Chương 213: Chiếm Cao Hưng thành

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 213: Chiếm Cao Hưng thành

Trên đầu thành Tây một viên quan béo núc đang mắt tròn mắt dẹt mà nhìn hai binh sĩ Đông Ngô phía dưới. thì ra đây là Đinh Bào huyện quan thành chủ Huyện thành Cao Hưng. Hắn tưởng rằng đến nơi đây sẽ nhìn thấy được đại quân trùng điệp của Cao Dương đến cứu viện, nào ngờ thấy được chỉ là hai tên lính mà thôi:

- Các ngươi là ai đến có việc gì?

- Bẩm báo thành chủ đại nhân, chúng tôi là quân báo của Từ Thanh tướng quân đến đây thong báo trước… Từ Thanh tướng quân dẫn theo 400 binh đêm này sẽ đến ngoài thành Cao Hưng. Thế nhưng tướng quân có dặn đó là quân Cao Dương chỉ đóng quân bên ngoài thành cách 5km… Yêu cầu thành Cao Hưng cử nhân viên đóng sẵn lều trại cung cấp rượi thịt khao quân…

Người đứng dưới thành là Triệu Quốc Tuấn và một tên lính gốc hán, cả hai mặc đồ Đông Ngô mà đến đây. Vì Nhan Hồi đã đầu hàng cho nên tên tuổi các huyện quan cũng như tư mã tướng quân tại các huyện thành chung quanh Triệu Quốc Tuấn đều nắm vững trong lòng bàn tay. Cái tên Từ Thanh là người lãnh binh tạo Cao Dương thì Triệu Quốc Tuấn hắn không xa lạ gì. Thế nhưng muốn lừa quân Cao Hưng mà vào thành thì không bải dễ. Vậy nên Triệu Quốc Tấu dùng kế "thả mà bắt", hắn chủ động yêu cầu không vào thành thì hiệu quả sẽ còn cao hơn…

Chỉ thấy trên đầu thành tên quan huyện béo núc đang trợn mắt tức giận mà gào thét…

- Con mẹ nó các ngươi đến cứu viện, không vào thành thì thôi lại còn đóng quân xa vậy là ý gì?

- Xin đại nhân chớ nóng, Từ Thanh tướng quân có lời dặn… thế địch mạnh cho nên để an toàn quân Cao Dương đóng quân xa một chút, sau khi quan sát tình hình địch mới quyết định tiến hay lui… Hoàng Biện đại nhân có lệnh quân Cao Dương thì nhiệm vụ là bảo vệ Cao Dương, nếu có biến phải lui về Cao Dương mà cố thủ… Từ Thanh cũng có nỗi khổ a…

- Thế con mẹ các ngươi muốn thế nào mới giúp lão phu đây…

Đinh Bào đúng là tức nổ đom đóm mắt rồi, rõ rang là quân Cao Dương đến đây góp vui mà thôi, đóng quân xa như vậy là để chạy cho dễ hơn đấy mà.

- Từ Thanh tướng quân có dặn thêm… muốn Từ Thanh tướng quân bất chấp mệnh lệnh Hoàng Biện cũng được quân trọng là… ha ha ha… khó nói a…

Tên tiểu binh theo lời nhắc của Triệu Quốc Tuấn bên cạnh mà diễn, nói đến câu cuối thì tên binh sĩ gốc hán xoa xoa tay làm ra vẻ bối rối. Còn phía trên đầu thành thì tên huyện quan Cao Hưng đang tức nổ phổi. Đâu rõ rang là nhân có hội cháy nhà hôi của mà… chính vì sự bỉ ổi của Từ Thanh và bo bo giữ mình của Hoàng Biện làm cho Đinh Bào không hề có nghi ngờ mà tức giận gào lên:

- Thế cuối cùng các ngươi muốn bao nhiêu?

- Ha ha đại nhân thật hiệp nghĩa rộng lượng… Từ Thanh tướng quân nói muốn quân Cao Dương vào thành giúp cũng được… nhưng mà…

Nói rồi tên binh sĩ này giơ ba ngón tay lên….

- 3 lượng vàng ta cấp… quay về nói Từ Thanh nhanh chóng mà dẫn binh đến quân địch đã áp sát biên cảnh Cau Hưng rồi.

Tên binh sĩ dưới thành lắc đầu nguây nguẩy:

- Không Không… Từ Thanh dặn tiểu nhân là 30 lượng….

Nghe đến 30 lượng sém chút là Đinh Bào ngã từ đầu thành xuống…

- Con mẹ ngươi cút… 30 lượng vàng? sao các ngươi không đi ăn cướp đi….

- Dạ Từ Thanh nói 30 lượng nhưng đẩy lui quân giặc thì công lao là của đại nhân… thăng quan bái tước, kiếm lại mấy hồi… Không ra ba mươi lượng mà mất đai mão quan, có khi mất cả cái đội mão thì không nên a… Tiểu nhân cáo lui…

Chỉ thấy hai tên tiểu binh vội vã quay ngựa đi, Đinh Bào vội vã gọi giật lại rồi chán nản mà xua tay…

- Thôi thôi… ta cấp…quay về nói Từ Thanh hắn nhanh lên….

…………………..

Đêm tối ngày 16 tháng 2 năm 231, cửa tây thành Cao Dương từ phía xa xuất hiện một dãy dài ánh đuốc như một con rồng lửa uốn lượn trong đêm… Đây là đội "viện binh" từ thành Cao Dương đến để hỗ trợ quân Cao Hưng.Do đã được thông báo trước, cộng thêm trong đêm tối dưới ánh đuốc chỉ thấy được đội quân nọ đúng là trang phục Đông Ngô binh sĩ thế nên khi được yêu cầu mở của thành thì tiểu sĩ quan canh cổng tây thành Cao Hưng cũng không nghi ngờ gì mà tiến hành mở cổng đồng thời phái binh quay về phủ thành chủ báo tin vui cho huyện quan đại nhân.

Quân Viện binh rất ung dung đi vào thành, họ cũng không hề bị phát hiện nên không cần nhất thiết phải tấn công chiếm giữ cửa thành sớm làm gì… Nói là quân số 400 mang đến nhưng phải đến khi 500 quân sĩ Đại Việt lọt vào hết thành trì thì quân Cao Hưng canh cổng mới phát hiện điểm khác lạ. Phía sau 500 quân" Đông Ngô" từ Cao Dương thì vẫn còn một hàng dài người không đèn đuốc đi trong bong tối… khi nhìn ra thì trang phục những người này hoàn toàn rất khác lại. Đến khi này vài chục người canh cổng Tây thành Cao Hưng phản ứng thì đã muộn rồi. Chỉ thấy các " viện binh" anh em Đông Ngô vài phút trước đây còn tươi cười vui vẻ thì giờ đã biến thành ác quỷ xông tới gặt hái tính mệnh của họ… Những binh sĩ Cao Hưng trên đầu thành cũng không kịp báo động đã bị hàng trăm mũi tên tấn công mà bỏ mình… Cổng thành Tây Cao Hưng cứ thế mà nhẹ nhàng rơi vào tay quân Đại Việt …

Chỉ phút chốc 1000 quân Đại Việt túa vào trong thành Cao Hưng mà bắt đầu chém giết cùng quân Đông Ngô. Nhân số đông gấp 2 bên cạnh đó còn có yếu tố bất ngờ khiến cho quân Cao Dương không hề có sức phòng ngự nào. Lúc này 500 lính Cao Hưng thì có đến 300 người tại quân doanh nội thành… số còn lịa phân ra canh gác 4 cổng thành mà trọng điểm là thành Nam nơi quân đội Đại Việt đang dựng trại bên ngoài.. Chỉ phút chốc cổng thành Nam cũng bị nhóm 200 binh sĩ Đại Việt đánh tan tành… Thấy trong thành có biến, lửa cháy ngập trời thì quân oanh Đại Việt do Triệu Quốc Đạt chỉ huy cũng tập hợp nhanh chóng, đúng lúc này thì có quân thám báo của Triệu Quốc Tấn từ của nam thành Cao Dương thoát đến mà báo tin… Triệu Quốc Đạt bất ngờ với ti vui này mà vội vã cùng 500 binh tiến vào trong thành Cao Hưng…

Khi Triệu Quốc Đạt gặp được Triệu Quốc Tuấn thì tình hình chiến đấu của thành Cao Hưng đã gần như bế mạc, quân doanh 300 lính Đông Ngô bị đốt trụi hoàn toàn, số người số sót chỉ vào khoảng 100 mà thôi… Triệu Quốc Tuấn là dung hỏa công tiến đánh doanh trại này, dựa vào tình hình địch quân loạn một bày chưa thể tổ chức đội hình thì Triệu Quốc Cho binh sĩ bắn tới tấp vào đốt cháy quân doanh Đông Ngô binh. Sau đó hắn bố trí phục kích tại cổng doanh mà tiến hành tiêu diệt từng bộ phận quân địch… Các quân sĩ Đông Ngô đang lơ mơ trong giấc ngủ vị báo động mà dậy, quần áo chưa mặc tốt vũ khí thất lạc khắp nơi ngay lập tức lại bị gặp thế hỏa công. Đến khi những binh sĩ này chạy ra được đến cổng doanh trại thì số người có vũ khí không chiếm lấy hai phần, vậy thì lấy gì ra mà chiến đấu…

Đinh Bào bị bắt sống trong phủ đệ. Hắn định bụng sẽ trốn ra cửa sau khi thấy có biến thế nhưng quân Đại Việt đã vào thành quá đông rồi, trên đường nơi nơi là binh Đại Việt. Tên này hoảng hốt mà chạy vào cố thủ trong phủ đệ, thế nhưng số thân binh 50 người của hắn không thủ được 15 phút thì bị loạn tên bắn chết hết, không còn cách nào khác hắn phải đầu hàng vô điều kiện. Đến đây thành Cao Hưng đã về tay Triệu Quốc Đạt với số thương vong vẻn vẹn vài chục người, đa số là bị thương nhẹ mà thôi… Phải nói khả năng chiến đấu trong điều kiện thiếu sáng của người Việt rất cường hãn đó là do chế độ dinh dưỡng hợp lý của họ khiến cho quáng gà không còn là bệnh của người Việt, giờ đây quáng gà là bệnh của riêng người Hán với chế độ ăn thiếu Protein mà thôi.