Chương 35: Rắc rối ở khu trung tâm mua sắm (2)

Siêu Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 35: Rắc rối ở khu trung tâm mua sắm (2)

Hoắc Dịch Khiêm nhíu mày, Liêm Dao Tình sao lại đến đây?

Vả lại, mấy tên nhóc này là lưu manh à? Mà lưu manh sao lại nhỏ tuổi như thế? Đây là có người sắp xếp để hắn anh hùng cứu mỹ nhân đúng không? Cái nhiệm vụ của Thập Thập là cái mẹ này hả? Ý là hắn bảo vệ Liêm Dao Tình để cô bé cảm kích, lấy thân báo đáp? Rõ ràng biết hắn sợ phụ nữ, tại sao Thập Thập lại làm như vậy?

"Đây là giúp cậu đó! Chẳng lẽ cậu muốn ế cả đời?"

"Nếu thế sao không giúp tôi khi gặp được ý trung nhân sẽ không bị phản ứng cho nhanh."

"Ờ, ý kiến hay, để tôi trình lên Thiên giới!"

Anh Hạo thấy hắn không trả lời, liền gào lên: "Ê thằng nhóc, mày bơ tao đấy à?"

Hoắc Dịch Khiêm đang trong tâm trạng không tốt lắm, ngẩng đầu lên, động sát khí: "Cái gì?"

Anh Hạo cảm nhận được, dường như có một con sói đang muốn nuốt lấy cậu ta, liền sợ hãi nuốt nước bọt, thế nhưng vì hình tượng, vì lòng tự trọng, há có thể vì một tên nhóc lớp một mà sợ hãi?

"Tao...tao hỏi mày lại lần nữa, giao cô em kia cho tao thì tao sẽ tha cho mày."

Liêm Dao Tình hình như có chút tức giận, khuôn mặt đỏ bừng lên, nước mặt chực trào ra. Cũng phải, gặp lưu manh kiểu này ai chả tức.

Hắn nhếch môi cười, đáp: "Nếu muốn thì anh phải đánh bại tôi đã." Cái này là vì nhiệm vụ thôi, bạn học Liêm làm ơn đừng hiểu nhầm.

Thế nhưng đâu có được như hắn mong muốn, lúc hắn quay sang nhìn Liêm Dao Tình, ánh mắt của cô bé tràn ngập sự sùng bái và an tâm.

Này, cậu cũng rất mạnh đấy nhé, làm ơn đừng nhìn tớ bằng ánh mắt như vậy.

Hoắc Dịch Khiêm nhìn cậu nhóc kia đã tức đến đen mặt, đột ngột xông ra đấm vào mặt hắn.

Hắn có chút bất ngờ, định xoay người tránh ra nhưng không kịp, một quyền ngay lập tức đập lên vai hắn.

Hoắc Dịch Khiêm ôm vai, cử động cánh tay một chút, nhưng không được. Chậc, trật khớp vai rồi.

Hắn thấy Anh Hạo lại tiếp tục lao lên, bình tĩnh nhìn cậu ta, điều khiển lực đến cấp B1, liền đấm vào người cậu ta. Nhưng hình như do mấy cái cơ bắp kia chắn cho, nên ngoài việc bị đánh bay thì không còn tổn thương nào khác. Hoắc Dịch Khiêm hận mình khinh địch, lập tức thủ thế, lúc Anh Hạo mất lý trí bay vào lần nữa, hăn xoay người tránh ra, dốc toàn lực đánh, lần này đúng là có tác dụng, lại còn đánh trúng mặt, Anh Hạo liền sưng cả mặt lên, văng xa cả mét.

Cậu ta run rẩy sờ lên mặt: "Mày...mày dám đánh vào khuôn mặt đẹp trai của tao..."

Hoắc Dịch Khiêm tự đánh giá kiếp này mình khá đẹp trai, làm vẻ không tin, nói: "Thật sao?"

Anh Hạo giận quá, lập tức có cảm giác muốn giết người, sử dụng dị năng đánh vào người hắn.

Hoắc Dịch Khiêm thấy một ngọn lửa bay về phía mình, lại nhìn mọi người ở phía sau, cũng vận dụng dị năng không gian, dịch chuyển ngọn lửa đến hồ nước.

Hắn ghét liên lụy đến người khác, việc của hắn, hắn tự xử lý.

Hắn dùng dị năng, lại dùng tay đấm vào một không gian trống rỗng, một cánh tay không biết ở đâu chui ra đánh một lực rất mạnh về Anh Hạo, nhưng trượt, thế nhưng vẫn khiến cậu ta sợ đến nỗi ngất đi.

Mặt cắt không gian, cắt ở không gian gần hắn rồi mở một không gian ở đối thủ, cho phép hắn đấm hoắc đá tùy thích. Có thể mở một hoặc nhiều, nhưng cấp bậc dị năng của hắn chỉ mở được một.

Mấy tên nhóc đàn em đứng xung quanh sợ quá, đỡ Anh Hạo chạy đi.

Hắn thấy bả vai nhức nhức, lại còn hơi sưng, nhận ra mình vì có hệ thống mà trì trệ, ỷ lại vào nó, không tu luyện cẩn thận, lại quá kiêu ngạo mà khinh địch quá mức.

Từ nay phải chăm chỉ luyện tập thôi!

Liêm Dao Tình muốn lại gần mà không thể lại, chỉ líu ríu cảm ơn, xin lỗi loạn cả lên,

Đặng Cách Chân nhìn đồng hồ, nói: "Bây giờ cũng khá muộn rồi, gọi bọn kia đi về thôi. Boss, nên về quân khu chữa trị."

"Ừm."

Tập trung lại, Trung Nhất Lai nhìn hắn đang ôm bả vai, ngạc nhiên: "Boss, sao vậy?"

Đặng Cách Chân chịu trách nhiệm giải thích, liền kể lại một lượt sự việc cho mọi người nghe.

Trung Nhất Lai ngay lập tức hô: "Ai lại dám làm boss bị thương!? Để tớ đi tìm bọn chúng tính sổ!"

Hoắc Dịch Khiêm nghe vậy mà ấm lòng, cản cậu ta: "Là do tớ quá khinh địch, nếu sử dụng dị năng ngay từ đầu thì tốt rồi. Thôi, đi về."

------------

Hết hôm nay thực sự không viết được nữa, chờ hai tháng nữa nha.