Chương 4: Chiến Lang Vương

Ma Giáo Thần Chủ

Chương 4: Chiến Lang Vương

Rừng rậm hoang vu, một bóng người lao đi vùn vụt. Vai mang đá nặng, khí thế vút trời.Mỗi cái nhón chân cũng khiến đại địa rung chuyển.

Diệp Huỳnh tốn hao một canh giờ rèn luyện thân trên, thể nội khí huyết điên cuồng lưu thông cuốn mạnh tại hai tay hai vai, thân thể hắn co gập, bật nhảy rướng sức cơ bụng.

"Vù"

Hắn ném tảng đá lên cao vài trượng,lại co người bật tới như lò xo căng nòng. Chỉ nghe tiếng gió hú cát gào cũng khiến người thường sợ hãi. Khắp một mảng rừng chỉ nghe huỳnh huỵch thanh âm kì quái, cùng với đó là tầng khói đen lưu lãng cách mặt đất.

"Ting ting
Thể lực đạt 70 điểm.
Kĩ năng mới mở.
Linh hoạt +3 điểm. "

"Kích hoạt toàn bộ huyệt tay " Diệp Huỳnh thét gào, hai mắt đục ngầu.

Trải qua hai canh giờ thời gian khiến Diệp Huỳnh như phá toái cảm giác. Hắn vẫn tràn đầy nghị lực, cái tạo ra từ sự tham lam trong tâm trí hắn. Không ngừng mạnh hơn, chỉ có mạnh mẽ hơn mới có thể sống sót ở thời đại.

" Huyệt Thiên Phủ, Khổng Tối, Khúc Trì mở "

Cánh tay hắn như vòi cuộn hút vét tham lam khí sắc đen tối đại địa. Cuộn cuồng một lớp da tay bong ra, hắn thét dài nắm chặt tảng đá to gấp năm đầu người ôm vỡ.

Cơn đau chợt tới, Diệp Huỳnh từ trên cao té xuống hét thảm.Một trượng khoảng cách xung quanh khói đen địa khí tà khí không ngừng cuốn hút vào trong lỗ huyệt hai tay hai chân hắn.Giờ đây kèm tiếng gào thét là tiếng lách cách xương vỡ ra toái rồi hội lại. Dịch nhầy tủy xương cũng mồ hôi tiết kèm nhơ nhuốc cả một trượng. Một vũng sình lầy toái hóa huyết dịch hôi thối đào thải từ Diệp Huỳnh chợt ngấm thẳng xuống lòng đất. Như sinh tương khắc với địa tạng biến mất không thấy đâu.

Diệp Huỳnh ngất đi, để mặc dòng khí địa điên cuồng xâm nhập tôi luyện xương cốt cùng kinh mạch. Quá trình diễn ra cũng vài canh giờ thời gian.

"Gào gừ..." tiếng lang thú trong rừng rậm vang lên, Diệp Huỳnh choàng tỉnh thoáng cái,phát hiện đêm đen đã tới, chỉ thấy ánh trăng chiếu sáng trên đầu.

Hắn quá trình tập luyện say sưa quên mất rằng đã xâm nhập sâu vào rừng Tiền Châu. Bình thường ngoài thìa rừng chỉ tồn tại một vài cấp thấp yêu thú. Nhưng tiến sâu vào lãnh địa rừng thì hoàn toàn khác, thậm chí đụng độ với một số đầu cấp thú huyền cảnh.
"Đêm tối chính là lúc yêu thú săn mồi, bất lợi cho ta có lợi cho chúng. Phải nhanh thoát khỏi đây " Diệp Huỳnh sầm mặt lại.

"Bản đồ mở" Một xấp dài trang trắng xuyên thấu nhìn qua, hắn chợt nhận ra mình đã đi sâu vào lãnh địa hoàng cấp yêu thú.

Xung quanh hoang vắng, cây cối mọc che kín cả lối đi, chỉ có một bãi tha ma Diệp Huỳnh phá toái phía sau.

"Chạy"

Cơ thể hắn cong lại bật đi như lò xo, cả cơ thể lẫn thần kinh hắn không ngừng vận động, địa khí điên cuồng vận chuyển thu nạp vào hai chân hắn.Diệp Huỳnh nhanh chân cường đại ba động tiếng nhập khoảng không, hắn cảm giác được uy áp, uy áp yêu thú đang đè ép hắn. Hai chân hắn đạp mạnh đứng vững giữa trung tâm vùng trũng xuống. Xung quanh là ánh sáng lập lòe, chỉ có ánh trăng trên đầu soi sáng.

"Lang thú khí tức" Diệp Huỳnh khạc nhổ một ngụm thanh âm. Ánh sáng lập lòe không gì khác là nhãn lang ánh mắt yêu thú. Hắn đã bị bao vây.

Diệp Huỳnh co người thủ thế, tứ phương bao vây lang nhãn khí tức trùng thiên. Hắn định thần một khắc trừng mắt, bọn nhãn lang khí tức cũng vào tầm hoàng cảnh sơ kì yêu thú. Lấy thực lực bình thường hắn chỉ đơn cử hạ một hai đầu nhãn lang.

"Không ổn, bọn chúng quá đông.Hiện tại nhãn lang hung ác chằm chằm ta cũng hơn chục con mắt. Muốn thoát khỏi chí ít cũng mất một lớp da" Diệp Huỳnh bần thần, đây là lần đầu tiên hắn phải huyết sát, nhưng sẽ không phải lần cuối cùng.

Hai chân sáu đầu khiếu huyết điên cuồng hấp thụ địa khí tà khí, hai tay mở co dũi ba đầu khiếu huyết mở toang. Địa khí tà khí được dịp từ chân xông thẳng lên hai tay, điên cuồng tiến vào trong cơ thể hắn.

Diệp Huỳnh địa khí tà khí trùng thiên, một cái nhấc chân xông tới trước mặt một đầu lang thú trong khoảnh khắc, xoáy ngang chân quét vào thái dương nhãn lang.

"Rầm"

Thân ảnh nhãn lang va đập vào cây Bách Hợp tạo ra tiếng răng rắc, lá cây loã xoã rớt xuống. Một cảnh tượng lạnh sóng lưng, Diệp Huỳnh như Quỷ Thần,ánh mắt toé máu. Hắn chịu đựng đã đủ, nhẫn nhịn đã đủ. Sống lại thời khắc này là một cơ hội.Hắn quyết không để bầy sói làm cơ nhục hắn, muốn giết hắn thì phải để lại máu và răng a.

Nhãn lang cơ hồ lãnh một cước xoáy Diệp Huỳnh thật bất ngờ, trước tới nay chỉ có bọn chúng vây quét con mồi,chí ít chúng cũng buông đòn tấn công trước.Thế mà giờ đây lại bị một tên phàm tục không kinh mạch không võ tu đánh trọng thương, nó lão đảo vài bước rồi ngã xuống ngoẹo lưỡi chết tức tửi.

Một cước không võ tu mà thể tu cường đại quét ngang, xé toát não hải thái dương nhãn lang, máu từ tai mắt nhãn lang chậm rải nhỏ giọt.

Diệp Huỳnh khoé miệng nhàn nhạt châm chọc " Bọn chó săn chọn nhầm người rồi, để lại một lớp da cho ta "

Thoáng cái một nhãn lang nằm xuống làm vực dậy hắn cường đại niềm tin, niềm tin quật khởi của kẻ yếu.Diệp Huỳnh ao ước thoát khỏi cái bóng ủ rũ chính mình, điên cuồng tu luyện. Giờ đây huyết chiến với chiến lang chính là điểm nhấn, là bước ngoặt.

"Tru"

Bầy nhãn lang phát động công kích, tứ phương lao đến hé mồm nhe nanh, khí tức chiến lang hoàng cấp kinh thiên. Diệp Huỳnh nhanh chóng cong chân búng người phía trước, chọn đứng chính giữa đối cứng là thiếu suy nghĩ, chỉ có tấn công mới là phòng thủ tốt nhất.

Hắn cong tay đấm ra quyền rít gào, địa khí tà khí khói đen cuống theo nấm đấm như quỷ dữ sát phạt, tay chạm mồm răng nhãn lang phía trước rách toát máu tươi.Nhãn lang mồm bật ngược tung răng, mắt trợn ngược.

Thật điên cuồng chiến,cách đánh quỷ khốc quái dị cũng khiến người khác kinh dị, một đao chém ra không ai đưa tay đỡ mà né đi.Diệp Huỳnh lại khác, hắn điên cuồng, hắn gào thét lại một đấm, ánh mắt khoá chặt con mồi.

Tâm trí giờ đây thiêu đốt, cảm giác như địa khí đen tối kia cũng dường như khuất phục hắn, từng luồng khí xộc thẳng vào vết thương sói lang phá tung nội tạng, kình khí thật trùng thiên.
Cả bầy sói nháo nhào vô trượt, lại bị hạ thêm một đầu. Ánh mắt chúng lại càng thêm dữ tợn không lùi bước, Diệp Huỳnh đứng vững trên xác nhãn lang chằm chằm nhìn lại bầy sói sau lưng. Tựa như hổ dữ nhìn đàn nhãn lang đại chiến, cả người hắn chiến ý ngút trời, tay không đầy máu.

Bên cạnh một đầu nhãn lang bất tỉnh không ngừng bị thôn phê huyết dịch tà khí địa khí đen huyền chẳng mấy chốc nhuộm đỏ huyết tinh, tiến nhập dũng mãnh cơ thể Diệp Huỳnh

"Thể lực đột phá 80, kĩ năng mở "

"Bảng kĩ năng mở, mở hết huyệt vị"

Diệp Huỳnh không quan tâm,giờ phút này hắn chỉ muốn mạnh hơn để sống sót, cường thế hơn để giành giật thiên địa.

"Uỳnh uỳnh"

Cơ thể Diệp Huỳnh lúc này lộ ra chục cái điểm sáng, hắn khai thông huyệt đạo thật nghịch thiên. Từng huyệt đạo tại lưng, đan điền sáng ngời ánh sáng, không ngừng thôn phệ địa khí tà khí. Tại xoay tròn tranh nhau cưỡng đoạt tiến nhập cơ thể Diệp Huỳnh, tại đây hắn như đang lột xác, người đỏ ngòm hôi hám huyết nhân khiến bọn sói cơ hồ lùi lại phút chốc.

"Tru"

Một tiếng hú dài, kèm với đó là uy áp Hoàng thú cấp năm ập tới, Diệp Huỳnh bị áp lực phóng đại lùi lại vài bước. Vẫn như cũ đứng vững hấp thụ bằng hết địa khí ồ ạt xông vào.

Bảng nhiệm vụ loé sáng đưa tin, đây chính là đầu nhãn lang vương cần để thăng cấp. Chỉ cần lấy huyết dịch phục dụng là nửa đường bước tới Thần Võ Ấn Kí.

Hắn thân thể xoay hướng mặt với nhãn lang vương, ánh mắt toả sáng ngời. Trên thân nhất khắc bớt kịch liệt xoáy động địa khí tiến vào, giờ khắc đã đủ.

Địa khí từ từ diệu lại, hơn ai khác Diệp Huỳnh biết rõ. Tại thể nội hắn đã hình thành một cái chu thiên không ngừng xoay tròn từ tay xuống đan điền thằng xuống chân, chỉ cần chân còn chạm đất thì không ngừng hút nhả địa khí tà khí.

Diệp Huỳnh nội tại đã có thể tự điều động địa khí tà khí theo ý muốn, hút vào nhả ra tạp chất dơ bẩn. Hắn bắt đầu bước đi, ánh mắt long sọc đỏ dần chuyển thành đen khói. Một ánh mắt hút thần hồn,nhìn chằm chằm từng hơi thở, cái nhểnh răng của bầy lang sói.

Sau cùng hắn chuyển dời ánh mắt tới lang vương. Tay hắn duỗi ra, một mảng khói đen địa khí hình thành chốc lát bỗng chốc thu nạp vào. Diệp Huỳnh nhếch miệng, giờ đây hắn có thể tuỳ ý sử dụng địa khí như vũ khí của mình. Việc thôn phệ huyết dịch con nhãn lang nằm bên cạnh khiến hắn sảng khoái, ánh mắt hắn chú mục vào lang vương.

"Uỳnh"

Chân Diệp Huỳnh khẽ lún vào lòng đất rồi cong người bật đi, khiến cho mảnh đất tung bay bụi đất, hắn lao thẳng vào đầu lang vương, chân quét ngang một đường địa khí trải dài một thước đánh thẳng mặt. Đầu lang vương khẽ hụp né nhanh chân tránh thoát một quét, Diệp Huỳnh tận dụng khoảnh khắc thừa dịp xông lên, hắn xoay chân tạo thế tay quạt đảo địa, chân đạp đất dũng mãnh phóng tới, lang vương ánh mắt co rụt nhe răng trợn mắt. Chân quạt móng vuốt về phía người Diệp Huỳnh nhanh như chớp.
Âm thanh đùng đùng cả hai lao xa ra, bụng Diệp Huỳnh là năm cái cái móng vuốt lang vương lưu lại, máu chảy đầy đất. Bên kia chiến lang vương đau khổ nhìn chằm chằm Diệp Huỳnh, mắt đánh nát một bên, miệng chảy đầy máu.

"Thể lực giảm ba thành
Linh hoạt giảm mạnh "

Việc bị thương khiến Diệp Huỳnh chuyển động chậm lại, còn cả bầy lang sói hỗ trợ đằng sau. Hắn khó có thể chiến đấu tiếp, Diệp Huỳnh bật người về phía đàn sói nơi mỏng nhất, tung quyền quét ngang khiến một đầu sói bật ra.

Diệp Huỳnh thừa cơ đâm thẳng lối thoát, hắn làm ra quyết định không đối diện nghênh chiến mà du kích hạ gục nhỏ lẻ từng đầu thú. Đàn nhãn lang hung hăng sòng sọc mắt trợn nhe răng hú gào đuổi theo, không thể tha thứ Diệp Huỳnh đánh hạ bầy nhãn lang mà chạy thoát. Những con còn sức bật tung người đuổi theo Diệp Huỳnh thế truy kích đáng sợ.

Diệp Huỳnh không kinh không sợ, xoay người bật vào gốc cây, nhè một đầu thú lang lỡ đà. Tay hắn xoè rộng ngón, huyệt Lao Cung trong lòng bàn tay rộng mở bắn ra một đoàn địa khí tà khí, đoàn khí vụ xông ra khỏi lòng bàn tay đánh thẳng vào thái dương đầu lang sói. Ánh mắt đầu nhãn lang này nhanh chóng trống rỗng, từng đoàn quỷ vụ điên cuồng thôn nạp huyết dịch đầu lang này, hấp thụ tiến vào thể nội Diệp Huỳnh.

Cả cơ thể Diệp Huỳnh như hồi phục sức sống, miệng vết thương cũng nhanh chóng khép lại.
"Thật kì diệu, máu huyết nhãn lang thôn phệ có thể khôi phục thể lực, thương thế ta. " Hắn khoé miệng nhanh giơ lên, tiếp tục bắn tung người về hướng ngược lại tiếp tục kéo giãn đội hình bầy nhãn lang.

"Tối nay, nơi này là tử địa của chúng bây " Diệp Huỳnh tiến nhập một vùng trũng xung quanh là các rặng cây cao vút.