Chương 60: Triple L Cùng Địa Lý Đại Nam
Đêm ngày 7/9 mọi thứ đã kết thúc với Minh, đối với Minh thì một ngày đã kết thúc nhưng với một số người, một ngày thậm chí mới bắt đầu.
Tại thị trường âm nhạc Đại Nam những năm nay hay nói đúng hơn là năm ngoái, có một nữ ca sĩ mới Debut.
Nghệ danh tương đối 'tây', nàng gọi là Triple L.
Gọi là Triple L cũng được mà gọi à "Eo Eo Eo" (LLL) cũng được, nói chung thì nghệ danh này mang hướng tây hóa, tất nhiên không có vấn đề gì cả.
Triple L năm nay 21 tuổi, tên thật là Linh, họ Liễu, đệm là Lam.
Liễu Lam Linh... cái tên này thực sự đủ đặc biệt, đủ để người ta khắc trong đầu hơn nữa khi biết tên thật của nàng thì người ta cũng hiểu Triple L là như thế nào.
Liễu Lam Linh là người miền Tây nhưng đây tuyệt đối không phải miền Tây trong ký ức của Minh, là miền Tây của Đại Nam.
Miền Tây của Đại Nam ở đâu?, là vùng giáp giới giữa Lào cùng Campuchia tại thế giới trước của Minh.
Đại Nam chia làm bốn miền, Đông – Tây – Nam – Bắc
May mắn cho Minh là cái miền Bắc này vẫn khá giống miền Bắc trong trí nhớ của hắn hoặc chí ít là khu hắn sống không đổi.
Miền Bắc của Đại Nam... còn một đoạn đất của Lào thậm chí là một phần diện tích rất lớn.
Khu vực đó gọi là Cao Nguyên Bắc Bộ còn khu vực miền Bắc Việt Nam ban đầu hiện tại gọi là Trung Du Bắc Bộ hoặc Đồng Bằng Bắc Bộ.
Thứ hai là miền Đông, miền Đông của Đại Nam còn được gọi là miền biển bởi nó giáp biển.
Miền Đông có lẽ là vùng đất ít bị thay đổi nhất trong trí nhớ của Minh, thủ phủ miền Đông chính là Thừa Thiên Thành tức Thừa Thiên Huế.
Miền Đông cũng chia thành Trung Bộ cùng Duyên Hải Trung Bộ.
Miền Tây của Đại Nam hiện tại là một phần của Lào, một phần của Campuchia, một phần Tây Nguyên.
Miền Tây chia thành Tây Trung Thổ cùng Tây Nguyên.
Miền Tây cùng với miền Đông của Đại Nam được ngăn cách bằng một tòa hùng quan tự nhiên cực kỳ lớn gọi là dãy Trường Sơn.
Con đường ngắn nhất để đi từ miền Tây sang miền Đông của Đại Nam là đường Hồ Chí Minh.
Uhm... đại khái cũng dễ hiểu.
Tiếp theo là miền Nam.
Miền Nam Việt Nam lúc trước bao gồm lục tỉnh Nam Kỳ (An Giang – Sóc Trăng – Hà Tiên – Biên Hòa – Mỹ Tho cùng Gia Định)
Hiện tại miền Nam của Đại Nam bao gồm lục tỉnh ban đầu cùng với một phần diện tích rất lớn của Campuchia.
Miền Nam – Đại Nam dựa theo địa lý mà cũng chia thành Lục Tỉnh – Cửu Thành.
Lục Tỉnh thế nào đại khái Minh vẫn sẽ biết nhưng mà Cửu Thành?, cái này phải đi xem mới biết được.
Tổng kết thì Đại Nam tổng cộng có 8 đặc khu kinh tế lớn, lấy 8 thành phố lớn làm đầu.
Cao Nguyên Bắc Bộ - Viêm Thành.
Đồng Bằng Bắc Bộ – Hà Thành.
Trung Bộ – Thanh Thành (Thanh Hóa).
Duyên Hải Trung Bộ – Thừa Thiên Thành (Thừa Thiên Huế)
Tây Trung Thổ – Chiêm Thành.
Tây Nguyên – An Thành (Buôn Ma Thuột)
Lục Tỉnh Nam Bộ – Sài Thành (Tp Hồ Chí Minh)
Cửu Thành Nam Bộ – Nam Vang Thành.
Ngoại trừ vấn đề địa lý ra thì còn có sắc tộc, Đại Nam hiện tại có khoảng hơn 60% là người Kinh, khoảng 30% là người Khmer còn lại là các dân tộc khác, tất nhiên gọi chung là người Việt sống trên diện tích hơn 800000 km2.
Liễu Lam Linh là con lai hơn nữa cũng không phải chỉ là con lai đơn giản như vậy.
Cô ca sĩ này là hỗn huyết, hỗn huyết Khmer – Kinh cùng với Hán.
Bởi vậy Liễu Lam Linh có một vẻ đẹp rất lạ, vừa đẹp mà vừa lạ.
Liễu Lam Linh xuất thân cũng không phải ca sỹ mà là người mẫu, trong giới người mẫu cô nàng này cũng tương đối thành công nhưng không biết tại sao nửa đường lại nhảy sang ca sĩ.
Thì đúng là có rất nhiều người trong giới showbiz nắm giữ vài 'nghề'.
Vừa làm ca sĩ, vừa làm người mẫu cũng không phải không có nhưng Liễu Lam Linh vốn đang thông thuận trong ngành người mẫu thì không nên nhảy sang bên ca sĩ sớm như vậy mới đúng.
Tài nguyên dành cho nàng tương đối nhiều, có thể khiến không biết bao nhiêu ca sĩ ngưỡng vọng, kể cả những ca sĩ lâu năm cũng phải ngưỡng vọng tài nguyên mà nàng nắm giữ nhưng mà Liễu Lam Linh... debut cũng không thành công lắm.
Hot thì đúng là hot nhưng hot cũng có vài kiểu hot.
Người ta thưởng thức là thưởng thức khuôn mặt nàng, dáng hình nàng chứ không phải giọng hát của nàng cho dù giọng hát của cô nàng này cũng không tệ.
Với những thứ công ty đổ vào trải đường cho Lam Linh, với danh tiếng của Lam Linh trước đó thì có thể coi Debut của nàng thất bại.
Debut thất bại, vẫn có người đổ tiền cho nàng nhưng mà cũng ảnh hưởng đến tự tin của Lam Linh.
Hiện tại hoặc cụ thể là hơn 1 tháng trước, Lam Linh chuẩn bị ra Album thứ hai.
Tất cả mọi sự đã chuẩn bị đủ, chỉ có bài hát thì Lam Linh chưa ưng lắm, ít nhất là những bài hát công ty chuẩn bị cho nàng.
Với người khác thì không có quyền đòi hỏi nhưng ai bảo người ta rễ to đây?.
Lam Linh quyết định làm một việc, nàng bay từ Hà Thành vào Sài Thành, tự mình đi gặp nhạc sĩ, tự mình đi xin bài hát.
Trong cái nghề hát này, Lam Linh không có danh nhưng nàng có tiền tuy nhiên một phần vì yêu cầu của nàng tương đối cao, phần vì những cây đại thụ trong làng sáng tác cũng cố kỵ.
Ca sĩ đi nhìn nhạc sĩ nhưng nhạc sĩ sao không đi nhìn ca sĩ?.
Đã đến tầm cổ thụ trong giới âm nhạc, người ta cũng không đi nhìn sắc mặt của Lam Linh, người ta cũng chưa chắc đã cố kỵ gốc rễ sau lưng nàng, quan hệ thì ai chẳng có?.
Những nhạc sĩ này càng chú trọng ca sĩ thậm chí tự mình 'nuôi' ca sĩ, tự mình chọn ca sĩ.
Bọn họ có đủ danh vọng, tiền bạc, các mối quan hệ, cũng không đến mức vì tiền mà bán danh tiếng, chưa đến mức chịu quá nhiều ảnh hưởng từ Lam Linh.
Một tháng này, Lam Linh bay từ Hà Thành vào Sài Thành sau đó bay ngược ra Thừa Thiên Thành, trở về Hà Thành rồi lại bay vào Sài Thành.
Chính Lam Linh cũng không biết cả tháng nay mình làm gì nữa nhưng mà không phải không có thu hoạch dù sao tài nguyên nàng rất mạnh, mặt mũi của nàng người ta không cho nhưng mặt mũi người khác thì người ta vẫn phải cho.
Album thứ hai của Lam Linh theo kế hoạch có 7 bài hát, lúc này nàng cũng đã có được chủ ca khúc của chính mình, có được một bài khác tương đối ưng ý... coi như đi được 1/3 chặng đường chuẩn bị Album.
"Gánh nặng đường xa ".
Lam Linh nằm trên giường êm khách sạn nhưng mà cũng không ngủ được, ánh mắt lim dim nhìn đồng hồ để bàn sau đó thở dài một hơi.
Một tháng này, chính nàng cũng đủ mệt mỏi, lưng cúi đến sắp gãy mà kết quả... thì không ra sao cả.
Cố vươn người dậy khỏi giường, Lam Linh lấy điện thoại ra, một con TMS màu hồng nhạt.
Thời điểm này nàng muốn gọi cho chợ lý, cho dù chợ lý chỉ ở ngay gian ngoài, xuống giường mở cửa ra là thấy.
Chỉ cần nhìn điểm này cũng có thể hiểu Lam Linh đang 'oải' thế nào.
Cũng đúng lúc này, con TMS của nàng đổ chuông.
"Người đẹp, bắt máy nhanh thế ".
Nghe thấy giọng quen thuộc, Lam Linh cố gắng mở to đôi mắt đẹp, nàng cũng cố gắng thay đổi tư thế ngồi, từ nửa ngồi nửa nằm thành ngồi thẳng dựa lưng vào gối mềm, đôi chân dài mềm mại duỗi thẳng ra.
"Cho anh ba giây, không nói được câu nào tử tế, em cúp máy ".
Nghe thấy giọng của nàng, ở phía bên kia Đạt bật cười, theo thói quen ngồi chỉnh lại gọng kính của mình rồi mới nói.
"Việc ngoài đó thế nào rồi, bao giờ về Hà Thành?"
Một tay cầm điện thoại, một tay đưa ra di di hai hàng lông mày của mình, Lam Linh đáp.
"Em chưa về được, em còn tính qua Thanh Thành mấy ngày rồi mới về Sài Thành, có chuyện gì không anh? ".
Đạt im lặng một chút, trong đầu tính toán vài giây rồi mới nói.
"Album được bao nhiêu bài rồi? ".
Lam Linh cũng không có gì để che đậy, thật thà mà đáp.
"Hai bài, tin tốt là ca khúc chủ đề chọn được rồi ".
Lam Linh nói xong câu này cũng thấy sống mũi cay cay, cả tháng cố gắng cuối cùng cũng chỉ nói được hai câu này?.
Lam Linh cũng biết người đầu dây bên kia có cảm giác thế nào.
Quả thật, Đạt có cảm giác không tốt lắm, sắc mặt tối lại.
"Dẹp vụ Thanh Thành đi, về Hà Thành nghỉ ngơi mấy ngày, anh đưa mày đi gặp người ".
"Đừng hỏi, nếu mày không đồng ý thì anh gọi cho trợ lý của mày hủy lịch luôn, về nhà đi ".
Liễu Lam Linh im lặng một chút, nàng cũng nghe ra ngữ khí của Đạt, giọng nói không cho phép thương lượng.
Sống mũi của Lam Linh lại cay cay, xa nhà một tháng thì nàng xa nhiều rồi nhưng trải qua một tháng này, nàng mới thấy nhớ gia đình.
"Uhm, ngày mai em bắt máy bay về Sài Thành... nói với mẹ ba... em nhớ đồ ăn mẹ ba nấu, ngày mai mẹ ba nhất định phải xuống bếp nấu cho em ăn nếu không em về nhà em liền khóc một trận, em khóc là không ai dỗ được đâu ".
Ở đầu dây bên kia, Đạt bật cười.
Hai người lại hàn huyên thêm vài câu, điện thoại mới cúp.
Đạt lần thứ hai chỉnh lại gọng kính của mình, một tay nắm vô lăng, con Ferrari màu đỏ vút đi trong đêm tối.