Tầm Tiên Dị Lộ - Đệ Nhất Chi Tiên

Chương 4: Kinh hãi.

Bìa ngoài một rừng cây hoang vu, một thiếu niên cùng một đầu tiểu cẩu đang nước miếng chảy ròng nhìn hai đầu gà nướng treo trên đống củi nhỏ.

Gà là gà rừng, trong rừng cây Mạc Tà không mấy phí sức mà tóm được. Hương liệu không có, bất quá không cản trở Mạc Tà cùng chó nhỏ miệng lớn gặm ăn ngon lành. Ba ngày không ăn, vô vị thịt gà cũng thành thế gian hiếm có mỹ vị.

Vừa ăn một cái là chủ tớ hai người quên đi trời đất.

- Ngoàm ngoàm, ngon a, Tiểu Bảo thế nào?chủ nhân giữ đúng lời hứa đi, nói có ăn ngon là có mà. Xem đi, tiểu tử ngươi ăn mép đầy mỡ rồi cái bụng cũng sớm căng nứt đi.

Một tay xoa xoa cái bụng,no kềnh càng Mạc Tà dựa gốc cây vỗ vỗ gương mặt béo ị của chó con bên cạnh. Rất trượng nghĩa mà tự hào nhận công dẫn tới chó nhỏ bĩu môi gừ gừ,Mạc Tà cũng không thèm để ý càng phát ra hung ác xoa đầu đáng yêu của chó nhỏ tiếp tục nói chuyện.

- Ài ài, ăn no rồi. Bây giờ phải kiếm cái chỗ ngủ thoải mái mới là vương đạo. Không biết Truyền Tống tới cái nơi nào đây, ngay cả một cái bóng quỷ cũng không thấy. Tìm ai hỏi đường bây giờ.


Đứng dậy bước đi, chó nhỏ lon ton chạy theo, bốn chân nhỏ nhắn cũng không ảnh hưởng nó tốc độ sánh bước cùng Mạc Tà. Ăn no rồi Chó nhỏ là không có phiền muộn, tung tăng sủa bậy một đường đạp hoa dẫm cỏ gừ gừ dạo chơi.


- Mẹ kiếp, tiểu tử vô tâm vô phế là sướng a. Một chút lo lắng cũng không có, Thế giới này có linh khí dồi dào như vậy người tu luyện nhất định rất nhiều đi. Còn không biết cái dạng gì nữa, mong là đừng có như đám thổ dân lạc hậu quá lấy người làm thức ăn thì thật không tốt chơi rồi.

Cau mày suy nghĩ Mạc Tà đi trông rừng cây hoang vu bỗng bị phía trước khói lửa thu hút. Bước chân lập tức ngừng lại, Mạc Tà cẩn trọng ngưng thần thu liễn hơi thở một chân đá vào mông chó nhỏ còn đang cuồng chơi kia một cái làm nó nín lại. Hai mắt dận giữ chó nhỏ vừa hiện, nhe răng định kêu lớn bất mãn muốn cắn người, lập tức lại như thiếu nữ bị bắt cóc, Mạc Tà tay lớn bịt mõm nó lại ra hiệu suỵt suỵt im lặng.

Truyền Tống tới nơi xa lạ không biết chút gì, Mạc Tà dự định trước khi có chút hiểu biết về nơi này tốt nhất hắn vẫn nên cẩn thận ít cùng người nơi này quá gần tiếp xúc. Xa xa quan sát tình hình, nếu không ổn thì còn kịp ứng đối.

Mặc kệ chó nhỏ cào chân, Mạc Tà một cái nhét nó vào ngực mình Sau đó đe dọa mấy lần chó nhỏ mới bị khuất phục yên tĩnh lại ủy khuất ư ử kêu nhỏ.

Chính bơi giữa rừng, một nữ nhân đang ngồi gặm ăn ngon lành trước một đống lửa lớn.

Khi Mạc Tà đến gần núp vào một bụi cây so sánh rậm rạp, ánh mắt hắn đầu tiên phát hiện ra thiếu nữ tồn tại. Chưa kịp may mắn không bị tống tới Ma giới hay Quỷ giới gì đó, Mạc Tà đã bị cảnh tượng trước mắt chấn kinh.

- Ực ực.

Đưa lưng về hắn nữ nhân xem dáng dấp còn trẻ, Mạc Tà không nhìn thấy mặt bất quá từ dáng người cơ bản còn đoán được. Xung quanh nàng làm Mạc Tà sởn tóc gáy là xác chết la liệt, máu tươi vẩy đầy đất vừa nhìn là biết bị giết không bao lâu.

Cô nàng kia quay lưng lại với Mạc Tà, tay nhỏ nâng lên một vật gì đó miệng lớn gặm ăn vừa ăn còn thấp giọng lẩm bẩm không nghe rõ. Bất quá Mạc Tà như bị điện giật, nếu hắn không nhìn lầm, cô nàng kia đang gặm rất giống....rất giống....
- Bắp Tay Người. Liên tưởng tới không xa một cái tráng hán thi thể cũng không có tay kia. Mạc Tà Nuốt nước bọt cái ực, trong ngực Chó nhỏ cũng run rẩy không dám động đậy, hai chân trước thay tay che kín mắt úp mở không giám nhìn thẳng. Mạc Tà tinh thần đại chấn, hai tay sợ hãi vội vã bịt miệng lại nuốt xuống tiếng kinh hô hắn đã ra tới mép nuốt trở vào.

- Ông trời của ta đây là.. Ăn...ăn.... Thị...t Người đi..

Ngay khi Mạc Tà xanh mặt kinh dị 😨, hắn thấy đang ngồi cô nàng kia động. Bước chân nhanh nhẹn, cầm từng cái từng cái đã chết cứng tráng hán chuẩn xác không lầm vứt vào đống lửa kia.

- Đây là muốn nướng ăn tiếp ha ui mẹ ơi 😱...

Còn tồn một chút may mắn lập tức bị đánh tan. Lần này xem ra đi đại vận, lần đầu tiên gặp phải Dã nhân à không Dã Nữ mới đúng ăn người.

Bất quá thiên hạ mà, nhìn thấy chưa chắc đã là sự thật Người ta hồng y nhuốm máu chém hết cướp phỉ mỏi mệt mới làm cái đùi heo mang theo ăn thôi. Thiêu người cơ bản là muốn tránh rắc rối và phiền toái hủy thi diệt tích thôi. Vậy mà.... Ài...anh khí bừng bừng mặt đẹp câu hồn thiên chi kiêu nữ nhưng ở trong mắt Mạc Tà lại khác.

Hắn Phác họa một hình tượng chỉ nghĩ thôi đã muốn giật mình tỉnh giấc rồi, một nữ ma đầu người mặc huyết bào, hai mắt đỏ chót, ma khí vô song mặt đẹp tới mức kinh dị,miệng đầy huyết nhục ròng ròng chảy xuống ánh mắt khát vọng ăn người là bây giờ Mạc Tà nhìn thấy tổng kết.

- Thảm thảm, ăn người a, không nhẽ đi tới địa ngục không thành. Con bà nó, tiên đạo cái quỷ ý, truyền tống ta đi đâu cũng được lại phải tới đây tầm tiên chi lộ đi chết đi. Tầm tử chi lộ còn tạm được.

Oán thầm mấy câu, lòng sinh thoái ý từ lâu Mạc Tà lập tức lui lại.
- Phải Mau Trốn! Mau trốn! Nhất định phải mau chạy, có bao xa chạy bao xa. Ta phải rời khỏi ác
ma kia,không thì coi như xong. Mới Trúc cơ tu vi đấu lại thế nào được đại ma vương một phát ăn liền chục người kia được.

- Cờ rắc..Rắc

Mải lui về, ánh mắt quá chăm chú cảnh giác nhìn về phía Nữ ma xinh đẹp kia. Mạc Tà cẩn thận thì lại bị cẩn thận hại, hắn dẫm phải một cành cây khô.

- Ai..?

Ầm một tiếng, vừa vứt xong cái xác cuối cùng vào đống lửa rực cháy, Thiếu nữ hồng y nhuốm máu kia nghe thấy tiếng động lập tức quát nhẹ một tiếng. Mắt đẹp như phượng đằng đằng sát khí nhìn về phía âm thanh khởi nguồn cất tiếng lanh lạnh như tự hỏi.

- Cá lọt lưới sao, đã tới thì không cần đi nữa, nên vào chung với các huynh đệ ngươi đi.

Hậu đậu hại chết người, Mạc Tà bị phát hiện. Ánh mắt đối diện với hai đạo lạnh lẽo cực đẹp ánh mắt, Mạc Tà không khỏi kêu khổ.
" Muốn cùng với đám kia,không phải định giết ta quay nướng đó chứ, ma nữ này khát máu quá. Mạc gia ta không chơi "

Như heo bị chọc tiết tiếng chu lên, ở Mạc Tà còn đang ngỡ ngàng, trong ngực hắn chó nhỏ có thể dứt khoát nhiều.
Vèo một tiếng quái khiếu, từ ngực Mạc Tà chó nhỏ bốn chảo thoát ra, co chân cuồng chạy, tốc độ cực lớn. Vừa chạy còn gâu gâu mấy tiếng tốc độ một giây so một giây nhanh.

" Dcm được lắm, đủ nghĩa khí. Không hổ Mạc gia ta thương ngươi, lâm nạn bỏ chủ chạy trước, tặc cẩu khốn khiếp á "

Oán thầm định chửi bới mấy tiếng, Mạc Tà đã thấy ma nữ ăn người kia vác dao xông lại.

- Cứu mạng! Có ai không, ma nữ ăn thịt người tới rồi. Cứu mạng.

Bị đuổi làm lòng gấp, Mạc Tà như bị dẫm phải cái đuôi con mèo nhỏ vừa ra sức chạy Theo chó nhỏ vừa ngoái cổ lại thất thanh gào lớn.

Nhìn ra Mạc Tà khác biệt, với lại ác đồ nàng đánh giết căn bản đều là trung niên đại hán, thiếu nữ vốn không muốn quản Mạc Tà. Bất quá nghe hắn một đường quái kêu làm nàng mặt đẹp tối sầm lại.

" Trong tộc, luôn lấy ta làm thần nữ kính nể, lăn lộn thiên hạ bao lâu chưa có ai dám nói xấu một tiếng gì. Bây giờ lại bị gán cho cái danh ma nữ ăn thịt người. Thú vị..thú vị "

- Nhưng mà ngươi chết chắc rồi, ăn mày khốn khiếp đứng lại! bản cô nương đào ngươi miệng rộng.

Vũ sư sơ kì tu vi kinh người xuất hiện đạp bộ pháp huyền ảo, thiếu nữ tốc độ bạo tăng. Khoảng cách nhanh chóng thu lại chẳng mấy chốc trước mắt nàng đã xuất hiện hai bóng đen kì lạ. Một đầu tiểu cẩu một tên ăn mày.

- Ây da, tiểu Bảo Bảo, ma nữ ăn thịt người sắp đuổi tới rồi lần này thảm. Nàng vừa nói muốn xé miệng ngươi ra ăn kìa nhìn đi oái..
Vốn còn muốn kéo cái đồng cam cộng khổ chó nhỏ, Mạc Tà bị đang chạy phía trước hắn tốc độ bạo tăng chó nhỏ dọa cái sững sờ. Xung quanh thân mình nhỏ bé của chó nhỏ của mình, Mạc Tà linh giác lờ mờ cảm nhận được dấu vết của gió và linh khí xao động. Một luồng gió mạnh thuận hướng thân thể chó nhỏ vèo vèo trợ lực cả kinh đang vận dụng toàn lực chạy Mạc Tà suýt ngã cái sấp mặt.

Chó cũng biết ngự phong...

Mấy từ hiện lên trong đầu, làm Mạc Tà suýt vị nghẹn chết. Khụ khụ có câu người không bằng cẩu là thật a, thông minh đột suất ngu bất thình lình là chỉ Mạc Tà lúc này. Chó còn biết dùng phong tăng tốc hắn lại không nghĩ ra, may mắn ở đây không ai, Mạc Tà truyện xấu không tính quá phô trương.

- Được lắm a, Tiểu bảo ngoan, có tiền đồ,Khụ khụ lần này chủ nhân khổ cực cũng là xem ngươi biểu hiện thôi. Biết ngự phong mà đi, xem ra mấy năm này ta bị chép phạt ngươi ở bên cũng ngấm mấy phần. Thông minh cũng tàm tạm
sau này cố gắng học theo Mạc Gia ta, có ta một phần thông minh hay là làm cái Trí Tuệ cẩu là nắm trong lòng bàn tay.

" Có quỷ mới muốn một phần thông minh của chủ nhân ngươi, giống như ngươi làm tiểu thú ta có thể đi chết được rồi " Nếu có thể nói được không sao chó nhỏ nhất định sẽ mở miệng ra mắng một câu, bất quá nói xong chỉ sợ nó cũng bị Mạc Tà bạo búng tai bẹo má mấy ngàn lần mất.

Đành phải gừ gừ bất mãn mấy cái, tiếp tục bỏ mạng chạy đi so sánh tốt, bị phía sau Ăn thịt người nữ nhân bắt được nó có thể viết di chúc ở đây được rồi. Dù sao thịt chó so với thịt người có thể thơm.

- Ma nữ, Lần này gia gia đói bụng không đấu với ngươi, để lần sau ta gặp lại ngươi nhất định đánh ngươi một cái cha mẹ không nhận ra, vì dân trừ hại. Ta đi.

Ngoan thoại thả xong, tâm niệm một chuyển. Lấy ngự phong thuật xung quanh gió nhẹ, thân hình như yến, Mạc Tà tốc độ bạo tăng nối tiếp tiểu chó con chạy xa biến mất.
Dậm chân một cái, hừ lạnh không cam lòng. Bị một câu Mạc Tà ngoan thoại kích động. Thiếu nữ không có từ bỏ, bây giờ với Mạc Tà nàng có thể hứng thú rất lớn. Tu vi Mạc Tà nàng không nhìn thấy mặc định là phàm nhân lại có tốc độ làm Vũ sư như nàng vận dụng thân pháp cũng bỏ xa đổi là ai cũng hiếu kì.

ae like 👍và vote 10* nha, thanks 😍😍😍