Chương 24: Tam Luyện Linh Tháp

Ta Đi Cổ Lan Đại Lục

Chương 24: Tam Luyện Linh Tháp

Tiến vào học viện cửa, Trần Hùng dung mạo thu hút chung quanh chú ý, bên cạnh truy nã nhân quy hàng a. Một thanh niên tinh thông khí vận chi thuật, bắt lấy cơ hội quật khởi.

-Miêu chấp sự, cạnh ngươi là học viện tội đồ, cẩn thận....



Trong gió vụt đến nhân bóng, Trần Hùng lật tay thành bão. Trương Tam miệng cười vương, đại lực đập thanh niên xốc nảy xà mặt đất. Trần Hùng mí mắt giựt giựt rụt tay nuốt một ngụm, hắn sức lực đại biến. Đã dính dáng hung ác tội nhân, Trần Hùng ho khan quét mắt xung quanh.

-Mạng chỉ có một, đừng vội đường công danh.



Bá đạo ca bên ngọc nữ tử, song nhân thiên mệnh truyền kỳ mai sau vụt qua đám người, hướng dược điền khu. Phía sau một tên bước đến Trương Tam bất tỉnh vị trí, nói.

-Trương Tam làm rất tốt, Vân quản sự không để ngươi thiệt thòi.



Trần Hùng thở dài, oan oan tương báo đến bao giờ. Hắn khát khao an bình, một túp lều tranh đôi quả tim vàng, nhìn sang bên cạnh Miêu Lan

-Tại bên ta, ngươi không sợ phiền phức?



-Ngươi nói chấp pháp đường người?



Miêu Lan nghiên đầu suy tư thanh niên lời nói. Thấy thanh niên gật gù xác nhận Miêu Lan lắc đầu không sợ, đảo mắt tinh anh mưu ma chước quỷ. Tay chỉ phía xa Hắc Tháp mờ ảo sương, nói.

-Đó là Linh Tháp, bên trong khảo nghiệm Nhân, Trí, Dũng tam phẩm chất thành nhân tư cách. Thông tháp nhân thanh danh Thú Nhân trân trọng, chấp pháp đường gặp ngươi phải tránh mặt a.



Miêu Lan từng nghe gia gia nói qua, Linh Tháp ẩn tàng phản chiếu chân thật nhân bên trong. Nàng luôn cảm giác Trần Hùng ẩn giấu bí mật không nói, tạo thành khoảng cách mơ hồ bất an, nàng quyết tâm tìm hiểu ra lý lẽ. Đưa đến chấp sự lệnh bài thông quan, thủ vệ lão nhân đục ngầu bụi trần đảo qua lạ mặt thanh niên, lão biết Miêu Lan đưa truy nã nhân đến mục đích. Chung quanh quầng sáng trận pháp phủ xuống bọn hắn.

-Nể tình Ưng lão nhi, nha đầu ngươi không có lần sau....



-Đa tạ Quân gia gia....



Bước vào quang mang trận pháp, xuất hiện trước mắt chung quanh du nhân phục trang, náo nhiệt giao thương trong tạm phường thị trước bao la bình nguyên, trong đầu truyền cỗ lão âm.

-Linh tháp tầng thứ nhất.



Ngắm nhìn bản thân du trang, suất khí một phần che lấp thành công gạt đi chúng nhân chú ý. Hài lòng mở tay nải bên người xem xét, bên trong chữa thương thuốc cùng chút linh thạch. Trần Hùng suy tư dạo bước qua phường thị.

-Khiếu Nguyệt Lang nha, sắc bén phá hắc thiết, 7 viên trung phẩm....



-Huynh đài đây là Lân Tinh Hạt, 3 cái trung phẩm thành giá a....



Trần Hùng dạo quanh trong lòng run rẩy, thiên tài địa bảo mê hoặc một đời võ giả, với tay chạm đến. Khiếu Lang dòng dõi Thủy Tổ Lang, hấp thụ nguyệt năng bao năm luyện thành dị biệt giống loài. Lân Tinh Hạt tồn tại hỏa sơn lòng, vỏ bọc địa hỏa tinh luyện ngàn năm cứng cáp, tuyệt thế tài liệu chế tác phòng cụ.



Trần Hùng đếm trong tay nải linh thạch thập cái, nuốt một ngụm nhủ đầu óc tỉnh táo. Hắn tại Linh tháp khảo nghiệm, tất cả bảo vật trước mắt là Trận pháp diễn hóa, Miêu Lan lời tầng thứ nhất Nhân luyện phẩm chất a. Trần Hùng nghe du nhân lạ lùng cuộc trao đổi, thiên tài địa bảo võ giả mơ ước, đếm bằng chút ít lương thảo đơn giản.



Bên cạnh đi ngang qua mẫu tử nhân, nam hài bụ bẫm xoa bụng nói.

-Mẫu thân ta đói a.



-A Tọa về nhà rồi ăn...

Phụ nhân hốc hác khuôn mặt thở dài nhìn quanh trao đổi gian hàng. Nghe mẫu thân lời, bàn tiểu đệ vuốt chu miệng chạy theo phụ nhân bước chân.

-Phụ thân bị thương, A Tọa ghét bọn mã tặc a.



Trần Hùng lật mắt, bị thương nhân cần chữa thương thuốc, hắn tay nải có. Không lẻ là khảo nghiệm Nhân chữ lối đi, suy tư được mất lắm lúc đoạt thời gian, Trần Hùng hít một hơi bước đến hỏi





-Phu nhân cần chữa thương thuốc.



Trong thấy phu nhân đề phòng mắt, Trần Hùng lấy ra thuốc cao đưa phu nhân xem.

-Phu nhân vật trao đổi thế nào?



Trần Hùng mỉm cười nhìn bàn tử phấn khích, xem mẫu tử mệt mỏi hằn trên mắt, ắt tìm kiếm đoạn thời gian, quay sang phu nhân chờ đợi.

Hắn không phải thánh mẫu nhân, hắn mơ hồ cảm nhận hồn trận quan sát hắn nhất cử nhất động. Phu nhân ngửi dược cao mùi gật gù, lấy xuống bên hông hắc thạch đưa tới Trần Hùng.

-Ta gia tổ truyền vật, không biết huynh đệ đáp ứng.



Trần Hùng bắt vào tay hắc thạch híp mắt, một luồng gợn sóng va nội huyết thể, không có hệ thống cảnh báo nhưng hắn biết cảm giác đó, Diễn Luyện Thạch ma khí nhập thể.



-Tổ vật tăng nhanh võ luyện khả năng, ta hoàn cảnh bí bách đem ra. Quý nhân có thể bồi chút linh thạch?



Trông thấy thanh niên mày cau có, phụ nhân vội vàng im lặng, nàng biết quá phận đòi hỏi nhưng nàng muốn thử. Bên người nam hài vui thích kéo mẫu thân tay nói.

-Mẫu thân nhanh lên a, ta muốn gặp phụ thân...



-A Tọa, có linh thạch mua đồ ăn ngon a.



Tiểu nam hài đầu lắc lư, lệ tuôn ướt đẫm non nớt mặt, mếu máo hét lên.

-Ta không muốn gì hết, ta muốn phụ thân chơi cùng a....



Trần Hùng chân mày giãn ngang, mắt cười nhìn tiểu bàn tử vùng vẫy khóc. Có một sự thật hắn thích tiểu bàn tử suy nghĩ, đưa đến phụ nhân tay nải. Phụ nhân nhận lấy nhìn gầy yếu thanh niên dáng người, mím chặt nói.

-Tiểu huynh đệ ta không thể, ta....



Đơn bạc y phục nói lên thanh niên khốn khó, bên ngoài bình nguyên yêu thú hung hãn, hết linh thạch nhân kết cục phụ nhân biết.

-Thế này ổn chứ?....



Trần Hùng nhếch mỉm chia đôi linh thạch số đưa tới, mẫu tử nhân lặng im nhìn tiêu soái bóng biến mất.

-A Tọa, ghi nhớ quý nhân dạng a.





Trần Hùng đi không bao lâu, một trận choáng váng vồ đến. Xuất hiện trà quán điển hình, đảo mặt thấy quen thuộc dáng nhỏ buồn bã ngồi, bước đến bên cạnh.

-Ngươi đến rồi hử.





Ngòi xuống châm chén nước mát lành, nhìn mi nhỏ vặn vẹo tựa sâu rớm dạng, phì cười hỏi.

-Làm sao buồn bã a.



-Ta khảo nghiệm hậu chiến lúc, Hùng, chiến đấu có ý nghĩa sao?



Trần Hùng sờ cằm suy tư rộng lớn vấn đề.

-Ta nghĩ có nhân chiến đấu chu toàn thân nhân mệnh, có nhân mưu cầu chém giết khai đường sinh, đều là hoàn cảnh bức bách cầm đồ đao. Duy nhất đáng khinh chém giết thú tính kẻ.



-Hùng, lỡ ta bị hiếp đáp...



-Đương nhiên quy ta thù hận, nam nhân thập cái đáp trả, nữ nhân đôi lần sức lực.



Nhìn phượng mắt buồn vương,Trần Hùng vui tươi nhúng lòng thở dài, nữ nhân nỗi buồn, làm ơn cho ta bờ bến nơi đưa đón.

-Ta nhớ phụ thân a.



Trần Hùng nghiến răng nghĩ đến bí ẩn phụ thân đại nhân, nhẫn tâm bỏ rơi sinh Bách Linh thể nàng biến cố.



-Ta lâm nguy lúc hắn luôn xuất hiện ngăn, hắn bỏ đi hẳn có lý do a..



Trần Hùng sờ cằm suy diễn, không lẽ nhạc phụ khét tiếng hung nhân, tội ác nhuộm huyết tâm không muốn đến gần cô nàng. Trần Hùng nhắm mắt niệm thanh thủy quyết.



-Ngươi nhớ hắn nhân dạng?



Miêu Lan lắc đầu muộn phiền, quay sang Trần Hùng hóa tức tối kí ức.

-Hắn không bao giờ lên tiếng, trùm kín y phục đứng ngoài xa.



Trần Hùng thở dài ngao ngán, nhạc phụ bí hiểm đỉnh phong cách, không để chút đầu mối, làm sao tìm mênh mông đại lục.

-Tìm được lão, cho ngươi nhổ trụi lũi râu bỏ tức được không?



-Ngươi hứa đó.



Miêu Lan học đâu cười gằn gian tà hình tượng, phụ tử nhớ mong pha nho nhỏ nữ nhi hận. Ngọt ngào không gian sụp đổ, bên cạnh bàn híp mắt ngồi thanh niên, giật người trợn trắng la hét.

-Vạn niên Linh chi, Quỷ Diện thảo, Hóa Hình quả... tất cả là của ta a....



thanh niên la hét một tràng, phấn khích tột độ trào dịch bất tỉnh. chung quanh nhân tiếp tục nghỉ ngơi, chuẩn bị sau tầng khảo nghiệm.

-Lan, hắn thế nào a?



-Hắn chưa tìm ra hóa giải phương thức, đọa lạc trong hư ảnh trận pháp tạo. Thí luyện kết thúc thời điểm, hắn tinh thần tan vỡ trở thành nửa điên dại.



Trần Hùng lồi hai trong mắt nuốt một ngụm, nghiến răng quát cô nàng.

-Nguy hiểm tình huống sao không nói sớm?



-Ta có nói chưa ta?



Trần Hùng nghiêm mặt vụt đến quan trọng thông tin, dạo gần cô nàng trí nhớ có biến, hẳn Bách Linh thể tai kiếp dấu hiệu đến, nắm tay nhỏ siết lấy bên người.