Nhị Thứ Nguyên Ảo Mộng

Chương 1: 2017.

17/7/2017.

Thế giới tràn ngập căng thẳng, các nước trên thế giới dần rơi vào khủng hoảng toàn cầu do một thứ mà nói ra làm người khác không thể tin được. Nó chỉ là một mảnh ngọc bội. Đúng, chỉ là một viên ngọc bội đã làm cả thế giới chìm vào khủng hoảng. Nó xuất hiện vào đêm qua.

Lúc ấy, bầu trời tối đen, không còn ánh sao ánh trăng như thường lệ mà chỉ là một màu tối u ám bao trùm cả thiên không. Mọi vệ tinh mất tính hiệu, cáp quang hầu như điều bị lỗi mạch, đường truyền mạng như bị nhiễu sống gần như không thể nào sử dụng được. Sự kiện này nếu chỉ một khu vực thì khá là bình thường nhưng có điều nó xẩy ra trên toàn bộ thế giới.

Sau mười hai giờ đêm, một cái lỗ đen khổng lồ xuất hiện gần Trái Đất. Nó như hút đi mọi ánh sáng, không hé ra một tia như một con quái vật đang nhấm nhám ngon lành những luồn ánh sáng. Mọi người trên Trái Đất chăm chú vào con quái vật đen nhánh ấy, chợ đợi thứ gì xẩy ra. Bọn họ không còn lo lắng được cái gì cả đơn giản là …Quá hung vĩ. Họ chưa bao giờ thấy thứ gì hãi hùng đến thế, con tim họ như chết lặng nhìn theo nó từng giây phút.

"Bùm"

Một âm thanh vang vọng bầu trời nhưng điều kỳ lạ là không ai để ý đến nó, mọi người hầu như chỉ chú tâm vào cái trắng óng ánh như ngôi sao rơi xuống Trái Đất. Nó sáng tới mức những con người mắt mù cũng cảm nhận được những ánh quang bao trùm cơ thể. Nó càng đến gần, càng thêm chói mắt, hàng tỉ người phải híp mắt chăm chú vào nó. Trong lòng đa số bọn họ điều cho rằng Thần Linh giáng thế. Mọi người cuối đầu quỳ rạp xuống đất, thành kính như một tín đồ trung thực. Giờ phút này dù những tên ngu ngốc không tin Thần, Phật … cũng phải cúi đầu trước ánh sáng chói lóa đầy kỳ lạ này.

------
Trong một ngôi nhà cao sang, rộng rãi ở Việt Nam.

Một thanh niên có bề ngoài vô cùng đẹp trai, có mái tóc màu trắng tinh. Đôi mắt đào hoa không giới hạn. Trên mặt lúc nào cũng treo một nụ cười vừa ưu thương vừa lạnh lùng. Đang ngồi đọc tiểu thuyết

Hắn là Lý Lịch Vũ. Cha là người Việt, mẹ gốc Hoa. Lúc nhỏ cha mất khi cậu còn chưa ra đời do tai nạn giao thông. Mẹ hắn đặt cho hắn khá giống hoa kiều. Sao này trong một lần làm ký hiệp định đối tác trao đổi cùng giao dịch ở nước ngoài, thật không may nơi nàng bàng việc làm ăn lại là nơi bọn khủng bố tuyên bố đánh bom. Trong lần đó nàng đã qua đời bỏ lại Lý Lịch Vũ cùng một tài sản vô cùng giàu có.

Hắn tuy không nói là hoàn hảo nhưng cũng tuyệt đối là thiếu gia, trong lớp hay ngoài đời điều có vô số người nịnh nọt. Cộng thêm vẻ bề ngoài vô cùng đẹp trai, có thể nói hắn là đối tượng chú ý của vô số cô gái trẻ mới lớn.

Nhưng không ai thực sự hiểu hắn. Chỉ mình hắn biết, hắn không giống người thường. Từ nhỏ lớn lên hắn không bao giờ khóc, không bao giờ đòi quà, không bao giờ làm nũng … Thậm chí có lần mẹ hắn tưởng hắn trầm cảm không có cảm xúc, làm một đoạn thời gian nàng sống trong lo sợ.

Sao bao nhiêu năm sống trong sự hiếu kỳ cùng lạnh lẽo không người thân con tim hắn dần dần xa cách thực tại. Dần đấm chìm trong trong thế giới ảo. Chỉ có trong đó hắn mới phát hiện mình không kì lạ khác người. Cũng từ trong đó hắn trở thành một otaku trong bí mật. Thường trốn vào nhà xem tiểu thuyết, truyện tranh, anime … vô số thứ khác.

"Ài, hôm nay chán quá, tựa hồ không còn truyện cho ta đọc nữa."

Lý Lịch Vũ dạo gần đây rất chán. Những bộ tiểu thuyết hắn cho là hay đã kết thúc hết, hiện tại đi tìm truyện đọc lại phát hiện không hợp với mình. Hắn hiện tại rất bực, rất muốn mắng mấy tên tác giả.

"Thôi, để xem chút tin tức xem đỡ chán."

"bụp"

Cầm điều khiển, mở tivi 50 in của phòng lên xem.

"Thưa quý vị, ánh sáng đã bây về thành phố XXX của Việt Nam, …"

"Hử"

"Đó không phải là khu vực nhà ta sao."

Lý Lịch Vũ nhìn trên tivi phát hiện phóng viên đang quay tia sáng bay đi, mà hướng đi lại là nhà hắn.

" Mẹ, cái gì không biết, chạy trước tính sao."

Hắn có chút sợ hãi không biết đấy là thứ gì mà bay đến đây. Vội vàng mặc cái quần tuột chạy ra khỏi nhà.

"Thưa, quý vị ta vừa nhận được thông tin, Tia sáng sẽ đáp xuống một ngôi nhà của người dân, theo báo cáo nói có khả năng 90% người này không thoát khỏi. Chúng ta nên cầu nguyện cho hắn thôi."

Tên phóng viên nữ tuy miệng thì nói thế nhưng không có một chút buồn nào mà vẫn chăm chú nhìn kết quả hay ho. Nàng cầu mong người ấy chết đi để nàng có thể làm chương trình riêng về việc này, kiếm thêm tiền bo cùng thăng chức mới là điều nàng muốn.

"Rầm"

Lý Lịch Vũ chưa chạy ra khỏi nhà ba bước đã bị luồn sáng đập trúng.

Hôm sau các chuyên gia nghiên cứu đặt biệt được cử đến và tìm hiểu. Cuối cùng họ không tìm thấy dấu vết gì cho thấy người công dân đó đâu. Họ chỉ đành thông báo cho cấp trên cùng người dân biết là người đó đã chết do thiên tai.

Lại qua thêm một ngày, toàn thể dân chúng thế giới vẫn còn bàng hoàn trong việc Siêu Tự Nhiên tối kia. Những câu hỏi đặt ra không lời giải: Lỗ đen đó từ đâu ra và tại sao biến mắt?. Ánh sáng đó là gì?. Hai cái đó xuất hiện có phải một điếm báo tận thế nào không? …

Cuối cùng, sau vô số ngày đêm hợp tác tìm kiếm các nước trên thế giới đã dùng một công nghệ tiên tiến lưu lại cùng giải mã được hình ảnh của ánh sáng đó. Làm họ bất ngờ là trong hình chỉ có một chiếc ngọc bội màu trắng tinh khiết có khắc hai chữ " Khởi Nguyên". Theo một loại chữ thế giới chưa từng có nhưng chỉ cần ai nhìn vào cũng hiểu được nghĩa của nó.

Thế giới càng ngày càng khủng hoảng, gần như trên bờ vực tuyệt vọng. Có điều, những thứ ấy không liên quan gì đến nhân vật chính của chúng ta. Hắn đang ở một nơi mà chính hắn cũng không biết …


------------

(mệt vãi, ra tiệm đăng quên chổ này không có tolet, mắt quá, không thì hôm nay đéo kết thúc sớm vậy. Mẹ mơi mốt phải xả trước khi viết chương mới được. Ta hận)

(đoạn sau ta khá gấp đi ***, viết tình tiết hơi nhanh, anh em thông cảm)