Chương 7: Nữ Oa cùng Phục Hy
"Chào đạo hữu, ta vừa mới xuất quan không biết thông tin gì về nơi đây xin đạo hữu giảng dạy, bần đạo xin lắng nghe."
Con rồng thấy hai ngón tay của Vũ nó không biết cứ tưởng tôn nó lên trên cao liền hất hàm khinh bỉ hắn:
"Hừ, ngay cả Long tộc ta vùng đất mà cũng không biết thì ngươi đi chết cũng vừa rồi."
Lý Lịch Vũ nhìn con rồng đang tự sướng cũng có chút muốn đập nó, nhưng cố nén ra tay lại hỏi:
"Thế đạo hữu có thể cho ta biết, hiện tại bố cục Hồng hoang như thế nào rồi."
"Hử, tên cặn bã như ngươi cũng đòi tìm hiểu làm gì về đi bú ti mẹ đi thằng nhãi ranh." Con rồng càng thêm khinh bỉ.
Sau một lát im lặng …
"Rầm"
"Bú con mẹ ngươi."
Quyền đấm cước đá, Vũ khống chế lực đạo đảm bảo con rồng không ra đi thanh thản.
"Ta nhịn nhưng có giới hạn. Bú con đm ngươi. Đã bao lâu rồi mới gặp một con súc sinh, não gà như ngươi."
Vừa đấm Lý Lịch Vũ vừa mắng. Đánh một hồi cái đầu rồng kim quanh chói mắt giờ đã thành cái bánh giò to lớn đệ nhất thiên hạ. Nó cố ngoảnh đầu lên nói.
"Vị đạo hữu này …á …tha cho ta …á… ta không tái phạm nữa đâu …á…á…tha cho ta."
Con rồng vừa bị đánh vừa cầu xin. Có vẻ như nghe được lời cầu xin của hắn những cú quyền của Lý Lịch Vũ chậm dần lại. Con rồng dù khá đau nhưng trong lòng vẫn thầm mừng. Hắn thề tuyệt đối phải báo cho Tổ Long biết có một tên hổ báo đang muốn ngồi lên đầu Long Tộc. Hắn không tin, Long Tộc lại để cho một tên như thế còn sống yên ổn. Trong lòng đắt ý hắn chờ mong loài sinh vật nhỏ bé này tha cho hắn.
Có vẻ như hắn đoán nhầm Lý Lịch Vũ thì phải, hắn không phải người hiện lương gì. Muốn hắn tha à mơ đi.
1 ngày sau.
Lý Lịch Vũ bước đi để lại sao lưng một cái hình cầu thịt không biết làm từ gì.
"Hử thật thỏa mái, đúng là thông minh, đánh nhẹ cho nó chết từ từ quả là ý kiến không sai."
Giờ thì cơ bắp hắn cũng có chút giải tỏa rồi, lại tiếp tục phi hành bất đầu lại cuộc hành trình.
Tâm tình có chút sảng khoái. Hắn nghĩ mình có nên đi Bất Chu Sơn không, nghe đồn nơi đó có khá nhiều Tiên Thiên Sinh Vật làm nơi trú ngụ và giảng đạo. Tam thanh cùng hai người Nữ Oa cũng sinh sống ở đấy.
Bây qua một đoạn đường hắn tổng kết lại là cả hồng hoang mới khai sinh, các sinh linh mạnh mẽ nhất cũng bất quá là bọn Ma Thần hồi sinh đã Kim Tiên chi cảnh.
"Nữ oa cũng là một Ma Thần không biết nàng có hồi sinh chưa nhỉ." Lý Lịch Vũ theo một ít trí nhớ thì những trùm trong hồng hoang đa số điều là Ma Thần một tia bổn nguyên hồi sinh. Trừ một ít Tiên Thiên Sinh Linh.
-
Lại một trăm năm trôi qua, hắn bắt đầu chán ngán cái tốc độ chậm chạm như rùa này. May là tới chân Bất Chu Sơn không thì hắn phải dung toàn tốc lực thuấn di 5 phút là được.
"Oa Oa"
"Hử"
Vừa đến chân núi hắn đã nghe được trong sơn động gần đó có tiếng hai trẻ nhỏ khóc, hắn tò mò lại đấy phát hiện ngoài cửa động có một màng kết giới, che chắn. Dù là Kim Tiên chưa chắc có thể phá được. Tuy là vậy nhưng đối với hắn chẵng khác tờ giấy là bao nhiêu. Vừa đi hai bước bức màng đã bị hủy ngay tích tắt.
"Vù"
Trong hang động như có tiên khí gia trì khắp nơi xanh tươi cây cỏ mọc lên chen chút nhưng không mất trật tự, nhìn vào không khác gì một động thiên tiên cảnh. Đi theo về trước âm thanh càng gần.
"Oa..Oa"
Hắn nhìn trên giường thấy hai đứa bé trai cùng gái vài tháng tuổi đang nằm khóc trên đó. Hắn lại gần phát hiện hai đứa thân trên không khác con người nhưng thân dưới lại có một cái đuôi rắn.
"…"
Nếu đoán không sai đây là hai anh em Phục Hy cùng Nữ Oa đây mà.
Lý Lịch Vũ có chút cảm thấy lại đây quá sớm, tính lại, đi hàng trăm năm thu thập bảo vật cùng mục đích chính là thấy mỹ nữ xinh đẹp nổi tiếng Đệ nhất hồng hoang. Bây giờ phát hiện nàng cùng anh nàng mới còn sơ sinh sao không đau ngực được a.
Nhìn hai đứa bé hắn có chút đau đầu,giờ bỏ hai đứa lại có quá tàn nhẫn không nhỉ. Bỗng nhiên hắn nghĩ đến Nữ Oa sau này một suy nghĩ tà ác liền nảy ra.
"Ài Phục Hy ngươi là Ma thần một tia nguyên thần chuyển thế sao này còn có phúc duyên thâm hậu, không lo về sinh mệnh nên ta cũng không quan tam ngươi nhiều được. Nhưng em gái ngươi thì khác sao này nàng dù thành Thánh, có lẽ do không được chỉ dậy từ nhỏ nên tính tình chua ngoa khó chịu. Nay vì bộ mặt Thánh nhân sau này ta đành phải thay thế ngươi chăm sóc nàng giùm. Ài thật là khổ cho ta."
Lý Lịch Vũ vô sỉ ôm lấy bé gái nói diễn thuyết như là mình cao thượng lắm, nhưng trong lòng thì không biết hắn muốn gì.
Trước khi tiếp tục hành trình hắn dùng pháp lực phong tỏa cửa động như ban đầu, rồi mới đi.
Trên thiên không, nhìn đứa trẻ khóc miếu máu hắn nhẹ nhàng thương yêu quẹt mũi nàng một cái. Có lẽ cô bé rất là mạnh dạn không thèm quan tâm người lạ, vui vẻ dùng bàn tay mập mạp kéo ngón tay hắn lại ngậm.
"Ha ha, Nữ Oa sau này lớn lên không biết nhớ lại mấy cảnh này ra sao nhỉ."
Tiếng cười vang vọng thiên không đến khi hắn biến mắt.
(1) Vũ là tạo người chân chính, không phải bọn đồng tử mà mấy lão thánh tạo ra canh nhà. Nó tự tu luyện không phải nhét cho. Địa tiên là khởi đầu cũng bình thường
(2) Tiên Thiên Sinh Linh: là những sinh vật sinh ra đầu tiên có một số đã ấp ủ có một số đã bắt đầu trưởng thành. Tụi nó xuất hiện không có thời gian trùng. Chỉ biết là có cùng niên đại ra đời. VD: Hai con kim ô …
(3) Huyền Tiên mới hóa hình được quy tắc hồng hoang là khá cao.
(commet vài phát cho đông vui đi anh em, chán quá)