Chương 44: Ngày Mai Nhất Định Trốn Học.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 44: Ngày Mai Nhất Định Trốn Học.

"Minh muốn mua hả, nhà Thanh bán này ".


Ở trong phòng riêng của mình, Thanh một bên lau khô tóc, một bên vừa nhắn tin cho Minh.


Nhận được tin nhắn của Minh, Thanh cũng lập tức nghĩ Minh muốn mua.


Cái điện thoại này rất đắt nhưng mà Thanh cũng không ngại Minh không mua được bởi vì theo Thanh... Minh thuộc dạng công tử nhà giàu.


Không phải Thanh nhìn thấy Minh giàu mà hám tiền nhưng mà ai nhìn thấy Minh làm gì trong hôm nay thì chẳng nghĩ Minh là công tử nhà giàu?.


Mua một cái điện thoại mà thôi, không có gì phải suy nghĩ cả.


Thanh nhắn tin cho Minh sau đó... lại hồi hộp đợi Minh trả lời.


Đây là tin nhắn đầu tiên của Minh cho nàng.


Thanh hiện tại chỉ mặc một cái áo phông ngắn tay cùng một chiếc quần đùi ngắn cũn.


Nằm trên giường, khoe toàn bộ đôi chân dài của mình ra, mái tóc còn ướt, làn da vừa từ phòng tắm ra có chút hồng lên, cũng còn lấm tấm những giọt nước.


Chỉ tiếc hình ảnh này, không ai được nhìn thấy.


Minh ở bên kia rất nhanh nhận được tin nhắn của Thanh nhưng mà cũng chưa trả lời nàng.


Tốt nhất tất nhiên là để Thanh mang lên trường cho mình nhưng cái này thì hơi quá đáng.


Bố mẹ nàng sẽ không cho phép cho dù Thanh có muốn đi chăng nữa.


Cho dù Thanh có nói bạn cùng lớp muốn mua thì cũng rất khó có chuyện cha mẹ Thanh lại để Thanh mang một con TMS cho Minh cả.


Nghĩ đi nghĩ lại, Minh tự nhiên có một khoản tiền, thời gian vì thế lại thiếu đi một chút.


Đàn phải mua, người đại diện pháp lý cũng nên đi tìm hiểu một chút sau đó Minh còn phải giải quyết vụ để người đóng giả mẹ hắn.


Trước đóng giả mẹ hắn là vì bà chủ nhiệm nhưng hiện tại Minh thậm chí còn tính lo luôn vụ ký túc xá rồi thuê nhà.


Thuê nhà để làm gì?, để lắp một bộ máy tính.


Chỉ cần để người khác đóng giả mẹ hắn lên nói chuyện với quản lý ký túc xá là được dù sao quản lý cũng chưa gặp qua mẹ hắn.


Nếu quản lý muốn gọi điện thoại đến số điện thoại đăng ký của mẹ để hỏi... Minh cũng không cảm thấy đây là việc khó.


Giả vờ cầm nhầm điện thoại của mẹ đi học sau đó đưa cho người đóng giả mẹ hắn chẳng phải là xong?.


Minh không thể không có máy tính nhưng mà nhà hắn sẽ không lắp máy tính cho hắn.


Thứ nhất máy tính tương đối đắt thứ hai là bố hắn như bao cha mẹ khác, khi nhìn đến máy tính thì thứ đầu tiên bố nghĩ tới là chơi game, là mê game bỏ học còn những thứ khác, bố không cần biết.


Từ nhận định kia của bố, Minh làm sao có thể mua máy tính được?.


Mua xong máy tính, thế lắp mạng lại lắp thế nào?.


Nên biết đây là năm 2003, lắp mạng nó không đơn giản như 2013 hay 2023.


Lắp mạng dễ nhất là kéo thẳng mạng từ hàng net gần nhà ra.


Và như một lẽ hiển nhiên, bố mẹ chưa hẳn đã đồng ý cho hắn láp mạng, cũng chưa hẳn muốn liên hệ hàng net, để người đến nhà lắp thì cũng tương đối phiền.


Thuê nhà, mua đàn, mua điện thoại, mua máy tính, lắp mạng.

Đã thế... còn lắp điều hòa cho nhà thuê, mua thêm cái tủ lạnh mini, thêm cả chăn đệm... thật sự rất nhiều việc.


"Nghĩ kiểu gì cũng cảm thấy ngày mai nên trốn học ".


"Được quyết định, sáng mai đi ăn sáng với Thanh, ăn sáng xong thì té, đợi tan học thì ra cổng trường đợi Thanh ".


Đợi Thanh đương nhiên là để đưa Thanh về nhà.


Cũng không có ý gì nhưng mà... con TMS kia với Minh hiện tại còn... quan trọng hơn Thanh.


Minh rất rất muốn sở hữu nó, trước kia không có tiền, Minh nào dám nghĩ, có tiền rồi thì Minh không thể không nghĩ.


Thế là Minh lại nhắn cho Thanh một cái.

"Nhà Thanh bán điện thoại luôn à, thế thì tốt quá ".


"Hay thế này đi, mai Thanh bảo bố không cần đến đón Thanh, trưa nay Minh đưa Thanh về nhà, nhân tiện xem điện thoại, cũng gửi tiền cho hai bác luôn ".


Nói đến xem điện thoại, Minh thậm chí bắt đầu vỗ vỗ đầu mình mà nghĩ một chút.


Hôm nay là 6/9, ngày mai là 7/9, không biết có ngày lễ gì đặc biệt sắp đến hay không?.


Ngày đặc biệt nhất có thể kể đến 20/10.


20/10... tặng quà giáo viên thì thôi đi, cái này Minh chưa từng nghĩ nhưng mà tặng quà cho mẹ thì nhất định phải tặng thậm chí... không chỉ một mẹ.


Khác với người khác, Minh có hai người mẹ.


Gia đình hắn là gia đình đơn thê, mẹ hai ở đây là mẹ nuôi của Minh.


Nói về mẹ nuôi... Minh vẫn tương đối khâm phục mẹ nuôi, mẹ nuôi chính là vợ bác cả tức là bác của Minh nhưng mà mẹ nuôi thì chưa bao giờ cho Minh gọi là bác, mẹ nuôi luôn muốn Minh gọi là mẹ, từ rất nhỏ đã là như thế.

Mẹ... mất một người con, Mẹ liền coi Minh như người con khác của mình.


Ở kiếp trước, thời điểm Minh mở shop quần áo, người họ hàng duy nhất mà hắn mượn tiền cũng chỉ có mẹ nuôi.


Mẹ nuôi thật sự rất giỏi, một mình mẹ nuôi chống cả nhà bác cả.


Nếu không phải vì 'gia đình' có lẽ mẹ nuôi có thể đi được càng xa.


Ngay cả có 'gia đình' kéo chân sau thì tại kiếp trước của Minh, mẹ nuôi cũng mở được vài cái tiệm Spa ở Hà Nội.


Nếu nói gia đình bác cả như một team Dota thì có thể nói chỉ có mình mẹ nuôi chơi game hơn nữa... team còn thắng.


Tất nhiên không thể nào mang TMS đi tặng hai người mẹ của Minh cả.


Thứ nhất mẹ nuôi hắn hiện tại có khi xài TMS luôn rồi, thứ hai là nếu hai mẹ hỏi tiền đâu, Minh lại có thể nói cái gì?.


Minh nghĩ đến chọn điện thoại là vì Minh muốn mua luôn một cặp TMS, tất nhiên là muốn tặng người.


Tặng người thì phải xem dịp, nghĩ đến dịp thì lập tức nhớ về hai người mẹ.


Tặng quà cho người kia... thú thật đợi đến 20/10 thì hơi lâu nên Minh không nghĩ nữa, cũng không cần mượn dịp này, không cần phải đợi đến 20/10 nhưng Minh nhất định cũng phải nghĩ nên tặng cho cả hai mẹ cái gì.


Ở bên kia, Thanh cũng nhận được tin nhắn của Minh.


Thanh lần này không khỏi choáng một chút.


Cũng không phải chưa có bạn nào đến nhà nàng nhưng bạn trai thì chưa, con trai có thể sang nhà nàng cùng lắm chỉ là đám bạn hàng xóm, chơi với nhau từ bé mà thôi.


Thanh nghĩ nghĩ một lát, tính viết vài dòng nhưng cứ xóa đi viết lại mãi, rốt cuộc sau khoảng 5 phút, Thanh mới gửi được tin nhắn đi.


"Thế mai mình lên trường sớm đợi Minh nha "


Không bao lâu, Minh cũng gửi lại một tin nhắn.


"Sớm mai gặp, chúc Thanh ngủ ngon ".


Tin nhắn này đương nhiên chỉ là tin nhắn xã giao nhưng mà... chúc ngủ ngon cũng phải xem ai chúc.


Thanh ngồi trên giường, bất giác cười lên.


Đương nhiên Thanh hiện tại không thể ngủ được, phải rời khỏi phòng nói với bố mẹ một chút.


Thanh không có ý định dẫn Minh ra cửa hàng mà là dẫn Minh về nhà mình luôn dù sao giờ đó cũng là buổi trưa, chỉ có nhân viên ở cửa hàng chứ bố mẹ nàng đều sẽ về ăn cơm nghỉ trưa.


Về nhà sẽ không có TMS, cả shop nhà Thanh cũng chỉ có khoảng 10 cái TMS vì vậy Thanh phải nói với bố mẹ trước để mang vài cái về nhà... tốt nhất là mang toàn bộ.


Tiếp theo là vấn đề không cần bố đón, thật ra cũng dễ nói.


Nếu nói bạn trai đưa về nhà... nàng sẽ bị đánh dù sao quá dễ để bố mẹ hiểu nhầm nhưng nói là có người bạn muốn đến nhà Thanh chọn mua một cái TMS, người ta không biết đường nên Thanh dẫn bạn về nhà.


Như vậy dễ nói hơn nhiều.


Bố Thanh cũng không thể chủ động đứng ra nói đèo cả hai đứa về nhà chứ?.


So với việc đó, Thanh nói mình cùng bạn đi xe Bus về nhà, dễ nghe hơn nhiều cũng tự nhiên hơn nhiều.


Vừa đi xuống nhà, Thanh vừa nhắn tin trả lời Minh.


"Sáng mai gặp lại, Thanh giờ đi ngủ sớm, Minh cũng ngủ sớm đi, không được đến muộn nha ^^"


Để lại cái hình '^^', Thanh mới thấy tạm ổn sau đó mỉm cười hướng về phòng bố mẹ.


_ _ _ _ _ _


Minh thì không nghĩ nhiều như vậy, khi Thanh nhắn tin lại cho hắn, Minh đang đánh răng.


Cái tuýp kem đánh răng kia tốt nhất đánh vào buổi tối, sáng mai bóc ra là được, buổi tối cũng không ăn gì.


Lần trước... là Minh chưa có kinh nghiệm, dùng nhầm thời gian.


Minh đánh răng xong, cảm thấy miệng cực kỳ đắng, cứ thế nằm lên giường xem điện thoại.


Đọc được tin nhắn của Thanh, Minh cũng không nhắn lại, chỉ cười cười mà thôi.


Còn định nhắn lại cái gì?, Minh nhắn lại, người ta cũng nhắn lại thế có mà nhắn từ giờ đến sáng.


Nằm lên giường, xoay vài cái Minh lại thở dài.


"Lon Monster chết tiệt ".


Minh tính ngủ sớm nhưng vẫn... không ngủ được.


Hắn uống lon Monster là khoảng gần 1h chiều tức là phải khoảng gần 1h sáng Minh mới có thể ngủ.


Nằm trên giường, không biết làm gì cả... Minh cũng không muốn thật sự ngồi đợi đến 12h đêm dù sao hiện tại mới 10h mà thôi.


Rốt cuộc, Minh lại rời giường.


Minh không có ý định ngồi viết nhạc, viết nhạc còn phải xem trạng thái.


Minh... ngồi vào bàn học, cầm Bút Thần Kỳ lên, cũng thật sự ngồi xuống làm bài tập về nhà.

Trừ làm bài tập về nhà ra còn có thể làm cái khỉ gì bây giờ?.


Quan trọng nhất là Minh nghĩ đến mẹ, quà 20/10 tốt nhất với mẹ... có khi lại là những điểm 10 của Minh chứ không phải là quà cáp bằng hiện vật.


Giờ mới là 6/9, còn xa lắm mới đến 20/10 nhưng đợi 20/10 mang 'điểm tốt' ra khoe mẹ một thể.. khi đó Minh biết mẹ hắn vui lắm, thật sự rất vui.


"Xem ra, kiểm tra chất lượng đầu năm cũng không nên nộp giấy trắng, vẫn phải cố gắng một chút".


Cố gắng quy về cố gắng, ngày mai trốn học... nhất định vẫn phải trốn học.