Chương 48: AB Cùng DXC

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 48: AB Cùng DXC

Minh rời khỏi căng-tin trường, tiện đường cũng ra khỏi trường luôn, cũng may hiện tại... vẫn chưa vào lớp.


Ra khỏi cổng trường, Minh đột nhiên nghĩ đến thuê nhà.


Hắn chỉ nghĩ mà thôi bởi thuê nhà không phải là việc một sớm một chiều nhưng nếu bằng kỳ tích nào đó để ngay chiều nay hắn có thể thuê được một căn nhà ưng ý thì... thật tốt.


Cũng không phải cái gì nhưng mà hắn cảm thấy thuê một căn nhà gần trường sau đó cả nhóm cùng nhau học ở đấy trái lại không tệ lắm.


Cả nhóm ở đây bao gồm 4 người, tất nhiên không phải là đám bạn A7 của Minh.


Nhóm 4 người là nhóm bạn cấp 2 của Minh, Minh nhớ không sai có tổng cộng 4 bạn học cũ của hắn vào trường này, dĩ nhiên không bao gồm hắn.


Một người là Dương siêu nhân, một người là Hương, một cô bé gọi là Lan Phạm còn một cô bé... gọi là Bùi siêu nhân.


Lan Phạm tên thật là Phạm Ngọc Lan, người rất cao, phải cao trên 1m7, hiện đang học bên A3, lực học rất tốt, nói chung là môn nào cũng khá đến giỏi nhưng mà còn lâu mới so được với Dương siêu nhân.


Bùi siêu nhân... gọi là Bùi Thu Phương, hiện đang học 10D1.


Thu Phương này cũng không phải Thu Phương ngồi cùng bàn với Minh, đây là điều hiển nhiên hơn nữa chỉ cần nhìn vào việc cô bé này học 10D1 thì có thể tưởng tượng ra.


Thu Phương thi cấp 3 thật ra điểm không cao lắm, ít nhất không cao hơn Minh quá nhiều, nàng đại khái sẽ không vào được 3 lớp D đầu tiên của khối 10 nhưng ai bảo người ta là Bùi siêu nhân đây?.


Hồi cấp 2, lớp hắn là lớp chuyên toán, không đến mức học văn ngu như bò nhưng mà trình độ ngữ văn trung bình của cả lớp cũng chỉ thuộc dạng khá mà thôi, điểm văn '9.' là cái gì đó quá tầm của tất cả mọi người trừ Dương siêu nhân cùng Bùi siêu nhân.


Nhưng mà điểm trung bình văn cao nhất của Dương siêu nhân cũng mới là 9.2 còn lại đều bồi hồi ở 9.0.


Bùi siêu nhân thì khác, lớp 6 đã được bốc vào đội tuyển văn của trường, lớp 7 đạt giải 3 thi UPU quốc gia, lớp 8 đã ngồi vào đội tuyển văn thành phố, lớp 9 giải nhất học sinh giỏi văn thành phố.


Điểm trung bình văn của Bùi siêu nhân chưa năm nào dưới 9.4, cá biệt đến năm lớp 9 điểm văn của nàng lên đến 9.9, nếu không phải chính giáo viên văn cũng 'sợ' thì có khi Bùi siêu nhân chạm tay vào con số 10.


Cũng đừng nghĩ 10.0 văn là không thể nào, trên đời thật sự có siêu nhân.


Sau đó thi vào cấp 3, điểm toán của Bùi siêu nhân thì không ai quan tâm lắm nhưng điểm văn của nàng là 10, tròn trĩnh 10 điểm.


Thi đại học có khi còn xuất hiện 10 văn huống hồ là thi cấp 3?.


Cho dù tổng điểm của nàng không quá cao nhưng mà chỉ riêng môn văn thì người ta đã chạm đến cảnh giới 'đăng phong tạo cực' trong truyền thuyết, hiệu trưởng tự mình điền tên nàng vào D1, ai dám không phục?.


Minh kiếp trước cũng không gặp qua Bùi siêu nhân mấy lần, ra trường càng không gặp, cũng không biết nàng sau đó ra sao nhưng hồi cấp 3 mỗi lần nhìn nàng là một lần nàng lên trường nhận tuyên dương.


Tuyên dương ở đây là tổng kết cuối năm, Dương siêu nhân có thể đánh khắp trường vô địch thủ nhưng môn văn kiểu gì cũng bại trong tay Bùi siêu nhân, đỉnh điểm năm lớp 12 bản thân Bùi siêu nhân chạm đến 9.7 điểm trung bình môn, chính thức 'độc cô cầu bại'.


Đương nhiên cũng không cần ảo tưởng Bùi siêu nhân khí chất phi phàm, tuyệt thế mỹ nhân gì gì đó... cái này không tồn tại.


Lại nói đến nhóm học thêm tại nhà Dương, tính ra... rất mạnh.


Trừ Minh 'tạ' ra thì ba cô con gái còn lại đều có thế mạnh của chính mình.


Lan Đoàn thì không đi cùng mọi người, nghe nói thứ 7 – chủ nhật nhà nàng có việc vì vậy mới là nhóm 4 người.


Trong nhóm 4 người, Dương siêu nhân cái gì cũng giỏi, thiên hạ vô địch.

Bùi siêu nhân môn gì cũng bình bình, khó mà khen được nhưng riêng ngữ văn thì sắp 'phong thần' đến nơi.


Về phần Hương?, Hương học ở trường THPT Cửa Bắc thật ra là vì điểm toán của nàng... tương đối tệ, ngoại trừ môn toán ra các môn còn lại của Hương cũng đủ cao, nói chung nàng là học sinh khối D tiêu chuẩn, đặc biệt tiếng Anh của Hương cũng vô cùng tốt, chí ít có thể đánh cùng Dương siêu nhân đến 'lưỡng bại câu thương'.


Học dốt như Minh mà bị kéo vào cái nhóm này, chính hắn cũng cảm thấy lo lắng.


Tất nhiên cũng không thể nói Minh quá tệ được bởi vì hiện tại mới là đầu năm lớp 10 tức là nếu hắn thực sự nghiêm túc nhớ lại, nghiêm túc xem sách vở, thêm vào ký ức của chính hắn ở thế giới này thì kiến thức cấp 2 vẫn phải còn, nên biết trước khi vào 10 thì Minh cũng đâu có tệ?.


Không có môn nào đặc biệt mạnh nhưng nếu chỉ tính các môn toán -lý – hóa thì kiểu gì vẫn phải mạnh hơn Phương cùng Hương.


"Liều, ghét học cũng phải liều mạng học, không thể để mất mặt được ".


Ra khỏi cổng trường được 10 phút, Minh rốt cuộc quyết định liều mạng, chí ít cũng phải qua được cái cửa thi chất lượng đầu vào này.


Đương nhiên Minh cũng có thể lựa chọn liều mạng học sau đó thi chất lượng đầu vào cũng chẳng cần cố gắng, liều mạng học ở đây chỉ là biểu hiện cho người khác xem mà thôi, không khiến ba cô gái cảm thấy phản cảm là được nhưng mà đây không phải tính cách của Minh.


Đã cố gắng làm cái gì đó thì không thể nào không thu về thành quả, cố mà không có thành quả thì cố làm con khỉ gì?.


Chẳng nhẽ hắn thức đêm thức hôm lục lại trí nhớ của chính mình, cố gắng học tập trong 2 ngày cuối tuần sau đó đợi đến lúc thi chất lượng đầu vào thì nộp giấy trắng?, đây tuyệt đối không thể nào.


Ghét học cũng được, kháng cự học hành cũng được, nhưng đã nghiêm túc ngồi học thì phải có thành quả.


Nếu đã không cố gắng thí thôi, đã cố gắng thì cũng phải làm cho tốt.


_ _ _ __ _



Ra khỏi trường, nơi đầu tiên Minh đi là hàng net.


Lướt mạng 10 phút sau đó Minh vào phòng vệ sinh thay đồ.


Hàng net gần trường Minh tất nhiên là net cỏ nhưng là net cỏ dạng gia đình tức là gia đình sinh hoạt ngay ở đó, phòng vệ sinh cũng không tệ lắm, nếu tệ chẳng khác gì tự hành hạ mình.


Thay xong bộ quần áo, Minh lại đi ra, khoan thai đăng xuất tài khoản rồi rời đi.


Nhìn Minh hiện tại, chí ít không giống học sinh lắm, thoạt nhìn cũng có vài phần trưởng thành.


Minh lại gọi một chiếc xe ôm, đưa cho ông xe ôm một tờ giấy ghi rõ địa chỉ sau đó Minh nói.


"Chú đưa cháu đến cái ngân hàng gần nhất trên cung đường này trước xong chú đợi cháu ngoài cửa ngân hàng một lát là được ".


Ông xe ôm nhìn địa chỉ Minh ghi một chút như nhớ lại cung đường sau đó gật đầu.


"Được, lên xe đi, đội mũ bảo hiểm vào ".


Ở đây có một việc phải nói, luật pháp Đại Nam yêu cầu tất cả công dân Đại Nam bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm.


Minh không nhớ luật này ở Việt Nam cụ thể ra vào năm nào nhưng cũng không phải là năm 2003, tính ra mà nói luật này ở Đại Nam làm sớm hơn khá nhiều hơn nữa... cũng cực kỳ nghiêm.



_ _ _ _ __


Đi được một đoạn, ông xe ôm dừng xe cho Minh trước cửa một ngân hàng.


Ngân Hàng Á Châu.


ASIA Bank.


Nhắc đến Ngân Hàng Á Châu, Minh nghĩ ngay đến ACB của kiếp trước nhưng hiển nhiên không phải, ngân hàng này viết tắt là AB hơn nữa... cổ tay người ta cũng lớn hơn nhiều.


Chỉ riêng việc dám gọi là ASIA Bank đã đủ để nói lên nhiều thứ lắm.


Tính đến thời điểm hiện tại, AB là một trong mười ngân hàng lớn nhất khu vực Đông Á, thực sự trâu.


Vào ngân hàng thật ra cũng không có gì để nói, hiện tại mới là năm 2003, về mặt hình thức thì Minh cũng chẳng biết khen gì, khen có chăng chỉ khen... nhân viên ngân hàng AB tương đối xinh, có lẽ đều là tuyển chọn nghiêm ngặt mà ra, nhất là lễ tân, vị trí lễ tân của ngân hàng AB có khi đi làm tiếp viên hàng không cũng được.


Minh tới không phải để rút tiền mà tới đổi tiền.


Hắn không có tài khoản ngân hàng, tài khoản ngân hàng yêu cầu chứng minh thư nhân dân, là cái thứ 2 năm nữa Minh mới có.


Đổi tiền thì khác, đổi tiền không cần chứng minh thư nhân dân, cho dù là... ăn cắp tiền của cha mẹ chạy ra ngân hàng đổi tiền thì cũng không có vấn đề, ai biết đây là tiền từ đâu mà ra?.


Minh đổi cũng không nhiều, tầm 1000 đồng.


Đổi tiền xong Minh mới ra ngoài, lên xe ôm tiếp tục chặng đường của mình.


Lúc này đã là 8h sáng, sáng nay Minh cụ thể muốn làm 3 việc.


Thứ nhất là đến công ty môi giới, muốn thuê người đại diện pháp luật.


Thứ hai, Minh muốn mua một cây đàn.


Thứ ba, tất nhiên là về trường đón Thanh.


Ở đây cũng phải nói một cái bất ngờ tương đối to, bất ngờ là Chợ Đồng Xuân.


Tại Đại Nam đã chẳng ai nó gọi là Chợ Đồng Xuân nữa mà phải đổi thành Trung Tâm Thương Mại Đồng Xuân hay được gọi dưới cái tên Đồng Xuân Center – DXC.

DXC lớn thế nào thì Minh không biết nhưng vì DXC tồn tại nên đất xung quanh khu Cửa Bắc này... lên giá một cách tương đối kinh khủng, cũng mang rất nhiều 'lộc ' cho ngôi trường cùng học sinh ở đây.


Chỉ cần lượn một vòng quanh Cửa Bắc, thiếu cái gì cũng có thể mua, muốn ăn cái gì cũng có thể ăn.


Cũng bởi vì việc này, nếu Minh muốn thuê một ngôi nhà gần trường... độ khó rất lớn.


Tiền thuê nhà hàng tháng chưa hẳn Minh không trả được nhưng cọc tiền nhà... cũng là một khoản không nhỏ.