Chương 18: Thay Đổi

Ta Đi Cổ Lan Đại Lục

Chương 18: Thay Đổi

Tùng tùng tùng.Trống trận Bình Minh học viện nặng nề đập, khoảng cách gần kích chiến ý thang niên. Một trung niên hòa ái mặt bước lên đài cao.
-Ta là Lê Giang hiệu phó Bình Minh học viện, 30 năm trước là một trong non nớt nhân tham gia, tranh công danh con đường, thể hiện hết sức lực đạt xứng đáng phâng thưởng.

Ngắn gọn bài phát biểu đủ thiêu đốt nhiệt huyết tuổi trẻ, ai không muốn cao cao tại thượng, ngồi trên trưởng lão hội vị chủ trì một khu.
-Lâm Sung chiến Chu Phùng.

Lâm Sung bước lên sàn co người bẻ khớp, xương cốt rang đậu làm kinh hồn Chu Phùng, chính là Trần Hùng chỉ tay nhân. Lâm Sung gốc gác trưỡng lão đại nhân, ắt động tay động chân vấn đề. Thấy trọng tài phất tay, quả đấm trang bị quyền sáo hoàng kim bung tới đối thủ. Thật Lâm Sung còn có tử kim quyền sáo, Trần Hùng thu vào bảo hộ, sử dụng trang bị thi đấu lãng phí thân tiềm năng.Chu Phùng tháo bên hông roi, ánh sáng nở rộ hư ảnh đại xà quật đuôi.
-Xà Lực chi

Chát

Lâm Sung nhìn quỷ dị roi uốn cong vụt tới, kéo tay che nhỏ bé ý thức tồn tại đầu. Quyền sáo lõm xuống chặn đứng roi lực, Lâm Sung nhe răng nắm roi, dùng lực kéo Chu Phùng đến gần. Mắt quan sát cử động đối phương, ngay khi Chu Phùng thả ra tay,khoảng cách đến ngay tầm mắt Lâm Sung, xoay người căng roi quật tới tấp.

Chát chát

Roi quật không thỏa mãn hiếu chiến nhân,bsong quyền mãnh hổ lao tới cận chiến. Cổ tay phát ánh sáng hóa thành rìu lưỡi linh khí.
-Thiên Phủ.

Cú chặt hướng đến hàm Chu Phùng, té trên đất lăn lộn. Trọng tài dang tay ngăn Lâm Sung, khom người hỗ trợ cố định hàm học viên, cho kết thúc ván đấu,Trần Hùng thở dài Tiểu Sung có chút hung a.Đứng dậy Lâm Sung gồng người rít. Cơ bắp hiển lộ thể hiện chung quanh nhân, đã từng công tử ca Lâm Sung thay đổi. Một góc khán đài, nho nhã thanh niên nhíu mày nhìn Lâm Sung bộ đang, Lâm Tĩnh, thân ca ca Lâm Sung.
-Đệ đệ có chút khác lạ..


- Chu Phùng bại trận?

Chu Phùng thành viên lớp ưu năm nay, thế hệ nổi bật thiếu niên, gánh trọng trách bảo về Thú Nhân Quốc..
-Lâm Sung đội sổ lớp cha hắn Lâm Uất,Lâm trưởng lão chế tác phường a.

Mọi người hiểu ra vấn đề, tên suốt ngày phá làng phá xóm ắt được bí ẩn cơ duyên chuyển mình a.
-Thạch Sơn chiến Lý Luận.

Thạch Sơn bước lên sàn đấu, điềm tĩnh mắt quan sát đối thủ, trong tiểu đệ lý trí nhất nhân. Lý Luận đối thủ đối mặt Tri chu nhân tộc, gian xảo tính cách phối hợp 1 tay độc tố hung danh lan xa thế hệ thiếu niên.
- đội sổ lớp dám xuất hiện trước mặt ta.

Lý Luận ngang ngược thói, bên dưới ủng hộ người hô hào âm càng thấy hung hăng.
Vầng sáng hội tụ thành hư ảnh tri chu chân sắc bén, lưỡi kiếm óng ánh lục thủy dịch đâm tới Thạch Sơn
-Tri Chu Thương.

Thạch Sơn híp mặt nhìn mũi lao tốc độ xuyên tới, cúi sát thân người tưa hai tay lên trước, vầng sáng hội tụ kết thành hắc khiên che chắn, gai nhọn linh khí xuyên ra mang nguy hiểm, Thạch Sơn đạp mạnh mặt đất tăng đà lao tới Chu Phùng
-Huyết Địa thuẫn.


Trong thấy Thạch Sơn lao đầu chịu chết, Lý Luận cười gằn. Tay kiếm lục sắc lan tràn, mũi kiếm linh khí hoá dài xuyên thủng mặt đất, thực lực tầng 2 Chi Tru Thiết Thương thức kĩ không lâu minh ngộ, đây là lúc hắn thể hiện hắn sức mạnh. Thiết thương nâng khỏi đại địa, lục sắc dịch hoá hắc rơi đất xì xèo bốc hơi, tay thương lạnh lùng đâm tới Thạch Sơn

Roẹt

Thiết Thương xuyên qua đại địa thuẫn, đâm thấu nửa người Thạch Sơn, không có thanh niên đổ gục như Lý Luận mong đợi, huyết sắc gai nhọn tiếp tục ép tới Lý Luận, trơ mắt đính thân thể Lý Luạn vào trận pháp tường.

Bành

Lý Luận biến dạng xương cốt trượt xuống thành trận pháp. Thạch Sơn người tím tái xu hướng lan rộng, ép gục ý chí Thạch Sơn bất tỉnh gục.
-Thạch Sơn thắng.

Trần Hùng hô học viên đỡ Thạch Sơn đến, xem xét lỗ máu xuyên bắp tay tím tái, lấy ra mộc thùng ném vào giải độc thảo tính năng, cho Thạch Sơn vào bên trong thở dài. Dại dột liều mạng vòng quyết đấu đào thải, sống chết vô tình Lý Luận tiêu biểu, Thú Nhân cần lực lượng chiến đấu bảo vệ lãnh thổ khỏi Nhân vực tham lam. Chung quanh khán đài yên ắng, sàn đấu thứ 6 đặc cách khung cảnh đàn áp đội sổ lớp lật, ưu học viên tiêu khiển trò chơi 1 trong mất.
-Trần sư, học viên ngươi mạnh như vậy.

Mập sư Phan Tuấn Tù chạy đến thủ thỉ, muốn tìm hiểu bí ẩn học viên sức mạnh. Trần Hùng nhìn tên này bộ dáng hiểu một hai, xì mũi coi thường
-Tự nhiên mạnh

Một hồi moi móc tốn công mỡ nặng nề khuân vác, Phan Tuấn Tú sư hừ lạnh về chỗ ngồi nồi làm hắn thích nhất việc, đôi mắt đảo quanh nữ nhân sư gia mặn mòi.
-Cẩu A Lý chiến Sư Tùng.

Nhìn A Lý đối thủ Trần Hùng nhíu mày lo lắng, thanh niên lực lưỡng bồng bềnh tóc, khí chất bá chủ rừng xanh. Sư Nhân tộc thiên sinh ăn thịt, tuy thú tính tuân theo tổ huấn cải biến, bản năng chiến đấu không mất đi. Thở dài thầm cầu nguyện A Lý cười tươi nở tựa mọi ngày. Sư Tùng ngạo nghễ nhìn đối thủ yếu ớt dáng, há mồm.
-Đầu hàng hay chết.

Sư gầm áp tới A Lý, áp lực khiến A Lý chân khụy chạm mặt đất. Cơ thể run rẩy chống cự, mắt lướt qua Trần sư vuốt cằm đạo sư ghế hướng hắn gật đầu. Một nguồn sức mạnh không rõ lan tràn trong người, niệm lực từ những ngày gian nan tích tụ bùng phát, đến lúc A Lý thể hiện.

A Lý mí mắt hóa đỏ, khí kình thổi sống lưng thẳng tắp chống thiên địa thế. Nâng đao lên cao qua đầu, người hạ thấp trọng tâm. Tay đao quang năng quy tụ hóa hư ảnh Thiên Cẩu ngửa mặt hú vang. Từng luồng ảo diệu ánh sáng huyền phù quanh A Lý như chiến thần hạ phàm. Những lúc này, A Lý người hào quang vạn trượng quấn
-Sinh Cẩu Đao.

Một đao sắc bén manh theo Thiên cầu nanh dứt khoát kết liễu con mồi, cắt xé không gian ma sát âm đau nhói thường nhân tai. Sư Tùng cười khẩy nâng tay, hoá thế kìm hãm đón lấy, anh sáng hội tụ hư ảnh sư hàm.

Keng

Sư Tùng ngón tay bao phủ sư hàm khoá lấu Cẩu đao trên không trung, cường tráng thân xoay người quét cước đến A Lý hông. A Lý va vào thành trận pháp lê người bò dậy, dùng hết sức sụi người trên đất thở hổn hển.

Grao

Sư gầm xuyên phá cuối cùng phòng tuyến xông thẳng tinh thần khu. A Lý cảm nhận thân thể run rẩy dần không theo ý chí. Sư Tùng tán dương nghị lực nhân,, tay tụ lực đấm A Lý xuống khán đài.
-Ngươi không tệ.

Nhìn A Lý Trần Hùng thở dài,tên này không thuộc chiến đấu dạng. Sinh Cẩu Đao là lạ kì Thức, theo A Lý nói phụ thuộc hoàn toàn khí vận. Đã từng đẹp trời ngày A Lý tập luyện, đao khí chém bay phân nửa Cẩu gia làng, đời không như mơ hôm nay A Lý gục ngã, lắc đầu cùng học viên dìu nhau về chữa thương.

Kết thúc tân sinh khảo nghiệm, tiếp đến chiến thắng nhân lựa chọn chức nghiệp mong muốn theo đuổi, phân chia ưu phẩm chất theo thể hiện áp đảo đối thủ. A Lý tỉnh dậy biết trước kết quả, cõi lòng tan nát thui thủi trong góc. Trần Hùng biết tiểu đệ mang vác khát vọng Cẩu Nhân xa xôi phương đông, vỗ vai cảm nhận A Lý run run, thở dài.

Bên ngoài nhân tiến vào nói trưỡng lão muốn gặp mặt. Sờ cằm phân phó tiểu đệ an ủi lẫn nhau theo dẫn đường nhân. Tiến vào lộng lẫy viện, nhìn phía trước hai lão nhân thi cờ căng thẳng, nghe tiếng bước chân một trong nói
-Trần sư, ngươi dẫn học viên đi không thông báo,

Thấy thanh niên gật đầu hiểu rõ tầm quan trọng vấn đề, lão giả trở lại toan tính nước cờ, nói
-Ngươi ly khai học viện.

Trần Hùng nhăn mặt rời đi, thật sự môi trường không hợp hắn tính cách. Hắn cần đến thoải mái nơi tận hưởng cuộc hành trình. Bước vào phòng học nơi học viên thân thương tại, nhìn dán cao thuốc tình huynh đệ, không có lụi bại ý, có chăng quá đà sung mãn vật lộn Lửng huynh đệ khác biệt.
-Ta ly khai học viên, các ngươi tự lo.

-Trần sư, ngươi muốn đi đâu.

Trần Hùng đối mặt trong đợi mắt, Trần Hùng sờ cằm suy tư.
-Các ngươi muốn theo ta?

Lâm Sung gập bụng bật dậy, cằm lấy cao thuốc đập vào Thạch Sơn người rú lên.
-Ta theo Trần Sư.

Lâm Sung từ nhỏ không nhân xem trọng, hắn ca ca nổi bật thu Lâm gia ngưỡng mộ. Gia tộc xem hắn công tử ca đối đãi ngoài nóng trong lạnh, hắn phát ngán. Trần Sư dạy hắn thứ chưa nếm nghiệm tại Lâm Gia. Hắn muốn chứng minh Lâm gia có Lâm Sung tên gọi. A Lý thơ thẩn úp mặt tường nghe thấy, cằm dần nâng cao, chậm rãi xoay hé lộ sưng húp mặt, cong lên đơ cứng cười xấu xí
-Trần sư,còn ta thì sao.

Trần Hùng mỉm cười nhìn học viên thổ lộ ý. Phân nửa nhân đi còn lại chân tình có thể tin tưởng. Trần Hùng đám người bước ra Bình Minh học viện cổng trao trả thân phận lệnh bài, nhìn phía sau học viện, đồng tanh chửi đổng tiết bức xúc, tiêu sái phẩy áo du côn bọ dáng rời đi, họ ngửi thấy tự do tự tại mùi.
-Nay vui ngày, tửu phải có...


Lựa chọn hợp hoàn cảnh tửu lâu, ngồi xuống bàn lấy quý tửu rót ra bát, dòng tửu vàng sắc ngọt ngào va thành bát lóng lánh kích, gấu đen thèm thuồng roẹt một hút trở lại, lắc đại mông xuống kề bên.
-Bỏ đi buồn phiền nay, ngày mai lại tươi sáng.

Cạn chung vơi ưu sầu khát vọng cũ. Rượu đến rượu đi không đếm lượt, choáng váng nhân trong trò chuyện âm. Trần Hùng thò tay bắt đồ nhắm, nơi đó tại trống rõng nước chấm. Đảo mắt qua Lâm Sung bất tỉnh vị trí, bát dự trữ tràn đầy. Chòm người đứng choáng váng đầu ngã xuống sàn cười ha hả. Trần Hùng đau đớn đánh thức chút lý trí, chú ý xung quanh yên lặng không gian, sót lại gấu đen liếm tửu âm.

-Khách nhân mau dừng a.

Từ đâu giọng tiểu nhị ca tiếng gọi truyền đến, hắn nhớ không có gọi a. Mơ màng nhìn ra ngoài cửa gian phòng, đứng nữ nhân đám hung hăng bộ dáng. Bên cạnh A Lý lung lay một hơi cạn sạch, tay đập rỗng bát xuống, hú lên bằng tất cả sức lực.

Xoảng

-Ai làm gì được chúng ta.

A Lý đầu kịp quay sang nhìn Trần Hùng mỉm cười, gục trên bàn bất tỉnh. Trần Hùng gật đầu hài lòng, nam nhân chân chính đỉnh thiên lập địa cổ chí kim, bò dậy run run nâng hắn bát một hơi cạn bất tỉnh, rượu quý chờ bỏ sót hình tượng. Nữ nhân đám người bên trong, nhỏ nhắn lanh lợi nhân đưa lên tay xinh, ra hiệu tiểu nhị rời đi. Mẫu Đơn người xử lý quen thuộc nhanh gọn phong cách. Bước vào nhìn la liệt chiến trường
-Nhậu nhẹt quấy phá, may mắn tửu chủ là A Liên Mẫu Đơn người.


Gấu đen đang chiêm trọng tửu vị, cảm nhận nhân từ xa tiến đến, mắt gấu bừng sáng đỡ nặng nề hùng thân tiến đến cọ đầu, ngửi quen thuộc mùi
-Ngươi tại, tên kia đâu?

Miêu Lan đảo mắt tìm kiếm ngóc ngách, không thấy tâm hơi hắn, bặm suy diễn trong đầu hoàn cảnh, nữ tử rối rắm thua phán đoán.

Hí hí

A Mã con hàng ham ngủ từ trong góc chạy ra hí vang, đến lúc thể hiện nó sức mạnh. Không bao nhiêu bước chạy đà thành công thu hút chúng nữ vây lấy ôm ấp. Con non mềm mại da tay lông, ngấn nước đôi mắt ngủ mơ ngơ ngác, sát thương nữ hài xuyên sâu tâm cang. Miêu Lan thả ra A Mã, lật mắt nhìn say xỉn đám người hừ lạnh
-Trói lại.