Chương 40: Ngục Giam (1)

Siêu Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 40: Ngục Giam (1)

Hoắc Dịch Khiêm tỉnh dậy, đầu choáng váng, trước mắt mờ mịt, chỉ biết là rất tốt. Sờ lên đầu, thấy ướt ướt, lúc nhìn thì thấy màu đỏ. Hắn, nói: "Thập Thập, thuốc cầm máu."

[Mua thành công 5 ống, trừ 1000 điểm tích phân]

Trên bàn tay đầy máu xuất hiện một ống thí nghiệm, hắn ngay lập tức uống một hơi, thân thể cũng tỉnh táo hơn nhiều. Thế nhưng chỗ máu chảy từ nãy đến giờ, chưa hồi lại được, tình trạng thân thể đang ở mức thấp nhất.

"Thập Thập, tình trạng của tôi!"

[Tình trạng thân thể

Nhịp tim: 78/phút

Lượng máu: 57%

Lượng nước: 67%

Cảnh báo: Không đủ thể lực để nâng một thứ trên 5kg, đề nghị ăn uống và nghỉ ngơi.]

Hoắc Dịch Khiêm nghe vậy nhíu mày, lấy đồ ăn từ trong không gian ra, nhanh chóng một ngụm ăn hết.

"Mua thuốc hồi phục thể lực cùng máu, mỗi loại 2 bình."

Vừa nãy mua liền năm bình, lòng hắn đau như cắt.

[Mua thành công, trừ 3000 điểm tích phân]

Chưa gì từ 1 vạn đã xuống còn có 5000...

Nhưng vì cái mạng nhỏ của hắn...

Hoắc Dịch Khiêm nhìn xung quanh, trước mặt hắn là song sắt?

Ánh đèn chập chờn làm hai mắt hắn đau nhức, con mẹ nó bị bắt!

Cái quan trọng là đây có phải trên tàu không?

Hắn nhìn xung quanh, liền thấy một cô nhóc đang nằm trên đất...

Liêm Dao Tình?

Hắn nhanh chóng chạy lại vỗ vỗ mặt cô bé, không thấy tỉnh dậy, lấy nước từ trong không gian tạt vào mặt.

Liêm Dao Tình từ từ mở mắt, khó khăn nói: "Hoắc...Hoắc Dịch Khiêm?"

Lúc bấy giờ hắn chợt nhớ ra căn bệnh của mình, lập tức cảm thấy khó chịu trong lòng, nhanh chóng đỡ cô bé ngồi dậy rồi thả ra, xích ra xa 30cm. Từ hồi uống thuốc khoảng cách chịu ảnh hưởng càng lúc càng hẹp. Có lẽ chỉ không chạm vào được thôi.
Hắn lấy thuốc thể lực cùng máu ra, đưa cho cô bé. Cái này là dùng để dự trữ, nhưng đưa Liêm Dao Tình uống cũng được, dù sao cũng là mục tiêu nhiệm vụ của hắn. Nếu không, mang theo một người đang mệt chạy trốn, khá là khó khăn.

"Uống đi."

Cô bé không hề nghi ngờ gì, lập tức uống hết. Hai người nhìn nhau một lúc, lúc này thuốc đã có tác dụng, khuôn mặt cô bé sáng bừng lên, cảm thán: "Đây là loại thuốc gì mà thần kì như vậy!?"

Hắn hạ giọng, " Bây giờ chúng ta đang ở đâu? "

Hắn thử sử dụng không gian để để thăm dò thử, nhưng có vẻ đó cấp độ quá thấp nên không được. Giá như mà có dị năng gì có thể thăm dò.

Khoan đã, thường thì trong mấy trường hợp này chắc chắn sẽ có một người có cái dị năng đó! Mà ở đây chỉ có một người, Liêm Dao Tình!

Cô bé chớp đôi mắt to tròn đen láy nhìn hắn, tỏ vẻ ngờ nghệch.

"Cậu có dị năng gì có thể thăm dò nơi này không?"

Cô bé suy nghĩ một chút rồi lắc đầu.

Hoắc Dịch Khiêm lập tức thất vọng, phải rồi, làm sao chuyện trùng hợp đó lại xảy ra được cơ chứ.

Hắn liền gọi thầm: "Thập Thập!"

"Có chuyện gì?"

"Radar dò tìm bao nhiêu điểm tích phân?"

"10 vạn."

Hoắc Dịch Khiêm lòng đau như cắt, hắn không đủ tiền a. Nếu vậy, làm cách nào để thoát ra bây giờ?

-------

Thi nát quá huhuhuhuhuhuhuhuhuuhuhuuhuhuhuhuhuhuuhuhuhuhuhuhuhuhuhu Toán nát bét rồi huhuhuhuuhuhuhuhuhuhuh văn cũng thế huhuhuhuhuhuuhuhuhuhuhuuhu