Chương 01: Long Vân Đại Lục

Tà Viêm Lam Hỏa

Chương 01: Long Vân Đại Lục

Có một nơi tồn tại đã từ rất lâu rồi, nơi mà nhân loại có thể chém đôi ngọn núi, bổ nửa dòng sông, hay một quyền có thể nát thiên, một cước có thể nứt địa. Ngoài nhân loại ra thì nơi đây còn tồn tại rất nhiều chủng tộc khác như Yêu tộc, Ma tộc, Tiên tộc, Thú tộc và vô số những chủng tộc khác mà nhân loại không biết đến.

Nơi đây được gọi là Long Vân đại lục!

Long Vân Đại Lục lại chia ra làm Cửu trọng thiên, và trong mỗi Thiên lại tồn tại vô số Châu. Dân cư vô số, tu tiên giả đông đảo, yêu ma thú tộc nhiều vô kể. Nhất trọng thiên là kém nhất, Cửu trọng thiên là tầng cao nhất.

Long Vân Đại Lục, Nhất trọng thiên, Đan linh châu. Đan linh châu xếp thứ 12, trong tổng số 13 châu của Nhất trọng thiên.

Lúc này trong một khu rừng nhỏ, trên mặt đất be bét máu, một đứa trẻ nằm ở đó thoi thóp. Trên người đứa bé không chỗ nào là hoàn hảo, khắp nơi đều có những vết thương rỉ máu, y phục thì rách nát, ở chốn lồng ngực thì đưa lên đưa xuống liên hồi. Mắt đứa nhỏ đang nhắm chặt lấy, bỗng dưng mở to ra, hai mắt vô thần nhìn lên bầu trời.

Mồm miệng nó mấp máy nói ra từng chữ nhỏ không ra hơi, nhìn một lúc về phía trước mắt, nó mới nhắm lại đôi mắt mỏi mệt của mình.

"Hộc, hộc, đây là đâu? Ta tại sao còn sống…?"

"Ư, đau quá, tại sao có nhiều thứ hỗn loạn trong đầu ta thế này…"

"Long Vân đại lục?!"

"Đây nơi ta đang ở là Long Vân đại lục sao?"

"Tại sao nghe tên giống như trong tiểu thuyết vậy nhỉ???"

"Ư, ư,... đầu đau quá!! A! A!"

"Lam Viêm? Ra là thế, đứa nhỏ này cũng thật sự là khổ sở…"

"Vậy bây giờ tên của ta là Lam Viêm…"

Hắn thủ thỉ một mình một lúc lâu sau, cảm thấy trên người đau đớn đã vơi bớt dần rồi định cố gắng ngồi dậy thì không thành. Vết thương quá nhiều khiến hắn đau đến nhe răng trợn mắt, hắn nhíu chặt lấy đôi mắt mình để cảm giác đau tồn tại xuống thấp nhất. Hắn nhẹ giọng nói: "Không được rồi, vết thương quá nhiều mà đứa bé này thân thể quá yếu, nếu không cầm máu có khả năng ta sẽ chết mất…"

"Tích, tích, đang kiểm tra… 1%"

Bỗng dưng một giọng nói đanh thép lạnh lùng vang lên trong đầu Lam Viêm, hắn giật mình rồi cố gắng nói to: " Ai? Ai nói vậy?"

Nhưng dù hắn cố gắng thế nào, giọng nói kia vẫn không đáp trả hắn mà chỉ đếm số tự.

"30%, …, 90%,... 100%. Kiểm tra hoàn tất!"

"Phát hiện chủ thể bị thương rất nặng, chỉ còn 10% huyết, hệ thống bắt đầu chữa trị, xin chủ thể chờ một chút…"

Giọng nói vừa chấm dứt, Lam Viêm liền cảm thấy có một thứ ấm áp bao quanh lấy thân thể mình, rồi dần dần những vết thương đang rỉ máu kia chầm chậm khép lại theo tốc độ mắt thường có thể thấy được. Cảm giác đau đớn cũng dần dần hết, Lam Viêm kì dị nhìn lấy cảnh tượng này không nói nên lời.

Đang lúc hắn ngơ ngác, giọng nói kia lại vang lên một lần nữa:

" Đã chữa trị hoàn tất, đã dùng 1 lần chữa trị toàn bộ ngày hôm nay, chủ thể còn 0/1 lần chữa trị toàn năng."

Lam Viêm thấy vết thương đã lành lặn nhưng hắn cũng không ngồi dậy mà chỉ hỏi: "Ngươi là ai?"

Giọng nói đanh thép kia theo lập tức đáp hắn: "Ta là Đại Năng hệ thống. Ngươi là chủ thể đầu tiên của ta. Mời không nên nói to như thế, ngươi có thể chỉ ngẫm ở trong đầu. Ta vẫn nghe thấy."

Lam Viêm "A…" một cái rồi hắn ngồi dậy, hắn thử cử động lấy thân thể mình, phát hiện không có chỗ bất thường nào, mới bắt đầu giao lưu cùng giọng nói tự xưng Đại Năng hệ thống kia.

"Ta hỏi Đại Năng hệ thống là như nào?"

"Là hệ thống giúp chủ thể trở thành một người có sức mạnh vô địch, công đức vô lượng."

"Thật sao? Nghe có vẻ giống trong mấy quyển tiểu thuyết tiên hiệp xuyên không ta hay đọc."

"Xin đừng so sánh ta với mấy vị tiền bối đó, ta mới chỉ được sinh ra thôi. Thật vô lễ đó chủ thể."

"..., được rồi, vậy ngươi định như nào giúp ta trở nên vô địch?"

"Hệ thống có rất nhiều trợ năng giúp ngươi, tiên đan, công pháp, không thứ gì hệ thống không có."

"Vậy ta phải làm gì để đạt mấy thứ đó, định lý tiền trao cháo múc ta vẫn hiểu."

"Ngươi rất thông minh, chủ thể. Cơ mà hệ thống không cần tiền của ngươi."

"Vậy ngươi cần gì?"

"CÔNG ĐỨC."

"CÔNG ĐỨC? Ý ngươi là ta phải đi làm việc tốt ư?"

"Đúng thế, nhưng không ép buộc ngươi. Ngươi làm gì cũng được, hệ thống chỉ tính việc tốt ngươi hoàn thành, dựa theo độ khó của việc đó thì hệ thống sẽ đổi thành điểm công đức cho ngươi."

"Rồi từ điểm công đức đó, ngươi sẽ đổi được thứ ngươi cần." - Hệ thống nói

"Ra là vậy, ngoài đổi tiên đan công pháp ra ngươi còn gì nữa?"

"Rất nhiều tính năng, mời chủ thể tự mình giải khai. Ngươi mạnh, hệ thống mạnh theo ngươi."

"Ta hiểu rồi."

"Vì ngươi bây giờ rất yếu, hệ thống tặng ngươi một chút quà mọn coi như lễ gặp mặt."

"Có quà sao? Ta có thể nhận ở đâu?"

"Mời niệm ‘hành trang’ để thấy".

"Hành trang."

Lam Viêm vừa niệm, một loạt các ô vuông hiện ra trong đầu hắn, Lam Viêm lướt qua đếm cũng thấy một hàng có 10 ô, chia thành 10 hàng như thế. Ở hàng đầu tiên, Lam Viêm nhìn thấy ba món đồ.

Món đầu tiên: " Hoả phiên thiên công pháp - Nhân cấp - Đỉnh cấp - Tu luyện sẽ luyện ra hoả khí thuần chất."

Món thứ hai: "Hoả Vân Quyền - Nhân cấp - Trung cấp - Ra quyền nhẹ như vân, liên miên dữ dội như hoả, bất kì kẻ nào coi thương Hoả Vân Quyền sẽ bị đập chết. *Có thể thăng cấp lên Địa cấp*"

Món thứ ba: "Liệt Hoả Cước - Nhân cấp - Trung cấp - Cước ra ma tà lui tránh, sát thương võ học này cực cao, xin chú ý. *Có thể thăng cấp lên Địa cấp*"

"Ồ, thật sự rất tốt, công pháp võ học đầy đủ cả sao, nhưng học như nào đây?" Lam Viêm tự nhủ trong đầu, vì hắn đã tích tụ kí ức cùng Lam Viêm nên mới biết được công pháp võ học phân chia như nào.

Công pháp chia làm 3 cấp là Thiên, Địa, Nhân, mỗi cấp lại chia làm 4 cấp tiếp Sơ, Trung, Cao, Đỉnh. Rất dễ nhớ.

"Chỉ cần niệm học môn nào là được, công pháp của hệ thống thì kí chủ có thể niệm là nắm được ngay, nhưng công pháp bên ngoài không phải do hệ thống thì phải tu tập." Hệ thống trả lời đồng thời cũng nhắc nhở nhẹ thoáng một cái Lam Viêm.

Lam Viêm cũng đã nghĩ ra như thế, làm gì có chuyện nào dễ ăn vậy. Hắn cũng không tò mò, chỉ thấy đó là chuyện đương nhiên. Liền niệm học lấy ba môn công pháp. Rồi từng quyển bí kíp trong bọc hành trang biến mất, học xong xuôi tất cả, Lam Viêm nhận được thông tin của chúng. Hắn chỉ cảm thấy một dòng nước ấm chảy xuôi qua huyết rồi lan khắp người hắn, hắn cảm thấy cơ thể mình đầy ập sức mạnh, cảm thấy cả người tinh minh hơn trước, mắt cũng có thể nhìn xa hơn bình thường.

Lam Viêm lại hỏi hệ thống:

"Ta có thể kiểm tra võ học của ta ở đâu?"

"Mời chủ thể niệm "thông tin" để kiểm tra."

"Thông tin." Lam Viêm niệm thoáng qua một cái.

Rồi một cái bảng lại hiện lên trước mắt hắn. Thông tin rất đơn giản chỉ có vài cột.

"Chủ thể: Lam Viêm - 100% HP

Cảnh giới: Càn Huyết - 1

Thiên phú: 7

Nhân phẩm: 5

Linh hồn: 10 + 10

Danh hiệu: Vô

Công đức: 0

Công pháp: Hoả Phiên Thiên - Nhất thành - 0%

Võ học:
Hoả Vân Quyền - Nhân cấp (Trung) - Nhất thành - 0%: Sát thương 20~30
Liệt Hoả Cước - Nhân cấp (Trung) - Nhất thành - 0%: Sát thương 40~60"

Lam Viêm đọc qua một chút, thấy nhân phẩm mình có 5, hắn ngớ người rồi hỏi hệ thống: "Tại sao nhân phẩm ta có 5?"

"Bởi vì đó là tuỳ người, ngươi cơ bản là 5, có thể dùng tiên đan của hệ thống để nâng cấp hoặc dùng công đức nâng lên, 10000 công đức 1 lần, tối đa là 10"

"A, nghe có vẻ nhiều, thế tại sao linh hồn là 20?"

"Vì chủ thể ngươi là người xuyên không nên linh hồn trọn vẹn của hai người là 20. Tối đa của người bình thường là 10. Linh hồn là chỉ số quan trọng để chống lại tâm ma, ảo cảnh. Người khuyết thiếu linh hồn càng nhiều càng dễ bị tâm ma quấy nhiễu."

"A, ta đã hiểu." Lam Viêm gật gật đầu, hắn cũng không hỏi gì nữa, những thứ cơ bản nhất đều đã hiểu. Lúc này hắn mới hoàn hồn lại nhìn xung quanh mình, ở giữa một khu rừng rậm, nhìn bầu trời cũng đã ngả chiều, nên Lam Viêm nhanh chóng quyết định đứng dậy nhanh chóng đi ra khỏi khu rừng rậm này trước khi trời tối mới được.

Lam Viêm dựa theo kí ức, liền đứng dậy đi thẳng về phía trước. Phía trước chính là hướng về thôn của hắn, Diêu Tam Thôn, hắn cũng phải cảm thán đứa nhỏ này không may, đi rừng lượm củi, săn thú nhỏ sống qua ngày lại gặp ngay thú dữ tấn công, cũng không biết tại sao con thú dữ này lại không ăn thịt đứa bé. Chắc hẳn ai đi qua doạ sợ con thú nên mới để đứa bé này toàn thây, và mình cũng được phụ thể lên hắn.

"Hmm, thôi kệ vậy, ta sẽ sống tốt với đúng tâm nguyện của ngươi, dù sao đây cũng là thân xác của ngươi mà."