CHƯƠNG 22: Thợ Săn Dương Khang

Ta Xuyên Không Về Thế Giới Pokemon

CHƯƠNG 22: Thợ Săn Dương Khang

CHƯƠNG 22: Thợ Săn Dương Khang


Nói một chút về thanh niên đeo mặt nạ sói.

Hắn vốn xuất thân trong 1 ngôi làng nghèo gần Tử Vân thành. Cuộc sống khốn khó khiến hắn phải ra đời sinh tồn từ rất sớm. Mới tầm 5,6 tuổi đã sống trong các điểm tập kết rác thải của toàn thành. Cạnh tranh, giành giật từng miếng cơm thừa, canh cặn trong các bãi rác cùng với người và cả pokemon hoang dã mà lớn lên từng ngày.

Dần dà hung đúc cho hắn tính cách tàn nhẫn, hiếu sát và vô cùng cẩn thận. Đến năm 18 tuổi hắn đã nắm trong tay 1 trong những thế lực lưu manh có số má tại các điểm tập kết rác thải. Cuộc sống của hắn vì thế cũng đở vất vả hơn, thế nhưng chuyện chém giết cứ đều đặn xảy ra hằng ngày hằng giờ chưa từng gián đoạn.

Cho đến 1 ngày, có 1 cổ thế lực vươn tay đến nơi này. Đó chính là Thợ Săn Công Hội, chúng đến đây với ý đồ chiêu binh mãi mã. Và những người sống trong bãi rác với thân phận thấp hèn, đã bị xã hội ruồng bỏ, không ai nhớ mặt điểm tên kia. Là những nhân tuyển tốt nhất cho 1 đợt bơm máu mới của tổ chức ngầm này.

Rất hiển nhiên, toàn bộ những thanh niên trai tráng có cuộc sống khốn khổ nơi đây không có ai muốn từ chối 1 cơ hội chuyển mình như thế. Kể cả Dương Khang.

Tổ chức tập hợp những người phía bên trong bãi rác lại, phát cho mỗi người 1 pokemon ngẫu nhiên. Và yêu cầu trong vòng 1 tuần phải làm quen với pokemon mới rồi sau đó cả hội sẽ nhận nhiệm vụ đầu tiên.

Vốn là kẻ già đời lọc lõi, Dương Khang không hề nóng vội gọi ra pokemon trong pokeball của mình. Mà hắn quyết định khóa quả bóng lại, âm thầm quan sát cách làm của những người khác.

Và hiển nhiên những pokeball được phát, toàn là những pokemon hoang dã vừa mới được tổ chức kia thu phục. Chưa được dạy dổ, huấn luyện, dã tính là rất nặng. Khi được gọi ra chúng ngay lập tức tấn công những người trong bãi rác, tử vong vô cùng thảm trọng xảy ra.

Những thành viên được tổ chức phái đến canh giữ nơi này, vẫn ung dung quan sát như không hề liên quan đến tất thảy mọi thứ xung quanh. Chỉ khi nào có 1 người bị pokemon tấn công bỏ mình, bọn chúng mới tiến đến ra tay thu phục bắt lại pokemon hoang dã không cho chạy mất.

Quan sát tất thảy, Dương Khang trong lòng không khỏi không rét mà run. Và thế là trong vòng 3 ngày tiếp theo, ngoại trừ ăn uống ngủ nghỉ. Dương Khang không hề đả động đến quả pokeball trong tay.

Cũng đã có vài người chuẩn bị dụng cụ đầy đủ, thử tìm cách thu phục pokemon hoang dã. Trong đó đa phần là lại thất bại bỏ mình, nhưng cá biệt lại có vài trường hợp thành công. Tỉ lệ thành công ấy chầm chậm tăng lên từng ngày.

Đến sáng ngày thứ 4, sau khi ăn sáng và nghỉ ngơi. Dương Khang khởi động bằng 1 bài tập thể dục cho giãn gân cốt. Thế là hắn bắt đầu chuẩn bị đầy đủ vũ khí dự định thu phục chỉ pokemon của mình.

Hắn cho gọi ra 1 chỉ Venonat từ pokeball, Pokemon côn trùng như quả cầu lông hai mắt kép đỏ thẳm ngay khi vừa được gọi ra, uể oải ngồi bệt xuống đất. Đã 4 ngày nay bị nhốt trong pokeball, không ăn không uống, thể lực của nó bị xói mòn nghiêm trọng.

Nó nhìn về phía Dương Khang với ánh mắt vô cùng oán độc. Rồi nó đứng dậy dùng hết sức bình sinh ý đồ dùng 1 đòn Tackle tấn công Dương Khang đang thủ thế đứng đó.

Nhưng do sức lực nó đã quá yếu ớt, cộng với Dương Khang thân thủ không tồi, hắn rất nhanh khống chế lại chỉ pokemon côn trùng. Đè nó xuống mặt đất, hắn vừa đánh vừa xoa.

- Pokemon kia, ta biết ngươi rất đói và mệt, không còn cách khác nếu ta thả ngươi ngay ban đầu. Rất nhanh ta sẽ bị ngươi làm gỏi ngay lập tức, để an toàn ta mới dùng đến hạ sách này. Ngươi có thấy đống đồ ăn trong kia không?

Venonat đang bị đè, nghe thấy liền hướng mắt về phía trước bên trong 1 cái lều dựng tạm là 1 đống đồ ăn gồm trái cây, bánh mỳ và cả sữa bò. Nó không khỏi ứa nước miếng ròng ròng.

- Chỉ cần ngươi đồng ý hợp tác với ta, đống đồ ăn kia sẽ là của ngươi. Và ta chắc chắn đây chỉ là khởi đầu, sau này sẽ có những bữa ăn thượng hạng nhất, cao cấp hơn nữa dành cho ta và ngươi.

- Ve..no..na..ve..no..na

Venonat biểu thị đồng ý, và thế là Dương Khang thu phục được Venonat.

Sau năm ngày vị đầu lĩnh của nhóm người này cũng quay lại. Quan sát tại nguyên địa ban đầu vốn có gần trăm người, thì nay chỉ lác đác còn lại hơn chục người. Thế nhưng hắn không hề tỏ ra ngạc nhiên mà giống như đây là kết quả mà hắn đã dự tính tới từ trước.

- Rất tốt, các ngươi đã thông qua vòng khảo hạch đầu tiên. Kể từ hôm nay các ngươi là Quân Dự Bị cho Thợ Săn Công Hội của bọn ta. Công việc của tổ chúc chúng ta như tên gọi, chúng ta săn bắt pokemon hoang dã để bán cho các chợ đen và những thế lực ngầm khác. Hội quy và những đều cần lưu ý các ngươi đi theo những người phụ trách ở kia để biết thêm chi tiết. Ngày mai đúng 5h, các ngươi tập trung trước Tử Yên Chiểu Trạch cho ta. Nơi đó sẽ là nhiệm vụ đầu tiên của các ngươi.

Và kể từ ngày hôm ấy, Dương Khang bắt đầu con đường là 1 thành viên của Thợ Săn Công Hội. Từ đó trong vòng 1 năm, hắn đã trải qua khá nhiều nhiệm vụ. Vốn tính cẩn thẩn và đa nghi, nên dù đã sinh hoạt trong tổ chức gần 1 năm hắn vẫn không hề có đồng đội thân thiết. Chỉ lặng lẽ âm thầm chấp hành nhiệm vụ của mình.

Cho đến khi Venonat tiến hóa thành Venomoth bước chân vào Phổ Thông Sơ Ky, hắn cũng vì thế được thăng lên làm thợ săn cấp Hắc Thiết của tổ chức. Một ngày kia tổ đội của hắn nhận nhiệm vụ săn vài đầu Stunky phía trong Tử Yên Chiểu Trạch.

Không may thông tin sai lầm, trong đàn Stunky có 1 đầu vừa tiến hóa lên Skuntank đạt đến đẳng cấp Thâm Niên. Tổ đội của hắn toàn quân bị diệt, may mắn hắn nhảy sông bỏ trốn, thoát qua 1 mạng.

Đến lúc này hắn mới nhận ra thực lực bản thân vô cùng khuyết yếu. Nhìn lại chỉ Venomoth đã theo chân mình ngót nghét gần 1 năm. Cũng vì thiếu sót kinh nghiệm bồi dưỡng, cũng 1 phần là do tư chất Venonat rất tầm thường thế nên thực lực Venomoth hiện tại có chút yếu, và tiềm năng phát triển cao hơn nữa gần như bằng không.

Hắn quyết định rời khỏi tổ chức 1 thời gian, xuyên qua các thành trấn nhỏ. Cướp bóc tích lũy tài phú, bồi dưỡng vài chỉ pokemon mới có tư chất tốt hơn. Sau này khi quay về tổ chức nhận nhiệm vụ tỉ lệ sống sót của bản thân mới có thể tăng lên.

Và thế là từ đó, hắn thường dạo quanh các thành trấn nhỏ quanh Tử Vân Thành. Ban đầu hắn cướp trong các nhà giàu có trong trấn, nhưng nhận ra động tĩnh quá lớn và mức độ nguy hiêm rất cao.

Hắn bắt đầu chuyển hướng dạo quanh các chợ đen, theo dõi con mồi nhỏ yếu. Rồi theo dấu cướp giết, mức độ an toàn cao hơn lại không để lại dấu vết. Từ đó trở đi hắn liên tục cướp giết các nhà huấn luyện nhỏ yếu tiến vào các chợ đen trong các thành trấn nhỏ.

Dần dà trong vòng 2 năm hắn đã tích cướp được 1 số tiền khá lớn trên 10 triệu liên minh tệ. Tự tin với số tiền vốn có, hắn đến Tử Vân thành tham gia buổi đấu giá và đập được 1 chỉ Growlithe ấu sinh kỳ có tư chất Tinh Anh vào tay. Mặc dù là không phải là 1 pokemon ngự tam gia, thế nhưng với chỉ số tộc hệ, vẻ đẹp hình thể cộng với mức độ yêu thích. Chỉ Growlithe nhỏ này phải mất đên 6,7 triệu linh minh tệ hắn mới có thể đập đến tay.

Có pokemon tư chất tốt, hắn dự định sẽ cướp giết, tích lũy tài lực thêm 1 thời gian để đào tạo chỉ pokemon này thành chiến lực mạnh nhất của mình. Và hắn lại bắt đầu con đường ác nhân của mình cho đến 1 ngày, hắn gặp được Trần Nguyên.