này cũng không phù hợp để thử, khi khác đi. Bây giờ đưa ta cất đã, bị người hoài nghi thật không ổn.

Y Tư Tư không kích hoạt được Bạo Linh Châu, Mạc Tà cũng nằm trong dự kiến. Đặc biệt nội lực khác xa chân khí nàng có, ngay cả tương thông vạn vật linh lực tiên luyện của hắn cũng cần phải mất chút công sức mới sử dụng được không nói tới một chữ không quen Y Tư Tư. Nàng mà dùng được thì Mạc Tà đi đầu xuống đất.

Thu hồi Bạo Linh Châu Mạc Tà nhanh chóng ăn cơm. Bị nữ nhân ghê tởm ban nãy đánh gãy nhã hứng, cơm hắn còn chưa ăn đây. Nghĩ lại, tiện nữ kia cũng bị Bạo Linh Châu đưa quy thiên, Mạc Tà cũng coi như thanh nhàn, giết một người mà thôi hắn cũng không coi trọng lắm. Nhập gia tùy tục, sát phạt ở thế giới này không coi là gì. Mất đi giới quy Ẩn Tông ràng buộc, Mạc Tà giết đáng ghét người cũng không có vướng bận gì. Một tiện nữ mà thôi, vào chỗ chết thóa mạ hắn thì nàng chết chưa hết tội.

Ae like và vote 10* nha, 😍 thanks 😍😍😍