Chương 2: Tiểu Mộc, Mộc Đầu

Ma Giáo Thần Chủ

Chương 2: Tiểu Mộc, Mộc Đầu

Diệt Huỳnh sải những bước chân vào thành.

"Thành Tiền Châu, dân số 2.571 người" Bảng thông tin xổ xuống tự động

Diệt Huỳnh đang bước chân vào một khu chợ xung quanh tấp nập người mua kẻ bán, những dãy nhà một xây sát vào nhau. Đa phần những người đi đường này như tu sĩ, có một ít thường dân, có một ít nông phu.

" Có lẽ ta nên đi tìm một chút thông tin về thế giới này, những người ở đây tạo ra khí chất kỳ lạ" Diệt Huỳnh tự nhủ.


Hắn đi tới một tòa lâu cao chót vót có ghi, xung quanh là những kẻ mặc áo đạo bào cắn mút tỏ ra học vấn, phía trước thềm có 2 tên lính gác cao to lưng đeo đoản đao tuôn ra ánh vàng nhạt,trên thân thể khí phách cùng khuôn mặt dữ tợn áp bức người thường.

" Ngươi muốn làm việc gì, một tên ăn Mày lại muốn xông vào toàn thư sao, nơi này dành cho tu sĩ võ tu học thức.Còn hạn ăn mày nhưng ngươi nên cút ra xa, kể cả mùi hôi cũng làm ta khó chịu" Diệt Huỳnh tiến tới làm một tên đáng ghét lấy tay đẩy ra.

Một vài người đi đường dừng lại đưa anh mắc cười nhạo một tên ăn mày cũng đòi vào cao quý sao.

Diệt Huỳnh lùi lại vài bước ánh mắt nhìn chăm chăm vào tên binh sĩ. Rồi từ hắn ta nói cũng đúng đánh giá lại cơ thể hắn đầy thương tích máu me quần áo khác người thì làm sao có thể vào được hắn xoay người đi tiếp. Hết một đoạn canh giờ hắn đã đi được hơn phân nửa tòa thành Tiền Châu này.

"Ta có thể tự thảo một bản đồ ở trong đầu, nhưng ta cần kiếm một tấm bản đồ của người dân nơi này, học một chút về văn hóa hỗn loạn tinh thần của họ" Diệp Huỳnh tiếp tục vững bước đi.

Hắn bước vào một con lộ hai bên bày bán những quyển sách văn Tự,một manh binh pháp, tại một gian hàng Diệt Huỳnh bất cập một cô gái.

Bất chợt giật mình bất ngờ trước mắt một cô gái thật xinh đẹp làn da học bánh như sư môi hồng chúm chím từng ngón tay Như tỏa ra hương sắc.

" Cho hỏi công tử đây muốn mua gì,thị nữ có bán mục đích tập và bổ ích minh thư bỏ hết Nho đạo giỏ xách "

"Tiểu thư nhìn ta xem có phải là có tiền người hay không ta chỉ muốn mượn nhờ một tấm bản đồ, bổ ích nho sách mà thôi"
Thiếu nữ ngạc nhiên trầm trầm Diệt Huỳnh, ánh mắt nhắm khắp thân thể những vết thương những vết máu.

" Người chắc hẳn là người hành hương được sáng gặp một chút nàng ta đã giúp đỡ ngươi đây là một quyển bản đồ, còn có một bộ quần áo nhỏ cho ngươi coi như ta làm phúc" Cuối cùng nàng nhiều giọng nhỏ nhẹ nói lấy từ trong nhẫn trữ vật ra.

Diệt Huỳnh ánh mắt chợt sáng ra,miệng mỉm cười trước đây chưa từng gặp người nào nhỏ nhẹ ăn nói dịu dàng lại biết lễ độ đối xử với việc toàn bình thường như thế.Hắn hai tay nhận lấy quyển đồ cùng với quần áo tại được tỷ tỷ.

"Ta tên Tiểu Mộc, ta cũng từng lâm vào cảnh hoạn nạn giúp đỡ nhau một chút cũng không sao" thiếu nữ mỉm cười ánh mắt như hoa.

" Diệt Huỳnh là ta danh tự" Diệt Huỳnh mỉm cười đáp

" Ta nhìn ngươi không thấy có chỗ để đi thay vì vậy tôi có thể qua bên nhà đại thúc ta nhìn ngươi chất phác hiền lành ta là một nho sĩ trẻ biết kiếm sống bằng nghề bán sách viết từ người không có linh căn chỉ có thể làm những việc cỏn con như vậy tôi có thể đến ở với Tiểu đệ đệ của ta"

" Ta chỉ vừa gặp Tiểu Mộc nàng đã tin tưởng ta mời ở lại sau này không cảm thấy nguy hiểm sao"

Tiểu mộc cười đáp

" Một người không có linh căn không có võ đạo cũng như thần võ ấn kí như Diệt Huỳnh sư đệ thì như thế nào nguy hiểm tới ta"

Diệt Huỳnh ngậm miệng không nói ở thế giới này linh căn là gì võ đạo là gì nho đạo là gì.Hắn muốn biết được những con người ở đây luôn tỏ ra một khí phách áp bức. Đồng thời không khí ở đây thật sự là gây khó chịu nhiều cho hắn

Diệt Huỳnh suy nghĩ hồi lâu bỗng chấp ngực đầu chấp thuận

Tiểu Mộc hướng dẫn ta tới trang nhà nhỏ của nàng thỏ ngoài thành,Diệt Huỳnh lại muốn cùng đi với Tiểu Mộc để tránh hiểu lầm với Tiểu đệ đệ của Tiểu Mộc vì lạ nước là cái.Tiểu Mộc cũng đồng ý.

Phía sau Tiểu Mộc,Diệt Huỳnh bắt đầu ngồi xuống trầm ngâm nghiên cứu bản đồ,thư sách mà Tiểu Mộc trao cho hắn.

"Thật ngạc nhiên, ta có thể nghiên cứu thư sách bản đồ nhanh chóng" Diệt Huỳnh lầm bầm.

Bảng thông tin lũ lượt kéo tới:
Bản đồ thành Tiền Châu hoàn thành 100% sách Phạm học bỏ túi 35%, Đan dược Đan Thảo sơ cấp 10%.

Chẳng mấy chốc buổi chiều trôi qua,Diệp Huỳnh ngồi thiền nghiên cứu vừa hồi phục thương thế, vừa nghiên cứu thư tàng Tiểu Mộc trao cho.

Thời gian người thường nghiên cứu những thứ toàn này chí ít hơn một tháng,mà tên Diệt Huỳnh phá của bảo tàng này trong một buổi chiều đã gồm mấy thành. Cũng khiến việc này trở thành nỗi nhục cho tu sĩ tường giả trong thành

" Ta thật sự yêu nghiệt " Diệp Huỳnh đổ mồ hôi lạnh.

Trong lúc đó thì Tiểu Mộc cũng đã sắp xếp gọn gàng,từ quỹ đường về ra sức hối thúc Diệp Huỳnh phụ giúp mang tài liệu.

Hắn đường về nhà là một lối mòn nhỏ giày xa thành hơn 5 dặm, Diệp Huỳnh tâm phục một thiếu nữ mảnh mai yếu đuối thế,mà lại có thể ngày đêm đêm sách thư tàng từ nhà đến thành từ thành về nhà.Đồng thời cũng có một chút tò mò về thân phận của Tiểu Mộc.

Căn nhà nhỏ Tiểu Mộc thật ra chỉ đồng một sào ruộng cùng với vài để đồ đạc, hai chiếc giường tre dành cho hai chị em.

" Tỷ Tỷ đã về rồi à tiểu đệ đã về cách đây một canh giờ, di người này là ai, không phải là một vỏ giả" tiểu đệ đệ hét lên

" Mộc Đầu đừng vô lệ, sư huynh là Diệp Huỳnh, là người hành hương ta chỉ đường giúp đỡ" Tiểu Mộc lên tiếng.

" Mau vào ăn,ta đã chuẩn bị một thức ăn cho các ngươi"
Cả ba đù vào nhau ăn một bữa quay quần, thức ăn Tuy ít nhưng với cái bụng trống rỗng của Diệp Huỳnh thì không thể bù vào đâu được.

" Thể lực hồi phục +2
Nội lực hồi phục +2 "

Diệp Huỳnh phụ giúp dọn dẹp sau bữa ăn chào hỏi rồi lên tiếng mượn và giảm vài ba quyển sách từ trường của tiểu đệ Tiểu Mộc để nghiên cứu. Diệp Huỳnh được phân một gian phòng nhỏ với giường của Học đầu còn hai chị em thì quay quần ngủ chung.

Diệp Huỳnh lên tiếng mượn kho sách gửi bản thảo từ tiểu màu để nghiên cứu.Đồng thời mượn thêm một ít bỏ tù sơ cấp của Mộc Đầu

" Sư huynh người đã lớn tuổi rồi không ai hướng dẫn mở ra thần võ ấn ký sao?"Mộc Đầu hỏi

" Ta tới từ phương xa,không rõ phong tục tập quán nơi này.Thân võ ở khi ta sẽ từ từ nghiên cứu. Còn hướng dẫn thì nơi xa không có,ta xuất thân từ một nơi mà không chuộng võ giả,mà chỉ chọn kiến thức,chỉ trọng tiền bạc "Diệp Huỳnh trầm ngâm nói.

" Tiểu đệ chỉ mới gia nhập Thần võ Ấn kí cách đây không lâu,đang tiến nhập Hoàng cảnh Sơ Kỳ, tỷ tỷ của ta đã đạt tới Huyền cảnh Trung Kỳ rồi đấy" Tiểu Mộc đầu phấn khích nói ra.

" Không biết Tiểu Mộc có vài cuốn sách sơ cấp rèn luyện kinh mạch cho ta mượn đỡ "Tiểu Mộc đầu bàn đưa vài quyển sách kể với hướng dẫn của các gia tộc cho Diệt Huỳnh nghiên cứu, sau đó tung tăng về với Tiểu Mộc.

Tốn hao một canh giờ,Diệp Huỳnh ngộ được các đầu kinh mạch của Võ Tu cần mở ra Thần Võ Văn Ký để bước vào con đường Võ Đạo Chi Môn.

Khác với người thường, Diệp Huỳnh xếp bằng hai tay,thu lại đan điền phối hợp kinh mạch mở ra có vẻ khó khăn

" Ta không phải là người của thế giới này,tại sao phải tuân theo quy luật thế giới này, ta tu luyện con đường của ta" nói xong hắn tâm tỉnh thét lên

"Thông tin cá nhân"

Một bản danh sách dài hiện ra những điểm cộng điểm kỹ năng đẳng cấp được y đỏ. Diệp Huỳnh ngước mắt nhìn,kỹ đẳng cấp hiện tại dân đen, đầu kinh mạch 0,Thần võ ấn ký chưa mở.


" Những thông tin này trước chưa từng tồn tại, nó chỉ xuất hiện sau khi ta tìm hiểu hoạt động tiếp thu những thông tin đó. Thật lợi hại"

Diệp Huỳnh thoáng lưu ý một ô nhỏ sáng nhấp nháy ở trên khu bản "Điểm Kỹ Năng"

Bên trong là một vài những ô vuông nhỏ chưa được điền. Diệp Huỳnh suy tư

"Có lẽ đây là những kỹ năng ta có thể học sẽ ở nơi này, ta nên thử một chút" Diệp Huỳnh dâng lên một nụ cười.

Hắn nâng lên một quyển sách tên Cữu huyền Kinh Mạch mnhâm nhi thấm thoát một khắc hắn đã hoàn thành quyển sách.

"Cữu Huyền Kinh Mạch 100%
Thông thái +5 điểm
Trí tuệ +2 điểm"

"Thật ngạc nhiên việc hoàn thành một quyển sách cũng tăng những điểm cộng cho cho ta, phải biết rằng những điểm cộng này mới thật sự quan trọng chứ không phải là những kỹ năng"

" Đọc một quyển sách tăng thông thái và trí tuệ,như vậy những tính năng như sức mạnh,nội lực, thể lực, may mắn, linh hoạt chắc hạn phụ thuộc vào rèn luyện thể chất. Như vậy tăng tới bao nhiêu là đủ và cấp độ của từng cảnh giới điểm như thế nào là thật cao" Diệp Huỳnh tò mò.

Hắn tìm đọc những quyển sách về các vị Huyền Bảng,Địa Bảng,Thiên Bảng các đại nhân vật. Những loại công pháp mất thêm hai căn giờ thời gian trôi đụng vào canh hai, những quyển sách cứ xếp chồng xếp chồng lên,tốc độ của Diệp Huỳnh thật nhanh tiêu thụ giữ quyển sách này cũng khiến cho những tu sĩ học giả phải nghiêng mình,cúi đầu trước một cái yêu nghiệt.

Ting. Một âm thanh khiến Diệp Huỳnh chợt giật bắn người,một khu chức năng khác xuất hiện trước mặt hắn "Bảng Nhiệm Vụ"

Trước mặt hắn vây dài những nhiệm vụ liên quan tới đường kinh mạch.

Diệp Huỳnh thốt lên" thật không ngờ, đây là trời thương ta trời thương ta" trong bảng nhiệm vụ,giải thích rõ ràng từng đường đi nước bước để thực hiện khác hẳn với những gì Một Đầu đã hướng dẫn hắn.

" Thật là điên cuồng,mở ra một đầu kinh mạch vậy mà không cần phải theo những tu sĩ bình thường".Chỉ cần hoàn thành thu thập dược thảo đánh bại yêu thu thu hoạch huyết dịch,phục vụ vào có thể mở ra những đầu kinh mạch bình thường hẳn có thể dễ dàng mở ra toàn bộ kinh mạch để tiến vào Võ đạo Chi Môn.