Chương 50: Chọn Đàn
Về phần Linh, khi biết mục đích cùng tuổi tác của Minh cũng tỏ ra hơi bất ngờ nhưng không nghĩ quá nhiều.
Thú thật, tuổi tác cỡ Minh đi tìm người đại diện pháp lý cũng không nhiều nhưng không phải chưa bao giờ Linh thấy.
Sau khi điền thêm một số thủ tục, Linh lại rời khỏi phòng.
Lần này đi không lâu lắm, Linh quay lại trong tay là một cặp hồ sơ.
"Trong này là một số ứng viên hợp yêu cầu của em, em xem thế nào, nếu em thấy ai hợp thì bảo với chị, chị liên hệ với bên kia rồi sắp xếp lịch hẹn cho cả hai gặp mặt ".
"Đương nhiên nếu em thấy đoạn nào không hiểu có thể hỏi chị, nếu khó chọn quá thì thay vì chọn một người duy nhất cũng có thể chọn vài người, không sao cả ".
Bà chị tên Linh này vẫn tương đối chu đáo, Minh một tay tiếp quyển hồ sơ.. tương đối nặng, miệng không khỏi cảm ơn.
"Em biết rồi, em cảm ơn ".
Niên đại này không có Ipad, Macbook, đến cả laptop cũng là cái gì đó... xa lạ, thực sự rất bất tiện.
May mắn kiếp trước Minh một ngày phải đọc không biết bao nhiêu văn kiện, hắn cũng quen, tốc độ đọc cực nhanh.
Yêu cầu của Minh không quá cao chỉ yêu cầu IBA LV3.
Điểm IBA là điểm chỉ xuất hiện trong thế giới này còn nguyên do vì sao thì Minh không quá quan tâm.
IBA là hiệp hội luật sư quốc tế, là nơi đại diện cho quyền lợi của tất cả luật sư trên thế giới cũng là cơ quan quản lý và ước thúc chính những luật sư này.
IBA chia luật sư thành 7 cấp bậc, thường thường cấp 5 đã là rất đáng gờm, cấp 6 là trình độ đứng đầu một quốc gia.
IBA LV 6 đại khái đã bắt đầu tham gia vào các hoạt động lập pháp, bổ sung hiến pháp, đánh các trận kiện tụng xuyên biên giới, đây tuyệt đối là những tồn tại cao nhất trong giới luật sư..
IBA LV 6 thậm chí đã có thể... đổi trắng thay đen, biến không thành có, dồn người vào chỗ chết, cứu người từ chỗ chết sang chỗ sống, bọn họ biết mọi ngóc ngách có thể lợi dụng trong luật pháp, những kẻ có thể thay đổi luật pháp, luật pháp dùng để chế ước người khác nhưng lại là thứ vũ khí mạnh mẽ nhất của bọn họ.
Về phần IBA LV 7... thật ra mà nói IBA LV 7 về mặt chuyên môn cùng năng lực khó mà hơn được IBA LV 6 nhưng IBA LV7 có một đặc điểm đó chính là những người đại diện luật pháp cho cả một quốc gia, cả một khu vực hay thậm chí là cả liên minh.
Nếu IBA LV 6 chủ yếu là cá nhân thì IBA LV 7 sẽ đại diện cho một tập đoàn lợi ích, tầm ảnh hưởng, quyền lực phủ sóng toàn thế giới, là những ông vua không ngai hàng thật giá thật.
Ra đến tòa án hoặc những trận tranh cãi xuyên quốc gia nhiều khi tài năng cá nhân chẳng là gì cả, ở điểm này LV6 mãi mãi chỉ có thể hướng về Lv7.
Nói chung là... IBA LV 5 bản thân Minh đã không dám đi thuê chứ đừng nói LV6 hay LV7, không với tới được.
Minh chỉ dám hướng về IBA LV 3 tức là những sinh viên ngành luật mới ra trường, có kinh nghiệm làm việc khoảng 1-3 năm gì đó.
Yêu cầu tiếp theo của Minh tất nhiên là thông thạo tiếng Anh, cái này cũng không thể coi là yêu cầu quá đáng bởi để có được bằng IBA LV3 thì điểm IELTS trên 6.5.
Yêu cầu thứ ba của Minh đó là giới tính, Minh yêu cầu giới tính nữ.
Đây không phải vì mê gái hoặc ít nhất không toàn bộ.
Ví như có ai tự hỏi vì sao thư ký thường thường là nữ?.
Đây là bởi vì nữ nhân tương đối chu đáo cẩn thận hơn nữa... cũng không phải nữ nhân nào cũng có 'gan' lớn.
Nam nhân là sinh vật nhiều khi bị chi phối bởi dục vọng, cái câu 'nam nhân suy nghĩ bằng nửa thân dưới' đôi khi không sai, các nam thư ký rất ít được lựa chọn bởi không cho người khác cảm giác yên tâm.
Thư ký vốn chỉ cần sắp xếp công việc ngay ngắn, cẩn thận chu đáo, đáng tin, biết nghe lời là được.
Tổng hợp tất cả các mặt lại thêm vào giá trị thẩm mỹ, thư ký nữ mới nhiều hơn hẳn thư ký nam.
Đương nhiên đây là chọn người đại diện pháp luật chứ không phải thư ký nhưng thật ra không khác gì nhau.
Minh không cần người có bao nhiêu tài năng, hắn chỉ cần người nghe lời, ít hỏi, ít ý kiến lại thêm chu đáo cẩn thận vậy là được rồi.
Tuy yêu cầu rõ ràng như vậy nhưng sàng lọc cũng cần một quá trình, đại khái có khoảng 20 người.
Bà chị tên Linh kia vẫn phi thường chuyên nghiệp ngồi đó đợi Minh hỏi bất cứ vấn đề gì không hiểu nhưng mà Minh từ đầu đến cuối cũng chỉ chuyên tâm nhìn tư liệu, không có ý định đi hỏi gì cả, điều này làm Linh cảm thấy hơi lạ nhưng cũng không cho là gì.
Tuổi trẻ, có thể là vì tự ti cho nên không hỏi, có thể là vì tự kiêu nên cảm thấy không muốn hỏi, Linh không lạ gì.
Linh cũng đã làm việc với vài trường hợp như Minh, đều là con nhà giàu tập lập nghiệp, với những con nhà giàu này... bản thân Linh không có quá nhiều hảo cảm, chỉ từ mặt chuyên nghiệp mà đưa ra lời khuyên mà thôi.
Linh cũng biết, con nhà giàu thì... rất khó nghe nàng khuyên cái gì hơn nữa đám bọn họ có cơ hội làm lại, đừng nói ngã một lần mà ngã vài lần cũng được, không có vấn đề gì.
Minh thì không biết người ta đang đánh giá mình ra sao, chọn tới chọ lui, Minh nhận ra là mình tương đối 'simple'.
Đơn giản mà nói, nếu không gặp mặt thì rất khó nhận ra chân tài thực học thế nào, CV thì ai cũng na ná nhau, người này học trường A, người kia học trường B, người kìa có kinh nghiệm làm ở công ty C.
Mà với Minh, cả A – B – C kia thì hắn đều không biết, không có chút ký ức nào.
Cuối cùng hắn vẫn quyết định chọn... theo mặt.
Khi các yếu tố khác ngang nhau, xinh đẹp là một lợi thế.
Phan Hoàng Linh, 24 tuổi.
Tốt nghiệp loại giỏi khoa Luật trường Đại Học Kinh Tế Quốc Dân.
Chiều cao, số đo ba vòng... không biết.
Từ cái ảnh 4x4 có thể nhận ra khuôn mặt ưa nhìn, tóc dài đen nhánh... cũng không tệ lắm.
Bằng cấp: IBA LV2
Bằng cấp hơi thấp nhưng Minh cũng cảm thấy không sao, tính ra thì tốt nghiệp đại học xong sẽ có bằng IBA LV2 cũng tức là cô nàng gọi Phan Hoàng Linh kia sau một năm ra trường vì một lý do nào đó vẫn chưa có bằng IBA LV3 nhưng đây cũng không phải việc hiếm lạ gì.
Như đã nói, thường thường đi làm từ 1-2 năm mới bắt đầu thi lấy bằng IBA LV3, ra trường 1 năm còn chưa có bằng Lv3 tính là khá bình thường.
Lương tháng yêu cầu: 4000 đồng.
Mức lương này cao hơn mức lương thực tập, cao hơn cả lương cơ bản của bố hắn nhưng cũng không tính thái quá, hơi cao một chút nhưng chấp nhận được.
Điểm đáng chú ý cuối cùng, cô nàng sinh ra Thừa Thiên Thành.
Thừa Thiên Thành là nơi nào?, chính là Thừa Thiên Huế.
Minh có ấn tượng tương đối tốt với những cô gái sinh ra ở Huế.
Người con gái Huế với chiếc nón bài thơ cùng bộ áo dài tinh khôi đã đi vào ký ức của biết bao nhiêu người?.
Không bàn đến việc yêu đương bởi Minh chưa từng nghĩ nhưng nhìn một chút, cũng có thể coi là bổ mắt.
Ngồi từ 8h30 sáng đến gần 10h sáng, Minh mới chọn được người ưng ý nhưng cũng không tính là tệ.
"Chị giúp em liên lạc với người này ".
Đưa ra hồ sơ của Phan Hoàng Linh, bà chị tên Linh kia hơi nhìn Minh một chút nhưng cũng không nói gì, coi như xác nhận.
"Em muốn thời gian gặp mặt khi nào để chị sắp xếp xong báo lại với người ta ".
Minh nghĩ nghĩ một chút cảm thấy... hôm nay quá nhiều, quá nhiều việc nhưng Minh vẫn cắn răng nói.
"3h chiều này thế nào?, địa điểm gặp mặt... ở 125B Cửa Bắc, quán trà TeaSpire đi ".
Linh nghe vậy bắt đầu ghi lại tỉ mỉ sau đó mới gật đầu nói với Minh.
"Em ngồi đợi chị liên lạc với người ta luôn hay chị liên lạc với người ta rồi gọi cho em? ".
Minh suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đã muộn, nán lại chỉ sợ cháy lịch, trực tiếp đứng lên mà nói.
"Em có việc về trước, liên lạc được với người ta rồi báo cho em cũng được ".
_ _ _ _ _
Rời khỏi cao ốc Kim Ngưu, thanh toán một khoản phí tư vấn, Minh lại bắt xe ôm ngược về Cửa Bắc.
Về đến nơi cũng đã là gần 11h, Minh cũng không ngờ tốn thời gian như vậy nhưng may mà vẫn chưa thể coi là cháy lịch được.
Đứng trước DXC, Minh lập tức nhanh chân tiến vào, còn không có thời gian ngắm nhìn nơi đây cẩn thận.
DXC có tổng cộng 5 tầng, cực kỳ lớn, lớn đến mức muốn đi hết DXC có khi mất cả ngày bởi vậy Minh bắt buộc phải nhìn sơ đồ Center trước.
Nhìn tới nhìn lui một hồi, Minh cơ bản có chút tuyệt vọng.
Bình thường mua đàn ghita sẽ chẳng ai mua ở những trung tâm thương mại cả mà ra những shop đàn ghita riêng biệt, chính Minh cũng biết lựa chọn vào DXC là không đúng nhưng Minh hiện tại cũng đang chạy đuổi thởi gian.
Vào đến DXC, rất khó chọn được cây đàn ưng ý mà đến cả shop bán ghita còn chưa chắc đã có nhưng biết đâu Minh gặp may mắn?, thật sự có shop bán ghita đặt tại trung tâm thương mại?.
Nhìn bản đồ không nhìn ra cái gì, Minh chỉ có thể chạy đi hỏi nhân viên Center, cũng may nhân viên chỗ này không thiếu.
Theo nhân viên chỉ đường, Minh theo thang cuốn lên tầng 3 Center sau đó lại bắt đầu tìm đường.
Không phụ lòng người, Minh rốt cuộc cũng tìm được một cửa tiệm, cửa tiệm tương đối cổ ít nhất ở mặt trang trí, cho người ta cảm giác đang tiến vào một không gian của những năm 70-80 vậy.
Minh đi vào bên trong, cửa tiệm cũng không tính lớn, đến cả chủ tiệm ngồi đó cũng không có ý đi chào hỏi Minh, ánh mắt chỉ đảo qua hắn mà thôi.
Cửa tiệm là một ông anh tuổi khoảng hơn 30, tóc tai rối bời, bắp thịt chắc nịch.
Ông anh nhìn Minh vài giây, Minh cũng nhìn người ta vài giây sau đó Minh thản nhiên đi xem đàn.
Lượn một vòng trong cái shop này, ánh mắt Minh càng ngày càng rung động.
"Ông anh, trong tiệm bán đều là đàn cổ? ".
Trong tiếng nhạc của The Beatles vang vọng, Minh khó nén kích động mà hỏi chủ tiệm.
Chủ tiệm lúc này lại ngửa đầu nhìn Minh, ánh mắt hơi híp lại.
"Còn nhỏ như vậy mà cũng biết nhìn hàng đấy ".
"Đúng vậy, là đàn cổ nhưng mà nói trước giá không rẻ đâu ".
Minh gật đầu, chủ tiệm đã xác định thì Minh càng muốn đi nhìn cho thật kỹ.
Đàn cổ nó khác với đàn cũ.
Ví dụ đàn cũ là đàn được người dùng bán lại, nó đã trải qua một đời thậm chí vài đời chủ.
Giá trị cùng chất lượng của đàn cũ chắc chắn bị giảm đi nhiều trừ khi người từng sử dụng nó là nhân vật có thể khuếch đại giá trị cây đàn lên hàng trăm hàng ngàn lần.
Tất nhiên những cây đàn như vậy không thể bán ở đây.
Để hiểu đơn giản nhất đàn cũ giống như một người bán lại Iphone7 vào thời điểm Iphone8, IphoneX thậm chí Iphone 12 sắp ra mắt vậy.
Đàn cổ thì khác, đàn cổ thì đúng là cổ thật nhưng... nó chưa qua sử dụng.
Cũng là ví dụ trên, giả sử vào thời điểm Iphone 12 ra mắt, bán một con Iphone 3 sẽ có giá bao nhiêu?.
Đáp án chắc chắn là giá trẻ như cho nhưng nếu là một con Iphone3 nguyên zin chưa đập hộp thì sao?, như vậy lại rất rất khó nói.
Dạo một vòng... thậm chí chưa cần dạo một vòng, Minh đã dừng lại.
Hắn bị cuốn chặt vào một cây đàn, một cây Harptone B40 Vintage.
Cây đàn này... đẹp đến mê hồn, dưới bản nhạc Here Come The Sun... cây đàn này càng thêm mộng mị.
Đưa tay miết nhẹ từng dây đàn, cảm nhận từng đường vân gỗ, bàn tay của Minh khẽ run lên.
Nhẹ nâng cây B40 Vintage lên, nhẹ vuốt ve nó như vuốt ve tình nhân vậy sau đó Minh kiên định quay đầu lại.
Có lẽ bên trong cái shop này còn vài cây đàn, vài cây đàn có thể so với B40 Vintage, có thể khiến Minh phân vân nhưng mà trong cái không khí âm nhạc của The Beatles thì tất cả mọi thứ đã không quan trọng.
Trong cái không gian âm nhạc này, B40 Vintage trở nên đặc biệt vô cùng.
"Ông anh, báo giá đi ".
Nhìn Minh đặt cây B40 Vintage lên trên bàn, chủ quán càng thêm sững sờ sau đó tấm tắc gật đầu.
"Biết hàng đấy thằng em, học đàn lâu chưa?, đánh thử bản anh nghe chơi? ".
Yamaki Harptone B40 Vintage 1975.
Minh nghe ông anh này nói vậy, rút Nokia ra nhìn đồng hồ một chút, 11h30.
Thời gian vẫn đủ thế là hắn cười nói.
"Chơi hay được giảm giá không ông anh? ".
Chủ quán nghe vậy phá lên cười.
"Mày không biết đánh, anh mày không bán ".
"Nhưng anh xem mày cũng không phải không biết gì, chơi hay anh rẻ cho mày 500, cây này 8000, anh bán lại cho mày 7500 ".
Minh nghe vậy cũng hơi hơi giật mình, hắn biết cây đàn này bán còn quý hơn cả thời điểm nó bán ra dù sao đàn cũng không phải là Iphone nhưng mà bán đến 8000 đồng thì đúng là hơi dọa người.
Có điều nghĩ một hồi, Minh vẫn yêu thích không buông tay.
"Ông anh, cho mượn cái ghế coi, tắt nhạc của mấy tiền bối đi luôn hộ thằng em, nghe mấy tiền bối hát... thằng em không tự tin ".
Chủ quán bật cười, đứng lên nhấc cả cái ghế gỗ mình đang ngồi cho Minh sau đó cũng tắt nhạc, đầy hứng thú nhìn Minh.
Minh ngồi lên ghế, nhè nhẹ vuốt cây đàn trong tay, ánh mắt hơi lim dim.
Bài gì nhỉ?.
Minh nghĩ một hồi, những ngón tay của hắn bắt đầu chuyển động.
Hắn nhắm mắt lại, giờ phút này trong đầu hắn chỉ còn tiếng đàn cùng những ký ức thoáng qua.
_ _ _ _ _ _ _
"Well you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missin' home
Only know you love her when you let her go
And you let her go
Staring at the bottom of your glass
Hoping one day you'll make a dream last
But dreams come slow and they go so fast
You see her when you close your eyes
Maybe one day you'll understand why
Everything you touch surely dies
But you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missin' home
Only know you love her when you let her go
Staring at the ceiling in the dark
Same old empty feeling in your heart
'Cause love comes slow and it goes so fast
Well you see her when you fall asleep
But never to touch and never to keep
'Cause you loved her too much And you dived too deep
Well you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missin' home
Only know you love her when you let her go
And you let her go
And you let her go
Well you let her go
Cause you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missin' home
Only know you love her when you let her go
'Cause you only need the light when it's burning low
Only miss the sun when it starts to snow
Only know you love her when you let her go
Only know you've been high when you're feeling low
Only hate the road when you're missin' home
Only know you love her when you let her go
And you let her go